Đọc truyện Tiêu Dao Tiên Giới – Chương 82: Diêu Gia Nghĩa Tử
Thiên Kiếm Sơn
Tại đây đứng vững chín ngọn kiếm phong. Là do khai phái tổ sư [Thiên Kiếm Môn] khai sơn lập phái. Đã trải qua mấy chục vạn năm.
Chín ngọn sơn phong cao vút. Chính giữa nhất là [Thiên Kiêm Môn] hạch tâm quyền lực. Đa số cao tầng điều cư trú trên ngọn sơn phong này.
Linh Khí lượn lờ mây mù vần vũ. Sơn phong xanh biết . Chim bay cá nhảy. Chung quanh phi cầm tẩu thú.
Mà Chín ngọn sơn phong càng là tản mát ra từng đạo mờ mịt kiếm khí. Tuy hông đả thương người nhưng cũng khiến cho người ta cảm nhận được
Chung quanh 8 ngọn núi còn lại thấp hơn. Là nơi dành cho chấp sự. Hạch Tâm Đệ Tử. Nội Môn Đệ Tử. Cùng ngoại Môn Đệ Tử.
Nhân số đệ tử đến 30 vạn người. Đệ tử nhân tài lớp lớp. Cũng là [Thiên Kiếm Môn] tiền vốn.
Cũng có thể nói ngoài [Tiêu Dao Thánh Địa] thì [Thiên Kiếm Môn] được xếp vào Thập Đại Tông Môn đứng đầu [Mãng Hoang Đại Lục]
Thực lực của [Thiên Kiếm Môn] cũng chỉ thua [Nguyệt Đao Tông] phía sau.
Mà bây giờ ngoài Chủ phong một ít đệ tử đảm nhiệm canh giữ. Toàn thể Môn phái đệ tử điều tập trung tại đây. Lúc vừa đi đến [Thiên Kiếm Thành] Chu Hoạ đã Cho người thông báo triệu tập toàn Môn. Muốn dùng cao nhất quy cách đón tiếp đám người Lý Thành.
Trên Chủ Phong mấy chục vạn đệ tử châu đầu ghé tai. Rất tò mò hôm nay không biết ai tới. Lại để cho bọn hắn toàn Môn Phái nghênh đón. Phần Lễ nghi này e rằng [Tiêu Dao Thánh Địa] người đến cũng không được tiếp đón như vậy.
Mà lúc này trên chính đường đang đứng hơn một trăm trên Hạch Tâm đệ tử củng nghe được mệnh lệnh ra đây tiếp đón. Bọn hắn là tinh anh trong tinh anh. Mấy chục vạn người chọn ra.
Mà trong số này có hơn 10 người là vừa tấn chức. Bọn hắn là bọn đệ tử trước đi theo Tô Như cùng Nam cung Trần có duyên gặp Qua đám Lý Thành.
Sau khi hồi Môn Phái liền đột phá mạnh. Xong vào đệ tử Hạch Tâm nhóm.
Mà khi nhìn đến gần trăm tên đệ tử Hạch Tâm đi đến chung quanh mấy chục vạn đệ tử cũng trở nên yên tĩnh. Tiếp sau đó là từng đôi mắt nhìn về phía bọn hắn ánh mắt tràn đầy cuồng nhiệt và hâm mộ.
Lúc này đứng đầu là một Nam Tử khuôn mặt đầy vẻ âm trầm. Hắn Tên Diêu Lam. Không sai Hắn tuy họ Diêu nhưng là nghĩa tử của Diêu Hùng.
Khi biết được tin toàn bộ Diêu Gia tộc nhân trong môn phái. Chết sạch kể cả hai vị lão tổ. Cũng không tránh được. Hắn lúc đầu là hoảng sợ. Vì trước kia dựa vào Diêu Gia cũng làm không ít chuyện xấu xa.
Nhưng chờ đợi một hồi không thấy có người tìm đến hắn phiền phức. Hắn mới có vẻ yên tâm. Tuy nhiên vẻ mặt của hắn càng ngày càng âm trầm đến mức đáng sợ.
Lúc này bên cạnh hắn có mấy tên Nội Môn đệ Tử nhìn đến sắc mặt Diêu Lam không tốt. Liền chạy đến nói nói:
“Diêu Sư Huynh. Không những chi mạch Diêu Gia tại Môn Phái bị diệt. Mà toàn bộ tộc nhân Diêu Gia điều bị giết. Theo ta biết Môn chủ bọn hắn đang đi bái phỏng người là ra tay với Diêu Gia”
Mà nghe đến đây sắc mặt hắn càng Thêm âm trầm đến cực điểm. Phải nói Diêu Gia gốc rễ bị nhổ hắn coi như đại núi dựa bị nhổ đi. Hiện Tại hắn chỉ còn Thân Phận Hạch Tâm Đưej Tử mà không còn là người Diêu Gia.
