Đọc truyện Tiểu Công Chúa Đáng Yêu – Chương 29
-1 2 3 lên _lớp trưởng hô to
cái cổng này khá nặng nhưng không
thành vấn đề, chân cột được đống cố định như kìm ba chân, vì nền đất
toàn xi măng không đào được
-phù mệt quá_ba anh chàng lại chỗ bọn nhóc than thở
-này uống đi/anh uống đi_nó Đoan cùng đưa lon nước của mình cho hắn
Nó hắn nghệt mặt ra nhìn Đoan
-anh uống đi_Đoan đưa lại gần hắn hơn
Hắn nhìn hai lon nước…………
-vậy đỡ tốn_nó hoàn hồn giật lon tay lại…hớp một hơi cho đỡ quê
-này, anh uồng đi_Đoan rút ra một miếng khăn giấy lau mặt cho hắn
Sáu đứa đứng trố nhìn Đoan chằm chằm, hôm nay chắc halowen nên quỷ ma xuất hiện nhiều hay sao ý bạo dạn quá
-thôi., được rồi_hắn đẩy tay Đoan ra_tôi không khát
-nhưng…….._Đoan khó chịu
-ra phụ trang trí đèn với cắt bí ngô thôi_hắn nhìn về hướng năm đứa đang ngơ ngát
-ờ_cả bọn bước đi để lại mình Đoan
-đưa đây khỉ_hắn giật lon nước trên tay nó
-ê ngộ chưa, không khát mà, trả đây
-hết rồi_hắn úp ngược lon nước_trả này
-không thèm, nãy sao không uống của chị Đoan ấy_nó nháy mắt
-không thích thế thôi
-bạn nào thích cắt hình gì thì nhận bí nhé_lớp trưởng đứng trước một núi bi ngô to đùng
Woa……._nó ồ lên thích thú._cái này cũng có ở VN nữa hả
-không , ngập khẩu về đấy_Hạnh
-uh, thú vị nhỉ_nó cười bắt đầu bắt tay vào công việc cắt xén những hình thù kì lạ
– cô có ý gì vây Đoan_My hỏi
Sau khi bọn nó đi khuất Đoan được mời đến một phòng học vắng vẻ
-ý gì là ý gì_Đoan bình thản
-thái độ của cô đối với Phong lúc nãy là sao??
-tui thích anh ấy nên quan tâm không được sao
-thích…..cô dám_My hằn học
-sao không…….cô thấy anh ấy vui cười với một đứa như con Nguyên mà cô chịu được àh
-không……..nhưng……vậy thì sao
-nó chỉ là người ở nhà tui thôi……..đĩa móc mà đòi đeo chân hạt_giọng
khinh bỉ_My cứ để yên là không được đâu, vậy hợp tác tác ba con nhỏ đó
ra khỏi nhóm anh Phong đi_Đoan nhìn My
-hợp tác, cô nói nghe nực cười quá, tôi cũng đủ sức rùi cần gì cô
-đủ sức……vậy mấy lần trước là sao….chưa rút ra được bài học àh,có tui
nữa có phải hay hơn không…không phải thứ cô muốn là cái gia sản kết sù
của Trần Thị sao….
My suy nghĩ………
-dù gì cô ta cũng là chủ của nhỏ Nguyên nên đối phó với nó dễ hơn mình _một nhỏ nói vào tai My
-sao tui tin cô được_My nghi ngờ
-không phải tôi với cô cùng mục đích sao…….bớt đi một người cơ hội càng cao
-ok, vậy giúp nhau nhé_My nói….cả đám bỏ đi
-Đoan àh, em nói thế là sao_Hương nãy giờ đứng nghe tất cả
-chị muốn hỏi gì?_Đoan nhìn chị
-Nguyên nó đâu phải là người ở nhà mình……nó là tiểu công chúa của Đại
Nguyễn_Hương nhấn mạnh_ với lại từ ngày hai chị em mình về nhà ông
Nguyên nó rất tốt với chúng ta mà
-tốt…..chỉ nghĩ nó tốt àh, chị
ngây thơ quá đấy, từ nhỏ nó đã là công chúa rồi có biết nỗi khổ của chị
em mình đâu, những gì của nó em phải đoạt cho bằng được_Đoan
-em àh, đâu phải cái gì muốn đoạt là cũng được đâu, nhất là tình cảm_Hương khuyên em
-em biết chị cũng thích Phong đấy_Đoan cười khẩy
-nhưng……..
