Đọc truyện Tiêu Chuẩn Pháo Hôi Nghịch Tập – Chương 104
Thẩm Hàm cũng trở về nhà, cái gọi là nhà lãnh đến thấu xương, hắn ở nhà qua năm, liền về trường học, hắn thật ra thà rằng ở trường sinh hoạt, một người còn tự tại.
Thẩm Hàm trở về trường học hai ngày, Cao Khánh Ca cũng trở lại, lúc này ký túc xá cũng không có máy sưởi, vì thế hai người tính, ở cách trường học không xa, thuê một phòng nhỏ, bên trong cái gì cũng có, chỉ hơi đắt một chút.
Ba mẹ Thẩm Hàm là kẻ có tiền, tuy đối Thẩm Hàm không quan tâm, nhưng tiền cho đủ, nhà Cao Khánh Ca mẹ là thương nhân, ba là quan lớn, cho nên với anh mà nói tiền không là vấn đề.
Hai người ở phòng nhỏ ấm áp, bọn họ nói chuyện phiếm, hôn môi, làm tình, phòng thuê nho nhot cho bọn họ vô số sung sướng.
Dọn vào, mấy ngày, Thẩm Hàm ghi âm 3 kỳ của 《Chết không tha thứ》, hắn vốn định giao kỳ 2 cho hậu kỳ, sau ngẫm lại, lại chuyển 2 kỳ còn lại qua, bởi vì hắn ẩn ẩn lo lắng tựa hồ vẫn luôn theo hắn, giống như tùy thời sẽ biến mất.
Hậu kỳ nhận được phối âm từ Thẩm Hàm, ở trong nhóm bốn phía khích lệ Thẩm Hàm một phen, đồng thời bốn phía xem thường mấy cv kéo âm.
Thẩm Hàm chỉ nhìn lịch sử trò chuyện, trong lòng ấm dào dạt, hắn thích loại cảm giác này, kết duyên với người yêu thích, không đề cập tới hiện thực, diện mạo, địa vị, tài phú, v.v, cái gì bọn họ cũng không biết, dù biết cũng không thèm để ý, bọn họ có thể trở thành bằng hữu, chỉ bởi vì có cùng nhiệt tình yêu thương, cũng nguyện ý vì nhiệt tình yêu thương trả giá, thuần túy hữu nghị.
Đã trải qua nhiều thế giới, Thẩm Hàm đối cảm tình cũng có nhận thức, cái gọi là thân tình, là từ hai phía, ngươi cho ta yêu, ta tự nhiên đáp lễ yêu, nếu cha mẹ huynh đệ ghét bỏ ngươi, như vậy cũng đừng hướng tới thân tình, như thế, còn có thể qua tốt một chút.
Cái gọi là hữu nghị, hoặc là sinh tử chi giao, hay cộng đồng yêu thích, càng thuần túy càng tốt, với lại cũng đừng cưỡng cầu, đồ cưỡng cầu dễ mất.
Cái gọi là tình yêu, đối Thẩm Hàm mà nói chỉ có một loại, đó là vô luận mấy đời, hắn muốn cùng ái nhân sinh tử gắn bó.
Thẩm Hàm cũng không biết kỳ thật Cao Khánh Ca đã vận dụng quan hệ của ba, hắn chỉ biết còn chưa khai giảng, thị trưởng đã vì nhận hối lộ bị kéo xuống.
Trâu Minh Quang rớt đài, Trâu Nguyên Kỳ tựa hồ thực bình đạm mà tiếp nhận sự thật này, lúc thăm tù, Trâu Minh Quang vẫn một bộ lạnh như băng, Trâu Nguyên Kỳ bỗng cười ra, hắn nói với ba: “Con thật cao hứng khi ba đi vào.”
Trâu Minh Quang nhìn Trâu Nguyên Kỳ cười tuỳ ý, cuối cùng nói một câu “Đừng đi chọc mấy đồng học kia.”
