Tiểu Thiên Thần Của Công Tước Quỷ

Chương 57: Nhận Chủ !


Đọc truyện Tiểu Thiên Thần Của Công Tước Quỷ – Chương 57: Nhận Chủ !


Thủ tục để hoàn thành gỡ bỏ trói buộc giữa rồng và người sở hữu thánh kiếm diệt rồng diễn ra khá là đơn giản, các bước gần như hoàn toàn giống như nghi thức ký khế ước nhận chủ .
Sẽ có một pháp sư đủ tiêu chuẩn được chọn đứng ra để gọi bản khế ước ma thuật đã được viết lên bởi tổ tiên của cả hai bên, người sở hữu thánh kiếm sẽ phải tự cắt máu để con rồng được trả tự do uống , hiệp ước sẽ ngay tự khác tan biến vào.
Thánh kiếm diệt rồng kể từ lúc đó đối với nó cũng sẽ trở thành một thanh kiếm bình thường, Rodgo sẽ ngay lập tức không phải sợ hãi trước bất kì vất gì trên thế gian này nữa cả.

Nhưng đồng thời nó sẽ không còn mục tiêu sống cùng như trách nhiệm, không giống như tổ tiên trước đó của loài rồng đã từng lập tuyên thệ phục tùng tổ tiên nhà Creseent mà chấp nhận tạo ra thánh kiếm có thể khắc chế được con cháu của mình, sợi dây trói buộc loài người cùng với loài rồng nhắm bảo vệ vùng đất tổ tiên của bọn họ.

Nói không sai thì vùng đất rộng lớn bao la của đế quốc hiện tại chính là vùng đất rồng của mấy trăm năm trước.
Dù không thích, nhưng đại công tước cũng đã phải lựa chọn làm người kế nghiệp của tổ tiên mà nhận lấy thánh kiếm suốt đời bảo vệ đế quốc, Rodgo bây giờ cũng phải hiểu lấy trách nhiệm của mình, sự xuất hiện của nó chính là mình chứng cho việc vùng đất này cần nó.

Đại công tước chưa từng muốn ép buộc bất kì ai cả , bất kì đó chỉ là một con thú vật, trách nhiệm bảo vệ Creseent không có Rodgo hắn cũng đã bảo vệ được suốt mấy mười năm qua còn gì.
Anselm đã lựa chọn tin tưởng mà thả nó đi không chút ngần ngại, Rodgo quả thực đã không phụ lòng hắn tìm được nàng chở về.

Đại công tước giờ cũng sẽ trả lại cho nó sự tin tưởng đó, thức hiện lời hứa ban đầu của mình, tự tay hủy đi hiệp ước của tổ tiên hai bên để lại trả lại tự do cho nó.
William cùng Alex và Kai dù không đồng tình với chuyện này nhưng cũng không thể can thiệp quá sâu và sự lựa chọn của đại công tước.

Và lại giữa Rodgo và Anselm luôn không có sự hòa hợp, cho dù có cố gắng trói buộc nhau lại chỉ sợ rằng đều sẽ gây tổn hại cho hai phía.

Đại pháp sư trẻ tuổi Dante Dybelot lại không nghĩ như vậy.

Cậu khá bình lặng làm theo ước muốn của Đại công tước gọi bản hiệp ước ma thuật lên, giữa khoảng trống của hai bọn họ liền hiện lên một cuộn giấy cũ kĩ bay lơ lửng tỏa ra thứ ánh sáng màu vàng kì lại.

Đó chính là bản hiệp ước ma thuật mà tổ tiên bọn họ giữ gìn bấy lâu nay.


Đại công tước đưa bàn tay đang chảy máu của mình cùng ánh mắt kiên định hướng về phía Rodgo.