-thui em ra ngoài đây, chị nghĩ gì tùy chị
-ah, Đoan chị vịnh dùm em chiếc thang cái, em treo mấy bức tranh này_nó vẫy tay khi thấy Đoan bước tới
-àh……..ờ
Nó ôm một chồng tranh leo lên thang, treo được tới bức thứ 4 thì……bọn Diễm My huýt sáo ra hiệu. Hiểu được Đoan cười
-té từ đây xuống cùng lắm gãy chân thôi_Đoan nghĩ hơi lút lắc cái thang
-chị, giữ chặc vào lắc quá_nó nói vọng xuống
Con nhỏ này sao lì quá vậy_Đoan nghĩ lắc mạnh hơn
-áh_nó chao đảo té xuống
Rầm……………
-có người bị thương _cả lớp nhốn nháo chạy lại chỗ nó
Ui da_nó nhỏm dậy xoa đầu…….
-ủa anh không sao chứ_nó nhìn hắn đang bị nó đè bên dưới
-sao trăng gì, xuống
-ờ, mà sao lúc nào tui bị ngã cũng thấy anh đỡ vậy_nó phủi áo cho hắn
-số tui xui
-anh không sao chứ Phong_cả một đám chạy lại chỗ hắn lo lắng trong đó có cả Đoan
-mi không sao chứ_Trân Hạnh hốt hoảng
-không sao rồi_nó cười
-lại kia ngồi đi_Trân Hạnh dìu nó lại ghế đá
-giở chân lên_Hạnh ra lệnh
-gì….,á đau nhè nhẹ thôi_nó hét
-ta biết mi lắm mà, máu chảy vậy mà còn ráng_Trân nhìn nó trách
-chờ tí tui đi lấy bông băng_Nhật chạy đi
-Nguyên em có sao không???_Đoan giả vờ hốt hoảng
-không sao đâu
-chị xin lỗi
-đầu óc cô để đâu vậy_hắn nhìn chân nó rồi nhìn Đoan_hên là không sao đấy
-em………….._Đoan lúng túng
-không sao rồi thì thôi đi_nó ngắt ngang
-nè, sát trùng đi_Nhật đưa Trân hộp y tế
-ê, nhẹ nhẹ thôi_nó la oai oái khi Hạnh sát thuốc vào vết thương
-hên là không sâu đấy, chỉ say sát ngoài da , không là tối nay mi không đi chơi được ngồi ở nhà mà tiết_Trân dán băng vào vết thương cho nó
Nó ngoặc miệng cười tươi ….đúng là số nó còn may mắn chán.
Nguyên nhân mọi sự việc cũng bắt đầu từ………
Tối hôm qua
-mẹ_hắn bước vào phòng_cái gì đây_hắn chỉ vào mấy bộ đồ mẹ hắn đang ngắm nghía
-ngày mai hallowen phải không?
-vâng, sao mẹ
-đồ hallowen cho bốn đứa đấy, đẹp chứ_mẹ hắn sít soa
-cái gì đây, mà mẹ cần chi chuẩn bị, mai mua vài bộ cũng được vậy
-đặt làm vẫn đúng ý mình hơn chứ, vừa vặn lắm_mẹ ướm đồ lên người hắn
-đúng là mẹ mà_hắn thở dài
-mua đồ cũng là một sở thích đấy nhóc con ạh_mẹ búng vào trán hắn_mai
con sẽ là ác ma còn ba cô bé kia sẽ là công chúa, nè đẹp không_mẹ hắn
giơ lên ba bộ váy
-ờ…….đẹp_hắn ngân dài_sao chỉ có một bộ màu đen thế
-cho bé Nguyên đấy, hai đứa màu giống nhau
-sao lại giống nhau_hắn thắc mắc
-con trai này, mẹ biết con thích bé Nguyên _mẹ hắn lại cười
-sao…..sao thế được_mặt căng thẳng
-hành động của con nói lên tất cả đấy, cố lên con trai nhưng mẹ công nhận cô bé vô tâm quá_mẹ hắn lắc đầu
-hờ……..còn ông….còn hôn ước hả mẹ
-con thích ai mẹ ủng hộ hết mình, với lại mẹ cũng thích Nguyên lắm, bảo đám với con ông và ba con cũng vậy, tự tin lên cô bé sẽ hiểu_mẹ vỗ vai
hắn
-vâng………………
-theo mẹ thấy Nguyên là người ở cho hai cô bé kia thật khó hiểu_mẹ hắn loay hoay chỉnh lại cái nơ vừa nói
-là sao, con không hiểu
-từ cốt cách đến cách nói chuyện, và vốn kiến thức cho thấy cô bé được nuôi dạỵ rất cẩn thận, khó hiểu thật
-sao con biết được, nói sao mình biết vậy thôi
-hay mẹ cho người điều tra nhé_mẹ hắn dò hỏi
-thôi mẹ àh, ai làm thế
-tùy con, mà sao con đối sử với Hương Đoan khách sáo thế dù sao họ cũng là khách, tạo cảm giác thoải mái cho họ đi con ạh
-con đã rất thoải mái rồi đấy chứ nhưng con vẫn không thể gần họ hơn, ở họ con không thấy được sự hồn nhiên vô tư như khỉ……_hắn nằm xuống
giường
-tùy con……….
