Đọc truyện Tiểu Địa Chủ – Chương 27: Khai Trương Quán Ăn Nhỏ 2
Edit: Mun
Lão bản kia nói muộn nhất ngày mai sẽ dọn đi, thời điểm Yến Bạch Thu tới, đồ vật đã được thu dọn gần hết, còn một ít đồ đang thu thập dở, thấy đoàn người Yến Bạch Thu tới, vui vẻ chào hỏi.
“Là tới đây xem cửa hàng sao? Nha, ngày mai là có thể dùng rồi, nếu các ngươi cần dùng gấp, ở đây đợi ta chút, sau khi ta dọn xong các ngươi có thể lập tức mang đồ vật tới.”
Yến Bạch Sinh gật gật đầu, sang sảng cười nói:”Vậy thì thật sự cảm tạ lão bản.”
Lão bản kia hiền lành nói:”Không cần khách khí.”
Mấy người nhìn nhìn, phát hiện không nhỏ giống như trong tưởng tượng, đương nhiên cũng không quá lớn, sau khi dọn dẹp xong hàng hóa của lão bản, không gian tức khắc được mở rộng ra rất nhiều.
“Được rồi, chúng ta đi qua xem những cái bát đĩa kia đi.” Yến Bạch Thu đề nghị.
Chén (bát) sứ là do Yến Bạch Sinh đi tham khảo, tìm được một cửa hàng ngon, giá rẻ, lại tiện nghi, rất phù hợp với chén Yến Bạch Thu yêu cầu.
Có cha Yến dẫn đường, trực tiếp đi tới nhà bán chén kia, khi Yến Bạch Thu đi vào, lão bản hiền lành gật đầu.
“Khách quan, đây lag số chén đĩa các người yêu cầu, giá cả chỗ ta đưa ra tuyệt đối tiện nghi.”
Chén sứ kia là loại cổ xưa nhất, màu tro đen, mặt ngoài có chút thô, giống với loại tô đựng canh, phù hợp với yêu cầu của Yến Bạch Thu, loại này miệng rộng, có chút thấp, thoạt nhìn rất lớn, kỳ thực dung lượng hữu hạn, loại này thường xuyên xuất hiện trong các tửu lâu.
Tửu lâu dùng các loại chén nhỏ tinh xảo để chứa rượu, rượu ở thời này đặc biệt trân quý cùng hiếm lạ, cho nên chủ quán thường dùng loại chén tinh xảo, thoạt nhìn rất nhiều, tạo ảo giác cho khách nhân.
Yến Bạch Thu chọn chọn lựa lựa, nhặt năm mươi cái, lại nhặt thêm hai mươi cái đĩa nhỏ, dựa theo giá ban đầu đã thương lượng tốt, đem tiền trả.
“Khách quan, các ngươi đi thong thả a.” Lão bản vẫy vẫy tay, đối với đám người Yến Bạch Thu cáo biệt.
“Chúng ta mang số chén này mang tới tiệm cất, không cần mang trở về.
“
“Được.” Liền làm theo lời nhi tử kiến nghị.
Thời điểm trở lại tiểu điếm, lão bản kia quả nhiên đã rời đi, đem dụng cụ đặt xuống, người một nhà lại lần nữa phân công nhau hành động.
Yến Bạch Thu chuẩn bị đi tìm sư phó thợ rèn, đặt làm hai cái nồi nấu canh, nơi này không có cái loại nồi to, dung lượng lớn, đổ canh vào bên trong, nhỏ quá thì không tiện làm.
“Ta và cha đi tìm thợ mộc, sớm đem cửa hàng tân trang lại.” Liễu Thanh Mai nói.
“Được.” Yến Bạch Thu đáp, sau đó mọi người tách ra, cậu lần này không những đi tìm thợ rèn đúc nồi, còn phải đi mua thêm mấy cái phễu, một ít sọt tre nhỏ, đồng thời còn phải đi tìm hiểu thị trường các loại rau củ, giá đồ viên linh tinh, trở về còn định giá tốt.
Làm nồi sắt to yêu cầu mất bốn ngày, mấy ngày này người trong nhà vẫn luôn hỗ trợ dọn dẹp và tân trang quán, Yến Bạch Thu cũng không có dảnh dỗi, ngày ngày đi bày quán như mọi ngày, thuận tiện quảng bá quán nhỏ sắp khai trương.
Mấy ngày qua đi, quán ăn nhỏ rốt cuộc cũng đến lúc khai trương..