Tiểu Soái Ca Tớ Nhìn Trúng Cậu Rồi

Chương 148


Bạn đang đọc Tiểu Soái Ca Tớ Nhìn Trúng Cậu Rồi FULL – Chương 148


Ngoại Truyện
TẦN DIỆP – CƯNG CHIỀU ANH NHẤT!!!
(1)
2 năm sau.
Ánh nắng từ cửa sổ thủy tinh sát đất to lớn trút vào ấm áp, rơi trên giường bệnh rộng lớn.
Người trên giường ngón tay khẽ động, chậm rãi mở mắt.
————
Trụ sở chính tập đoàn Giang Thị.
Giang Ngôn muốn mở rộng thị trường, bành trướng thế lực tập đoàn.

Cho nên nhất thời khoảng thời gian này anh bận đến tối tăm mặt mũi.
Sắp tới lại có 1 buổi tiệc thương mại quy mô do Giang Thị chủ trì.
Giang Ngôn bận tối mắt chưa thể xem qua danh sách, Ngôn Hạ vừa đúng lúc đến vĂn phòng.

Danh sách những người đến buổi tiệc được Tiêu Viển đưa tới , Giang Ngôn lấy ra cho Ngôn Hạ xem qua.

Thuận tiện hõi xem cô có muốn mời thêm bạn bè không.
– Tuyên tổng của KC cũng đi?
Giang Ngôn mỉm cười nhìn cô, gật gật đầu, trong mắt lóe lên 1 tia hắc ám:
– Tuy là chúng ta đã biết ông ta nội gián của mắt xích tập đoàn , lại không phãi loại tốt đẹp gì, nhưng lúc này anh đang âm thầm làm 1 số việc , không để ông ta đi, ông ta sẽ nghi ngờ!!!
Ngôn Hạ nhìn anh một chút.
Cô đã nói mà, bằng không thì sao chỉ 1 đoạn thời gian ngắn mà Ngôn Hiên và anh lại thân nhau như thế, lại hợp nhau như thế.

Đây chính là đại khái là 2 tên ác ma mà.

Đồng loại cho nên chiếu cố lẩn nhau phãi không???
Lúc này mới phát hiện người ta có vấn đề qua thời gian bao lâu đâu ,chưa gì đã thiết kế xong những thứ này, đào hố cho người ta nhảy.
– Cầm thú , đáng sợ quá!!!
Nhưng Ngôn Hạ nghĩ nghĩ, rồi lại bảo anh đưa bút tới.
Ở hàng cuối cùng, cô thêm vào 1 cái tên.
– Bảo bối? Giang Ngôn kinh ngạc nhìn cô.

– KC và Nhiếp thị vừa giải trừ hôn ước, bất hòa đến không đội trời chung, anh biết không?
– Cho nên???
Khóe môi Giang Ngôn co rút, anh cơ hồ đã nhìn thấy 2 chiếc sừng cùng đôi cánh đen và chiếc đuôi ác ma của cô phất phơ rồi nha.
– Địch nhân của địch nhân là gì?Ngôn Hạ chớp chớp mắt, cực kì vô hại.
Giang Ngôn giơ ngón tay cái, rất thượng đạo:
– Bằng hữu !!!!
Ngôn Hạ hài lòng vui sướng trả lại danh sách cho anh.

Giang Ngôn dỡ khóc dỡ cười:
– Bảo bối, em như vậy lương tâm sẽ không đau sao? Em còn dám nói anh!!!
– Sẽ không, em không có lương tâm!! Ai bảo ông ta đắt tội với cục cưng nhà em!!!
Ngôn Hạ cười, ngồi vào lòng anh.

Tay nâng lấy cầm anh, đặt lên 1 nụ hôn.

Giang Ngôn rất ngoan ngoan phối hợp, hay nói đúng hơn là anh không có năng lực phản kháng cô.
Cô như thuốc phiện đối với anh, nếm qua 1 lần thì không cách nào dừng lại.
Chính là ý 1 lần thẩn thờ, mãi không thể bình tâm.
– Giang …
Tiêu Viển hớt hãi xông cửa đi vào.
Con ngươi đột nhiên trừng lớn, vội đưa tay bịt mắt.
Ngôn Hạ thấy có người vào mới chịu buông anh ra, ho khan 1 tiếng rồi đứng lên.

Giang Ngôn mỉm cuời nhìn cô.
Tiêu Viển tức muốn chết, xem ra phãi mau chóng dụ dổ Tiểu Hoa Hoa của anh ta kết hôn mới được, ngày nào cũng nhìn 2 người này ở đây thả cẩu lương.

Tiêu Viển cảm thấy anh sắp bị chọc tức chết rồi.
– Khụ, 2 người vừa phãi thôi!! Đã có 2 nhóc sinh đôi rồi!!! Cứ như vậy đám cẩu trong công ty phãi làm sao???
– Tôi thích như vậy!!! Giang Ngôn đắt ý.
Tiêu Viển muốn nhồi máu cơ tim, tức chết người.
– Cậu ..

có chuyện gì?? Ngôn Hạ lên tiếng.
– A…!a…!bên bệnh viện vừa gọi đến , Tần Diệp tỉnh rồi!!!
TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!
Ngoại Truyện
TẦN DIỆP – CƯNG CHIỀU ANH NHẤT!!!
(2)
Cửa phòng bệnh mở ra,bên trong bác sĩ và ý tá đang kiểm tra tổng quát sức khỏe của Tần Diệp.
Anh ngước mắt , ngây người nhìn người vừa đi vào.