Nó cũng hạ đầu xuống chuẩn bị nhấn lấy nhưng đôi mắt lại đầy vẻ lưỡng lự , liệu nó có thật sự chấp nhận uống lấy dòng máu kia của Anselm…
Bàn tay đang không ngừng gỉ máu kia của đại công tước cùng cái miệng sắc nhọn đang dần há ra của Rodgo chỉ gần chạm nhau trong tích tắc bống nhiên khựng lại.

Móng vuốt to sắc của Rodgo bỗng nhiên vươn ra móc thẳng vào đúng vị trí của trái tim trên cơ thể nó, khiến ai nấy cũng không khỏi sửng sốt.
-Rodgo đang làm điều ngu ngốc gì vậy ?- William lo lắng bất thốt dường như muốn tiến đến lại bị cánh tay của đại pháp sư cản lại.
– Rodgo hiện tại không một chút ngu ngốc nào đâu thủ tướng đáng kính của ta ạ ! nó hiện tại đang minh mẫn hơn bao giờ hết đấy.

Ngươi nhìn ngươi xem, bộ dạng còn chẳng sáng suốt bằng nữ nhân yếu đuối đằng sau Anselm.

– Dan cười cợt cậu mà nói, ánh mắt cũng hướng về phía Eirlys nhìn sự tĩnh lặng quan sát của nàng.

Nếu cậu ta đoán không sai nàng ta có khả năng hiểu được suy nghĩ của Rodgo, mọi chuyện dường như cũng đã sớm biết trước.

Hiện tại cũng giống như cậu yên nặng mà chờ đợi kết quả cuối cùng.
Móng vuốt rồng được lôi ra kèm theo chính là máu đỏ tươi từ chính trái tim của nó, Rodgo dường như lại không một chút đau đớn nào với vết thương trên ngực, mặt không đổi sắt đem giọt máu còn vương trên móng rồng của mình nhỏ xuống vết thương của Anselm.

Khiến chúng hòa quyện vào nhau rồi bất ngờ tan biến trong vầng hào quang vô hạn, vết thương của cả hai bọn họ đều lành lại một cách không ngờ tới, ánh sáng tỏa ra trên tờ hiệp ước bỗng chống hóa đỏ rồi biến mất như chưa từng xuất hiện.

Mọi thứ đều đã hoàn thành!
Rodgo vậy mà lần đầu tiên cúi đầu trước đại công tước với đầy sự kính trọng, nó đã lựa chọn tin tưởng hắn và tiếp tục hy vọng của tổ tiễn đã để lại.


Anselm cũng vậy mà thuận tay chạm lên đầu của Rodgo, ngay lập tức trong tiềm thức đã nghe được một giọng nói vọng lại của con vật phía trước.
Xin kính chào người, chủ nhân đáng kính của ta !
Đại công tước ban đầu quả có chút ngạc nhiên nhưng ngay lập tức cũng đã thích nghi lại , dùng tiềm thức của chính bản thân mình trả lời nó:
Eirlys nói không sai , ngươi thức sự có thể nghe được suy nghĩ của người khác .
Cũng không hẳn là như vậy, ngoài trừ tiểu thư là một trường hợp đặc biết, vốn dĩ rồng chỉ có thể giao tiếp với người đã được nó nhận chủ mà thôi .
Người vì sao cuối cũng lại quyết định tự bỏ thứ tụ do ngươi vẫn luôn mong muốn đã gần ngay trước mắt ?
Thứ ta muốn trước giờ không hẳn là tự do, mà chính là sự tin tưởng cùng sự công nhận của người mà ta phải chọn làm chủ mà thôi.

Và cũng chính nhờ tiểu thư ta và ngài mới có được sự tin tưởng nhất định từ đối phương Rodgo đột nhiên hướng ánh mắt đầy cảm kích mà nhìn về phía nàng, Eirlys cũng không ngần ngại đáp lại nó bằng một nụ cười xinh đẹp đầy dịu dàng.
Có vẻ chúng ta sẽ cần nhiều thời gian hơn để hiểu nhau đâu Rodgo à ? Đại công tước cũng hướng ánh nhìn về phía nàng, về phía người con gái đã luôn tin tưởng ủng hộ hắn.

