Tiểu Soái Ca Tớ Nhìn Trúng Cậu Rồi

Chương 3


Bạn đang đọc Tiểu Soái Ca Tớ Nhìn Trúng Cậu Rồi FULL – Chương 3


Anh hồi tưỡng lại, ngày đầu chuyển trường nhập học của 2 năm trước.

Ngôn Hạ vì đến muộn mà vội vội vàng vàng cắm đầu chạy vào trường , vừa chạy vừa thắt chiếc cà vạt trên cổ áo sơ mi trắng đồng phục nên căn bản là có ngước mắt lên nhìn đường đâu.
Cô đâm sầm vào người trước mặt ,mạnh đến nổi khiến người nọ cũng lảo đảo mất thăng bằng lùi về sau rồi va vào bàn sao đỏ ngay cạnh cổng.
Cả thân hình cô vì chạy nhanh mà cũng mất đà trực tiếp dán lên người của người bị hại.Chưa ngẩn đầu , Ngôn Hạ đã thấy nơi cánh tay trái của người đó là băng rôn sao đỏ.

Hoàn hồn , cô chợt nhận ra mình vừa tông vào 1 nam sinh mà hơn nữa còn là sao đỏ.

Thế có nhọ không cơ chứ.
– A ..

Tiểu ca ca,Thân hình được lắm đó nha!!!
Dòng suy nghĩ nhanh như điện xẹt lướt qua nảo.

Ngôn Hạ nhanh chóng bật ra khỏi nam sinh,cô hơi cúi đầu 1 tay đở trán mục đích che bớt đi gương mặt, 1 tay cô hư hỏng từ hông anh rút về do ban nãy tông mạnh mà cô đã chống qua.Đặt trực tiếp lên …!ngực anh rồi bóp 1 cái.
– Tiểu ca ca, ngày mới vui vẽ nhoa! moaaaa …
Ngôn Hạ nhanh chóng làm động tác hôn gió rồi bỏ chạy mất.

Bất ngờ bị chọc như vậy chắc không còn tâm trí đâu mà nhớ để ghi lỗi vi phạm cô đi trể đâu nhỉ ?Ngôn Hạ ranh mãnh suy ngỹ .
– Ngày đầu tiên đi học trường mới không thể để bị bôi đen a!!!
Giang Ngôn ngẩn người, vô thức hóa đá vì bị cô gái sàm sỡ giữa thanh thiên bạch nhật.
– Hahaha, cậu bị người ta phi lể rồi!!!
Tiêu Viễn , bạn thân của anh cười gục vì màn vừa rồi.

Cô nàng ấy nhanh đến mức anh chưa kịp phản ứng đã thấy cậu bạn mình hóa đá mất rồi.
– Này , này…!sao vậy …!cậu hóa đá rồi à??
Tiêu Viển tiếp tục cười rũ nhìn anh.

Giang Ngôn định thần , anh tháo chiếc khẩu trang màu đen xuống lấp bấp không nên lời.
– Vừa…!vừa rồi …là…cô ấy là …!là sàm sỡ tôi ..đúng không???
Tiêu Viển bật cười lớn , muốn ngất.

Biểu cảm của cậu bạn lạnh lùng bao năm làm anh sốc nặng.
Hoàn hồn.

Giang Ngôn đưa tay đở ngực,nơi vừa bị ai đó bóp mạnh, khẽ lắc đầu.

Ánh mắt anh vô tình rơi lên tấm thẻ báo lớp trên đất , anh cúi người nhặt lên.
– Ồ , Ngôn Hạ lớp 10B !!!
Giang Ngôn híp mắt , đôi mắt đen tựa như một vòng xoáy nước sâu thẩm .Anh vốn lạnh nhạt không thích nói chuyện càng không thích tiếp xúc ,nhưng cô gái tên Ngôn Hạ vừa va vào anh, rồi còn chọc ghẹo anh ngược lại không hề khiến cho anh cảm thấy chán ghét, Anh cảm thấy cô thật lạ.
– Gì vậy? Tiêu Viển hỏi anh.
– Không có gì!!!
Anh gấp tấm thẻ báo danh của cô lại cho vào túi quần đồng phục, nghĩ ngợi .

Lớp 10B ,lớp chuyên sát vách 10A của anh.
Sau cuộc chạm trán ngày hôm đó.

Anh hay nhìn qua lớp cô , tìm kiếm cô, quan sát cô.

Anh thấy cô cũng thật thú vị, lúc nào cũng hoạt náo , nháo loạn , xung quanh cô có nhiều bạn bè , anh thấy họ cũng rất thích cô.

Lớp anh cũng không ít người quen với cô, thân thiết với cô , thông qua vài cuộc tán gẩu không đầu không đuôi của họ anh biết khá nhiều điều về cô.

