Tiểu Sát Tinh 2

Chương 64: Ngộ biến


Đọc truyện Tiểu Sát Tinh 2 – Chương 64: Ngộ biến

–—
Sư Đầu Nhất Thánh qua sang hướng Sư Đầu Nhị Thánh, trỏ Mộ Anh bảo:
– Nhị đệ hãy mau bắt ả kia thay vào ả con gái vừa bỏ chạy, lát nữa tiếp tục hưởng lạc, phần gã tiểu tử này lão huynh sẽ giết gã trừ hậu họa.
Sư Đầu Nhị Thánh gật đầu, sầm sầm bước tới gần Mộ Anh rồi dừng lại.
Lão nhìn nàng cười khằng khặc:
– Cô nương hãy đi theo lão phu vào trong kia, chúng ta cùng tận hưởng lạc thú thần tiên.
Một tiếng xoẹt khô khan, Mộ Anh rút trường kiếm ra khỏi vỏ.
Nàng thét:
– Lão dâm tặc dừng lại.
Trường kiếm trong ta Mộ Anh rung một cái.
Ánh kiếm vọt tới trước ngực Sư Đầu Nhị Thánh nhanh như tia chớp.
Sư Đầu Nhị Thánh kêu lên:
– Lợi hại !
Lão quái vật dịch sang trái ba thước tránh khỏi nhát kiếm của Mộ Anh.
Mộ Anh thét:
– Lão dâm tặc trốn đâu cho thoát.
Nàng xuất sáu chiêu liên hoàn quyết giết Sư Đầu Nhị Thánh cho bằng được.
Sau làn kiếm ảnh chớp tới Sư Đầu Nhị Thánh điểm vào sáu nơi tử huyệt trên ngực lão.
Giống như loài quỉ mị Sư Đầu Nhị Thánh chợt ẩn luôn trong ánh kiếm nháy mắt đã thoát khỏi sáu chiêu kiếm liên hoàng của Mộ Anh.
Mộ Anh thu trường kiếm đứng nhìn Sư Đầu Nhị Thánh sửng sốt.
Nàng không ngờ thân pháp của lão quái vật kì dị nhanh nhẹn đến thế.
Sư Đầu Nhị Thánh nhìn Mộ Anh, cất tiếng cười khằng khặc:
– Cô bé đừng hung dữ. Cô bé không thoát khỏi tay của lão phu đâu, hãy ngoan ngoãn theo ta vào trong kia hưởng lạc.
Lão nói:
– Cô bé hãy xem đây.
Soạt…soạt.