Hai mẹ con hắn mải nói chuyện nhưng không biết có một người đã nghe hết tất cả.
Hồn nhiên vô tư àh_Đoan cười chua chát_Lúc nào cũng Nguyên_Đoan đập tay vào tường_tôi là cái gì, tôi thích anh mà……. tôi nhất định phải giành
tất cả những gì nó có, tất cả hãy đợi đấy_Đoan nghĩ
-chị làm gì ở đây thế_nó lây tay đoan
Đoan bất giác giật mình
-việc gì đến cô_Đoan quát rồi bỏ một mạch về phòng
Rầm_tiếng dóngcửa nghe chói tai
Bỏ lại nó như con nai vàng ngơ ngát chả hiểu mô tê gì cả………
(Nhưng nó đã kịp nhìn thấy trong mắt Đoan sự câm phẫn, thương yêu lẫn
hận thù, nó hỗn độn xô bồ lắm…..thật khó mà lý giải được)
(quay về hiện tại)
Sau khi mọi chuẩn bị đã hoàn tất, bọn nó về nhà và bắt tay vào công cuộc hóa trang
-cái này của Nguyên, cái này của Hương , còn cái này của Đoan_mẹ hắn đưa cho mỗi đứa một bộ váy
Nó nheo mắt ngắm nghía hết qua trái lại qua phải hết lên trên rồi xuống dưới……sao toàn màu đen thế này
-sao đẹp không con_mẹ hắn nhìn nó
-vâng đẹp lắm ah _nó cười tươi chạy về phòng
-Nguyên con xuống phụ bác cái này với_bác Hoa gọi vọng lên
-vâng_nó đặt chiếc váy xuống giường chạy ra ngoài
Sau khi nó đi khuất Đoan bước vào giường nó, cầm chiếc áo lên
-đẹp này, đẹp này_Đoan cắt …… chiếc váy của nó_coi cô còn đẹp nữa không
-úi, đau quá_nó té ngay trước cầu thang
Đoan giật thót chạy ra khỏi phòng nó.
Nó bước vào phòng cầm chiếc áo lên, nó biết ai làm, nó nhìn thấy tất cả nhưng nó không nói, nó không muốn Đoan phải khó sử. Đoan ghét nó vậy
sao, vì lẽ gì, nó phải tìm cho ra câu trả lời……., nhưng giờ nó phải làm
sao, chiếc áo đã hỏng hết một phần váy. Ah, hay là_một ý tưởng lóe lên
trong đầu nó……và nó bắt đầu tiếng hành công việc.
