Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng

Chương 115


Đọc truyện Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng – Chương 115

Sau khi Lục Phong báo cảnh sát, buổi tụ họp cũng kết thúc. Không chỉ vì Lục Phong phải đến cục cảnh sát xem tình hình, mà những người khác cũng rất để ý đến chuyện này, định về nhà xem tin tức.

Thế là trong vòng nửa giờ, mọi người đều giải tán hết, trong biệt thự chỉ còn lại ba người Yến Khôn, Tư Không Dịch và Từ Đồ Chi.

Dường như ba người không biết nên làm gì, cứ ba mặt nhìn nhau.

Tư Không Dịch nhìn Yến Khôn, lại nhìn Từ Đồ Chi, không hiểu sao cảm thấy bầu không khí không được tốt lắm, cậu phải làm gì đó.

“Ừm, cùng nhau dọn dẹp đi, trong sân thật loạn.”

Khóe miệng hai người kia co giật, trừng mắt nhìn nhau một cái, cuối cùng vẫn chịu cực bắt đầu dọn dẹp. Sức lực ba người rất lớn, còn có Đại Hoàng giúp đỡ, lò nướng rác thải gì đó được bọn họ nhanh chóng thu dọn.

Tư Không Dịch nhìn động tác cực kỳ lưu loát của hai người kia, lấy làm ngạc nhiên chậc chậc: “Hai vị tổng tài các anh thế mà cũng biết dọn dẹp đồ đạc nha.”

Từ Đồ Chi mỉm cười: “Tôi từng là tên ăn mày mà, chuyện gì mà chưa làm qua chứ?”

Yến Khôn cười lạnh một tiếng: “Tổng tài có tiền không có nghĩa là tổng tài chuyện gì cũng không làm, đầu óc em nghĩ cái gì vậy?”

Tư Không Dịch cười ha hả một tiếng rồi quay đi vứt rác, không thèm để ý đến hai ông tướng này nữa.

Hình ảnh nhìn như hài hòa của bọn họ bị gã áo đen núp trong lùm cây nhìn thấy rõ ràng, gã phẫn nộ cắn răng, nhịn không được mắng chửi: “Sớm ba chiều bốn! Không biết xấu hổ! Đồ lừa đảo! Dối trá!” Hai mắt gã đỏ ngầu trông rất điên cuồng.

Tư Không Dịch khó hiểu quay đầu nhìn con đường ngoài biệt thự, lại không phát hiện ra điều gì như cũ. Cậu cau mày quay vào sân trong biệt thự, tự hỏi có phải cậu bị ảo giác không? Cậu đang nghĩ như vậy, bỗng Cỏ Nhỏ trên tay đột nhiên giật giật, nói một câu là cả người cậu ớn lạnh.

[Tiểu Dịch Tiểu Dịch! Em vừa tra theo hướng mà anh nghĩ không thích hợp, phát hiện có một người núp trong lùm cây! Hắn mặt áo khoác màu đen, đeo kính râm và cầm ống nhòm! Rất quỷ dị! Hình như hắn còn đang mắng anh.]

Tư Không Dịch nghe vậy cả người lập tức cứng đờ, động tác của cậu quá rõ ràng làm Yến Khôn và Từ Đồ Chi đang ở trong sân đều khó hiểu nhìn qua. Cậu cứng ngắt cong khóe miệng, dưới sự nghi hoặc của hai người lên tiếng: “Ừm, thu dọn xong chưa? Chúng ta vào biệt thự đi, em có chuyện muốn nói.”

Yến Khôn và Từ Đồ Chi cũng không phải đồ ngốc, ngược lại là người rất sắc bén, hai người lập tức gật đầu, cầm đồ đạc còn lại đi vào nhà. Cho đến khi ba người và cả thú cưng đều vào trong, Tư Không Dịch mới lộ ra vẻ kỳ quái: “Tôi phát hiện một việc.”

Từ Đồ Chi ngẩng đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Chuyện gì?”

Yến Khôn nhìn thoáng qua Cỏ Nhỏ trên tay cậu, gương mặt cũng trở nên nghiêm nghị.


“Hình như có người bám theo, hoặc là nói đang theo dõi tôi thì phải?” Tư Không Dịch cũng không quá chắc chắn nói, sau đó gương mặt cậu trở nên cổ quái, lặp lại hai lần: “Theo dõi tôi? Theo dõi tôi?!”

Từ Đồ Chi lập tức đứng lên: “Ở đâu? Tôi cho người đi bắt hắn.”

Yến tổng trầm mặt: “Gần đây… có thể nhìn thấy biệt thự… trong bụi cây bên kia đường phải không?”