Ngay từ lúc hắn muốn từ bỏ và yêu cầu nàng giúp hắn thuần phục Rodgo, nàng lần đầu tiên từ chối trước hắn.

Eirlys nói rằng chỉ có hắn mới có thể làm được, giữa nàng và Rodgo chỉ có thể là tình bạn, nàng căn bản không thể trở thành chủ nhân của nó.

Nàng sẽ luôn bên cạnh giúp đỡ hắn nhất có thể, và hắn cần phải tin tưởng vào thấu hiểu nhất định vào Rodgo .
Anselm từ nhỏ đến lớn đều vì lời nguyên trên cơ thể mà đối với tất cả đều không mang một niềm tin quá lớn, nhất là sau khi mẫu hậu cũng rời bỏ hắn mà đi.

Nhưng chỉ ngay khi nàng vừa biến mất, hắn đã bị dồn đến không còn bước lựa chọn nào, ngay lúc này đã nguyện ý tin tưởng một con vật mà chưa bao giờ hắn hiểu được nó.

Hắn tin tưởng trước tầm lòng của nó với Eirlys dù trước đó đã từng buộc tội mà muốn giết đi Rodgo, đại công tước lúc đó chỉ là ghen tị và không muốn chấp nhận mặc dù bản thân cũng biết rõ những điều nàng nói là thật.

Như ngài nói thưa chủ nhân của ta.

Nhưng hiện tại có thể thần sẽ phải rời đi mấy ngày để trở về cấm địa một chuyến.


Cấm địa mà Rodgo nhắc đến không phải nơi nào khác chính là phần mộ tổ tiên của loài rồng trên núi rồng ở phương Bắc.

Chắc hẳn lần này trở về là để xác nhận việc nhận chủ giữa nói và đại công tước, đó là một nghi lễ không thể bỏ qua.

Đại công tước đương nhiên cũng vui vẻ đồng ý bởi vì quãng thời gian tới hắn xác thực không còn chừa ra một chút nào, vì phải bận dính nàng hai tư trên hai tư bù đắp quãng thời gian không có Eirlys biến mất.

Anselm thật sự không còn tâm tư nghĩ đến thứ khác đâu.
Chủ tớ bọn họ nói chuyện nghiêm túc là vậy nhưng rơi vào trong mắt của ba thanh niên ngáo ngơ William, Alex và Kai thì bọn họ vẫn chưa thể hiểu nổi tỉnh huống trước mắt là gì.
” Sao đại công tước và Rodgo sau khi ký nhận hiếp ước lại đứng im nhìn nhau đắm đuối không nói một lời thế kia.” Kai ngàn lời khó diễn tả thì thầm với hai người bên cạch, không phải cậu muốn hiểu theo nghĩa đen đâu, nhưng đại công tước và Rodgo đứng như vậy nhìn nhau không chút động tĩnh gì cũng hơi lâu rồi đấy.
” Nếu ta nhớ không nhầm thì lầm trước Eirlys từng nói với ta, Rodgo là rồng cái thì phải.

” William nuốt nước bọt đánh ực, có chút sợ hãi nhỏ giọng nhất có thể trả lời Kai.
Đến hai người bọn họ cũng cảm nhận như vậy, Alex xác thực bản thân không phải chỉ một mình mình có suy nghĩ đó…
” Tình người duyên thú ! ” Alex nghi ngờ nhân sinh mà bất thốt, khiến hai người còn lại không khỏi tái mét mặt mày.

Gu của ngài ấy từ bao giờ đã thấp xuống đến mấy mươi vạn bậc như vậy, chẳng nhẽ tiểu thiên thần xinh đẹp đầy mê hoặc như Eirlys còn không bằng nói một con rồng cái thô kệch xấu xí.
Trong lúc bọn họ nội tâm đau lòng đến khóc thét thì những người tỉnh táo còn sót lại duy nhất ở nới đây lại nhìn đám người William như mấy tên hề trong rạp xiếc trung ương.

