Bạn đang đọc Tiểu Muội Đừng Sợ: Chương 5
Chương thứ năm
EDIT BY: ILY ZHANG
Mai không onl được nên giờ post luôn 2 chương
“Đừng!” Vân tiểu muội kinh hoảng trợn mắt to, cái miệng nhỏ nhắn bị to dài nhồi vào, đầu lưỡi nếm đến ngai ngái nam giới cầy hương.
Không biết phải làm sao nàng trực giác muốn chạy trốn khỏi, nhưng mà ngón tay Chử Nhật Dương lại đột nhiên vạch một cái, hơi hơi dùng lực ma xát hoa vách tường non nớt.
“Đừng!” Khoái ý khiến Vân tiểu muội buồn bực vang lên tiếng khinh phì, dưới miệng nhỏ ý thức dùng sức, đưa nam giới to lớn dùng sức khẽ hấp vào trong miệng .
Chử Nhật Dương thở gấp một tiếng, bàn tay to đè lên sau não của nàng, ách thanh mệnh lệnh: “Tiểu bất điểm, ngoan, dùng đầu lưỡi nàng tiếp tục liếm liếm, ta sẽ cho nàng khoái lạc.”
Giữa lúc nói chuyện ngón tay to dài ở giữa hoa vách tường khẩn trất tiếp tục kéo ra đưa vào,cuộn theo động đậy ái dịch, phát ra tiếng thủy trạch tuyệt hảo
Vân tiểu muội sương mù theo mắt,ngón tay dài đi vào mang cho nàng tiêu hồn khoái ý,khiến nàng không tự chủ được tuân theo mệnh lệnh của hắn.
Nàng cố gắng mở ra cái miệng nhỏ nhắn, hàm mút lấy đốt nóng to dài, phấn lưỡi khẽ liếm lấy, đỉnh tròn thạc đỉnh, nếm theo mùi vị của hắn.
“Đúng rồi, chính là như vậy…” Chử Nhật Dương ngẩng đầu, hưởng thụ cái miệng nhỏ nhắn ướt, nóng, “Di động cái miệng nhỏ nhắn của nàng,tiếp tục phun ra nuốt vào.”
Hắn bên giáo đạo nàng vuốt ve hắn, ngón tay bên theo nàng hàm mút nhịp điệu đút vào thủy huyệt, một chút một chút tiếp tục đi vào.
Vân tiểu muội khẽ hừ một tiếng, cố gắng di động cái đầu nho nhỏ tiếp tục phun ra nuốt vào theo nam giới to dài,lửa nóng của hắn ở dưới hàm mút của càng hình thô, khiến nàng phun ra nuốt vào càng thêm khó khăn.
Nàng híp mắt theo mắt đẹp, khó khăn miệng cố gắng ngậm to lớn hắn,nhưng mà lại chỉ có thể miễn cưỡng ngậm một nửa, to dài đã ngăn lấy cổ họng. Nàng thống khổ nhìn hắn, muốn phun rớt nam giới trong miệng.
Nhưng mà Chử Nhật Dương lại không muốn :”Nàng muốn ngón tay của ta rời khỏi sao? Ửm?” Hắn làm thế muốn kéo ngón tay về.
Vân tiểu muội lắc đầu, chịu đựng không khỏe,tiếp tục khuấy động to lớn của hắn, vừa phun ra nuốt vào, phấn lưỡi không quên liếm mút mà qua.
Khoang miệng trơn ướt đưa nam giới của hắn chặt chẽ hấp chặt, mãnh liệt khoái cảm khiến hắn nhiệt huyết sôi trào, phát ra khêu gợi than nhẹ.
Mà ở giữa hoa vách tường trừu sáp ngón tay cũng di động được nhanh hơn, thậm chí ngón tay nhập sâu hơn nhập, hai ngón tay thuận theo ái dịch trơn tiến vào hoa huyệt.
Hai ngón tay dài hợp lại, không lịch sự chút nào ở giữa hoa huyệt khẩn trất tiếp tục đi vào, thậm chí thỉnh thoảng gập lại, gấp khúc, móc lấy theo hoa vách tường.
Chỗ kín truyền tới khoái ý làm Vân tiểu muội tình dục lên cao, đầu lưỡi nếm đến nam giới ngai ngái, lại không cảm thấy ghét, ngược lại cảm thấy hương vị như là độc dược, mê hoặc theo nàng.
Nàng nhịn không được dùng hai tay bị trói trói chặt to dài phía cuối, thu khẩn môi,khiến khoang miệng đưa rất cứng chặt chẽ bao trùm.
Nàng dùng sức phun ra nuốt vào khuấy động, to dài hoàn toàn sung mãn cái miệng nhỏ nhắn, bởi vì tiếp tục phun ra nuốt vào mà tràn ra nướt bọt, đưa gò má của nàng cùng to dài trong miệng nhiễm được một mảnh ướt tràn ra
Mà thuận theo của nàng hút phun ra nuốt vào, Chử Nhật Dương thở gấp quá nặng, nghe thấy cái gợi cảm hảo thính rên rỉ kia, lại có thể không hiểu kích thích tình dục của nàng
Đột nhiên, nâng chặt rất cứng tay nhỏ bé không ngờ đụng đến nhiệt thiết phía dưới hai viên châu tròn──
Đột nhiên khoái ý khiến Chử Nhật Dương run nhẹ hạ xuống, ngón tay đi vào nhất thời không nói cách nào khống chế lực, dùng sức tiến vào thủy huyệt.
