Tiểu Khả Ái Của Tôi

Chương 47: Thần tiên


Đọc truyện Tiểu Khả Ái Của Tôi – Chương 47: Thần tiên

Tống Dịch chỉ cần nghe thấy lời này của cậu thì đã vô cùng thỏa mãn, vì vậy cũng không rảnh chỉ trích bạo hành trong game, “Vậy sau này anh chỉ hát cho mình em nghe thôi!”

Lời này chọc cho Tuế Tuế nổi một tầng da gà mà không dám nói ra, thật sự rất đáng thương, nhất thời không để ý rồi nhanh chóng bị địch nhân bắn chết lúc nào không hay, sinh mệnh trẻ tuổi cũng mất, nhưng đây chỉ là việc nhỏ, đối mặt với hai đồng đội như vậy còn ai thiết sống.

Vì thế trận này hai đồng đội đều chết hết cả, Tiêu Hà cũng không chút do dự tự bạo thể.

Sau kết cục này, Tuế Tuế cảm thấy đây cũng không phải biện pháp, cẩu lương cũng không thể một mình ăn hết, chàng trai cảm thấy mình hẳn nên kéo thêm một người nữa xuống nước, người này phải có năng lực hòa tan cái không khí ân ái của đôi phu phụ bọn họ, vì thế cậu nghĩ ngay đến một người.

Người này được xưng là tuyệt địa hoa tỷ muội của Tống Dịch – Trì Phỉ.

Cậu thừa dịp Tiêu Hà và Tống Dịch đang nói chuyện chưa chuẩn bị với tình huống này mà nhanh chóng nhắn tin cho Trì Phỉ hỏi anh ta có muốn chơi game cùng hay không.

Trì Phỉ vừa lúc không bận bịu, lại thật sự nghĩ là sẽ cùng chơi với Tống Dịch tiếp nên nhanh chóng đáp ứng.

Vì thế từ ba người chơi biến thành bốn người chơi.

Tống Dịch nhìn thấy Trì Phỉ vào game thì rất vui mừng, thân thiết chào hỏi anh ta, “Ai u, Trì tổng! Hôm nay khách quý đến chơi!

“Đâu có đâu có! Đây còn không phải là nhớ thầy Tống sao, thế nên tôi mới tới đây đấy, tuyệt địa hoa tỷ muội chúng ta hôm nay lại lần nữa đoàn tụ.” Trì Phỉ vô cùng hứng thú.

Vì thế Tuế Tuế cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều, ít nhất là suất cẩu lương sẽ giảm xuống.

___Ha ha ha ha ha, kích thích ghê, tuyệt địa hoa tỷ muội không biết hôm nay sẽ biểu diễn cho chúng ta tiết mục gì đây!

___Trì tổng Trì tổng! Tui muốn tham dự triển lãm thời trang tuyệt địa Victory’s Secret! Được hơm?

___Trì tổng chỉ bảo chúng tôi chút đi! Kiểu mới nhất của tuần lễ thời trang trang Paris là gì vậy!? Ngày mai tôi tự chuẩn bị cho mình!

___Tuyệt địa đại lục hôm nay, cũng chỉ là du lịch ngắm mấy khung cảnh đẹp thôi!

Sau đó hai người bắt đầu nghị luận với nhau về kiểu thời trang gần đây nhất, mãi cho đến khi lên máy bay, hai người vẫn còn thảo luận về vấn đề phối đồ.

Kiến thức phối đồ nữ trang của Tống Dịch làm Trì Phỉ phải há hốc mồm, “Thầy Tống quả nhiên uyên bác, đối với việc phối đồ nữ trang mà cũng hiểu biết như vậy? Nếu không phải đã biết anh giới tính gì thì tôi còn tưởng anh là một cô gái cơ!”


Tống Dịch vốn ban đầu không cảm thấy có vấn đề gì nhưng sau khi nghe thấy Trì Phỉ nói vậy thì trong lòng đột nhiên chột dạ rơi lộp bộp mấy tiếng, cảm thấy hình như mình bại lộ khá nhiều rồi, mấu chốt là Tiêu Hà không biết bí mật này của nh.

Anh lập tức làm một đường vòng cứu nước, “Đâu có đâu có, đồng nghiệp ở phòng làm việc của tôi thích nghiên cứu về vấn đề này lắm, đi làm với các cô ấy tôi mới biết một chút.”

