Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 370


Bạn đang đọc Tiểu Ma Phi Của Minh Đế – Chương 370


Thấy Hỏa Hùng có vẻ vẫn còn không tin, Cửu U Huyền chỉ biết thở dài một hơi, sau đó giơ ba ngón tay hướng lên trời.

“Ta Cửu U Huyền xin thế, nếu như không thể giúp Hỏa Hùng trước mặt tấn chức Thánh Thú, hồn phi phách diệt!”
Một tay giơ ba ngón lên trời nói lời thề thốt, tay còn lại đưa ra phía sau búng tay một cái trên trời liền lóe lên tia sét.

Tất nhiên là lời thề thốt này của nàng không có tác dụng gì rồi, nếu hông phải để Hỏa Hùng tin nàng, nàng còn lâu mới dỗi hơi nói ra như vậy.

Bản thân là Thiên Đạo mà giờ phải hướng lên thề với bản thân, để đám người kia biết cười chết mất.

Hỏa Hùng thấy nàng thề như vậy thì không khỏi kinh ngạc, nhưng cũng chính vì vậy đã buông lỏng cảnh giác hơn với nàng.

“Ta thề cũng thề rồi, ngươi để ta lấy Thuyết Thương Mộc trước được không ?”
Hỏa Hùng gật đầu, Cửu U Huyền cười nhẹ cái nữa, nói lời cảm ơn rồi tiến lại gần Thuyết Thương Mộc.

Cứ nghĩ tới đây là xong rồi, ai ngờ được không biết từ đâu một mũi tên phóng tới cắm thẳng xuống dưới chân nàng ý cảnh cáo không cho nàng bước tiếp.

Sắc mặt Cửu U Huyền lập tức trầm xuống, phất tay một cái đem Thuyết Thương Mộc thu lại vào trong không gian.


Một đám người mặc toàn y phục màu trắng cũng xuất hiện.

“Giao Thuyết Thương Mộc ra đây !”
Cửu U Huyền vẫn đang quay lưng về phía họ, Hỏa Hùng thấy có thêm người tới, nhìn là biết không phải người tốt,vừa muốn tấn công, Cửu U Huyền liền truyền âm cho nó.

“Chuyện này để ta giải quyết !”
Vốn tưởng rằng nàng cố gắng tránh đi thì sẽ không giáp mặt với bất kỳ thế lực nào, không nghĩ tới một trong số bọn họ cũng muốn tìm Thuyết Thương Mộc.

“Nữ nhân kia, tai ngươi điếc rồi? Không nghe thấy lời ta nói sao ?”
Giọng nói chua ngoa của nữ nhân truyền đến từ phía sau, Cửu U Huyền quay người lại, còn không quên bồi thêm một câu.

“Ta không nghe thấy tiếng ngươi đang nói, chỉ nghe thấy tiếng cẩu đang sủa !”
Người kia nghe thấy nàng mắng bản thân là cẩu không khỏi tức giận, đáng tính tiến lên cho nàng bài học thì đúng lúc bọn họ cũng nhìn rõ dung mạo nàng.

Đoàn người không khỏi ngẩn người.

Người này cũng mặc bạch y như bọn họ nhưng trên người mang theo khí chất áp đảo, chỉ một cái liếc mắc cũng để khiến bọn họ thấy bản thân không bằng.

Dung mạo của nàng không biết nên dung mỹ từ nào để miêu tả.


Là đẹp như tranh, khuynh quốc khuynh thành hay là tuyệt sắc giai nhân, toàn bộ đều không đủ để lột tả hết.

Chỉ có người vừa bị Cửu U Huyền nói là cẩu kia phục hồi nhanh nhất, nhìn dung mạo kia tính ghen ghét bộc lộ vô cùng rõ.

Đem trường tiên bên hông rút ra quất thẳng tới mặt Cửu U Huyền.

Cửu U Huyền né sang một bên, trường tiên chỉ cách khuôn mặt nàng có vài cm.

Nàng đương nhiên nhìn ra được đôi phương là muốn nhắm tới khuôn mặt nàng.

Đám người kia bị hành đọng này làm cho phục hồi tinh thần nhưng cũng không dám nói gì, chỉ đứng đằng sau quan sát tình hình chờ lệnh.

“Nhìn thì cũng xinh đẹp, mà tính tình xem ra không được tốt cho lắm.

Tiểu cô nương, coi chừng sau này không gả được ra ngoài!”
Cửu U Huyền tốt bụng nhắc nhở, kèm theo sự nhắc nhở đó là sự kiêu kích viết rõ trên khuôn mặt, thực hiển nhiên là đang muốn chọc tức đối phương.

Người đến không có ý tốt, nàng cũng không cần phải giả vờ hòa ý làm gì cho mệt.

Nữ nhân này cũng có thể nói là rất đẹp, dung mạo thuộc loại tuyệt sắc giai nhân mang theo chút dịu dàng, chỉ tiếc lời nói chua ngoa vừa rồi đã phá hỏng dung mạo dịu dàng này.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.