Tiểu Quỷ, Em Chỉ Có Thể Thuộc Về Tôi Mà Thôi

Chương 4Chẳng lẽ.........


Đọc truyện Tiểu Quỷ, Em Chỉ Có Thể Thuộc Về Tôi Mà Thôi – Chương 4: Chẳng lẽ………

Sáng hôm sau cậu vừa ngủ dậy vscn, thay quần áo xuống cầu thang thì thấy mẹ cô đang đứng trước của phòng cô cạu liền chào:
-chào buổi sáng bác gái, bác đang làm gì vậy ạ?
-À ta đang gọi con Ngọc dậy ấy mà, haizzz con gái con đứa mà ngủ như heo ấy.
Hê hê cô ta có tật xấu này sao
-Thế để cháu gọi cho ạ dù gì cũng cùng là bạn học
-Thế sao cảm ơn cháu nha
Vâng mẹ cô đúng là gặp may mà sáng nay đau họng không biết gọi cô kiểu gì thì có cậu gọi hộ hô hô
Cậu vào trong phong co đập vào măt cậu là một mầu hồng”con bé này cũng nữ tính phết ha” và quyét mắt cậu thấy cô đang nằm ngủ với tư thế rất là…… so cute:hai chân co nên ngón tay đang được cật lực mút(@-@) cậu ngây người nhìn “đùa nhau sao cậu không thể tin được sao mà lúc cô ngủ lại có thể dễ thương tới vậy”cậu tiến lại gần nhìn mặt của cô “khuân mặt trái xoan, mũi nhỏ cao, lông mi dài, môi hồng nhạt, da trắng lõn….. thạt là …… nhìn mà chỉ muốn cắn cho một phát thôi… mà khoan đã sao mình lại… lại có thể nghĩ vậy được, uầy sao tim mình đập nhanh vậy mình phải đi khám não và tim ngay thôi”(baka baka sao lại ngu vậy trời à mà là tg viét vậy ra là ta cho nó ngốc nên không chách nó được(-_-) sau khi định thần cậu gọi cô dậy
-này dạy đi học nhanh
-không trả lời
-này
-không có phản hồi
Cậu có vài mảng đen rồi đành phải dùng sư tử hống huyền thoại thôi:

-DẠY MAU NÊN CON SÂU NGỦ KIA
Sẹt sẹt báo cáo vào hồi 6h17 có một trận động đất ở khu nhà zzzzxxxx với cường độ 1000 hite chỉ để gọi một con sâu ngủ dậy. Cô đang ngủ thì dật mình bật dậy làm cho bộ áo ngủ tuột mất hai cúc làm nấp ló hai quả anh đào cậu vô tìnhnhìn vào mà muốn sịt máu mũi (biến thái, vô cùng biến thái) cô ngẩn ngơ dụi mắt mà không biết bộ dạng này của cô làm cậu hóa đá để ngắm nhìn bởi vì nó vô cùng vô cùng đáng yêu .
-Mấy giờ rồi hả tên đầu đất.
-À bây giờ đã 6h30 rồi
-Oh…… CÁI GÌ CƠ thôi chết rồi.
Cô luống cuống chạy vào phòng wc để thay quần áo, nhìn vậy mà cậu không nhịn được cười
—————-thời gian trôi——————–
Chiều hôm đó cậu đến bệnh viện của gia đình để khám
-Ô cháu yêu quý sao hôm nay tới đây thăm ông chú già này vậy
Vâng viện trưởng của bệnh viên Trần gia này là ông chú quý hóa của cậu- Trần Hòa Thắng
-Cháu hôm nay tới khám bệnh
Ông chú già sửng sốt

-Sao bệnh gì, chiệu chứng như thế nào, bị bao lâu rồi….
-STOP từ từ đã cháu là như thế này tim đập nhanh, đầu óc vớ vẩn
-? Là như nào nói rõ hơn đi.
-haizzzz như thế này sáng nay khi cháu nhìn con bé oan gia của cháu ngủ thì tự dưng
nghĩ là con bé dễ thương và muốn cắn nó một cái sau đó cháu còn tim đập cực kì mạnh đó cậu đoán xem cháu bị làm sao vậy?
-Hahahahahahahahahaha ôi trời ơi cháu tôi hahahaha cháu mắc bệnh rồi cực nặng là đằng kháchahahahahah…….
Cậu nhìn chú mình mà chẳng hiểu cái mo-te gì cả
-Là bệnh gì ạ, có thuốc chữa không vậy
-Bệnh này không có thuốc chữa đâu chàng trai trẻ hahahahahaha
-CHÚ À rốt cuộc là bệnh gìiiiiiii
Cậu ức chế lắm rồi nha cứ úp úp mở mở ai mà đoán được.
-E hèm cháu trai yêu quý cháu là mắc bệnh tương tư rồi hahahaha…
Cậu ngớ người.
-Ý chú là… là cha… cháu yêu con bé đó sao
Chú cậu gật đầu chắc nịch
Tối hôm đó cậu suy nghĩ đang nghĩ thì hình ảnh co cứ nhảy vào suy nghĩ của cậu: hình ảnh cô lúc ngủ, hình ảnh cô dụi mắt, và cả lúc áo cô bị tuột xuống nữa…. cậu bất giác nở nụ cười….. cậu giật mình “sao lại như vậy được chứ, chảng lẽ…….”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.