Hai tiếng động khô khan, lập tức Sư Đầu Nhị Thánh đã trần như nhộng.
Lão chìa tới:
– Nào, cô bé hãy xem đi.
Mộ Anh thét:
– Lão dâm tặc, ta giết ngươi…
Vừa thé Mộ Anh vừa hổ thẹn qua mặt đi nơi khác vì sự trần truồng của Sư Đầu Nhị Thánh.
Liền đó Mộ Anh kêu “hự” lên một tiếng đứng trơ như một pho tượng.
Thừa lúc Mộ Anh hổ thẹn quay mặt đi, Sư Đầu Nhị Thánh lướt tới điểm huyệt nàng.
Chừng Mộ Anh phát giác lão đã tới gần không còn cách nào tránh né kịp nữa nên đành thúc thủ.
Hơn nữa thân pháp của Sư Đầu Nhị Thánh nhanh không thể tưởng, chỉ lóa một cái đã tới điểm huyệt nàng rồi.
Trông thấy Mộ Anh bị Sư Đầu Nhị Thánh không chế, Tần Bảo vô cùng kinh hãi.
Chàng hét:
– Lão dâm tặc hãy buông Anh muội của tar a.
Tần Bảo toan phóng sang phía Mộ Anh cứu nguy nàng.
Nhưng một đạo kình đã ào tới chặn ngang trước mặt khiến Tần Bảo phải thu hồi thân thủ.
Sư Đầu Nhất Thánh vừa xuất chưởng ngăn chàng lại.
Lão cười khà:
– Ngươi chạy đi đâu. Bây giờ lão phu giết ngươi trước, rồi sau đó sẽ hành lạc cô bé kia.
Tần Bảo giận căm gan, không nói nữa lời, vỗ một đạo kình nặng ngàn cân vào ngực Sư Đầu Nhất Thánh.
Đạo kình ào ào như gió lốc.
Sư Đầu Nhất Thánh hừ một tiếng bằng một giọng mũi nghe như tiếng còi ma.
Lão cất ngọn chưởng to lớn, lông lá xù xì lên nghênh đón đạo kình của Tần Bảo.
Bốp !
Chưởng âm nổ khô khan, âm khí bắn đi vùn vụt.
Tần Bảo đứng yên tại chỗ thu hồi ngọn chưởng sắp xuất chiêu.
Thân hình như nhộng của Sư Đầu Nhất Thánh lắc lư mấy cái rồi đứng yên.
Lão quát:
– Công lực của ngươi không vừa, hãy xem chưởng lực của lão phu đoạt mạng ngươi đây !
Lão vỗ một chưởng nặng tựa chiếc búa thiên lôi nhắm tâm huyệt Tần Bảo.
Tần Bảo cất ngọn hữu chưởng xuất tám thành nghênh tiếp bóng chưởng của Sư Đầu Nhất Thánh.
Một tiếng nổ chấn động trên đấu trường, bụi cát tung bay mù mịt.
Liền đó, một trận ác chiến diễn ra giữa lão quái vật và Tần Bảo.
Trải qua hai mươi hiệp song phương vẫn bất phân thắng bại. Công lực của Sư Đầu Nhất Thánh quả cao thâm tột bậc.
Trong lòng Tần Bảo khẩn trương cực độ vì không thắng nổi lão quái vật và Mộ Anh đang bị Sư Đầu Nhị Thánh không chế vô cùng nguy hiểm.
Chàng nghĩ nhanh:
– Võ công lão quái vật này không vừa, nếu ta không hạ độc thủ làm sao thắng nổi lão.
Chàng hét:
– Lão dâm tặc, hãy xem chiêu Vô Cực Thần Công của ta.
Tần Bảo vận tám thành xuất ngọn chưởng ra.
Một luồng khí thể hai màu, một đỏ, một xanh ào ào tới Sư Đầu Nhất Thánh.
Sư Đầu Nhất Thánh kinh hãi quát:
– Tiểu tử đừng tự phụ, hãy xem chiêu Di Lạc Thọ Phật của lão phu.
Ngọn chưởng to lớn của lão quái vật xòe ra, một bóng chưởng to lớn liền xuất hiện, đón lấy luồng khí thể hai màu một xanh, một đỏ của chiêu Vô Cực Thần Công vừa áp tới.
Một tiếng nổ long trời nở đất, khắp cả đấu trường đều rung chuyển như địa chấn.

