Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể

Chương 41


Đọc truyện Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể – Chương 41

Nha hoàn thông minh, chạy tới đập cửa huyện học, một bà tử ra mở cửa, nghe được là huyện úy phu nhân hỏi huyện lệnh phu nhân có ở đây không, liền tươi cười ra đón: “ Phu nhân đang ở trong sân chơi với mấy đứa nhỏ, mời Cao phu nhân vào.” Các nàng ngày ngày đã nhìn quen phu nhân chơi cùng một đám tiểu hài tử, ban đầu còn thấy cảnh này thật mới lạ, thời gian lâu rồi cũng thành thói quen. Nhưng Cao phu nhân và đoàn người đi theo lại chưa bao giờ nhìn thấy bộ dáng này của Hồ Kiều.

Cao phu nhân mang theo một đám phu nhân tiến vào huyện học, trước kia nàng đã tới đây rất nhiều lần nên nàng cũng quen thuộc đường đi trong viện. So với ngày trước chỉ sửa đổi đại môn mà thôi, cảnh trí bên trong lại không có gì thay đổi. Nàng dựa theo trí nhớ đi dọc con đường nhỏ hướng về nơi có tiếng động, khi tới gần nàng thấy huyện lệnh phu nhân đang chơi cùng một đám hài tử, chạy tới chạy lui khắp sân, cười đùa vui vẻ vô tư như khuê nữ chưa suất giá.

“ Ta còn tưởng nàng đang buồn bực, khó chịu nên mới dẫn theo người đến nói chuyện giải buồn cho nàng, nào biết nàng ngược lại đùa nghịch với nhóm tiểu hài tử này giờ ngược lại so với chúng ta còn vui vẻ hơn!” Cao phu nhân dậm chân cảm thán xong rồi lôi kéo tay vị phu nhân bên cạnh: “ Chúng ta vẫn là trở về đi, nhìn nàng như vậy, nào còn chút hình tượng gì của quý phu nhân đoan trang, điềm đạm.”

Hồ Kiều đùa đến mức mồ hôi chảy đầm đìa, nhìn thấy Cao phu nhân mang theo mộtđám phu nhân trang điểm xinh đẹp tới liền để bọn nhỏ trở về, trước khi bọn chúng về còn dặn dò đừng vì đùa nghịch nóng người mà trở về liền cởi hết quần áo ra, nên ngồi nghỉ 1 chút chờ cho mồ hôi khô hết rồi hãy thay quần áo cũng không muộn.

Đợi dặn dò xong Hồ Kiều mới yên tâm đi qua chỗ Cao phu nhân, đúng lúc nghe được lời nói giận dỗi của Cao phu nhân liền đi tới tươi cười kéo tay nàng nói chuyện: “ Tỷ Tỷ làm sao vậy? Hôm nay sao lại dẫn theo nhiều người đến chỗ ta như vậy, có phải lần trước thua quá thảm nên hôm nay muốn dẫn người tiền hô hậu ủng đến đây lấy lại danh dự? Nhưng sao còn chưa vào trận chiến mà đã muốn chạy vậy, chẳng lẽ là sợ ta sao?”

Cao phu nhân bị nàng trêu chọc không nói được gì hết, liền kéo bàn tay nhỏ của nàng trực tiếp đi qua sân viện vào ngồi trong phòng khách.

Sau khi vào nhà cả đám phu nhân liền bày trận tiếp tục chơi, vì ở đây không có người quản nên so với khi ở Cao gia lièn chơi tận hứng hơn.

Hứa Thanh Gia hoàn toàn không ngờ tới, chính mình ra ngoài làm việc một chút. Lần này tri châu triệu tập tất cả tri huyện trong vùng để thương lượng công việc. hắn chỉ đilên châu phủ báo cáo công tác có một tháng đến khi trở về lại thấy lão bà biến thành con ma men, mới ban ngày ban mặt đã uống đến bất tỉnh nhân sự.