Dante Dybelot cảm thấy sự thông minh của bản thân nhưng đang bị xúc phạm bởi đám thiểu năng này liền lập tức dùng pháp thuật rời đi.

Rodgo cũng không ngoại lệ , cúi đầy trước đại công tước và nàng rồi vỗ cánh vài phát trước khi bay lên với hy vọng để đám ngu người này bị gió tạt cho tỉnh táo một chút.

Eirlys kéo trở lại với vòng tay của đại công tước mà vẫn không thể ngừng được cười.
” Tình người duyên thú sao ? Đại công tước ngài thay đổi rồi ! ” Eirlys giả giọng hờn rỗi là trêu chọc hắn, dù đã sớm biết được cuộc trò chuyện bí mất của bọn họ.
” Trên đời này ta chỉ thay đổi duy nhất vì một người thôi, nàng biết rõ mà.

” giọng nói đầy trầm ấm mang theo sự yêu chiều cất lên, đại công tước tuy không chút tức giận trước trước lời nói đùa của nàng.

Nhưng phạt thì vẫn phải phạt, không sớm đi vào khuôn khổ hắn sợ nàng bị đám người ngu ngốc kia ảnh thưởng tới hư mất.
Còn chưa kịp phản bác lại lời nói của Anselm, Eirlys bất chợt bị đột kích bởi một nụ hôn mất ngờ từ hắn, lần này đại công tước chẳng ngân ngại mà thể hiện tình cảm nồng nhiệt trước mặt thuộc hạ.
Trước Khi Eirlys kịp kháng cự hắn vì xấu hổ, đại công tước đã sớm công thành đoạt đất, dùng lưỡi cạy lấy hàm răng trắng bóc của nàng thẳng thừng tiến công.
Nàng quả thực bị hôn đến điên đảo thần hồi, hút hết dưỡng khí, hô hấp rối loạn hắn mới chịu buông ra.

Anselm nhìn tiểu thiên thần với khuôn mặt đỏ bừng đầy xấu hổ đang thở dốc dựa vào lồng ngực mình mà bất cười vui vẻ.

Hắn một tay mạnh mẽ bế bổng nàng lên như một đứa trẻ, mặc cho Eirlys vùng vậy rúc khuôn mặt đã bị nóng đền đỏ bừng trốn chui trốn nhủi trên vai hắn.
” Đại công tước , ngài…”
“Ngoan nào, nếu nàng không muốn ta làm điều quá đang hơn thì ôm cổ ta cho chắc.

” Anselm vui vẻ cảnh cáo, đương nhiên con thỏ nhỏ một lần bị dọa cho sợ hãi chẳng thể dám làm cán trước mặt con sói xám đen tối trước mặt.

Hai người bọn họ liền cứ như vậy tình tứ rời đi , để lại đám người vẫn còn ngáo ngơ chậm tiêu mấy cái hình ảnh vẫn còn hiện ra trước mắt mình.
” Hú hồn , còn tưởng đại công tước thích Rodgo luôn rồi chứ, thật nay người vẫn còn hứng thú với tiểu thư, tiêu chuẩn vần là cao hơn người thường .”
Đám người họ vô ngực đầy nhẹ nhõm ,thầm than thở trước màn hôn kiểu pháp đầy nóng bỏng ban nay của đại công tước cùng tiểu thư.

Nhưng …khi nhận ra tất cả chỉ là bản thân lại phải thổn thêm một bát cẩu lương đầy ự nữa vào họng, kẻ nào kẻ nấy cũng đen mặt ai oán ngập trời mà.
” Mời ngày nào còn mắng ngài ấy là cẩu độc thân, giờ cuối cùng nghiệp quật không tha đứa nào rồi…”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.