Tư Không Dịch trợn to hai mắt nhìn Yến Khôn, thầm nghĩ người này thật thông minh, còn nhanh hơn cả Cỏ Nhỏ đi thăm dò.

“Hẳn là ở đó. Lúc ăn thịt nướng tôi đã có cảm giác như có người nhìn tôi, chẳng qua tôi nhìn xung quanh lại không phát hiện gì. Còn tưởng là ảo giác, nhưng vừa rồi đi vứt rác, tôi lại cảm nhận có một ánh mắt mang theo ác ý, còn …” Cậu cau mày: “Còn cảm thấy buồn nôn.”

Nghe đến câu cuối cùng của cậu, Từ Đồ Chi muốn dứt khoát báo cảnh sát, Yến Khôn thì cả người lạnh như băng, khí thế trở nên sắc bén. Rõ ràng hai người này đều nghĩ đến chuyện làm bọn họ không vui, nhưng Tư Không Dịch cũng là người có não động xé trời, cậu suy nghĩ một lúc, sau đó đột ngột vỗ tay nói: “Má nó, không phải cái bọn bắt cóc Đinh Mộng Mộng cũng muốn bắt tôi chứ?! Chẳng lẽ chúng không chỉ bắt phụ nữ mà là thấy ai đẹp đều bắt?”

Hai người kia giật mình, sau đó cẩn thận nhìn Tư Không Dịch. Không thể không nói khả năng này rất lớn, đương nhiên không nên để ý đến câu cuối cùng của cậu. Chưa thấy qua tên nào tự thếp vàng lên mặt như vậy.

“Tôi đã báo cho bảo vệ khu nhà đi xem.” Từ Đồ Chi đặt điện thoại xuống: “Chờ tóm được tên kia, chúng ta sẽ biết rốt cuộc gã có mục đích gì.”

Yến tổng hừ một tiếng, Tiểu đội cầu vồng của hắn ở quá xa, phỏng chừng đến đây cũng không làm được gì, thế nhưng lúc này Minh Hoàng đã bắt đầu giám sát toàn bộ Minh Kính sơn trang, nhất định sẽ tìm được gã kia.

“Hắn chạy không thoát.”

Tư Không Dịch nhìn hai người gật gật đầu, bắt gã kia cũng dễ thôi, hắn không biết đã bị phát hiện, có tâm đối với vô tâm, sẽ dễ dàng bắt được tên tội phạm này đúng không? Cậu còn hỏi Cỏ Nhỏ, nó báo lại là hiện tại gã kia đang sắp xếp đồ nằm trong lùm cây, hình như không định rời đi.

Tư Không Dịch nghe vậy hết chỗ nói, chẳng lẽ gã định ở đó qua đêm sao? Nhưng gã luôn rình rập không đi, nhìn thế nào cũng thấy không có thiện ý.

Rất nhanh sau đó, bảo vệ của Minh Kính sơn trang áp chế một người đi vào biệt thự.

Minh Kính sơn trang là một tiểu khu nhà giàu xa hoa, hệ thống bảo an và bố trí cực kỳ xuất sắc. Dù sao người ở đây không phải là đại gia thì là minh tinh, có sai lầm gì là bọn họ không gánh vác nổi, thế nên lần này bọn họ hành động rất nhanh nhẹn. Thậm chí ngay cả giám đốc sơn trang cũng bày vẻ mặt nghiêm túc đi theo đến.

Ba người Tư Không Dịch đã ngồi trên sô pha chờ bọn họ, gã áo đen đang điên cuồng giãy dụa muốn chạy trốn. Thế nhưng lúc nhìn thấy Tư Không Dịch, gã dần dần không vùng vẫy nữa.

Gương mặt Tư Không Dịch không còn vẻ sáng sủa hoạt bát trước đó, cậu lẳng lặng nhìn tên này một lúc, sau đó mở miệng nói: “Tại sao muốn hại tôi?”


Gã áo đen nghe thế vụt ngẩng đầu lên, hai mắt đỏ ngầu nhìn cậu, nghiến răng nhiều lần rồi mới nói: “Tôi chỉ muốn nằm ngủ một giấc ở đó mà thôi, ai muốn hại cậu?”

Đây là không thừa nhận.

Giám đốc sơn trang và hai bảo vệ bật cười: “Nói nhảm! Nếu ngủ thì anh cầm theo ống nhòm, máy nghe lén làm gì? Có phải muốn làm bậy không?”