Cao phu nhân cũng mang đến vài vị phu nhân khác cùng chơi đùa, uống rượu đếnkhông biết trời đất gì. Bọn nha hoàn thị vệ thấy các vị phu nhân như vậy cũng khônglàm được gì, khi thấy huyện lệnh đại nhân trở về thấy trong nhà vài vị nữ quyến say đến bất tỉnh cũng không nói gì, chỉ phân phõ bọn hạ nhân đỡ các phu nhân tới gian phòng khác nghỉ ngơi. Còn chính hắn thì ôm lấy phu nhân nhà mình đi vào phòng ngủ của họ, động tác cực kỳ cẩn thận, như sợ đem người đang say mềm kia tỉnh dậy.


Thiếp thân nha hoàn Bạch Lộ của Cao phu nhân chỉ hủy mọi người đỡ các vị phu nhânđi nghỉ xong khi trở lại phòng khách đã không thấy huyện lệnh đại nhân và huyện lệnh phu nhân đâu.

Bạch Lộ cùng Liễu Nhi quay qua nhìn nhau, đối với tình huống bây giờ nếu huyện lệnh đại nhân có hỏi đến, các nàng cũng không biết nên giải thích như thế nào.

một lát sau, hai người thấy huyện lệnh đại nhân trên tay bưng một cái chén từ bên ngoài đi vào. Bạch Lộ cùng Liễu Nhi thấy Hứa Thanh Gia liền bị dọa sợ lập tức quỳ xuống, khi Hứa Thanh Gia đi đến gần hai nàng liền ngửi thấy vị chua, liền trao đổi ánh mắt với nha: chẳng lẽ…huyện lệnh đại nhân tự đi lấy canh giải rượu cho phu nhân???

“ Dưới bếp có canh giải rượu các ngươi đi lấy một chén cho chủ tử nhà mình đi.” nóixong câu đó, hắn liền bưng chén canh giải rượu đi vào phòng ngủ.

Bạch Lộ và Liễu Nhi còn quỳ dưới đất nghe được trong phòng ngủ chuyền đến âmthanh mơ hồ của phu nhân: “ Năm trắng…”, sau đó hai nàng nghe được tiếng cười khẽ của huyện lệnh đại nhân nói: “ Nha đầu này, không nghĩ tới máu đánh bạc lại lớn như vậy. Ngoan uống canh giải rượu đi rồi ngủ tiếp…” Tiếng nói nhu hòa, giọng điều hoàn toàn là đang dỗ hài tử. Bạch Lộ và Liễu Nhi nghe đến ngây người.

Sau đó hai nằng liền lặng lẽ đứng dậy, nhẹ chân nhẹ tay đi ra ngoài, khi đến cửa tựa hồ còn nghe thấy giọng nói trầm ấm của huyện lệnh đại nhân: “ A Kiều há miệng nào, ngoan ngoãn uống một ngụm là được…” hai nàng nghe thấy vậy liền đỏ mặt chạy trốn.

Bên ngoài đều đồn đại máu ghen của huyện lệnh phu nhân rất lớn, huyện lệnh ở bên ngoài nuôi hồng nhan, bị phu nhân bắt được đánh cho một trận liền sợ phu nhân mộtphép. Nhưng giờ hai nàng nghe thấy huyện lệnh đại nhân dịu dàng dỗ huyện lệnh phu nhân uống canh giải rượu liền cảm thấy lời đồn bên ngoài thật vớ vẩn. nhìn bộ dáng huyện lệnh như vậy ở đâu ra bộ dáng sợ vợ, rõ ràng yêu thương, cưng triều khônghết!!!

Khi hai người đi tới nhà bếp không thấy ai, lại phát hiện trên lò còn một nồi canh giải rượu, trong lò lửa còn chưa tắt, Liễu Nhi liền bị dọa: “ Đây là…Huyện lệnh đại nhân nấu hay sao?” Huyện lệnh đại nhân sắn tay áo vào bếp vì phu nhân của mình nấu canh giải rượu, chuyện này chuyền ra ngoài ai dám tin.


Thế nhưng sự thực hiện ngày trước mắt, các nàng đã nhìn thấy tận mắt huyện lệnh đại nhân bưng chén canh giải rượu tiến vào phòng ngủ đấy. Giờ ở trong phòng bếp lại tìm thấy một nồi canh giải rượu nữa…

Hai người các nàng lấy vài cái chén rồi múc canh giải rượu ra mang đến cho các vị phu nhân xong rồi lại ngồi phát sầu.

