Tiểu Sát Tinh 2

Chương 53: Oan khiên vô lượng


Đọc truyện Tiểu Sát Tinh 2 – Chương 53: Oan khiên vô lượng

–—
Tới cánh vườn tùng bách, Trang chủ Lan Hán phất tay về phía hai mươi tên xạ thủ ám khí Quỷ Kiến Sầu quát:
– Bao vây tất cả, đừng cho tên tiểu sát tinh chạy thoát.
Bọn xạ thủ hô to:
– Tuân lệnh !
Hai mươi bốn tên xạ thủ ám khí Quỷ Kiến Sầu chia làm bốn toán bao vây cánh vườn tùng.
Lúc bấy giờ trời vửa tối, phía trong vườn tùng ánh sáng mập mờ không thể trông thấy xa được.
Trang chủ La hán và hai tên cận vệ tay lăm lăm đoản đao đi trước.
Năm vị lão nhân áo gấm theo phía sau lưng tiến vào phía trong cánh vườn tùng.
Trang chủ La Hán đảo ánh mắt sáng rực nhìn quanh tìm bóng Tần Bảo.
Vừa lọt qua một bụi cây lá rậm, Trang chủ Lan Hán dừng phắt lại, trố mắt nhìn hai bóng người, vừa đúng lúc La Yếu ngã ra, Tần Bảo vội ôm gọn ả vào lòng.
Vừa nhận ra Tần Bảo ôm ái nữ La Yến. Trang chủ La Hán giận dữ quát:
– Tiểu sát tinh, ngươi đừng hòng chạy thoát.
Không cần hiểu rõ nguyên nhân, Trang chủ La Hán phóng tới gần, giở ngọn hữu chưởng vỗ một đạo kình nặng ngàn cân vào người Tần Bảo.
Đang ôm La Yến trong tay, chợt nghe tiếng quát, Tần Bảo giật mình buông ả ngã lăn xuống đất.
Chàng vừa quay lại xem đó là ai, đạo kình đã tới trước ngực không còn cách nào né tránh hay chống đỡ kịp nữa.
Binh
Đạo kình ngàn cân trúng ngay giữa ngực, Tần Bảo ré lên một tiếng, máu miệng trào ra, ngả lăn xuống đất nằm bất tỉnh.
Trang chủ La Hán hừ lạnh một tiếng, phất tay sang hai tên cận vệ:
– Hai người hãy trói tên tiểu sát tinh Tần Bảo lại đưa vào hình đường chờ ta.
Hai tên cận vệ hô lớn:

– Tuân lệnh !
Hai tên cận vệ chạy tới gần Tần Bảo. Một tên rút sợi dây thừng bên lưng ra trói gô chàng lại, rồi cùng đồng bọn khiêng ra khỏi cánh vườn tùng.
Còn lại sáu người, Trang chủ La hán và năm vị lão nhân áo gấm,
Trong thấy La Yến nằm bất động dưới đất, Trang chủ La Hán kêu lên:
– Ái nữ …
Lão nhanh chấn tới đỡ lấy thân hình mềm oặt, đầy máu me của La Yếu nhìn kỹ.
Nhận ra một ngọn tiểu phi đao cắm ngập vào lưng La Yến, Trang chủ La Hán kinh hoàng kêu thảm:
– Ái nữ đã chết … ai giết ái nữ ?
Một vị lão nhân áo gấm nói lớn:
– Tên tiểu sát tinh ám toán tiểu thư bằng ngọn tiểu phi đao chứ chẳng còn ai nữa.
Một lão nhân khác tiếp lời:
– Đúng vậy. Nếu không phải gã thì còn là ai nữa.
Một lão nhân khác thắc mắc:
– Lạ thật. Tại sao tên tiểu sát tinh Tần Bảo lại giết La tiểu thư trong khi La lảo huynh đã bằng long chọn gã là rể đông sang sắp cử hành hôn lễ.
Lão nhân áo gấm thứ tư tiếp lời:
– Phải có một nguyên nhân nào tên tiểu sát tinh mới hạ độc thủ, chúng ta hãy tìm xem.
Bỗng, một vị lão nhân áo gấm trỏ tay:
– Cái gói gì kia.
Trang chủ La Hán nghe vị lão nhân áo gấm nói giật mình nhìn cái gói nằm gần đó.
Bỗng lão à một tiếng, buông thi thể La Yến nằm trở xuống đất.
Lão nhân bước tới nhanh tay nhặt cái gói, mở ra nhìn vào, hốt hoảng:
– Đoạn Trường thảo.
Năm vị lão nhân áo gấm tới gần nhìn cái gói trong tay Trang chủ La Hán, dồng thanh kêu lên:
– Đoạn Trường thảo.
Một vị lão nhân áo gấm nói:
– Tên tiểu sát tinh Tần Bảo giết La tiểu thư để cướp đoạt gói Đoạn Trường thảo này đây.
Bốn vị lão nhân áo gấm tán đồng:
– Lão huynh nói đúng.
– Nguyên nhân gã giết tiểu thư chỉ vì cái gói này.
Sửng sờ một lúc, Trang chủ La Hán quay nhìn một tên xạ thủ đứng dưới gốc tùng:
– Ngươi hãy vào trong gọi hai tên tỳ nữ đưa thi hài ái nữ vào nội viện cho ta.
Tên xạ thủ ám khí vâng dạ chạy đi liền …
Trang chủ La Hán buông tiếng thở dài ảo não cùng năm vị lão nhân áo gấm rời khỏi cánh vườn tùng …
***
Hai tên cận vệ kẻ trước người sau khiêng Tần Bảo tới cánh cửa hình đường toan tiến lên bậc thềm bỗng có tiếng quát:
– Buông Tần nhị đệ của ta ra.