Gã áo đen nghe thế càng ung dung, vô lại nói: “Tôi mang ống nhòm theo là vì muốn ngắm cảnh xung quanh, máy nghe lén là mua về nhà dùng. Cậu có chứng hoang tưởng bị hại à, đường đường là một minh tinh, không biết như vậy rất khó coi sao? Uổng công tôi còn là fan của cậu.”

Tư Không Dịch ‘ha’ một tiếng, Đại Hoa bên cạnh cũng liếc mắt xem thường.

“Có loại fan như vậy thật đáng sợ, đặc biệt đến xung quanh nhà tôi ngắm cảnh? Còn mang theo ống nhòm và máy nghe lén, anh nghĩ tôi là thằng ngu à? Anh có liên quan gì đến chuyện Đinh Mộng Mộng mất tích? Anh cũng dùng cách này, theo dõi xung quanh nhà Đinh Mộng Mộng rồi tìm cơ hội bắt cô ta đúng không?”

Gương mặt vốn không thèm để ý của gã áo đen bỗng nhiên trở nên dữ tợn, giống như đột nhiên không thể kiềm chế gào to: “Ai bắt cô ta? Thứ đê tiện lẳng lơ đó có cái gì đáng giá để tao chú ý mà bắt đi? Loại đó tặng không tao cũng không thèm! Đúng là mất mặt! Cô ta mất tích là chuyện cực kỳ tốt, cái thứ kỹ nữ trong ngoài khác nhau dù là chết hay mất tích đều là chuyện vô cùng tốt!”

Gã kích động như vậy vừa nhìn là biết không bình thường, nhưng vẻ ghét bỏ của gã không phải là giả. Gã còn đang phát điên, Yến Khôn bỗng nhiên giơ chân đá gã một cú: “Câm miệng. Rác rưởi.”

Kết quả, gã áo đen vốn không sợ hãi điên cuồng la hét đột nhiên dừng lại, dùng ánh mắt không thể tin nổi và khiếp sợ nhìn Yến Khôn, giống như nhìn thấy cái gì đó rất kỳ quái vậy.

Tư Không Dịch thừa dịp mở miệng: “Anh thấy Đinh Mộng Mộng không phải là người tốt nên mất tích là chuyện tốt đúng không? Thoạt nhìn anh rất thù ghét những người như thế? Vậy tạo sao làm fan của tôi? Vì nhân phẩm của tôi à?”

Kết quả, gã áo đen chừng hai mươi tám, hai mươi chín tuổi cười há há hai tiếng, sau đó lộ ra vẻ mặt cực kỳ phẫn nộ: “Mày là đồ lừa đảo! Bề ngoài làm như tốt lắm, thực tế chính là bị người ta bao nuôi! Mày làm gì có khả năng mua được biệt thự như vậy?! Còn sống chung với hai tên đàn ông! Trước kia tao là fan của mày, bây giờ thì không, tao không thích mày chút nào, không một chút nào.”

Tư Không Dịch cảm thấy có lẽ tên này không phải là phần tử nguy hiểm, mà rõ ràng là một tên bệnh thần kinh.

Dù mọi người biết tên này rất kỳ quái, nhưng đưa gã vào cục cảnh sát, nhiều nhất gã chỉ bị giam hai ba ngày. Dù sao gã chưa làm chuyện gì, chỉ là nhìn rất đáng nghi mà thôi.

Vì thế gã áo đen vẫn được thả đi, lúc gần đi gã còn âm hiểm mỉm cười nhìn Tư Không Dịch, giống như gã có thể dùng ánh mắt giết chết cậu vậy.

Tư Không Dịch ngồi thẫn thờ, cậu không so đo với tên bệnh thần kinh, nhưng vẫn nên đề phòng. Cậu sờ sờ Cỏ Nhỏ trên cổ tay, Tiểu Văn bỗng vo ve bên tai.


[Em đã tìm một đàn em thông minh theo dõi tên kia. Bé muỗi đen kia mơ hồ hấp thu được một ít linh khí trăng sao, có thể nói chuyện.] Chẳng qua chỉ có thể sống nhiều nhất bảy tám năm mà thôi, hoàn toàn là một con quỷ đoản mệnh.

Tư Không Dịch gật đầu, lúc này Yến Khôn cũng lên tiếng: “Anh bảo Lữ Ba đi theo gã.”

“Có muốn tôi tìm bạn hack máy tính của gã không? Trong máy tính hẳn là có một ít tin tức chúng ta cần biết.” Từ Đồ Chi đề nghị.

