Tiểu Soái Ca Tớ Nhìn Trúng Cậu Rồi

Chương 145


Bạn đang đọc Tiểu Soái Ca Tớ Nhìn Trúng Cậu Rồi FULL – Chương 145


Tần Diệp bị câu nói của cô gái kia dọa cho phát sợ, hoảng hốt trấn an bảo cô ta bình tĩnh một chút.
Ai ngờ cô ta giơ tay nhanh chóng kéo lấy cánh tay anh , muốn kéo anh qua phía cô ta.
Tần Diệp kinh hãi khó chịu khi bị người đụng chạm,cố gắng đứng vững ,chuẩn bị chuyển góc độ,muốn thoát khỏi cô ta.
Nhưng ngay lúc anh chuẩn bị động thủ, một thân ảnh quen thuộc lướt qua chặn trước mặt anh vung cước về phía cô gái kia, cô ta không phòng bị,hiển nhiên bị Ngôn Hạ đá trúng một cước.
Nhưng cô ta lại không bị Ngôn Hạ đá ngã, mà chỉ lảo đảo.

Còn bản thân Ngôn Hạ vì tác dụng của thuốc mà toàn thân vô lực chịu 1 kích phản công của cô ta vào bụng trực tiếp ngã nhào.
Đáy lòng Ngôn Hạ hoảng hốt,cô gái kia cũng quá lợi hại rồi, nếu là lúc bình thường thì không sao , nhưng tình trạng của cô hiện tại là không thể nào đánh lại cô ta.
Ngôn Hạ còn đang ai oán,thì đã nghe thấy gịong của Tần Diệp kinh hoảng truyền đến:
– Cô ta có võ!!!
Trong lúc bị bắt đến nơi này, Tần Diệp cũng đã thữ vài động tác Ngôn Hạ từng dạy cho anh.

Nhưng anh phát hiện, đám người bắt cóc nà là có chuẩn bị mà tới, đã điều tra cặn kẽ anh và cô, nên mới có cục diện như bây giờ.
Cơ hồ là cùng lúc Tần Diệp vừa nói xong, cô gái điên kia lại xoay người, nhào về phía Ngôn Hạ:
– Tao giết chết mày!!!
Ngôn Hạ mặc dù toàn thân tê dại vô lực, nhưng đầu óc vẩn tĩnh táo.

Đánh chính diện là không thể rồi, tình trạng của cô bây giờ là không có cách nào thắng nổi.

Huống hồ cô ta còn có đồng bọn.


Ngôn Hạ ôm bụng đau đưa mắt nhìn Tần Diệp , anh nhìn cô bị đạp ngã trái tim cũng sắp nhảy ra ngoài, nhanh chóng vọt về phía cô.
Tốc độ ăn ý của 2 người ở cùng nhau 6 năm cũng không phãi đồ bỏ.

Tần Diệp kéo cổ tay cô chạy về phía cữa.
Đánh không lại thì chạy.
——–
Văn phòng tập đoàn Giang Thị.
[[- Cô ta là người xấu, cô ta cướp anh với em, rồi còn làm anh đau lòng đến mức phãi tự sát!! Anh nói xem , có phãi là người xấu không?? Cô ta chết không yên lành!! Không bằng giết chết cô ta đi!!!
– Cô ta có võ!!!
– Tao giết chết mày!!!]]
Giang Ngôn nhíu mày, âm thanh hỗn loạn từ trong điện thoại truyền tới làm anh muốn đau tim.
Cô đang gặp nguy hiểm…
Giang Ngôn hoảng loạn chỉ kịp bỏ lại 2 chữ “gọi người” cho Tiêu Viển, rồi chân dài chạy bước lớn ra ngoài.
———–
– Bắt họ lại cho tôi!!!
Cô gái thấy Ngôn Hạ và Tần Diệp chạy, gấp đến rống to với đám người của cô ta.
Ngôn Hạ bị Tần Diệp sau khi hạ 2 tên ở cửa thì kéo chạy đến thỡ dốc.

2 người từ trong công viên chạy ra đường lớn.

