Tiểu Thiên Thần Của Công Tước Quỷ

Chương 37: Che Dấu


Đọc truyện Tiểu Thiên Thần Của Công Tước Quỷ – Chương 37: Che Dấu


Con người khi bị rơi vào sự sợ hãi lớn nhất của bản thân khu vực tinh thần sẽ trở nên vô cùng yếu ớt không chút kháng cự.

Eirlys nhân lúc này mà vô cùng dễ dàng thâm nhập vào khu vực não bộ của gã.

Nàng không chỉ buông lời cảnh cáo mà còn tạo ảo giác cho hắn thấy một phần kí ức kiếp trước của mình.

Eirlys không muốn bất kỳ ai biết đến sự tồn tại một bộ mặt khác của nàng, bộ mặt thực sự của một ác quỷ đoạt mạng không ghê tay.

Nàng không muốn bị coi là kẻ quái dị thêm bất kỳ một lần nào nữa, chí ít là những người nàng quan tâm và cả hắn, vậy nên mọi mối hậu hoạn nàng cũng không tiếc sức lực mà diệt trừ chúng từ trong trứng nước.
Quả thức sự đe dọa của nàng đã thực sự khiến gã phải câm nít , run sợ, không chỉ riêng bề ngoài mà ngay trong cả tiềm thức, chỉ sợ rằng gã sẽ trở nên điên khùng thật sự trong vài ngày.

Eirlys dường như cũng không lo lắng cho chuyện ngày hôm nay sẽ bị tiết lộ ra bên ngoài, một là bởi vì sự ám ảnh nàng gieo rắc cho hắn còn hai…
Với bộ dạng nhu nhược yếu ớt hiện tại của nàng, chỉ cần Eirlys muốn phủ nhân thì còn đang tin hơn lời nói của một tên điên.
– Aaaaa…

Eirlys còn chưa thể thực sự thở phào nhẹ nhõm , tiếng la thất thanh bất ngờ vang lên phía sau lưng.

Maria chị sợ lúc này đã thực sự tỉnh táo lại vào hiểu điều gì đang xảy ra, nàng quay người vội vã chạy tới bên bà.
Maria sợ hãi đến tột độ, đôi bản tay run rẩy như mất lực cố gắng kéo lại từng lớp y phục bị cởi ra cùng xé rách trên người.

Cứ nghĩ đến bản thân mình bị cưỡng hiếp , Maria dù đã ba tư tuổi cũng vẫn cảm thấy vô cùng ghê tởm, buồn nôn.
Suy cho cùng Maria vẫn còn là một trinh nữ , điều này càng khiến bà khó có thể chấp nhận bản thân bị đánh cắp mất thứ được coi là quan trọng nhất của một người phụ nữ ở thời đại này.
Maria lúc này thực sự đã nghĩ đến cái chết !
Eirlys vậy mà lần đầu tiên nhìn thấy Maria rơi lệ, vị nữ quản gia lúc nào cũng đầy mạnh mẽ ,quật cường luôn luôn chăm sóc quan tâm đến nàng , lúc nguy hiểm cũng chỉ biết bảo hộ nàng không bao giờ suy nghĩ đến bản thân.

Giờ cũng có lúc sẽ trở nên suy sụp và đau khổ…
” Chết tiệt ! “
Eirlys ân hận chửi thầm một tiếng, đáng nhẽ ra ngay từ đầu nàng phải bóp chết tên khôn nạn đó, không để hắn có cơ hội trốn thoát dễ dàng như vậy mới phải.

Nàng thật sự không muốn thấy Maria đau khổ, Eirlys quỳ xuống chỉ biết ôm trầm lấy bà , giống như cách đại công tước vẫn ôm lấy nàng đầy ôn nhu mỗi khi Eirlys gặp ác mộng của những kí ức kiếp trước giữa đêm.

Đại công tước luôn đem lại cho nàng một cảm giác an toàn cùng bình yên sau mỗi lẫn hoảng loạn, nàng cũng chỉ hy vọng cái ôm này của mình có thể giúp Maria giống như lúc đại công tước an ủi nàng.
– Không có gì cả !..không có gì xảy ra cả đâu Maria.

Ta đã kịp thời tỉnh lại, hắn chưa làm gì được cả…
Giọng nói ấm áp dịu dàng bỗng cất lên lặp đi lặp lại đầy như trấn an bên tai như một lời thức tỉnh, cái ôm ấm áp đầy an ủi của người con gái bé nhỏ trước mắt thì như một sức mạnh to lớn kéo linh hồn đang bị đẩy đến mép vực của sự tuyệt vọng tìm đường trở về.