Tư Không Dịch nghĩ nghĩ rồi cũng gật đầu: “Tôi cảm thấy gã khẳng định biết gì đó, vừa rồi gã trả lời tuy nhìn rất điên khùng, nhưng lại giống như đã sớm chuẩn bị, hơi cứng ngắt. Hơn nữa vừa rồi ánh mắt gã nhìn Yến tổng rất kỳ quái, cảm giác không thể nói rõ, nhưng Yến tổng vừa nói bốn chữ đã làm gã câm miệng, rất kỳ lạ.”

Yến Khôn nghe thế hơi híp mắt, loại phản ứng khi bị dọa nạt này thường xuyên xảy ra mà.

Nhưng dù thế nào thì gã áo đen cũng đã bị đuổi đi. Tuy Từ Đồ Chi không tình nguyện nhưng vẫn phải trở về căn biệt thự kế bên, Tư Không Dịch thì chăm chú lướt Weibo. Một buổi chiều trôi qua, tin tức Đinh Mộng Mộng mất tích ngày càng gay cấn, bỗng nhiên hai mắt cậu co rút lại: “Chuyện Trần San San mất tích cũng bị tuôn ra, chắc chắn Lục Phong sẽ không làm như vậy, em thấy như có người thúc đẩy chuyện này!”

Yến Khôn gật gật đầu: “Đây cũng quá rõ ràng. Nhưng mục đích của hắn là gì? Nếu như là thu hút sự chú ý hay là trả thù, hiện tại tất cả mọi người đều tập trung lực chú ý vào đó, sao tên bắt cóc Đinh Mộng Mộng còn chưa có phản ứng? Cố tình không có bất cứ tin tức gì, chuyện này rất kỳ quái, hẳn là hắn còn có mục đích gì khác.”

Tư Không Dịch cau mày: “Em không nghĩ được còn có mục tiêu gì lớn hơn Đinh Mộng Mộng và Trần San San, chẳng lẽ chúng còn muốn bắt ảnh đế?”

Yến Khôn từ chối cho ý kiến, thế nhưng sự tình nhanh chóng phát triển hoàn toàn vượt qua khỏi trí tưởng tượng của mọi người, đi theo một cách cực kỳ hoang đường.

Đinh Mộng Mộng mất tích ngày thứ tư, Trần San San mất tích ngày thứ hai, trên internet đăng tin Chu Đông Nhi mất tích; Đinh Mộng Mộng mất tích ngày thứ sáu, Trần San San mất tích ngày thứ tư, Chu Đông Nhi mất tích ngày thứ hai, tiểu thịt tươi đang hot Phương Tư Vũ mất tích. Liên tục có người mất tích, không chỉ giới giải trí hoảng sợ, mà còn mang đến áp lực dư luận cực lớn cho cục cảnh sát Bắc Kinh.

Mọi người còn đang nghĩ ai sẽ mất tích tiếp theo, rốt cuộc mấy minh tinh này đắc tội người nào, bỗng bọn bắt cóc thả tin tức.

@Yêu Tư Không yêu bát quái: Nghe nói Tư Không Dịch là một minh tinh có đạo đức và nhân phẩm rất tốt, mấy thú cưng của hắn cũng rất lợi hại. Ha hả, hiện tại tôi cho các người cơ hội cứu bốn người Đinh Mộng Mộng, nhân tiện nhìn xem có đúng Tư Không Dịch là người hăng hái làm việc nghĩa hay không?

Account này là một fan trung thành của Tư Không Dịch, mỗi lần cậu đăng gì, cô ta sẽ là người đầu tiên hưởng ứng. Nhưng lúc này cô đăng một bài thật là dọa người, cảnh sát đang sứt đầu mẻ trán và cư dân mạng hóng bát quái phát hiện đầu tiên, bắt đầu share và comment.

@Tôi xem mà không nói lời nào: Má ơi chuyện gì vậy! Cô làm lớn chuyện như vậy chỉ vì để thần tượng làm việc nghĩa? Đầu óc bị bệnh hả người anh em?!

@Nằm mơ cũng không ngờ:.. Này đúng là nằm mơ cũng không ngờ nha. Nếu là sự thật thì quá độc ác rồi.

Thế nhưng @Yêu Tư Không yêu bát quái nhanh chóng đăng một bài làm mọi người không hiểu ra sao.

@Yêu Tư Không yêu bát quái: Tôi biết mọi người có thể không tin, nhưng tôi vẫn phải nói! Bài Weibo đó không phải do tôi phát! Tôi bị hack! Bị hack! Tôi không có bắt mấy người Đinh Mộng Mộng, tôi chỉ là công dân bình thường mà thôi! Dù tôi có yêu thích idol thế nào cũng không có khả năng hại anh ấy như vậy! Không tin mấy người đến tra đi! Tôi đồng ý chịu thẩm vấn! Chỉ cần có thể chứng minh sự trong sạch của tôi!