Nhiều cành cây cổ thụ gần đó gãy gập, đổ xuống ầm ầm, ngàn vạn chiếc lá tung bay.
Sư Đầu Nhất Thánh rú lên một tiếng như quỉ tru, thân hình bị hất ra phía sau bảy tám thước.
Lão gượng gạo đứng trở lại, sắc mặt xám ngắt, mồm phun một vòi máu.
Lão đã mang nội thương trầm trọng.
Tần Bảo hét:
– Nằm xuống !
Mồm hét, chàng vừa phóng tới vươn tay chỉ điểm vào ba nơi huyệt đạo trên ngực Sư Đầu Nhất Thánh.
Hự…hự…
Sư Đầu Nhất Thánh kêu lên hai tiếng ngã lăn nằm trên đống lá bất động, chỉ còn mở to đôi mắt đỏ ngầu khủng khiếp nhìn Tần Bảo.
Lão không thể nào tưởng nổi võ công của Tần Bảo cao thâm, siêu việt đến thế.
Tần Bảo bước tới gần Sư Đầu Nhất Thánh gằn giọng:
– Bây giờ ta giết lão dâm tặc trước, rồi giết luôn lão quỉ kia cứu Anh muội.
Chàng giơ ngọn chưởng lên.
Sư Đầu Nhị Thánh kinh hoàng hét to:
– Tiểu tử dừng tay lại. Nếu ngươi giết vị đại huynh của lão phu, cô bé này phải chết.
Tần Bảo dừng ngọn chưởng lại, quay sang Sư Đầu Nhị Thánh cất giọng lạnh băng:
– Lão dâm tặc đã thấy rồi. Giờ lão giải quyết như thế nào hãy nói mau.
Sư Đầu Nhị Thánh hậm hực:
– Lão phu có cách giải quyết ổn thỏa.
– Lão giải quyết cách nào ?
– Một cuộc trao đổi công bằng.
– Trao đổi công bằng thế nào?
Trỏ tay vào Mộ Anh, Sư Đầu Nhị Thánh nói:
– Ngươi buông tha vị đại huynh của lão phu ra, ta sẽ trả tự do cho cô bé này.
Tần Bảo trợn mắt:
– Lão quỉ đừng hòng phỉnh gại ta vô ích. Ta buông tha lão dâm tặc này, ngươi vẫn giữ Anh muội của ta. Ngươi là loài quái vật ta không tin ngươi được.
Sư Đầu Nhị Thánh trố mắt:
– Ngươi tính lẽ nào ?
Hướng mắt về phái Mộ Anh, Tần Bảo dõng dạc:
– Ngươi hãy buông tha Anh muội của ta trước, đứng ra phía ngoài một trượng, không được cử động, kế đó ta sẽ rời khỏi lão dâm tặc này một trượng, trao đổi một cách rất công bằng. Ngươi có ưng chịu không?
Sư Đầu Nhị Thánh cau cặp lông mày nửa đỏ nửa xanh ra chiều nghĩ ngợi chưa quyết.

Lão còn tiếc Mộ Anh. Một trang sắc nước hương trời đang nằm trong tay lão giờ lại sổng đi.
Không nghe Sư Đầu Nhị Thánh đáp ứng, Tần Bảo nổi giận hét lớn:
– Ta giết lão dâm tặc này trước.
Ngọn chưởng chàng cất lên toan vỗ xuống đỉnh đầu Sư Đầu Nhất Thánh.
Sư Đầu Nhị Thánh hoảng hốt quát:
– Dừng tay !
Tần Bảo hạ ngọn chưởng xuống, quắc mắt:
– Lão bằng lòng theo điều kiện đó phải không ?
Sư Đầu Nhị Thánh gật đầu:
– Được…
Sư Đầu Nhị Thánh buông Mộ Anh, bước ra phía ngoài cách xa nàng một trượng.
Lão nhìn Tần Bảo:
– Lão phu đã làm đúng theo lời cam kết, ngươi hãy buông tha vị đại huynh của ta.
Tần Bảo gật gật đầu:
– Tất nhiên là như vậy rồi.
Ánh mắt Tần Bảo dán chặt vào mặt Sư Đầu Nhị Thánh xem lão có giở thủ đoạn độc hiểm gì hay không để kịp thời ứng phó.
Không thấy dấu hiệu gì đáng nghi, Tần Bảo lui ra ngoài.
Vèo !
Sư Đầu Nhị Thánh lao thẳng sang phía Sư Đầu Nhất Thánh nhanh như chớp.
Lão vẫy tay giải tỏa huyệt đạo cho Sư Đầu Nhất Thánh.
Sư Đầu Nhất Thánh kêu “hự” một tiếng, lảo đảo đứng lên bởi lão vẫn còn mang nội thương vì chiêu Vô Cực Thần Công vừa rồi.
Tần Bảo nhanh chân bước tới Mộ Anh.
Chàng nhìn kĩ lại thấy Mộ Anh đã nhắm nghiền hai mắt lại. Nàng đã hôn mê.
***


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.