Ba người cùng theo tiếng quát từ kia phóng tới chỗ hai tên cận vệ.
Đó là Chử Đồng và hai anh em Miêu Sơn Nhị Hùng. Người anh tên Mao Tọai, người em tên Mao Thử.
Chử Đồng sang ngồi thù tạc với hai anh em Miêu Sơn Nhị Hùng, chợt thấy hai tên cận vệ khiêng Tần Bảo kinh hãi đứng lên, phi thân tới, Mao Tọai, Mao Thử cùng chạy theo.
Hai tên cận vệ liền dừng lại. Một tên quắc mắt nhìn Chử Đồng quát:
– Ngươi là ai ?
Chử Đồng lạnh lùng:
– Ngươi chưa đủ tư cách hỏi danh hiệu ta.
Tên cận vệ trợn mắt:
– Ngươi muốn gì ?
Trỏ tay Tần Bảo vẫn còn bất tỉnh, Chử Đồng dõng dạc:
– Hai ngươi hãy buông người đệ đệ của ta ra mau.
Hai tên cận vệ đồng quát:
– Bọn ta …
Bịch … bịch …
Huỵch.. huỵch …
Hai tên cận vệ buông thân hình Tần Bảo té nhào xuống đất nằm bất động vì vừa trúng hai làn chỉ sắc bén của Chử Đồng bắn tới nhanh không kịp thấy.
Hàng trăm quan khách trông thấy bọn Chử Đồng can dự hiểu ngay sắp có một trận ác chiến diễn ra.
Một số thuộc đại phú gia, hào phú bỏ chạy đi lánh nạn, còn số cao thủ vẫn ở lại đợi chờ trận náo nhiệt giữa bọn Chử Đồng và Trang chủ La Hán.
Bỗng có tiếng quát như sấm rền:
– Bọn gian tế nào đây ?
Trang chủ La Hán vừa quát vừa phi thân tới đứng trước mặt Chử Đồng.
Năm vị lão nhân áo gấm phóng mình tới đứng gần bên Trang chủ La Hán.
Kế đó, hai mươi bốn tên xạ thủ ám khí Quỷ Kiến Sầu và trên ba mươi cao thủ cũng vừa tới.
Hiểu rõ tình thế nguy ngập, Chử Đồng lẹ làng ôm lấy Tần Bảo trao cho Miêu Sơn Nhị Hùng Mao Thử:
– Mao nhị huynh hãy canh giữ Tần nhị đệ, Mao đại nhân tiếp với đệ một tay.

Mao Thử tiếp lấy Tần Bảo, tay kia rút thanh trường kiếm bên lưng lui trở lại phía sau phòng thủ.
Chử Đồng, Mao Tọai cùng đứng song song, mắt nhìn Trang chủ La Hán đợi chờ.
Trang chủ La Hán nhìn Chử Đồng trợn mắt:
– Ngươi là ai ?
Chử Đồng cũng trợn mắt:
– Ta là Chử Đồng, bằng hữu của Tần Bảo.
Trang chủ La Hán hỏi:
– Ngươi can dự vào chuyện của lão phu phải không ?
Chử Đồng gật đầu:
– Đúng.
Trang chủ La Hán khuyên bảo:
– Tên tiểu sát tinh Tần Bảo vừa sát hại Chu tiên sinh, Chu Tiểu Tần và ái nữ của ta. Gã là một tên tử tội, bọn ngươi chớ nên can thiệp sẽ thiệt lấy bản thân vô ích.
Chử Đồng khỉnh giọng:
– Tại sao Tần nhị đệ của ta lại giết La tiểu thư trong khi lão đã bằng lòng gã ái nữ ?
Trang chủ La Hán hừ lạnh:
– Tên tiểu sát tinh Tần Bảo giết ái nữ của lão phu để đoạt lấy một bảo vật.
– Bảo vật gì ?
Trang chủ La Hán lúng túng không trả lời được câu hỏi của Chử Đồng, vì Đoạn Trường thảo là một vật bí mật trên giang hồ hiện nay …
***


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.