—————–http://.com—————————-
-Nguyên xuống đi con, tới giờ kìa_mẹ hắn gõ cửa phòng nó
-vâng chờ con tí_nó loay hoay sửa áo
-báo cáo sếp, hoàn thành_nó bước ra trông sự ngỡ ngàng của Đoan
Sao cái áo của nó không sao hết nhỉ_Đoan nghĩ
-hả, cô trang điểm kiểu gì vậy khỉ, xấu quá_hắn chê
-kê tui, anh nhiều chuyện_nó trề môi
-thà không trang điểm, vảo rửa đi, không lát tui không dám đi với cô luôn_hắn đẩy nó vào trong
-ê, ngộ chưa tui thích vậy, tui cần anh đi cùng ah_nó níu lại
-thui, vậy cũng được, Nguyên thích thì cứ để thế, mẹ xem nào_mẹ hắn
ngắm nghía bốn đứa trước khi bọn nó lên xe_đẹp thật vừa vặng lắm, àh này đeo vào _mẹ hắn đưa mặt nạ cho bốn đứa nó
(mặt nạ màu đen chỉ dài
từ trán cho tới sóng mủi che hết phần mắt, riêng của nó và hắn có thêm
hai sợi lông màu đen đính bên mắt trái, Hương màu trắng_do mặc váy
trắng_Đoan màu vàng)
-vầy thì có trang điểm hay không cũng không thấy,bốn đứa chơi vui nhé
-vâng cảm ơn bác_ba chị em nó lễ phép
-cô lên con trai_mẹ hắn nháy mắt với hắn
Hắn chẳng hiểu gì ngơ ngát bước lên xe đến trường
Mô tả một tí về trang phục của nó và hắn nhé
Nó váy đen dài đến hết chân, cổ tròn, riền voan đen, cổ thắt nơ đen
lệnh qua một bên, ống tay dài rộng túm lại ở khủy tay và cổ tay bằng nơ
đen, eo bó sát riền voan từ hai bên cho đến sau lưng thành nơ cột nhẹ
xọa xuống, váy lượn sóng phùng ra…………..giày đen, tóc xỏa uốn xoăn vài
lọn (cái này do thợ tới nhà làm dùm)
Hắn áo dài tay được đính dây
(như dây xích mà nhỏ thôi) từ ngực sang bên hông trái tất nhiên cũng màu đen, trên túi áo gắn huy hiệu, quần dài cũng đính dậy như áo, có áo
choàng dài từ vai xuống đất.
Hai chị nó kiểu như nó nhưng khác màu, Đoan màu vàng Hương màu trắng.
Về phần trang sức: nhẫn nó mỗi tay hai chiếc ở nhón cái và ngón áp út, hắn ngón cái và cón giữa, màu đen nốt có hình đầu lâu, khá to dài gần
một đốt tai, dây chuyền lắc đồng bộ đầu lâu hết, riêng nó có thêm bông
tai. Cái này ấn tượng nhất cũng hình đầu lâu nhỏ đính hai viên kim cương đen ở hai con mắt và có nhiều dây tòn ten bên dưới cũng màu đen. Hai
chị nó cũng như thế nhưng tất nhiên màu hợp với áo
Trông nó trông
bộ váy xinh lắm, mang một vẻ đẹp lãnh lùng, bí hiểm (toàn đen mà), làm
nổi bật làng da trắng của nó, tóc tai trang sức phối hợp đồng bộ, ngay
cả nó cũng phải công nhận sao mình xinh quá xá nữa mà lại, nên phải
tranfg điểm một tí cho xấu đi (có ai như nó không nhỉ), tô hai con mắt
gần như gấu trúc luôn (ac. ạc)
Hội trường SP được trang trí rất
công phu, bí ngô được các lớp khắc hình đã được mang hết vào, trang ảnh
đèn đuốc tạo cho bất cứ ai nếu bước vào đều phải công nhận đây chính là
hallowen. Đèn không sáng lại có phần hơi tối, thức ăn được bầy biện ở
một khu riêng biệt với đầy đủ các món. Học sinh mỗi người tự sắm cho
mình một vai tác nhau từ công chúa……đến phù thủy…..từ ác ma đén ác tặc
^^ từ quỷ….đến cướp biển….nói chung rất đa dạng……quy tụ toàn bộ học sinh toàn trường tất cả các khối lẫn đại học, đây là cơ hội gặp mặt làm quen của các bạn nam nữ còn độc thân. Sáu đứa nó cùng Hương Đoan bước vào
mọi ánh mắt đều đổ về một hướng, tất cả đều dừng hẳn các đề tài khác mà
bàn tán về bọn nó. Hắn bước lên bục
-nào đã đến giờ tôi xin tuyên bố bũa tiệt ma quỷ chính thức bắt đầu_hội trưởng học sinh (hắn đấy ạh)
Bốp bốp_một tràng pháo tay lớn của toàn thể học sinh
-nhạc nổi lên nào_hắn búng tay nhạt bắt đầu nổi lên_khiêu vũ đi các bạn
Hắn vừa dứt lời, từng hàng người nhảy thành một vòng tròn lớn trong
tiếng đàn du dương cảu dàn giao hưởng gồm đầy đủ các loại nhạc cụ…..các
bạn nam nữ bắt đầu tìm bạn nhảy cho mình. Sau khi đã định hướng được đối tượng từng người một sẽ tách ra khỏi hàng và về phía bạn nhảy
-bạn nhảy với mình chứ_một chàng trai đưa tay ra mời nó
-nhảy không khỉ_hắn cũng đưa tay ra mời nó cùng lúc đó