Bài này vừa đăng, mọi người liền ồ lên. Ai cũng nghĩ @Yêu Tư Không yêu bát quái nói có lý, mọi người đều tin tưởng. Dù sao chỉ cần là người bình thường thì sẽ không làm chuyện bất thường như vậy, huống chi còn kéo idol vào. Chẳng qua, nếu cô ta nói thật, vậy bọn bắt cóc thù oán Tư Không Dịch đến cỡ nào chứ? Chỉ vì không tin Tư Không Dịch là minh tinh có đạo đức và nhân phẩm tốt mà bắt cóc bốn minh tinh khác?!


Ha hả, chuyện này nghe cứ như Nghìn lẻ một đêm, giỡn cái gì vậy?

Nhưng thực tế lại đúng là vậy.

Vì tiếp theo có một fan của Tư Không Dịch lại bị hack tài khoản.

@Tư Không bát quái: Khuyên mấy người không cần lãng phí thời gian. Tư Không Dịch, sau khi nhìn thấy bài Weibo này, cậu có thể hành động. Nếu trong vòng một giờ mà cậu không hành động, hoặc là trong vòng 24 giờ cậu không tìm được Đinh Mộng Mộng, vậy thìcô ta chỉ có thể chết.

Sau khi mọi người nhìn thấy bài này đều phát điên, đây chính là trắng trợn khiêu khích! Ai cũng cực kỳ phẫn nộ mắng chửi bọn bắt cóc, nhưng đồng thời cũng có không ít người muốn xem náo nhiệt và dèm pha, muốn nhìn xem Tư Không Dịch có phản ứng gì, dù sao vị minh tinh này bị điểm danh chứ đâu phải là họ. Nhóm minh tinh hâm mộ ghen tỵ Tư Không Dịch lúc này quả thật cười muốn xỉu. Hiện giờ Tư Không Dịch bị đặt trên giàn hỏa, chỉ cần không cẩn thận một chút là con đường sự nghiệp sau này của cậu có thể bị hủy trong chốc lát.

Mà lúc này, trong đầu Tư Không Dịch như có một trăm con thảo nê mã đang chạy.

Cậu nhìn Weibo kia, phẫn nộ không biết nên mắng cái gì mới tốt. Cậu hít sâu vài hơi mới nghiến răng nghiến lợi nói: “Điên rồi hả? Dù nhìn em không vừa mắt, hắn cũng không thể lấy mạng người như vậy!”

Yến Khôn âm trầm nhìn Weibo, sau đó mới bình tĩnh nói: “Hành động đi, dù có người giật dây hay không, hiện tại em không còn lựa chọn nào khác.”

Đương nhiên Tư Không Dịch cũng biết cậu bị ép làm việc ngoài khả năng, nhưng cậu vẫn cắn răng đăng một bài lên Weibo chính thức.

@Tư Không Dịch thích náo nhiệt V: Được, tôi hành động. Thế nhưng Bắc Kinh rộng lớn như vậy, mấy người phải đưa ra phạm vi mới được chứ?! Nếu mấy người không đưa manh mối gì, tôi hoài nghi mấy người lấy tôi làm trò cười, sau đó cố ý giết người.

“Trời đất ơi! Tư Không Dịch lên tiếng!!!”

“Đây đúng là tin hot nha.”

“Nhưng Tư Không Dịch nói rất đúng, muốn tìm cũng phải có phạm vi chứ, nếu không làm sao tìm được?”

Thế là nhanh chóng có một Weibo trả lời.

@Tiểu Dịch Tiểu Dịch: Ha hả, không tồi, vậy thì cho cậu phạm vi. Khu đông. Hiện tại bắt đầu tính giờ, bây giờ là mười giờ sáng Bắc Kinh ngày 4/2, mùng 8 tháng giêng Âm lịch.

Tư Không Dịch nhìn Weibo trên điện thoại, hít sâu một hơi rồi cầm áo khoác chạy ra khỏi biệt thự.

“Đại Hoàng!”

Gâu! Meo! Chít! Vo ve! Bốn nhóc đồng loạt chạy tới, mẹ nó chứ, chưa bao giờ chịu thiệt như vậy, đợi đến khi tìm được mày, xem tao đánh nát trứng mày thế nào!

Mà lúc này, Yến tổng đã ném mắt kính và mặc xong áo khoác, ngồi trên chiếc xe việt dã sang trọng, lần thứ hai phụ trách làm tài xế.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.