Vân tiểu muội nhíu lấy mi, bản năng biết hắn thích mơn trớn của nàng, tay nhỏ bé tiếp tục vuốt ve hai viên châu tròn, cái miệng nhỏ nhắn cũng không quên hàm phun theo nam giới, cố gắng động phấn lưỡi liếm láp to dài.
“Tiểu bất điểm,nàng thật sự là cái yêu nữ…” Chử Nhật Dương to suyễn, ngón tay cũng không cam chịu yếu thế đi vào trong.
Hắn quấy phá lấy trạch trạch ái dịch, phong bái ái dịch đưa bàn tay của hắn chảy xối ướt, cũng khiến ngón tay dài kéo ra đưa vào tốc độ được nhanh hơn
Một tay đi tới lay động no đủ tròn đầy, bắt lấy nhất đoàn nhuyễn nộn,ngón tay nắm đẩy theo tuyết trắng ngọc phấn,kéo lấy diễm hồng kiều nhụy, đưa no đủ tròn đầy khiến ột mảnh hồng đẹp sưng to.
Vân tiểu muội híp mắt mâu khinh phì, hưởng thụ đút vào của hắn, cái miệng nhỏ nhắn không quên mút lấy nam giới, cố gắng mang cho hắn khoái ý.
Dần dần, thở gấp của nàng càng lúc càng cấp, ngón tay mãnh liệt đi vào giữa, hoa vách tường bắt đầu truyền tới rất nhanh chiến lật co rút.
Cảm nhận được động đậy của nàng, biết nàng sắp đạt tới triều cường lần đầu tiên trong đời,Chử Nhật Dương híp mắt mâu, ngón tay nhịp nhàng được nhanh hơn.
Ngón tay dài đi vào giữa, không quên cọ xát hoa vách tường non nớt, ngón cái thậm chí đi phía trước tìm đến lối vào hoa gò đất sớm hồng diễm hoa châu,ngón cái không…chút nào yêu tiếc giày xéo ấn đè xuống, trường chỉ thật sâu đâm vào theo đóa hoa.mẫn cảm
Vân tiểu muội không khỏi một trận chiến lật(rét run và sợ),sâu mạnh mẽ khoái cảm tập hướng kiều đỗng,(chỗ đại tràng mềm) phong bái ái dịch trong nháy mắt lượng lớn vọt ra, ngậm chặt nam giới cái miệng nhỏ nhắn cũng không khỏi dùng lực khẽ hấp, cầm lấy rất cứng phía cuối tay nhỏ bé đã quên khống chế lực, dùng lực nhấn một cái ──
Nhiệt thiết đột nhiên đã bị kích thích, Chử Nhật Dương không khỏi bật ra một tiếng to rống, giữa lưng truyền tới tê dại khoái ý.
Lổ nhỏ phồng trướng lên mở ra, dịch trắng nóng bỏng lập tức xịt ra…
※
Dịch trắng nồng đặc toàn bộ sái tiến cái miệng nhỏ nhắn, Vân tiểu muội phồng theo má, vội vã đưa Chử Nhật Dương đẩy ra,mà nhiệt dịch tàn dư liền như thế xịt ra ở trên khuôn mặt nàng,bắn lên
Nàng nháy mắt theo mắt, lông mi mắt cũng dính chút hứa dịch thể, cái miệng nhỏ nhắn do ngậm lấy nhiệt dịch của hắn, nàng trực giác nuốt vào, lấy tay nhỏ bé bị trói nhẹ nhàng lau đi nhiều dịch.bên miệng
“Ông trời…” Đã gặp cử động vô tội kia của nàng lại mê hoặc người Chử Nhật Dương không khỏi khinh phì,mới nam giới mềm mới tiêu tan lập tức cứng rắn lên, thậm chí cách khác mới càng thô.”Tiểu bất điểm,nàng thật sự là cái tiểu yêu nữ mê người…”
Hắn rút ra ngón tay trong hoa huyệt, đầu ngón tay buộc vòng quanh sóng mị ngân tơ,mà một ngón tay rời khỏi, phong bái ái dịch hương vị ngọt ngào lập tức không hề trở ngại chảy ra.
Ngón tay dài rời khỏi ma xát quá nộn vách tường,Vân tiểu muội không khỏi anh ninh xuất thanh, mặt nhỏ do phiếm theo tình triều.
Rên rỉ ngọt nị kia phảng phất như ngòi nổ,Chử Nhật Dương không khỏi cắn răng, theo mê hoặc nhìn tư hoa yêu mỵ mỹ lệ.
Hai mảnh đóa hoa ướt sũng kiều diễm dụ người,lông nhung đen hiện theo hơi mỏng thủy quang, ái dịch ngọt chậm rãi chảy ra, ngọt mê người, dụ người tới cực.
“Tiểu bất điểm,nàng thật sự là tiểu đồ dụ người.” Chử Nhật Dương ách thanh khẽ than, thô lỗ áp đảo Vân tiểu muội, bàn tay to mở ra đùi tuyết trắng, di động kết hợp hẹp mông,viên thạc(cái tròn tròn ở chỗ … nam giới á>