Hứa đại nhân đã trở về rồi, vậy thì lão gia nhà các nàng cũng đã trở về, thế nhưng bây giờ nương tử của mình lại đang say khướt ở bên ngoài…

Đến lúc hoàng hôn Cao phu nhân mới tỉnh rượu. Bạch Lộ liền lấy một cái khăn cho nàng rửa mặt, sau khi tẩy rửa qua Cao phu nhân liền hỏi Bạch Lộ: “ Huyện lệnh phu nhân đâu? Nàng đã tỉnh chưa? Nếu phu nhân đã tỉnh thì chúng ta liền qua chào từ biệt nàng, chúng ta đã ở ngoài cả ngày rồi.”

Bạch Lộ nhỏ giọng nói: “ Phu nhân, Hứa đại nhân đã trở về rồi.”

“ Hứa đại nhân về rồi ư? Về từ khi nào?”

“ Từ khi… Đại nhân về đúng lúc huyện lệnh phu nhân và các phu nhân vừa uống say…”

Cao phu nhân nghe xong liền cảm thấy đầu óc choáng váng, “ Thế này…thế này thìgiờ ta nên làm gì đây?” Nàng gần đây đã vượt qua khuân phép của một quý phu nhân, gần đây Cao chính không có nhà, nàng cùng huyện lệnh phu nhân chơi đùa, dần dần đùa có phần hơi quá, không có người quản thúc nên chơi vui đến mức không để ý đến bên ngoài nhìn vào, nhưng giờ nàng bị huyện lệnh đại nhân bắt gặp tình trạng say mèm tại nhà hắn, như vậy thật đúng là không tốt.


“ Phu nhân đừng hoảng, huyện lệnh đại nhân không có mất hứng. Ta thấy sẽ khôngcó chuyện gì xấu sảy ra đâu.” Để trấn an phu nhân nhà Mình Bạch Lộ liền hào hứng đem chuyện mình chứng kiến huyện lệnh đại nhân từ bên ngoài trở về thấy phu nhân nhà mình say đến bất tỉnh, chẳng những không nổi giận mà còn cẩn thận ôm trở về phòng ngủ rồi đích thân xuống bếp nấu canh giải rượu cho huyện lệnh phu nhân. “ Huyện lệnh phu nhân thật là mệnh tốt mà.” Trong giọng nói của Bạch Lộ đều toát lênsự hâm mộ. Nàng không nghĩ tới huyện lệnh đại nhân tuổi trẻ tài cao phong độ như vậy lại đích thân chăm sóc cho phu nhân của mình. thật là một người thật ôn nhu, chu đáo.

Cao phu nhân nghe Bạch Lộ nói vậy liền ngây người.

không chào mà đi hình như cũng không tốt lắm, nhưng nghe nói huyện lệnh đại nhân ở trong phòng chăm sóc phu nhân đến giờ còn chưa đi ra thì chắc giờ phu nhân vẫn chưa tỉnh. Ngẫm nghĩ một lúc nàng lại ngả đầu nằm xuống: “ Đầu ta đau, ta còn chưa tỉnh rượu, giờ ta còn muốn năm một lúc nữa, ngươi đi xem nếu huyện lệnh phu nhân tỉnh lại thì đến gọi ta dậy.” Nghe Bạch Lộ nói nàng xem như đã hiểu ra, tất cả những lời đồn bên ngoài đều là giả. Huyện lệnh phu nhân thực ra là một tiểu nha đầu ham chơi và rất nhiệt tình.

Liễu Nhi và Bạch Lộ nghe Cao phu nhân nói vậy liền sốt ruột, song song đi tới kéo nàng dậy: “ Phu nhân, nếu người ngủ tiếp thì thật không tốt, Hứa đại nhân đã trở về vậy thì gia cũng đã trở về rồi. Giờ trong nhà không có ai quản, chỉ có hai vị thiếp mới… Giờ không biết trong nhà như thế nào đây.”