Cảm thấy đã đến phạm vi an toàn, mới dừng lại thở hổn hển , Ngôn Hạ ngã nhào xuống đất, cảm thấy thân thể bây giờ đã không còn là của cô nữa rồi.
TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!
(254)
Ngôn Hạ bị ngã xuống đất , vừa đánh nhau vừa chạy khiến cô bây giờ ngay cả đứng lên cũng không nổi.
Tần Diệp vừa đở cô lên thì đám người kia đã tới, giọng của cô gái điên kia âm dương quái khí vang lên, khiến người nghe trong lúc nhất thời ớn lạnh.
– Em đã bảo sẽ đòi lại công bằng cho anh!!tại sao anh lại dẫn người chạy? Cô ta phản bội anh, tổn thương anh như vậy anh phãi giết cô ta!!! Cô gái bắt đầu điên cuồng chất vấn.
– Cô hiểu lầm rồi, cô ấy không phản bội tôi!!! Cũng không tổn thương tôi!!! Tần Diệp cố gắng bình tĩnh nói.
– Em không tin! Anh đã tuyệt vọng đến muốn tự sát kia mà!!!
Cô ta không có chút dấu hiệu nào liền thay đổi sắc mặt, thần sắc vặn vẹo càng làm khuôn mặt giả vờ ôn nhu kia thêm đáng sợ.

Cô ả chỉ vào Ngôn Hạ, thanh âm bén nhọn thét lên chất vấn Tần Diệp:
– Tại sao anh muốn ở bên cô ta? Cô ta có gì tốt? Anh thích cô ta ở điểm nào?
Ngôn Hạ đau đầu, cô thành bạn gái không biết liêm sĩ phụ bạc Tần Diệp thật luôn rồi.

Con mụ thần kinh này cứ nhầm vào cô!!!
Đến bây giờ Ngôn Hạ mới thấm thía hậu quả nặng nề của việc không rõ ràng mối quan hệ giữa 3 người.


Trong mắt tất cả mọi người, đúng là cô đã phản bội Tần Diệp để qua lại cùng Giang Ngôn.
Tần Diệp nhìn Ngôn Hạ, Ngôn Hạ lại nhìn anh.

Đại khái bây giờ, trả lời thế nào cũng sẽ bị con điên kia bác bỏ.

2 người dứt khoát.

Im lặng tìm cách thoát thân …
Cô gái kia lại tức giận hét lên:
– Anh không chịu trả lời em!!! Bắt con nhỏ đó lại cho tôi!!!
Cô ta lại nghiêng đầu xuống, trước khi Tần Diệp kịp phản ứng đã hừ một tiếng:
– Anh yên tâm!!! Em sẽ trả thù cho anh!!!
Tần Diệp hoang mang kéo chặt tay cô , muốn giấu ra phía sau.

Nhưng người của cô gái kia rất nhanh khống chế, tách Tần Diệp và cô ra.

Có 2 người được phân công giữ lấy Ngôn Hạ , kéo lê đến trước mặt cô ta.
Bốp…
1 cái tát nặng nề dán vào má trái của Ngôn Hạ.
Ánh mắt cô ta nặng nề oán hận dán lên người cô:
– Con khốn nạn!!!
– Tiểu Hạ!!! Đừng…!Tần Diệp hoảng loạn vùng vẩy.
Bang…
Lại 1 ống inox mạnh bạo đập trên trán cô, mang theo oán khí như thật sự muốn đập chết cô.


Mạnh đến nỗi đầu Ngôn Hạ nghiêng hẳn sang 1 bên, tóc dài bung ra.

Trán cô chảy máu, tràn từ trên trán xuống dọc theo khuôn mặt.

Mặt Ngôn Hạ phút chốc nhợt nhạt trắng bệch.
Cô gái điên kia lại lạnh lùng co chân đạp vào người cô thêm 1 cái.

Ngôn Hạ đau đến toàn thân phát lạnh.

Cô mím môi, hơi thỡ như bị bóp nghẹt mà ngã xuống đất.
———–
Tiêu Viển gữi cho Giang Ngôn 1 cái địa chĩ được định vị từ điện thoại của cô.
Giang Ngôn nắm chặc vôlăng , xiết đến đầu ngón tay trắng bệt chạy với tốc độ kinh hồn.
Anh hoảng loạn, anh sợ hãi.

Âm thanh trong cuộc gọi kia làm tim anh đau nhói từng ccơn.
Giang Ngôn cho xe chạy với tốc độ tối đa.

Đoạn đường bình thường rất ngắn, nhưng lúc này chạy mãi không tới khiến lòng anh nóng rực như có ngọn lữa muốn thiêu đốt anh thành tro bụi.
Sợ hãi bao trùm anh….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.