Anh nghe họ gọi cô là Hạ Hạ , anh lại thấy cô rất hay cười và khá là nghịch.
– Lại nhìn !
Tiêu Viển đập 1 phát vào vai anh .
– Bị tiểu mỷ nhân lớp bên bắt hồn rồi à ???
Tiêu Viển cười cười rồi khoát vai Giang Ngôn đang thẩn thờ nhìn cô gái nhỏ lớp bên cạnh, cô đứng tựa vào tường 1 tay ôm gói bỏng ngô 1 tay ôm lon coca.

Xung quanh cô là 1 nhóm 5 cô gái khác đag xoay quanh vừa ăn vặt vừa cười đùa.
– Không có!!! Anh lạnh giọng chống chế rồi đi vào lớp .
Cứ vậy , anh âm thầm nhìn cô ,chú ý cô.

Nhưng chỉ như vậy suốt 2 năm đến tận hôm nay cũng chỉ nhìn và nhìn không hề đến gần .
Còn về cô.

Ngày hôm đó giở trò lưu manh với anh, chỉ vì vội vội vàng vàng muốn bỏ chạy khỏi anh chàng sao đỏ là anh vì cô sợ bị ghi lổi vi phạm .
Cộng thêm cô không dám ngước mặt nhìn anh vì sợ bị anh nhận dạng ( ai ngờ anh nhận dạng cô lâu rồi).
Anh lại đeo 1 chiếc khẩu trang màu đen khi cô va vào.

Nên căn bản chạy rồi là hết ,cô quên mất anh, quên như chưa từng có gì xảy ra luôn.
Kết thúc hồi tưỡng của Giang Ngôn cũng là lúc nhóm người của Ngôn Hạ mất hút ngay lối vào căntin.

Anh lại thẩn thờ, khóe môi cong nhẹ như có như không không 1 ý cười.
– Hôm nay cô ấy thật xinh! Anh nhẹ gịong nói thật khẽ.
Đám người của cô sau khi oanh tạc 1 mảng lớn tiền trong thẻ của Tạ Ân thì hài lòng quay về lớp chuẩn bị cho cuộc thi hôm nay.
– Các cậu nói xem hôm nay đề có dể nuốt không?? Hoa Y vừa đi vừa rên rỉ, tớ thấy tớ bướt 1 chân vào hố lữa rồi a!! huhu…
– Không sao ..

có tớ và Hạ Hạ ở đây, Cậu sẽ không chết cháy đâu!!! Cẩm Nhi cười lớn .
– Đúng ! Tớ sẽ không để cậu chết đâu, yên tâm!!
Ngôn Hạ tinh nghịch hùa theo.
– Này ! mấy người các cậu về lớp trước đi , tớ qua chổ Thành Lục xem cậu ta có thẻ đánh boss cho tớ chưa đã!
Tạ Ân sau khi giao dịch thành công với Ngôn Hạ về vụ cứu vớt thi học kì thì nhởn nhơ hẳn.

Cậu lại tách nhóm đi tìm đám bạn chơi game với mình .
– Cậu điên à,đến giờ thi rồi !!!
Ngôn Hạ gọi với theo khi cậu ta chạy đi.

– Tớ về nhanh thôi, Tiểu Hạ bảo bối!!!
Tạ Ân nhăn nhở trả lời cô.
– Tên đáng chết này, muộn giờ bị cấm bên ngoài thì coi tôi có cứu cậu không!!!Ngôn Hạ hừ hừ giận dỗi.
– Lo lắng gớm nhểy, ai không biết còn tưỡng cậu là hiền thê của tên ngốc đó đấy !!! haha
Cẩm Nhi lên tiếng trêu cô khi nhìn bộ dáng lo lắng của cô bây giờ.
– Tiểu nương tữ , tướng công của nàng chạy rồi! Hoa Y tinh nghịch hùa theo phụ họa .
Ngôn Hạ bước lên trước mặt 2 cô bạn thân ,cười xinh đẹp nhìn 2 cô rồi bất ngờ vươn cả 2 tay nhéo mạnh vào hông của Cẩm Nhi và Hoa Y .
– Hồ ngôn loạn ngữ !!!haha .
Ngôn Hạ nhanh chóng xoay người bỏ chạy , trong trường hợp 2 đánh 1 này rất thua thiệt khi ở lại nha.

Cô cắm đầu chạy về phía hành lang lớp học , phía sau là 2 cô bạn đag oán giận vì bị nhéo đau đuổi theo quyết cho cô biết tay.
Ngôn Hạ chạy nhanh về phía trước.