Nghe vậy Cao phu nhân liền sờ sờ khuân mặt Liễu Nhi: “ Đứa ngốc này, chúng ta hiệntại đang bồi huyện lệnh phu nhân vui đùa, gia cao hứng còn không kịp, sao lại có thể trách mắng chúng ta.”

Liễu Nhi là thị thiếp Cao Chính mới thu vào hậu viện, mới chỉ mười lăm tuổi, trong mắt Cao phu nhân chỉ như một đứa trẻ, nhưng nàng lại cực kì nghe lời nên Cao phu nhân mới có thể mang theo nàng ra ngoài.

Liễu Nhi nháy mắt mấy cái, không hiểu rõ lời Cao phu nhân có ý gì. Nhưng phu nhânđã nói, nàng cũng không dám làm trái nên lúc này nàng chỉ có thể ngồi ở bên cạnh nhìn Cao phu nhân ngủ.

Khi Cao Chính về trong nhà chỉ có hai vị thị thiếp, hai người thiếp thất liền mừng như điên, ban ngày ban mặt lại gặp được cơ hội tốt làm sao hai người có thể bỏ qua cơ hội hãm hại chính thất được vì vậy khi thấy Cao Chính trở về các nàng liền tố cáo Cao phu nhân ban ngày ban mặt đến huyện nha uống rượu tìm niềm vui, “ Khi gia không có nhà phu nhân cũng không còn giữ quy tắc…” 

Cao Chính lần này đi theo Hứa Thanh Gia ra ngoài làm việc, chẳng những được gặp tất cả các huyện lệnh ở vùng khác mà còn được gặp mặt tri châu đại nhân vài lần. Hứa Thanh Gia cố gắng giúp mình tạo mối quan hệ để củng cố địa vị của mình ở Nam Hoa huyện. Lúc trước tên Chu Đình Tiên gây ra họa lớn, tri châu đại nhân cũng bị khiển trách nên tri châu đại nhân đối với huyện lệnh mới cũng không quá yên tâm, nhưng ai ngờ khi gặp Hứa Thanh Gia nghe hắn báo cáo công việc mới cảm thấy người trẻ tuổi này cũng không tệ, dù Hứa Thanh Gia mới bước chân vào quan trường nhưng chỉ cầnhắn chịu an phận không gây họa thì con đường công danh sau này cũng không tệ.

Nhưng kỳ thực hắn ( tri châu đại nhân) chú ý nhất chính là ý tưởng xây dựng huyện học, giúp đỡ di dân không biết tiếng hán hòa nhập dần dần với dân nước họ thì liền cảm thấy biện pháp này thật hay. kỳ thật sau khi Nam Chiếu quốc bị diệt, lãnh thổ do Đại Chu tiếp quản. việc khiến bọn họ đau đầu nhất đó chính là làm sao quản lý được di tộc không chúng ngôn ngữ, văn hóa khác biệt với họ. Tất cả mọi người đều muốn duy – ổn ( duy trì và ổn định) nhưng mà duy – ổn cũng không phải biện pháp lâu dài. Sau khi nghe Hứa Thanh Gia giải thích phương pháp huyện học hai mắt tri châu đại nhân liền tỏa sáng. Thực ra tri châu đại nhân đã nghe mọi người đồn thổi chuyện này nên mới triệu tập mọi người lại để bàn bạc việc đồng hóa di dân.


Sau một thời gian bàn bạc, đến lúc từ biệt mọi người trở về, tri châu đại nhân còn đặc biệt động viên Hứa Thanh Gia tiếp tục cố gắng phát huy huyện học, còn động viên Cao Chính cố gắng trợ giúp Hứa Thanh Gia quản lý tốt huyện học. Được tri châu đại nhân khuyến khích Cao Chính liền thấy thụ sủng nhược kinh, nhiệt huyết sôi trào.