Cô gái khí chất tao nhã, thanh lãnh tự phụ, 2 năm không gặp cô thật sự là ngày càng khí thế bức người hơn.
Trong ánh nắng ban mai, đôi mắt Tần Diệp như nhiểm lên vài phần kích động, đôi môi mấp máy.
– Giang phu nhân!! Cô đến rồi!!
1 y tá lên tiếng chào hõi Ngôn Hạ, cắt đứt câu nói còn chưa thốt ra khõi miệng của Tần Diệp.
Giang phu nhân??
Tần Diệp khựng lại, sững sờ.

Thoáng chốc như hiểu ra, bi thương cùng hiu quạnh như bao trùm lấy anh.

Anh im lặng, không lên tiếng nữa.
– Anh ấy thế nào rồi???
Ngôn Hạ nhìn Tần Diệp 1 chút, rồi trực tiếp bước đến trước mặt bác sĩ hõi chuyện.

Giang Ngôn cũng từ ngoài cữa bước vào.


Anh đi đến bên cạnh cô rồi dừng lại.
Vị bác sĩ già chào hõi lịch sự cùng anh , rồi bắt đầu trình bài tình trạng của Tần Diệp:
– Bây giờ cậu ấy đã không còn gì đáng ngại, mọi chức năng trong cơ thể đã được kiểm tra.

Hoàn toàn hồi phục rất tốt.

Chỉ cần tập vật lý trị liệu thêm 1 thời gian.

Có lẽ rất nhanh sẽ bình thường trở lại !
Ngôn Hạ vui mừng ngước mắt kích động cười với Giang Ngôn 1 cái.
– Anh thấy trong người thế nào rồi?? Có chổ nào không thích hợp không??
Giang Ngôn từ nảy không lên tiếng , chỉ đứng bên cạnh Ngôn Hạ nghe bác sĩ thông báo tình hình, lúc này ôm lấy vai cô, hõi Tần Diệp.
– Đúng rồi!! Anh cảm thấy sao ?? Có chổ nào không khỏe không??? Ngôn Hạ cũng kích động hõi anh.
Tần Diệp ngồi thẳng người,nhìn thẳng vào mắt cô, trong ánh mắt tràn đầy mông lung mờ ảo:
– Các người là ai???
Ngôn Hạ ngây người , sững sờ:
– Là em!!! Ngôn Hạ!!! Anh không nhận ra ???
Trên giường bệnh , Tần Diệp nhìn cô gái đang ngồi bên cạnh ánh mắt lo lắng nhìn anh, chàng trai bên cạnh cô cũng kinh ngạc sững sờ.
– Tôi không nhớ !!!
Anh chau mày, đưa tay ôm đầu.

Ngôn Hạ xoay người nhìn bác sĩ bên cạnh.

Bác sĩ vội đến, kiểm tra 1 vòng nữa.
– Đây có lẽ là di chứng sau tai nạn , trong trường hợp này có thể xem là chấn động thần kinh sau tổn thương!!!
– Vậy…!phải làm sao bây giờ ??? Bác sĩ ..

Khi nào thì có thể hồi phục???
– Thông thường thì khoảng 6 tháng…!nhưng cũng không thể nắm chắc, cũng có lẽ sẽ không thể nhớ lại!!! Bác sĩ già khẽ thỡ dài, lắc đầu.
Ngôn Hạ quay người trỡ lại nhìn Tần Diệp, ánh mắt cô xa xăm trống trãi.
Nếu đã như vậy ..

tại sao phãi lật lại những chuyện cũ.
Quên đi cũng tốt, để Tần Diệp quên đi hết đoạn quá khứ đau lòng kia cũng tốt.
– Anh nghĩ ngơi đi!!! Nơi này sẽ có y tá túc trực chăm sóc anh, nếu có cần gì anh cứ bảo họ gọi điện cho em!!!
Tần Diệp nhìn cô khẽ gật đầu, nụ cười vẫn dịu dàng như trước kia .
– Cảm ơn cô, Giang phu nhân !!!
————-
Cửa phòng bệnh đóng lại, trong đôi mắt anh chỉ còn lại sâu lắng.


Tần Diệp đưa tay bóp chặt nơi trái tim.

Cho dù có đau lòng thì tất cả mọi chuyện cũng đã qua.

Tình yêu với cô của anh bây giờ là điều cấm kỵ mãi mãi không thể thành lời được nữa.
Anh nằm lại giường ,một tay đặt lên trán, một tay đặt ở phần bụng, chân dài tùy ý cong lên.

Nhắm mắt, từng gịot nước mắt ấm nóng khẽ lăn dài.
———
Phòng viện trưởng.
Cốc …!cốc..
Tiếng gõ cữa vang lên.
– Mời Vào!!!
– Giang phu nhân!!! Viện trưởng đứng lên đón tiếp cô.
– Viện trưởng Chu, việc hồi phục của Tần Diệp nhờ cả vào ông…..
.
.
.
Sau đó, Tần Diệp được bác sĩ và đội ngủ chuyên nghiệp chăm sóc 24/24 điều trị vật lý.

Tổn thương hồi phục rất tốt.

3 tháng sau đã có thể xuất viện.

Hoàn toàn hồi phục.
Tần Diệp sau đó cũng không quay lại giới giải trí nữa.
6 tháng sau.

Anh lấy lí do muốn quay về quản lý điều hành chuổi thương nghiệp của mình mà rời khõi Trung Quốc, về Bacelona..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.