Trì Phỉ không cảm thấy có vấn đề gì, từ sau lần online hôm đó, hai người được fan đặt cho không ít danh hiệu, “Thầy Tống thật không hổ là người vực lên và đảm nhận danh viện tuyệt địa.”

Tống Dịch cười vài tiếng sau đó muốn dời đề tài, anh không thể làm Tiêu Hà phát hiện ra manh mối gì được, “Trì tổng quá khen rồi, ánh mắt anh cũng rất tốt, A Hà chúng ta nhảy đâu vậy?”

Tiêu Hà hoàn toàn không hiểu đề tài mà bọn họ đang nói, vì vậy trực tiếp lọc nội dung nói chuyện của họ, chỉ nhớ là về phương diện phối quần áo có vẻ Tống Dịch giải thích khá nhiều.

“Nhảy cảng Georgopol.” Nói xong Tiêu Hà nhảy ngay lập tức.

Mọi người nhanh chóng nhảy theo.

Trì Phỉ nhớ rõ nơi này, “Ồ? Đây không phải nơi đầu tiên mà chúng ta bắt đầu chơi cùng nhau hay sao?”

Kí ức củ Tống Dịch cũng vẫn còn rất mới mẻ, “Hy vọng là ở trong thùng hàng hôm đó vẫn còn đôi giày mà tôi thích.”

Tuế Tuế thật sự phục hai vị cao nhân này, “Hai người có thể lựa chọn phương án đi lựa quần áo mình thích, tôi và Tiêu Hà sẽ thay hai người dọn sạch chướng ngại.”

Trì Phỉ đánh giá rất cao trình độ đối đáp của Tuế Tuế, “Cậu nói sao lúc trước Chu Nghiêm sao lại không đến tìm cậu nhỉ, nếu cậu tới SG của chúng tôi thì tốt biết bao.”

Tuế Tuế cười, “Ha ha ha ha, Trì tổng giờ còn muốn không, tôi còn có thể đánh ở vị trí bệnh binh.”

Trì Phỉ vừa nghe vội nói, “Được đấy, cậu về hưu thì sẽ cùng với quán quân thế giới của chúng tôi an phận làm nhân viên dưỡng lão, đem cơ hội lại cho người trẻ tuổi, cậu xem bây giờ các cậu phát sóng trực tiếp sau đó quen biết một vài streamer khác, hoặc là quen biết các nhân sĩ thành công khác, nghe cũng ổn chứ.”

___Ha ha ha ha ha ha, đau lòng Tuế Tuế.

___Cho nên hôm nay là hai người có tuổi về hưu đưa hai đại lão giới thượng lưu đi dạo phố à?

___Trì tổng đúng là bất động thanh sắc tự khen mình

Tuế Tuế thành công bị Trì tổng làm cho đau lòng chỉ đành yên lặng đi lục lọi đồ đạc, chuẩn bị đi tìm địch nhân phát tiết.


Tiêu Hà thì ngược lại không nhặt được trang bị gì nhiều, “Tuế Tuế cậu nhặt được gì nhiều rồi?”

Trang bị của Tuế Tuế cũng không hơn là mấy, “M16 cậu lấy không?”

Tiêu Hà không thích bắn M16 cho lắm, đành nói, “Không cần đâu.”

Lúc này trên đỉnh đầu đã xuất hiện máy bay rải thính, Tiêu Hà ngẩng đầu quan sát phát hiện thính được thả rơi ở ngay phụ cận.

“Đi, đễn chỗ thính.” Tiêu Hà nhanh chóng đưa ra quyết định.

Hai người đang tìm quần áo trong thùng đựng hàng nghe cậu nói vậy thì kinh ngạc, cảm thấy tác phong này không giống Tiêu Hà cho lắm, “Ấy? Cứ như vậy mà đuổi theo?”

“Ở đây có cái BMW này! Hai người nhanh chóng lại đây.” Tuế Tuế kiếm được chiếc xe liền gọi bọn họ lại.

“Anh tới anh tới! Để anh lái cho.” Tống Dịch chạy như bay đến là vì muốn được lái xe.

Không ngờ Tiêu Hà đã sớm ngồi vào vị trí điều khiển, “Anh muốn lái xe? Đừng tưởng bở.”