Trâu Nguyên Kỳ vẫn cười, trả lời: “Ba cảm thấy con còn sẽ nghe ba?”
Nói xong, Trâu Nguyên Kỳ đi rồi, về sau phỏng chừng cũng sẽ không tới nhìn ba mình.
Cuối cùng Trâu Nguyên Kỳ cũng không chuyển trường, có lẽ bởi vì đã điên cuồng một lần, cho nên lần nữa hắn thấy Thẩm Hàm cùng Cao Khánh Ca, hắn cảm thấy máu trong thân thể trào dâng.
Trong thế giới này, Trâu Nguyên Kỳ rất sớm đã cùng nữ chủ chia tay, cùng một đời trước hoàn toàn bất đồng, đương nhiên đối với này, Thẩm Hàm cũng thấy vui mừng, ít nhất nữ chủ không có tìm hắn phiền toái.
Khai giảng không mấy ngày, 《Chết không tha thứ》 ra kỳ thứ 2, vô luận là trên diễn đàn hay Weibo B trạm, kỳ 2 vẫn dẫn phát cao trào.
Ở lúc 《Chết không tha thứ》 điên cuồng truyền bá, Trâu Nguyên Kỳ dùng nick mình, cũng chính là Kỳ Tích Mấy Đồng, hung hăng phê phán Thẩm Hàm phối âm.
Đương nhiên Trâu Nguyên Kỳ phê phán bị bao phủ trong đám đông tôn sùng, nhưng Trâu Nguyên Kỳ tựa hồ cũng không để bụng, hắn chính là muốn Thẩm Hàm không qua được.
Thẩm Hàm đã ghi xong《Chết không tha thứ》, cho nên hắn không có việc gì sẽ cùng Cao Khánh Ca cùng cos, mấy kỳ xuống, Thẩm Hàm ở vòng cos cũng thanh danh truyền xa.
Vốn Thẩm Hàm luôn thích điệu thấp một chút, đến thế giới này, bởi vì ẩn ẩn lo lắng, hắn luôn muốn lưu lại càng nhiều đồ vật, thanh âm cũng được, hình ảnh cũng thế.
Thẩm Hàm cao điệu còn có thành công làm Trâu Nguyên Kỳ theo không kịp, nhưng Trâu Nguyên Kỳ hiện tại mỗi lần nhìn thấy Thẩm Hàm đều sẽ ở sau lưng cười hung ác nham hiểm, Thẩm Hàm cũng có thể cảm giác ra Trâu Nguyên Kỳ biến hóa, cho nên hắn vẫn luôn phòng bị.
Tháng tư, cảnh xuân tươi đẹp, Thẩm Hàm cùng Cao Khánh Ca hai người ở ký túc xá nhàn thoại, bởi vì không có người khác, cho nên hai người ở trên giường nằm, ôm, buôn dưa đông nam tây bắc.
Trong chốc lát, cửa ký túc xá mở, hai người đều tưởng bạn cùng phòng của Cao Khánh Ca, cho nên chỉ buông lỏng ôm, vẫn nằm.
Đột nhiên, lòng Thẩm Hàm giật mình, hắn đột nhiên ngồi dậy, Cao Khánh Ca cũng theo ngồi dậy.
Quả nhiên, Trâu Nguyên Kỳ đã điên rồi, hắn thế mà tay cầm súng, tay khác cầm dao, liền chói lọi mà vào.
Tuy là cuối tuần, nhưng ít nhất hẳn có người nhìn đến hắn đi, thế nhưng không một người ngăn cản?
Thẩm Hàm cùng Cao Khánh Ca biết lúc này tốt nhất đừng kích thích Trâu Nguyên Kỳ, nếu không hắn có khả năng lập tức nổ súng.
Chậm rãi giơ tay, Thẩm Hàm nói: “Trâu Nguyên Kỳ, cậu hận tôi tới vậy?”
Trâu Nguyên Kỳ giơ súng nói với Thẩm Hàm: “Đúng vậy, tôi chính là hận.”
