Đọc truyện Tiểu Quỷ, Em Chỉ Có Thể Thuộc Về Tôi Mà Thôi – Chương 216 năm, tôi đợi em 6 năm rồi, đòi đi sao?
6 NĂM SAU
Bây giờ anh đã là một tổng tài 31 tuổi rồi, một chàng trai hoàn kim của mọi cô gái, rất nhiều người muốn quyến rũ anh, nhắm vào chức vị Trần phu nhân, nhưmg chưa ai thành công, người anh luôn phát ra hàn khí, chưa bao giờ động vào nữ nhân, chước khi đến gần anh thì đã bị bảo vệ của anh cản lại rồi, 6 năm, thật dài… anh vẫn luôn đợi chờ cô, tìm kiếm cô, nhiều lúc anh như phát điên, trong 6 năm anh đã huy động taonf bộ lực lượng của tổ chức nhưng vẫn không tìm thấy cô, mà cô cũng không về bên anh, anh tự hỏi liệu cô có nhớ anh không, có biết nah tìm kiếm cô như thế nào không, nhưng vô vọng, cô từng nói cô yêu anh, vào 6 năm trước, ngày mà cô biến mất, rời khỏi tầm mắt của anh một lầm nữa, anh đâu hay anh sắp có một bất ngờ vô cùng lớn.
____________
Tại một vùng nông thôn cổ tại Mexico.
-Em chắc chắn chứ.?
-Vâng, em chỉ về để nhìn anh ấy rồi quay lại ngay, 6 năm rồi…. em không chịu được nữa.
-Anh hiểu, nhưng em chắc là có thể quay về đây không?
-…Anh đừng no, em bây giờ không còn là Hoàng Thu Ngọc Trước đây đâu, với cả em còn dùng cả thuật dịch dung mà.
-Nhưng anh ta vẫn đang tìm kiếm em rất điên cuồng.
-Em biết, em sẽ cẩn thận.
Một máy bay đường dài dời khỏi Mexico tiến thẳng đến Trung Quốc
…………………………..
Đặt chân nên quê hương của mình, thàng phố A xầm uất, trong 6 năm thành phố đã thay đổi rất nhiều, việc đầu tiên cô làm là ra nghĩa trang thăm mẹ cô.
-Mẹ, con đây… Thu Ngọc của mẹ đây… 6 năm rồi, con chưa về thăm mẹ, mẹ hỏi tại sao mặt con lại như vậy phải không hì hì, con đang đeo mặt nạ á, con về để thăm mẹ cũng như nhìn anh ấy một chút, con nhớ hai người. 6 năm nay con ở Mexico, oa ở đó rất nóng nha, con bật điều hòa 19°C mà vẫn nóng nha, Lỗ Tấn chăm sóc rất tốt mẹ đừng lo…
Ngồi cạnh mộ mẹ mình cô cứ thao thao bất tuyệt, kể cho bà những việc cô làm trong 6 năm như trước đây. Thăm mẹ xong cô đến bữa tiệc mà anh tổ chức kỉ liệm 60 năm thành lập công ty, cô nhìn anh, anh vẫn vậy, thật điển trai, vẫn không hề cười, cả người toát ra khí thế vương giả làm người khác có cảm giác mình bị áp lực, cô nanh chóng quay mặt đi, sợ rằng nhìn nữa cô sẽ không kiềm được mà tháo mặt nạ chạy đến bên anh.
Còn anh cảm nhận được có ánh nhìn liếc mắt ưng liền nhìn thấy đôi mắt quen thuộc, anh bất động, đôi mắt đó, không thể sai được là cô, chỉ cô mới co đôi mắt ấy, nhưng đối tác còn đang bên cạnh anh phải kiềm chế vọng động đến tóm cô lại, còn cô cố gắng kìm lén cảm xúc của mình thì bí mật chạy ra khỏi cửa. Nhìn vậy anh cau mày, ra lệnh cho phong tỏa sân bay, hừ cô đã về đây còn muốn đi sao, không có cửa đâu.
Cô bắt xe đến sân bay thì… sock toàn tập, có cần khoa chương đến vậy không. Trước mặt cô là hơn 40 sát thủ đứng vây quanh cô, thử hỏi ông trời như vậy thì sao cô chạy được, mà hơn nữa cô dang dùng dịch dung mà?
-Hoàng Thu Ngọc, em nghĩ em chạy được sao hử?
Da đầu cô run lên, không thể nào, tim cô run rẩy đập như vừa cho nó chạy maratong vậy, cái giọng trầm lạnh lẽo đó, là anh, chập chạp quay đầu lại, khuân mặt anh tuấn, đôi mắt chim ưng sắc bén làm cô có ý nghĩ ….. chạy, nghĩ là làm cô nhanh chóng tung đòn hất vang ba sát thủ, làm anh khá bất ngờ không hiểu 6 năm qua cô làm cái gì mà mạnh đến như vậy, đích thân anh đuổi theo cô.
Nhưng so cô với anh….. vẫn là một trời một vực, nhanh chóng bị anh còng hết 4 chi làm cô tức nổ đom đóm, mà văng tục liên tục.
-Cmn Phi Hùng anh không thể nhẹ tay với em một chút sao, em là con gái mà, 6 năm không gặp mà anh không thể nhẹ à hả cái đồ yếu sinh lý.
Mà nói xong cô không biết cô sẽ phải gánh chịu đến thân tài ma dại trong hôm đó. Mặt anh thoáng chốc đen sì, cô nói anh yêu sinh lý được anh cho cô xem anh mạnh mẽ như thế nào. Mấy thủ vệ nghe cô nói mà nén cười, trời lão đại của họ nhìn to cao mạnh mẽ như vậy mà cô bé nhìn như học sinh cấp 3 nói yêu sinh lý sao?
-Này Hoàng Thu Ngọc em quậy đủ chưa, ba mấy tuổi đầu rồi mà vẫn có thề nói vậy sao.
Phụt, hơn ba mươi tuổi, ô ô cái What the fuck, nhìn vậy mà hơn ba mươi, nếu không phải lão đại họ nói thì có đánh chết họ cũng không tin, chẳng lẽ cô gái này là thể loại mãi không già sao, thật ngưỡng mộ cái khuân mặt búng ra sữa này nha.( nhưng sự thật nó là vậy, hai người bằng tuổi mà chỉ là anh sinh trước cô 4 tháng 2 ngày 5 giờ 13 giây thôi^^)
-Em được lắm em chẩn bị thưởng thức cái mà em gọi là yếu ớt đi.
Kèm theo nụ cười dâm tặc vô cùng. Cô thì lạnh sống lưng, mồ hôi liên tục toát ra, than trời than đất tại sao cái tật hấp ta hấp tấp vẫn chưa sửa được huhu cái mồm hại cái thân rồi.
//////////////////////////////////////
Chap mới chap mới vừa thổi vừa đọc, nhanh nào+^^+