___Ha ha ha ha ha ha, Hà Thần hẳn là khắc ghi kĩ năng lái xe của A Dịch rồi

___A, A Dịch lái xe á hả, kĩ thuật lái xe ổn định nhanh như vậy tôi cũng chỉ nghe qua chứ chưa từng thấy bao giờ

___Thao tác chấn động nhân tâm và cái tháp rỗng cao đó, kĩ thuật lái xe của thầy Tống trong trí nhớ của tôi là cực đỉnh đó

Tống Dịch không tình nguyện ngồi ở sau, “Anh là tài xế king nghiệm 5 năm đó! Để anh lái thì chết à?” Tiêu Hà không chút thương tình nói, “Có, câm miệng.”

“Thầy Tống à, chúng ta phải đuổi theo thính, vẫn nên để A Hà lái đi.” Tuế Tuế ở bên hòa giải.

“Nào nào người chị em, chúng ta ngồi ở sau là ổn rồi, có thể cảm nhận một chút cảm giác tự do bay lượn.” Trì Phỉ vừa nói vừa thò đầu ra ngoài cửa sổ. 

Tống Dịch cũng theo sau ngó ra ngoài, hai người một trái một phải trải nghiệm cảm giác bay lượn tự do, trong mắt của Tuế Tuế và Tiêu Hà thì chẳng khác gì hai tên thiểu năng trí tuệ.


Nhưng xe chưa đi được bao xa, Tống Dịch bắt đầu kêu lên, “Má ơi? A Hà! A Hà! Em mau nhìn lên trời xem nó là cái gì kìa? Có ai đang bay trên đó sao?”

Nghe anh kêu lên như vậy, cả Trì Phỉ và Tuế Tuế đều ngó lên trời nhìn, Tiêu Hà còn rất bình tĩnh, tiếp tục lái xe.

Nhưng không quá hai giây liền cảm giác có người đang tấn công bọn họ, “Có người, Tuế Tuế nhìn xem ở đâu.”

Tuế Tuế lúc này cũng kêu lên, “Trời, trên trời thực sự có người đang bay đấy! Đây là thể loại gì vậy? Bay ngay phía trên xe! A Hà mau tránh đi!”

Lúc này Tiêu Hà mới ngước nhìn lên, xác thật có người đang bay tới bay lui.

“Mẹ nó.” Tiêu Hà chửi nhỏ một tiếng, đây là lần đầu tiên cậu gặp tình huống này.

“Đây chắc chắn là dùng hack tool rồi!” Trì Phỉ nói.

“Mẹ nó đây là loại hack gì vậy, tôi gặp qua không đến trăm loại thì cũng là 99 loại hack rồi, cái gì vượn tay dài, tự động khóa đầu, khóa máu, rồi uống đồ uống năng lượng ngăn độc cắn, cái loại hack không thể tưởng tượng tôi đều thấy rồi, mà mẹ nó đây là loại hack gì có thể bay lượn trên trời vậy? Ông đây trước nay chưa từng thấy.” Tuế Tuế điên cuồng phun tào loại hack này, nghịch thiên đến bất ngờ.

R9: Một số loại hack này tui không biết dịch sao nên thay đổi một vài loại hack tương tự nó để thay thế vào, đọc qua là có thể tự mường tượng ra đặc trưng của các loại hack rồi.

___Ha ha ha ha ha ha ha, Hacker cũng thật trâu bò, bay hẳn lên trời thì đúng là quỷ quái quá rồi!

___Địch nhân: Hôm nay cho các ngươi thấy sự nghịch thiên của hack tool!

___Đây là Hacker thần tiên sao? Còn có thể nằm bò ngồi xổm trên bầu trời kìa, có độc thật đó!

___Hhhhhh, này có khả năng là thần binh mà thiên đình giáng xuống!

___Ha ha ha ha ha ha, cái loại hack này làm tui cười muốn đau bụng rồi, ông anh nào phát minh ra vậy, cười chết tui rồi!

“Ôi trời, em nhìn hắn ta bay kìa, đây là hack phi thiên à? Ha ha ha ha ha ha, đột nhiên anh thấy nó hay hay thì phải làm sao bây giờ.” Tống Dịch nhìn người bay trên trời bay đến bay lui mà thấy có chút thú vị.

“Trời đựu! Bắn tôi một phát súng rồi, gọi là hack tool thần tiên à?” Trì Phỉ bị bắn cả kinh kêu lên.