“Kỳ thật tôi cũng không chủ động trêu chọc cậu, không phải sao?” Thẩm Hàm nói phi thường cẩn thận, hắn vốn dĩ là người tương đối lãnh đạm, lúc này hắn cần tận lực không áp thanh âm, vậy mới có thể làm Trâu Nguyên Kỳ hơi thả lỏng một chút, nếu không Trâu Nguyên Kỳ khẩn trương, hiện trường sẽ mất khống chế.
“Cậu không chủ động trêu chọc, nhưng cậu huỷ hoại sinh hoạt, cho nên tôi hận, tôi nhất định phải giết cậu, trước khi tôi chết.”
“Cậu cảm thấy đáng giá sao, chính sinh mệnh cũng không muốn? Cậu chết, không phải là mất hết?”
Trâu Nguyên Kỳ lại âm lãnh mà cười, súng trong tay vô ý thả lỏng.
“Cuộc đời của tôi vốn dĩ xong rồi, cho nên giết các cậu tôi không có tiếc nuối, chết cũng không gọi là……”
Trâu Nguyên Kỳ vừa nói, Thẩm Hàm lại thấp người, đồng thời hắn kéo Cao Khánh Ca nằm sấp xuống, mà mình tại chỗ lăn, đột nhiên từ dưới bàn ký túc xá lăn ra.
Trâu Nguyên Kỳ căn bản không phản ứng lại đây, chờ phản ứng lại, hắn bóp cò súng, “Phanh phanh phanh!”
Thẩm Hàm tuy tốc độ phi thường nhanh, nhưng chân vẫn bị bắn chúng, lúc này hắn không có thời gian quản, từ phía dưới bàn, đột nhiên nhảy ra ngoài, ở Trâu Nguyên Kỳ còn không phản ứng lại, hắn dùng chân không bị thương, đá trúng cổ tay của hắn ta.
Súng bị đá rơi xuống, trong tay Trâu Nguyên Kỳ còn có dao nhỏ.
Thẩm Hàm đã phác ra, Trâu Nguyên Kỳ cũng không nhặt súng, mà giơ dao sắc nhọn hướng về phía Thẩm Hàm.
Đối với súng Thẩm Hàm không có khả năng đánh bừa, nhưng dao nhỏ liền đơn giản, lúc Trâu Nguyên Kỳ cầm dao nhỏ đâm tới, hắn đột nhiên quay người, chuyển tới bên Trâu Nguyên Kỳ, dao nhỏ thất bại.
Lúc thất bại, Thẩm Hàm nhanh chóng duỗi tay, tay Trâu Nguyên Kỳ bị khống chế.
Lúc này Cao Khánh Ca đã nhặt súng trong tay Trâu Nguyên Kỳ, dưới loại tình huống này, anh không thể nổ súng, bởi vì anh sợ Thẩm Hàm bị thương.
Trâu Nguyên Kỳ cầm dao nhỏ trong tay, dù Thẩm Hàm dùng sức nắm cổ tay của hắn.
Thẩm Hàm cũng kinh ngạc với lực lượng của Trâu Nguyên Kỳ, bởi vì dưới loại tình huống này, chỉ cần dùng sức, người thường sẽ lập tức thả tay, vũ khí cũng sẽ theo rơi xuống.
Thẩm Hàm lần đầu dùng sức không làm rớt dao nhỏ, vì thế hắn nắm tay Trâu Nguyên Kỳ, đột nhiên uốn éo, muốn vặn tay Trâu Nguyên Kỳ sau lưng, nhưng chân hắn bị thương, cho nên lúc vặn thì nghiêng, Trâu Nguyên Kỳ lợi dụng sơ hở, chợt phát lực, sau đột nhiên, hắn dùng đầu đụng Thẩm Hàm.
Thẩm Hàm ăn đau, quay người muốn khống chế cổ Trâu Nguyên Kỳ, chính lúc này, dao nhỏ Trâu Nguyên Kỳ lại lần nữa đâm lại đây.
Tình huống khẩn cấp, