Bạn đang đọc Tiểu Soái Ca Tớ Nhìn Trúng Cậu Rồi FULL – Chương 127
Giang Ngôn đến phim trường đón cô, nhưng chỉ nhận được thông báo cô và Tần Diệp hôm nay báo bận, không đến.
Trên khuôn mặt thanh tuấn của anh lộ ra mấy phần âm u ám trầm, giống như tức giận, nhưng rất nhanh liền trở về trạng thái bình thường.
Giang Ngôn ra xe, không ra chỉ thị đi đâu nên trợ lý và tài xế chỉ có thể ngồi yên đợi anh.
Giang Ngôn đốt thuốc , hút 1 hơi, đột nhiên hõi 2 nguời họ:
– Giữa tôi và Tần Diệp , 2 người nghĩ Giang Hạ thích ai hơn?
Sắc mặt tài xế và trợ lý y như nuốt phãi ruồi.
Loại câu hõi thần tiên như vậy mà ông chủ cũng hõi ra được khỏi miệng???
Họ là CP.
Họ là CP.
Họ là CP.
Chuyện quan trọng phãi nhắc 3 lần.
Tất nhiên tài xế và trợ lý đều nghĩ cô là thích Tần Diệp hơn, nhưng loại trả lời có nguy cơ bị sa thải này họ sẽ nói ra sao?
Tất nhiên là không rồi !!! Bảo mệnh quan trọng.
– Nếu tôi là Tiểu tiên nữ tôi sẽ thích anh hơn!! Trợ lí cười hi hi haha nịnh nọt, – Giang tổng vừa tài giỏi và xuất chúng.
Tất nhiên là thích anh rồi!!
– Đúng…!đúng vậy!! Tôi cũng cảm thấy đúng như vậy.
Cô ấy khẳng định là thích anh hơn!!! Tài xế phụ họa đến nhiệt tình.
Giang Ngôn nhận được câu trả lời vừa ý.
Tinh thần liền tốt hơn nhiều.
Anh dụi tắt điếu thuốc trên tay, cười 1 cái:
– Đi, về nhà đợi bảo bối của tôi!!!
Tài xế và trợ lý 2 mặt nhìn nhau.
Bảo bối???
Đây lại là cách xưng hô thần tiên gì vậy?? Ông chủ thật sự định tranh Tiểu tiên nữ với Diệp hoàng tữ sao?? Ôi…!Diệp Hạ Nhất Tiếu của họ sẽ đi về đâu đâyyyy….
TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!
(220)
Tối muộn Ngôn Hạ mới trở về, tong nhà lại 1 mảnh thanh tịnh, cứ tưỡng Giang Ngôn vẫn chưa về.
Ngôn Hạ cởi giày, ném 1 góc.
Cô vừa đi vài bước thì bổng có người bất ngờ nhào tới định ôm lấy cô.
Ngôn Hạ phản xạ tự nhiên , bản năng đưa chân đạp tới.
– Bảo..
bảo bối???
Thanh âm quen thuộc vang lên, vừa nén đau vừa ủy khuất.
Ngôn Hạ hoảng hồn thu chân lại vươn tay bật đèn lên, nhìn anh.
Có chút muốn cười trên đau khổ của người khác.
– Đang yên đang lành, anh hù em làm gì??
Giang Ngôn 2 tay ôm bụng dưới, khuôn mặt trắng nõn nhăn lại khổ sỡ.
– Bảo bối, em ra tay ác độc như vậy! Nếu của anh hỏng mất em có buồn không???
– Em cũng không biết là anh! Ai biết có phãi kẻ biến thái đột nhập không!! Cô cười trêu anh, – Nếu anh hỏng mất , em tìm người khác là được rồi!!!
Nói thì nói vậy, nhưng Ngôn Hạ vẫn biết mình dùng lực không chút lưu tình.
Nội tâm có hơi xót cho anh.
– Em xem !!!
Giang Ngôn liếc cô, nhưng vẩn buông tay ra cho cô xem.
Ngôn Hạ vén quần áo anh lên, quả nhiên ở phần bụng duới đã đỏ 1 mảnh lớn.
Cô xoa xoa cho anh 1 chút, rồi nói:
– Yên tâm, chưa hõng !!! Cô lại tiếp tục trêu anh.
Giang Ngôn đột nhiên ôm cô đè lên sofa, hơi thỡ anh thì thầm vào tai cô:
– Có hõng hay không anh phãi kiểm tra lại đã!!! Không nghe em nói được..
– Ê này, anh đừng có …
Giang Ngôn đè ép hôn cô, cô bị anh hôn đến miệng đắng lưỡi khô, cơ thể mơ hồ cũng nóng lên.
Ngón tay Ngôn Hạ lướt vào trong áo anh, đáp trả lại nụ hôn của anh.
Được cô đáp lại , anh liền bắt đầu không chút kiêng kị.
Khát vọng chiếm hữu tất cả mọi thứ thuộc về cô.
Hô hấp bắt đầu dồn dập, mang theo khát vọng hừng hực bốc lên.
Quần áo nhanh chóng bị cởi ra vứt lung tung, anh ngẩn người nhìn cô gái dưới thân, trên khuôn mặt xinh đẹp mê người lúc này nhiểm lên vài phần sắc đỏ quyến rủ dụ hoặc.
– Bảo bối, anh yêu em!!!
—–xxx
Giang Ngôn nằm ôm cô vào trong ngực, cô mệt đến nổi chỉ muốn ngủ, để mặc anh cọ cọ, còn giơ tay ra ôm anh.
– Bảo bối, anh rất yêu em!!!
– Ừ…
– Bảo bối , em cũng yêu anh đúng không?
– Ừ…
– Vậy chúng ta kết hôn đi!!!
– Ừ…!Hã ???
– Em đồng ý rồi!!! Chạy không thoát đâu!
Ngôn Hạ ai oán, đây đâu phãi cầu hôn!! Đây rõ ràng là gài bẩy ép hôn!!!.