Tiểu Thiếp Lật Bàn, Đấu Lật Vương Gia Phúc Hắc

Chương 91: Thiếu


Đọc truyện Tiểu Thiếp Lật Bàn, Đấu Lật Vương Gia Phúc Hắc – Chương 91: Thiếu

Edit: tuyền xù

Khi thân binh của Lý Thư tới nói thời gian hành hình Tiết Kỳ Sơn, hai nữ tử bên cạnh y phục xốc xếch, một nữ tử trong đó còn lộ ra một phần bụng trắng bị dọa sợ đến mức oa oa kêu to: “Quân gia tha mạng, quân gia đừng đánh ta!”

“Đi qua một bên!” Binh lính chán ghét đá một cước ngã trên mặt đất, kéo cổ áo Tiết Kỳ Sơn đứng dậy, nhẹ nhàng, xem ra thân thể bị đào rỗng rồi.

Tiết Kỳ Sơn bị thân binh xách trên tay, giống như một con gà con, trong lòng lập tức hoảng sợ, la lớn: “Lý Thư, ngươi không thể đánh ta! Ta là Hoàng Thượng phái tới, ngươi không có quyền xử phạt ta!”

“Hả? Có quyền hay không có quyền, ngươi lập tức liền biết!” Lý Thư nở nụ cười âm lãnh giống như một tòa hầm băng, Tiết Kỳ Sơn lạnh từ đầu đến chân, rốt cuộc biết hắn làm thật, lại quay sang Ngụy Hổ đang đứng thẳng bên cạnh cộc gỗ: “Ngụy tướng quân, xem ở phần thượng đồng bào tình nghĩa của chúng ta, ngươi giúp ta một chút!”


Ngụy Hổ dứt khoát nhắm mắt lại, làm bộ như không nhìn thấy. Lúc nãy ông mới đi tới, Tiết Kỳ Sơn và hai nữ nhân kia điên loan đảo phượng quên hết tất cả, một bị hắn ta đè ở phía dưới, một người khác cưỡi trên người hắn ta, tình cảnh kia, dù Ngụy Hổ ông nhiều tuổi như vậy cũng chưa từng thấy qua, tinh lực hắn ta rất dư thừa, nơi nào có một chút dáng vẻ không thoải mái, người như vậy chính là một kẻ bại loại, ông không có một tia đồng tình.

“Ngụy Hổ, hôm nay ngươi không giúp ta, hắn sẽ khiến ngươi sẽ giống như ta thôi!” LúcTiết Kỳ Sơn bị lôi đi, hung hăng ném một câu nói. Những thua thiệt mà hắn ta nhận hôm nay, Lý Thư ra tay, hai người bọn họ không chịu một chút tội, Lý Thư hắn như thế nào đặt chân trong Hổ Uy doanh đây.

Các tướng sĩ Hổ Uy doanh nhìn Tiết Kỳ Sơn bị bắt đi, có vài người rục rịch ngóc đầu dậy, nhưng thấy dáng vẻ Ngụy Hổ Tướng quân bình tĩnh, không ai dám đứng ra nói một câu.

Tiết Kỳ Sơn bị thân binh áp trên mặt đất, bị đá vụn cấn đến mức hoảng sợ, mặc dù hắn ta làm lính từ lúc ra đời, nhưng vẫn chưa từng chịu phạt đau khổ gì, lập tức liền kêu lên: “Lý Thư, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

Hèo đồng thời vừa rơi xuống, Tiết Kỳ Sơn kêu rên một tiếng tiếp một tiếng, trong lòng ghi hận Lý Thư, thề phải báo thù bị nhục hôm nay.

Binh sĩ hành hình là thân binh của Lý Thư, tự nhiên sẽ không hạ thủ lưu tình, hèo còn chưa có đánh xong, Tiết Kỳ Sơn cũng đã không còn tiếng kêu la.

“Vương Gia, Tiết Đô Úy ngất đi!” Một tên binh lính tới đây bẩm báo.

“Chết?”

“Không, còn chút hơi thở yếu ớt.” Binh lính thành thật trả lời.


“Không chết thì tiếp tục!” Lý Thư nói mà mắt không chớp cái nào.

Tiếp tục đánh hèo, Tiết Kỳ Sơn rốt cuộc tỉnh lại như kỳ tích, còn có tác dụng hơn Linh Đan Diệu Dược. Sau đó lại bị đánh bất tỉnh rồi lại tỉnh lại, nhiều lần giày vò vẫn còn mạng, không thể không nói đây là một kỳ tích.

Thật ra, đây chính là thủ đoạn của Lý Thư. Thân binh được huấn luyện dưới tay hắn giống như nhân tinh. Hổ Uy doanh trực thuộc cai quản của Hoàng đế, không chịu những quan viên khác quản chế, dù là lần này ra kinh với Dụ Vương, lại nói cũng chỉ là hợp tác với công việc của hắn, không coi là phục tùng, cho nên Tiết Kỳ Sơn mới có thể không chút kiêng kỵ như vậy, không nghĩ đến sẽ bị phạt.

Chính vì vậy, binh sĩ hành hình biết quan hệ lợi hại trong đó, nếu đánh chết Tiết Kỳ Sơn, dĩ nhiên Dụ Vương bị đeo khuyết điểm trên lưng, đến lúc đó không thiếu được phiền toái, như thế, bọn họ liền dùng thủ đoạn hành hình một chút, vừa làm Tiết Kỳ Sơn chịu đau khổ da thịt, lại không đánh vào chỗ trí mạng của hắn ta, dù lại đánh 100 đại bản, Tiết Kỳ Sơn cũng có thể giữ được một cái mạng.

Tiết Kỳ Sơn rất nhanh được mang đi xử lý vết thương, Lý Thư đứng dậy trước mặt chúng tướng sĩ Hổ Uy doanh, mọi người lập tức lưng eo ưỡn thẳng tắp, vẻ mặt cũng không giống như vừa rồi. Mắt không hề chớp nhìn chằm chằm vào Lý Thư, không dám nhìn những chỗ khác nữa.

Sắc mặt Lý Thư hơi hòa hoãn chút, tuyên bố: “Hôm nay bắt khai thông dòng sông, toàn bộ binh sĩ tham dự, doanh trướng liền đóng ở trên đê lớn, mỗi ngày ban đêm thay phiên nghỉ ngơi hai canh giờ, trong vòng ba ngày phải hoàn thành!”


Chúng tướng sĩ lại không dám có điều chất vấn, tất cả đều nghe theo mệnh lệnh đi thi hành.

Ngụy Hổ có chút kinh ngạc với quyết định của Lý Thư, ông đi tới bên cạnh hắn, hỏi không hiểu trong lòng.

Lý Thư nhìn ông một cái, Ngụy Hổ này vẫn là một người


//
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – – Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.