Đọc truyện Tiêu Dao Tiên Giới – Chương 134: Đấu Giá Hội (Sư Tôn Mang Ngươi Đi Giết Người)
Sau một hồi thì tình trạng trong thôn cũng đã ổn định lại các thôn dân chia nhau thu thập tàn cuộc, người thu thập thi hài thôn dân hoặc cứu chữa những người bị thương còn lại thì gom xác sơn tặc vứt vào một đống sau đó thiêu cháy.
Thấy bên tai vô số tiếng kiêu la đau đớn Lý Thành cũng cảm thấy phiền muộn, Hắn chợt nhíu mày sau đó một luồn Mộc hệ thuộc tính lấy Lý Thành trung tâm phóng thích mà ra trên mặt đất thôn dân kiêu la đau đớn cũng vì đó mà im bặt.
Bằng mắt thường cũng có thể thấy một luồn thí thể mà xanh lá bao phủ lấy vết thương của bọn hắn sau đó rất nhanh khép lại điều này càng khiến cho đám thôn dân vui mừng khôn siết bọn hắn lại nhìn về Lý Thành ánh mắt đầy tôn kính cùng biết ơn.
Mà thằng nhóc Lãnh Thiên đứng sau lưng Lý Thành ánh mắt tỏa sáng không thôi. Lúc này đây một khát vọng bắt đầu sinh ra trong lòng của hắn, hắn muốn mạnh như Sư Phụ của hắn muốn có được sức mạnh có thể khinh thường thiên hạ (mẹ nó một cái thằng nhóc mà dã tâm vãi cả đái)
“Nhóc thu xếp xong việc rồi theo ta.”
Lý Thành quay người nhìn về đang đứng sau lưng hắn Lãnh Thiên mà nói ra, sau đó không tự chủ mà vuốt đầu Hắn, haizz đứa nhỏ số khổ a, còn nhỏ đã mất cha mẹ, thế giới nào cũng vậy luôn có bất công luôn có xấu xa một mặt cho dù là kiếp trước cũng vậy chẳng qu nó che dấu tốt hơn.
“Sư Tôn cầu người cho Phụ Mẫu ta cùng thôn dân cái công đạo!”
Không biết nhớ đến điều Lãnh Thiên cắn răng hai mắt hiện lên sự cố chấp quỳ xuống Lý Thành cắn răng nói ra.
“Nhóc ngươi đã nhận ta làm Thầy của ngươi thì cũng nên ra tay. Ngươi cứ nói đừng để lệ khí quá nặng sau đó rất dễ sinh ra tâm ma sau này ảnh hưởng tu luyện.”
Qua ánh mắt của Lãnh Thiên hắn cũng thấy ra thằng nhóc này thù dai a. Con mẹ nó kiểu này phải mang nó đến cái Lương Sơn Huyện Thành xử cái thằng ngu Huyện Lệnh kia rồi.
“Cầu Sư Tôn ra tay dệt đi tên cẩu quan đã làm hại các thôn dân cùng phụ mẫu của con……!”
Lãnh Thiên nói đến đây hai mắt không kìm được mà chảy ra một giọt nước mắt, thằng nhóc này cũng nhịn không được rồi a.
“Cầu Tiên Trưởng thay chúng ta lấy lại công đạo a!!!!”
“Đúng vậy là tên cẩu quan kia hại chúng ta nhà tan cửa nát, cấu kết sơn tặc.”
“Cầu ngài ra tay……..”
Không hiết từ bao giờ còn sót lại một đám hương dân đang quỳ rạp xuống mà cầu xin Lý Thành.
“Haizz, không cần các vị cầu ta, thằng nhóc này cũng là đệ tử của ta chuyện này ta cũng phải ra tay thôi. Các vị đứng dậy a.”
Nói xong Lý Thành ánh mắt từ sâu cũng hiện lên vẻ cảm thông cùng chán ghét cái tên cẩu quan kia. Hắn bình sinh ghét nhất ỷ thế hiếp người làm sằng làm bậy nhất là quan lại bọn sâu mọt này cần phải phun thuốc a.
Hắn phất tay một luồng vô hình chi lực nâng lên lão thôn trưởng cùng đám thôn dân đang quỳ rạp.
“Nhóc cũng nên đi, ngươi cùng hương thân cũng nên cáo biệt ngày sau có cơ hội về thăm bọn Hắn.”
Lý Thành khẽ nói
“Vâng Sư Tôn”
Lãnh Thiên gật đầu sau đó đi đến thôn dân từ biệt một đám thấy Lãnh Thiên có tiền đồ cũng vui lây.