“Ngươi có biết đám người kia lai lịch ra sao?” Tiếng nói Diêu Lam khẽ phát ra trong kẽ răng kèm theo là sát khí.
Mà bên cạnh chân chó cũng lạnh sống lưng lắp bắp nói: “ Diêu Sư Huynh. Ta cũng không biết. Những gì ta biết đã nói cho Sư Huynh” mà nói xong trên trán hắn cũng đầy mồ hôi lạnh.
Mà Diêu Lam lúc này cũng phát hiện mấy chục đôi mắt nhìn về phía hắn đầy mỉa mai. Kèm theo vẻ châm chọc.
Mà khi Diêu Lam Nhìn lại mấy người kia cũng không e sợ mà trừng lớn hắn.
Một vị nữ tử trong đó đi lên nói. Nàng này một đầu tóc xanh duyên dáng yêu kiều. Da như tuyết trắng. Dáng người lại nóng bỏng vô cùng. Cũng là một đệ tử xuất sắc trong thế hệ trẻ.
Diêu Lam trước kia có ý với nàng.năm lần bảy lượt dùng Diêu Gia thế lực ép buộc nàng làm Đạo Lữ của hắn. Nhưng vì nàng cũng có chút địa vị hơn bữa là Đệ Tử của Tô Như cho nên Diêu Lam trước sau vẫn không Chiếm được.
Nàng là cô nhi được Tô Như thu nhận lấy họ Tô đặt cho nàng. Tô Như cũng xem nàng như con cho nên rất bảo bọc. Hơn nữa Diêu Lam làm người trước nay ngông cuồng cho nên càng bị Tô Như cự tuyệt:
Mà Hiện Tại Diêu gia toàn diệt. Diêu Lam cũng mất đi chống lưng. Cũng xem như Tô Uyển cũng ra một hơi khí.
Nàng bước ra đi đến bên cạnh mấy nữ tử nhìn về Diêu Lam nói: “Diêu Sư Huynh a ngươi nói xem Diêu Gia các ngươi là chọc đến vị đại năng nào mà bị diệt cả tộc như vậy.”
Lời nói vừa ra cũng đưa đến chung quanh ánh mắt kỳ quái. Thật ra Tô Uyển xưa nay làm người đoan dung hiền thục. Nhưng bị Diêu Lam ép hôn. Cũng khiến cho nàng khó chịu. Hiện tại Diêu Lam như chó nhà có tang. Nàng cũng không nhịn được mà âm dương quái khí mấy câu.
Mà Nghe đến Tô Uyển giọng nói đầy châm chọc cùng chung quanh tiếng cười nhạo. Khiến cho trong lòng hắn vô hình một cổ sát khí ùng ra. Hắn hận kẻ đã diệt đi Diêu Gia khiến cho hắn đến như bây giờ bước chân.
Mà cảm nhận đến Diêu Lam sát khí. Một Thiếu Niên tầm 16 tuổi đi ra. Hắn nói:
“Diêu Lam ngươi muốn làm gì. Con mẹ nó trước kia ngươi không phải hống hách lắm sao? Ngươi còn muốn ta làm chân chó cho ngươi. Bây giờ ai cho ngươi lá gan để cuồng” nói xong hắn nhổ một bãi nước miếng.
Mà cùng với thiếu niên này tâm cũng có mấy người. Bọn hắn khi vừa tấn thăng Hạch Tâm. Diêu Lam liền cho người đến lôi kéo bọn hắn. Nhưng bọn hắn đi đến địa vị như vậy. Há dễ dàng làm thuộc hạ cho người.
Thiên Tài có Kiêu Ngạo của Thiên Tài.
Tuy Môn phái cấm nội đấu. Nhưng lúc đó Diêu Gia thế lực cũng cho bọn hắn không út chơi ngán chân.
Khổ cái bọn hắn địa vị môn phái tuy có nhưng thế lực sau lưng nhỏ yếu. Cho nên chỉ giận mà không dám nói…….
Diêu Lam lúc này đây cả người một cỗ vô danh lửa giận. Đang lúc muốn phát tác thì một tiếng chuông đánh mạnh vào tâm thần khiến hắn thanh tỉnh…..