Lúc quẹo qua một khúc quanh,không cẩn thận mà va phải một thân người, vì va chạm chân cô vướng vào chân ngươid đó khiến cô chúi mũi về phía trước.
Bởi vì bị vướng nên tư thế lao đến của Ngôn Hạ hoàn toàn không có trọng tâm, cô có thể tưỡng tượng được rằng mình sắp nện thẳng mặt xuống nền đất rồi.
Nhưng cú va chạm ấy lại không hề xảy ra, cô chỉ nghiêng 45 độ, một bàn tay mạnh mẽ đã ôm ngang hông cô.Nhưng bỡi vì vướng chân cô nên anh cũng bị mất thăng bằng ,đỡ được cô thì cả người anh cũng ngã về sau , cả 2 người ngả nhào xuống đất .
Nhưng Ngôn Hạ ngoại trừ khuôn mặt đập mạnh vào ngực người đối diện thì khi ngã xuống cô hoàn toàn không đau đớn gì, cô thở phào nhẹ nhõm.
Giây tiếp theo cô ngước lên để xem chủ nhân cánh tay này là ai.

Nhưng vừa nhìn liền đến liền ngớ người tại chỗ.
Từ góc độ của cô, vừa vặn nhìn thấy hàng mi dài mảnh ,đôi mắt đẹp mà sâu như nước hồ và cả chiếc cằm tinh tế của người bị cô ngã đè bên dưới.
Ngôn Hạ mở to mắt, nam sinh này… nam sinh trường này có người đẹp trai như vậy sao? Cô nhanh chóng bật ra khỏi người anh, cười tươi tinh nghịch.
– Bạn học à, cậu thật đẹp trai nha !!!
Cẩm Nhi và Hoa Y thấy cô va vào người ta làm cả 2 cùng ngã thì lo lắng chạy đến ,lại ngay đúng lúc thấy cô bật ra rồi thốt lên câu vàng ngọc .
Cả 2 cô lắc đầu nhìn nhau .Hoa Y ở bên cạnh không nói gì, Cẩm Nhi thì xoa trán theo thói quen.

Họ đã quá quen với dáng vẻ cợt nhã thả thính lung tung của cô nên chả buồn nói gì.
Giang Ngôn thì ngớ người , Tiêu Viển đi cạnh anh chứng kiến tất cả cười phụt thành tiếng.

Cô gái này không phản ứng theo logic người bình thường nha.
Nếu là những cô gái khác họ sẽ ngượng ngùng e thẹn mà nói câu xin lỗi hoặc là ngại quá , cậu có sao không chẳng hạn.

Còn cô thì….
Giang Ngôn ngẩn ra nhìn cô rất nhanh chóng đứng lên khỏi người mình.

Anh nhổm dậy nhưng vì cú ngã khá đau nên vẫn còn ngồi bệt dưới nền.

Cô gái trước mặt đứng ngược nắng, không hề khách sáo khom người đưa mặt đến gần mặt anh.

Nghiêng đầu nhìn anh, vài sợi tóc cô bung xõa đung đưa theo gió trước mặt anh.
Mắt Giang Ngôn chau lại.


Cô đưa bàn tay thon dài trắng mịn về phía anh , lã lơi :
– Bạn học , nào, nắm tay tớ đỡ cậu lên !
Anh biết cô lại nổi tính xấu chọc ghẹo mình rồi nên nghiêm mặt , 1 tay chống đất co chân đứng lên.

1 tay đánh vào lòng bàn tay đag chìa về phía mình của cô.
– Không cần , đi đứng kiểu gì vậy ? Anh liếc nhìn cô.
Cô mặc kệ thái độ của anh, thu tay về xoa xoa nơi bị anh đánh.
– Đi kiểu vô tình va vào soái ca nha!!
Cô nhón người giọng nói êm ái rót vào tai anh.

Sau đó cười hì hì .
– aiyu , cậu cũng xấu tính quá đó! Tớ có lòng đỡ cậu mà cậu lại làm tớ đau!!! Cô trêu anh.
Tiêu Viển đứng an phận im lặng xem náo nhiệt đến giờ buồn cười không chịu nổi bèn lên tiếng.
– Đúng đó ! đúng đó ! tại sao cậu lại nhẩn tâm làm Hạ Hạ đau vậy? Tiêu Viển đầy ẩn ý lên tiếng.
– Cậu biết tôi sao?
Nghe cậu bạn lạ mặt gọi mình là Hạ Hạ cô hơi bất ngờ.
– Cả lớp tôi hình như đều biết cậu! Tiêu Viển khẳng định .
– Tôi nổi tiếng vậy ??? Là tiếng tốt hay xấu đâyyy? Cô cười chột dạ.
– Là người trong lòng của người nào đó!!!
Tiêu Viển nhìn bâng quơ tinh quái phun ra 1 câu khiến anh chàng nào đó giật mình.
– Im !
Anh lên giọng , Tiêu Viển ngay lập tức lùi 1 bước rồi đưa tay lên môi làm động tác kéo khóa, an phận mỉm cười.
Đến lượt Ngôn Hạ nghi hoặc đưa mắt nhìn 2 chàng trai tuấn mỹ trước mặt.
– Hả?
Giang Ngôn nhìn thẳng vào mắt cô, nhưng lát sau lại không tự nhiên dời đi, ánh mắt cô gái này luôn khiến anh cảm thấy nôn nao trong lòng.
– Về lớp đi, đến giờ rồi kìa !
Nói dứt lời liền nhấc chân xoay người rời đi.