======TA LÀ GIẢI PHÂN CÁCH A======
Bên này Lý Thành khẽ phất tay từ trong đan điền phải nói đúng hơn là từ Tiểu Thế Giới bay ra 4 luồn sáng sau đó phân biệt 4 hướng sơn thôn xung quanh mà niếu nhìn kỹ 4 luồng sáng này là 4 đầu yêu vương. 1 đầu heo rừng một đầu hắc xà mộ đầu bạch miêu còn lại là một đầu lang. Không đúng phải nói là Husky thấy vậy Lý Thành cũng không nhịn được mà chửi bậy.
“Mẹ nó thế nào mới mấy tháng 1 đầu lang lại biến ra cái dạng này!”
Mà bốn đầu yêu thú này chính là 4 trong số Yêu Vương mà Lý Thành thu nạp trong Tiểu Thế Giới. Qua mấy tháng tu luyện cộng thêm dồi dào Linh Khí pha lẫn Tiên Khí bọn hắn cũng đã từ Yêu Vương nhảy lên đến Yêu Hoàng Sơ Giai.
“Thủ hộ bọn Hắn kẻ nào thương đến bọn Hắn giết không tha.”
Lúc này Lý Thành truyền âm đến trong đầu mấy tên gia hỏa này sau đó liền để bọn hắn ẩn thân bảo hộ.
“Vâng Thưa Thiếu Gia.”
Bốn âm thanh vang vọng lại trong đầu Lý Thành. Dù sao đây cũng là Gia Hương của thằng nhóc Lãnh Thiên a. Mẹ nó niếu ngày nào lại có Sơn Tặc hay cái gì đến san bằng cái thôn này đến lúc đó Hắn trở lại mà tan hoang thì toang à. Phải làm chuẩn bị. Mà bốn đầu Yêu Hoàng Sơ Giai cũng là Lý Thành có thể bỏ ra lúc này.
Chịu thôi yêu thú tại Tiểu Thế Giới của Hắn cũng chỉ có Yêu Hoàng a thấp hơn méo có.
Tiếp đó theo ý niệm mà ra trên tay hắn nhiều ra một sấp công pháp cùng một số Linh Thạch rồi bước đến Lãnh Thiên cùng thôn dân.
“Nhóc lên đường thôi”
Chưa để Lãnh Thiên làm ra phàn ứng Lý Thành liền đưa vào tay Lão thôn trưởng mấy cuốn công pháp tu luyện cùng một chiếc Giới Chỉ rồi nói:
“Lão Thôn Trưởng đây là công pháp cùng tài nguyên tu luyện bên trong cũng có một tảng trắc linh thạch sau này ai kiểm tra đến thuộc tính nào thì cho Hắn công pháp cùng số lượng tài nguyên. Mà số này cũng đủ toàn thôn đến Nguyên Anh Kỳ. Tuy nhiên niếu ai để ta biết được nổi lên lòng tham mà làm chuyện xấu cũng đừng trách ta vô tình.”
Nói đến đây Lý Thành dùng ánh mắt băng lãnh lướt qua đám người. Tuy nói thôn dân chân chất nhưng lòng tham nó là người nào cũng có Lý Thành cũng không muốn cái thôn này toang a.
“Cám ơn Tiên Trưởng…..”
“Đa tạ Tiên Trưởng chúng ta không dám phụ ý tốt của ngài!”
Một đám nghe Lý Thành nói sau đó nhao nhao cảm ơn mà nghe đến Lý Thành uy hiếp bọn hắn không rét mà run cùng đó nghe đến mình có thể Tu Luyện tâm tình cũng vô cùng cao hứng có người còn nhảy lên hoanhô không ngừng.
“Cẩn Tuân ý nguyện Tiên Trưởng!”
Sau một hồi cao hứng cả đám người hướng Lý Thành đưa ra lời thề son sắt.
Đây là cái gọi một dù che năm bảy cái cán a. Cũng là một người đắt đạo gà chó thăng tiên a.
Đứng bên cạnh nhìn như vậy Lãnh Thiên ánh mắt nhìn về phía Lý Thành tựa như tiểu mê đệ.
“Đứng ngây ra đó làm cái gì đi thôi.”
Lý Thành vỗ đầu đang ngây người Lãnh Thiên nói.
“A. Đi đâu a?”
Lãnh Thiên ngớ ra hỏi?
“Còn đi đâu nữa. Sư Tôn Đưa Ngươi Đi Giết Người!” nói xong Lý Thành nắm lấy Lãnh Thiên tiếp đó biến mất.
Chỉ để lại một đám thôn dân ánh mắt tràn ngập Tôn Kính cùng sùng bái.