Maria kìm nén lại đau khổ ngước mắt lên nhìn nàng, trong thoáng chốc liền chạm đến đôi mắt hồng ngọc trong vèo đang tràn ngập ân hận cùng lo lắng dành cho bà.
Chợt nghĩ lại đến tình cảnh lúc tỉnh lại bà vừa nhìn thấy, dù mơ hồ nhưng bà vẫn có thể nhìn được thân thể bé nhỏ của tiểu thư một mực đứng chắn trước bà ngăn cản bóng dáng thô kệnh của gã đang ông kia.


Trong lòng Maria lại đau như cắt, tâm tư cũng vì thể mà sẵn sàng bình tĩnh lại, lau đi nước mắt kiên cường nói :
– Là thần vô năng mới để người phải mạo hiểm như vậy.

Trong sạch của thần thì có là gì chứ, cho dù lẫn này có phải mất mạng đi chăng nữa thần cũng nhất định phải đưa người bình an trở về với đại công tước.
– Maria cũng phải bình an, cả hai chúng ta đều phải bình an mà trở về.
Eirlys nhìn bà chắc nịch mà nói, đó không chỉ là một lời hứa mà còn là trách nhiệm của nàng.

Bởi vì hiện tại bất kì người thân nào của nàng, Eirlys thề sẽ không để họ rơi vào nguy hiểm thêm một lần nào nữa , kiếp tước nếu không phải có sự cản trở của danh giới thiện ác mà ba mẹ luôn răn dạy nàng, Eirlys tuyệt đối sẽ không dễ dàng mất đi ba mẹ của mình như vậy.

Nhưng kiếp này khác rồi, chỉ cần mọi việc được che dấu một cách hoàn hảo hiển nhiên nàng vẫn có thể làm một người tốt của mình.
Cho nên nếu có thể gặp lại kẻ đó thêm một lần nữa Eirlys sẽ không nhân từ để hắn sống sót…
———————————————————————————————————————
Mọi thứ dường như đều trở thành một con số không trong mắt đại công tước, điều có thể chứng mình cho Eirlys còn tồn tại trên thế gian này ngày càng một ít .
Điều này càng khiến vị sát thần luôn quyết đoán đầy quyền lực của Creseent trở lúng túng và vô lực hơn bao giờ hết.

Anslem có tiền bạc nhưng lại không thể mua được bất kì tin tức nào về nàng cùng đám người thần điện chết tiệt đó, hắn có quân đội, có thể lực mật bảo to lớn rải rác khắp mọi nơi nhưng đến cuối cùng tất cả đều vô dụng vào giờ phút này…
Đại công tước cứ vậy trầm ngâm cô độc ngồi trên cao mà suy nghĩ, tuy ngoài mặt lạnh lẽo nhưng lại đâu biết rằng hắn đem sự phẫn nộ cùng tức giận của mình mà tạo thành khí thế mà áp bức bất kì kẻ nào trong điện dám tiến đến gần mình.
– Đại công tước thật xin lỗi, nhưng lần này ta không thể áp chế được tâm tình của Rodgo.


Nhưng việc làm loạn lên lần này của Rodgo rất kỳ lạ nó lại không tấn công bất kì ai, dường như mục đích duy nhất chỉ là muốn thoát ra bên ngoài.
William từ nhà kính trở về mang theo vẻ mặt buồn bã bất đắc dĩ mà bẩm báo với đại công tước, lần thứ hai trong đời này cậu không thể làm tốt được một việc.

Chưa tính đến đại công tước như thế nào có bao nhiêu thất vọng với một thủ tướng như cậu, mà ngay chính cả cậu cũng không tài nào chấp nhận được sự vô dụng của bản thân mình lúc này.

Cậu đã để mất Eirlys , giờ thì lại không thể giúp Anselm kiểm soát được Rodgo, William thất sự cảm thấy mọi lỗi lầm của bản thân dường như đều đổ dồn hết lên người hắn.
– Người duy nhất ở đây hiểu được suy nghĩ của con rồng đó suy cũng chỉ có nàng!
Đại công tước cất tiếng cảm thán nhưng đều không nhìn đến cậu, đôi tay nâng thánh kiếm luôn mang theo mình mà nhìn ngắm, dương như muốn nhớ lại điều gì đó…
“Trên thế gian này không ai có thể ngắn được Rodgo ngoài nàng, cũng giống như không ai có thể ngăn hắn ngừng chém giết chỉ bằng một câu nói như Eirlys cả …”
Trong thoáng chốc ánh mắt đỏ đục của Anselm trợt sáng rực lên như phát hiện ra một điều gì đó.
“Không ai có thể ngăn Rodgo ngoài nàng bởi vì rồng sẽ luôn bảo vệ người được nó công nhận tránh khỏi mọi nguy hiểm , trong đó ngay cả chính nguy hiểm do bản thân nó tự tạo ra…!” nếu đúng như sách cổ nói vậy…
Rốt cục đại công tước cũng có thể nhìn ra được một manh mối to lớn thúc đẩy việc tìm kiếm được tiểu thiên thần của hắn trở về rồi….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.