Bạn đang đọc Tiểu Soái Ca Tớ Nhìn Trúng Cậu Rồi FULL – Chương 122
Giang Ngôn cúi đầu, chống đỡ cơ thể hôn lên trán Ngôn Hạ 1 cái.
Anh khẽ lay cô.
Gịong điệu cưng chiều:
– Bảo bối, dậy đi.
Anh làm đồ ngon cho em ăn !!!
Ngôn Hạ lười biếng cuộn người cọ cọ vào ngực anh.
Anh mỉm cười ôm cô dậy, bế cô vào nhà tắm muốn tắm giúp cô, nhưng cô bừng tỉnh , vùng vẩy không chịu.
Có trời mới biết sau khi vào nhà tắm anh sẽ lại giở trò cầm thú gì, eo cô đã đau lắm rồi.
Ngôn Hạ ai oán mếu máo trong lòng.
Đàn ông cấm dục quá lâu thật sự rất đáng sợ.
Ngôn Hạ tắm xong, không mặc lại đồ cũ mà mặc áo sơ mi của anh vào, sơ mi của anh phối với mini skirt của cô lại là một nét dụ hoặc riêng.
Ngôn Hạ bước ra từ nhà tắm, trên tay cô là chiếc khăn màu trắng ,cô nghiêng đầu lau khô tóc.
– Tiểu Ngôn, em đói!!!
Giang Ngôn nghe gịong cô thì xoay người, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, cả người anh cứng đơ lại.
Trước cữa nhà tắm bên kia, hơi sương mờ mờ như có như không, cô gái của anh biếng nhác đứng đó, mang theo nét mềm mại và mê người sau khi tắm.
Ngôn Hạ cao gầy, áo sơ mi của anh rất dài, che được đến giữa đùi.
Nhưng, cũng chỉ là giữa đùi cô mà thôi… Đôi chân dài thon thả của cô không mang dép, bàn chân đẹp đẽ trắng trẻo giẫm trực tiếp lên nền gạch, vừa sạch sẽ vừa gợi cảm.
Giang Ngôn lúc này cảm nhận được 1 luồn khí nóng bao phủ anh, cô bước về phía anh mỉm cười , giay phút này dường như trong lòng anh không còn nghĩ được chuyện gì khác.
Giang Ngôn thỡ dài, đè nén xúc cảm muốn ôm cô về phòng ngủ lần nữa đang xao động nơi đáy lòng.
Anh nhẹ nhàng dời mắt đi chỗ khác, cố gắng bình tĩnh.
Ngôn Hạ ngồi xuống ghế sofa, lau tóc.
Anh đi tắm, rồi trỡ ra làm bữa tối cho cô.
Ngôn Hạ trỡ vào phòng anh,lấy túi trang điểm, gra trải giường đã được anh thay mới khi cô đi tắm vừa nãy.
Ngôn Hạ chỉ thoa qua loa kem dưỡng ẩm cho da , rồi ra sofa ngồi bắt chéo chân xem tivi.
1 bộ dáng hưỡng thụ.
Giang Ngôn từ trong bếp nhìn ra cô, cô thẩn thờ lười biếng đi chân trần khắp nhà, rồi ngồi lại trên sofa xem tivi.
Trái tim anh ấm áp, hình ảnh cô ngồi đó thật đẹp.
TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!
(210)
Chuông cữa nhà vang lên, Ngôn Hạ nhìn anh đang dỡ tay trong nhà bếp thì đứng lên đi ra mở cửa.
– Giang tổng, em mang….
Cửa nhà vừa mở ra, gịong nói và nụ cười của cô gái trước cữa bỗng nhiên ngưng bặt rồi cứng đờ lại.
Ngôn Hạ khẽ chau mày , nhẹ đến không ai nhận ra.
Khuôn mặt cô đầy ý cười nhìn cô gái bên ngoài.
Nhưng nụ cười ấy của cô rõ ràng có chứa dao .
– Cô tìm Tiểu Ngôn? Vào nhà đi !!!
Ngôn Hạ cười.
Mở rộng cửa cho “tình địch” đi vào.
Nhưng trong lòng thì mắng anh đến máu chó ngập đầu.
– À…vâng.
Cám ơn chị!
Tiểu Tư vừa vào nhà, toàn bộ ánh mắt đều đặt vào Giang Ngôn trong nhà bếp đang loay hoay.
Ngôn Hạ đi vào nhà bếp, cô mở tủ lạnh lấy 1 chai nước lạnh để uống.
Ánh mắt cô hàm ý nhìn anh chầm chầm.
Giang Ngôn thấy Tiểu Tư vào nhà thì khẽ gật đầu, chĩ nói.
– Cô để hợp đồng trên bàn, đợi tôi 1 lát!!
– Bảo bối, lại đây! Anh gọi cô, – nếm thữ xem có vừa miệng không!
Ngôn Hạ sáp lại chổ anh, anh thổi thổi thức ăn trên muổng rồi đút cho cô .
– Thế nào?
– Ừm…!ừm , ngon quá!
Ngôn Hạ gật gật đầu, cười với anh.
Tiểu Tư yêu kiều hỏi anh:
– Giang Tổng, vị này là….!bạn gái anh??
Tiểu Tư nhìn cô gái lúc này đang đứng trong phòng bếp với anh.
Cô gái xinh đẹp, còn mang theo nét quyến rủ mê người lười biếng dựa vào bếp, trong lòng cô có chút ganh tị.
Cô ấy là ai , còn có thể ở trong nhà anh.
Hơn nữa còn mặc áo của anh.
Hơn nữa …!vết tích trên cổ cô ấy…
– Không phãi bạn gái !!
Giang Ngôn không nhìn Tiểu Tư mà nhìn cô.
Động tác của Ngôn Hạ khựng lại, cô trừng anh.
Anh mỉm cười:
– Là vị hôn thê!!!
Ngôn Hạ ồ 1 tiếng rồi tiếp tục uống nước của mình.
Khóe môi cô khẽ cong nụ cười .
Tự giác đá bay tình địch cho cô, ngoan!
Tiểu Tư thất thểu ra về, trái tim tổn thương nghiêm trọng.
Đúng thật là….
Nguời so với người …!tức chết người!!!
Cửa nhà vừa đóng, Giang Ngôn bị cô hung hăng đè lên cửa.
Cô trừng mắt nhìn anh:
– Giang Ngôn, anh lại trồng hoa đào lung tung phãi không???
– Hã?? Anh ngơ nguời.
– Cô ấy!!! Ngôn Hạ hất cằm ra cửa ,ý chỉ người vừa rời khõi.
– Sao? Anh ôm eo cô, mỉm cười.
– Cô ấy thích anh !!! Ngôn Hạ nhăn mặt.
– Thì sao?? Bảo bối ghen ??? Anh cười.
Ngôn Hạ trừng annh:
– Em muốn dán nhãn lên người anh, anh là của em, không ai được dòm ngó, nếu ai dám có ý đồ gì, cẩn thận em diệt cả 2!!!
Giang Ngôn bị dáng vẻ hùng hổ của cô chọc cười, anh hôn lên môi cô.
– Không ai giành của em đâu! Muốn giành cũng không được !!!.