Giang Ngôn hạ mi mắt vừa bước đi vừa nghĩ ngợi mông lung , khóe môi anh khẽ cong.
Cô gái ấy thật biết khuấy động lòng người.
Anh đi rồi , Cẩm Nhi và Hoa Y sáp lại bên cô.

Vừa kéo cô về lớp vừa kích động .
– Cậu.

To gan.

Lắm!!!
Hoa Y gằn từng chữ.
– Nam thần của trường mà cũng dám vươn tay tới rồi?
– Ai cơ?? Ngôn Hạ mơ hồ.
– Cậu ấy! Giang Ngôn đó!!
Cẩm Nhi kích động.

Cậu còn dám ….
– Cậu …
Hoa Y nhìn quanh trường 1 vòng rồi nhéo mũi Ngôn Hạ.
– Cậu thành kẻ thù chung của toàn bộ nữ sinh trường mình rồi!!! Haha
Cô cười hù dọa Ngôn Hạ.
– Uầy , thật sao?
Cô vừa đi theo 2 cô bạn.


Vừa gãy gãy đầu đăm chiêu.
– Ê này, cậu ta tên gì , lớp mấy vậy ?
Cô hứng thú , trong mắt lóe lên tia tà đạo.
– Cậu không biết Giang Ngôn sao? Cẩm Y ngớ người.
– Giang Ngôn mà cậu không biết??? Thật à ? Hoa Y khó hiểu .
– Hâm à, biết thì hõi các cậu làm gì?? Ngôn Hạ cau mày .
– Cậu định chơi trò gì? Hoa Y đề phòng.
– Tuyên chiến với nữ sinh toàn trường.

Giành trai !
Cô hét 1 câu khiến cô nàng Hoa Y giật mình vội bịt miệng cô.
– Điên rồi à? Cẩm Nhi ra hiệu nói nhỏ , liếc cô.
Ngôn Hạ cười haha.
– Tên gì ? Lớp nào ? Cô không chịu bỏ qua.
– Giang Ngôn.

12A , ngay sát chúng ta.
Cẩm Nhi bất lực khai báo.Cô hiểu rõ cô bạn thân Ngôn Hạ của mình.

Cô không nói, thì Ngôn Hạ cũng sẽ có cách biết cho bằng được, nhưng trước khi biết, cô ấy nhất định sẽ quấy rầy cô.
Tránh lãng phí thời gian như vậy, không bằng trực tiếp khai báo rõ ràng.
Ngôn Hạ hài lòng với đáp án , cười tươi bước nhanh.

Nhưng chỉ được 2 bước.

Cô dừng lại ,quay đầu nhìn 2 cô bạn đag thất thểu theo sao vì biết nam thần của họ đã bị cô ngắm đến thế nào cũng dữ nhiều lành ít.
– Không đúng nha, cậu ấy bằng tuổi chúng ta.

Lại học 12A.

Trai ngon như vậy sao đến giờ mình mới biết cậu ta tồn tại vậy?
Cô mở to mắt ra chiều khó hiểu nhìn bạn.
– 2 năm nay tớ vừa mù vừa điếc à???
– Ukm, theo bản năng săn lùng của cậu tại sao cậu k biết cậu ấy vậy ? Cẩm Nhi cũng hồ đồ theo bạn.
– Chậc, cậu ta bị tên ngốc Tạ Ân quấn người.

Lại ham vui theo phá bọn mình , làm gì có thời gian để ý đến ai, Vả lại chắc sát lớp nên bỏ qua không để ý!
Hoa Y ra vẻ thông thái.
– Chắc vậy.

Thiếu sót lớn phãi nhanh chóng bù đấp a.

Ngôn Hạ cười tinh quái .
– Nam thần à.

Tớ nhìn trúng cậu rồi !!!
– Đáng sợ thật!!!
2 cô gái nhìn nhau không nói mà cùng suy nghĩ..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.