Cao Chính hắn theo Chu Đình Tiên bao nhiêu năm. Tình huống xuất đầu lộ diện mà được mở mày mở mặt như này cho tới bây giờ chưa bao giờ tới lượt hắn. không nghĩ tới hắn đi theo Hứa Thanh Gia không bao lâu liền được lộ mặt trước mặt tri châu đại nhân, lại còn được đại nhân khuyến khích, hắn cảm thấy có lẽ từ nay về sau đường làm quan của hắn sẽ mở rộng…Khi hắn trở về nhà, hắn không thấy Cao phu nhân ở nhà cũng không thấy khó chịu. Nhưng khi nghe hai thị thiếp tố cáo phu nhân của mình dân người mang rượu tới huyện nha ăn chơi, hắn liền nổi giận: “ Các ngươi thì biết cái gì? Đều cút ra ngoài, đến quỳ ở trong sân của phu nhân. Đợi phu nhân trở về xem phu nhân xử lý các ngươi như thế nào. Đúng là coi trời bằng vung, các ngươi nghĩ một tay che trời sao, dám ở trước mặt ta vu cáo phu nhân.”

Hai người thị thiêp không nghĩ tới mình bắt được nhược điểm của đại phu nhân lạikhông làm gì được nàng còn bị phạt quỳ, vô luận như thế nào các nàng cũng khônghiểu.

Các nàng làm sao nghĩ được, bây giờ Cao Chính được mọi người coi trọng tất cả đều nhờ Hứa Thanh Gia. Hứa Thanh Gia không phải là một người chỉ thích nịnh bợ, hắn là người trí công vô tư, giờ lại nâng đỡ hắn, chịu để hắn xuất đầu lộ diện, chỉ cần hắn đitheo Hứa Thanh Gia vài năm, đem huyện Nam Hoa quản lý tốt, lưu ấn tượng tốt cho cấp trên, như vậy thì tương lai của hắn không có gì phải lo.

Bây giờ tiền đồ của hắn đều phụ thuộc vào Hứa Thanh Gia, tự nhiên càng mong Cao phu nhân tạo mối quan hệ thân thiết với huyện lệnh phu nhân, mặc kệ huyện lệnh phu nhân là người thông minh hay giả thông minh. hắn là lính, không thể so với người đọc sách có tâm tư tinh tế tỉ mỉ, hắn muốn theo bên người huyện lệnh đại nhân học hỏi. Nhưng khi huyện lệnh đại nhân không có ở nha môn nếu có chuyện gì xảy ra thì hắn là người phải giải quyết, nếu như vậy thì hắn không thể nào đi theo Hứa Thanh Gia ra ngoài được nên lúc này có huyện lệnh phu nhân chống đỡ hắn cũng có thể theo huyện lệnh đại nhân.

Lúc chạng vạng tối, Hồ Kiều rốt cuộc tỉnh lại, khi nhìn thấy Hứa Thanh Gia liền vui mừng nhào vào trong lòng ngực hắn làm nũng. Bên ngoài Bạch Lộ và Liễu Nhi nghe thấy tiếng cười của huyện lệnh đại nhân và phu nhân, nhịn không được trao đổi ánh mắt đầy kinh ngạc. Huyện lệnh đại nhân quả thật một chút cũng không tức giận, ngheâm thanh trong phòng hình như huyện lệnh đại nhân còn rất cao hứng.

“ một tháng này ta rời nhà, còn thật lo lắng A Kiều sẽ cô đơn buồn chán, nhưng khôngngờ A Kiều cùng Cao phu nhân ngược lại chơi đùa thật vui vẻ.”

Hồ Kiều ngửa đầu hôn lên cằm hắn một cái, lúc này mới nhớ đến Cao phu nhân: “ Sau khi ta uống rượu say, Cao tỷ tỷ thế nào rồi? Sao chàng không gọi ta dậy lại để ta ngủ đến giờ này, ta đi xem cao tỷ tỷ như thế nào.”

Sau khi xác nhận Cao phu nhân đã tỉnh rượu phu thê hai người liền đưa Cao phu nhân đến ngoài cửa, Hứa Thanh Gia còn cảm ơn nàng một hồi: “ Ta đi ra ngoài làm việc, nương tử ta tuổi lại còn nhỏ, trong thời gian qua cảm ơn Cao phu nhân đã chăm sóc nàng.” 

đã có những lời này của huyện lệnh đại nhân, khi Cao nương tử về nhà một chút cũngkhông có chút lo lắng nào.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.