Tiêu Hà bây giờ lái xe chạy khắp nơi, cũng không rảnh lo nhặt thính, cái thứ đang chơi đùa trên bầu trời cũng đủ làm bọn họ chịu đủ rồi.

Tuế Tuế hướng lên bầu trời bắn mấy phát súng, mỗi lần cậu nổ súng bắn, tên đó lại nháy mắt di động, một hồi ở đây một hồi ở kia, hoàn toàn bắn không đến.

“Mẹ nó, hắn mẹ nó còn có thể chạy bộ trên trời kìa! Cái tên này là vua hải tặc à! Lại còn có thể tốc biến! Mẹ nó cái thứ này rốt cuộc là gì vậy! Đúng là có độc!” Tuế Tuế giận đến khó thở.

Ba người chửi bậy một hồi, Tiêu Hà cũng thấp giọng mắng, tình hình bắt đầu trở nên hỗn loạn.


___Ha ha ha ha ha ha ha ha, nhìn cũng phiêu dật quá rồi, đây không phải thần tiên nữa đâu, rõ ràng là dùng hack tool của Phật Tổ luôn rồi!

___Tôi cười muốn điên, Tuế Tuế bắn mãi cũng không đến, hack đến độ này thì tàn nhẫn thật sự! Trời má, còn dừng hẳn trên nóc xe ngay kia kìa!

“A a a a a a! A Hà! Trên nóc xe! Trên nóc xe!”

“Cái tên rác rưởi! Xem ông đây không lấy chảo đập chết mi!” Trì Phỉ nói xong liền móc chảo ra.

Nhưng không đợi bọn họ động đến người, người nọ lại bay lên, còn bay đến sườn núi không xa ở phía trước họ.

Tiêu Hà không nói hai lời, giẫm chân ga mạnh lao đến đâm hắn, vừa đến trước mặt thì người kia lại bay mất.

“A Hà, đuổi theo! Mẹ nó, ông đây hôm nay phải tru tiên cho các người xem, mặc kệ mi là thần tiên hay Phật Tổ!” Tuế Tuế tức muốn nổ.

Tống Dịch thì ở một bên thét chói tai, nhưng là ai thì cũng có thể nghe được sự hưng phấn trong thanh âm của anh, không biết anh đang hưng phấn cái gì.

Tiêu Hà lái xe khắp nơi đâm người kia, mỗi lần tưởng chừng như đâm trúng thì hắn ta lại bay đi, xe bị hắn bắn hỏng hóc không ít, không chỉ có xe mà ngay cả người bên trong cũng rơi máu.

“Mẹ nó cái tên này!” Tiêu Hà cũng nổi đóa không ít.

“Công ty game này rốt cuộc ăn nhầm cái gì vậy! Phân sao! Nhiều năm như vậy rồi mà bọn bán hack tool còn càng ngày càng lợi hại! Còn làm game làm gì, về nhà mà chăn heo đi!” Trì Phỉ điên cuồng phun tào công ty game.

“Cái tên cẩu chết dẫm! Cẩu chết dẫm! Chịc* chết ngươi! Bay mất bao nhiên đạn của ông đây!” Tuế Tuế đã sắp nổi điên rồi.

“Cho mi luôn đấy, lên kia lấy cúp luôn đi, bắn cái lông gì nữa! Tôi phải khiếu nại game này! Ảnh hưởng tâm tình thưởng ngoạn của tôi!” Tâm thái của Trì Phỉ cũng bị bắn cho hỏng luôn rồi.

Tống Dịch một mình một bên cười, “Chúng ta có phải sắp bị thần tiên diệt trừ hay không?”

Lời này vừa rời khỏi miệng thì cùng lúc chiếc xe bị bắn nổ tung, bốn sinh mệnh trẻ tuổi cũng theo đà nổ mà văng ra, giờ khắc này cả thế giới cũng trở nên an tĩnh.

___Ha ha ha ha ha ha ha, thầy Tống có miệng tiên tri sao?

___Ha ha ha ha ha ha ha, tui cảm thấy kết cục của mọi người không phải do thần tiên hack tool ấy mà là do cái miệng của thầy Tống cả!

___Cười muốn tắc thở, thầy Tống ngài chuyên môn bồi thêm nồi à?

Hoàn chương 46


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.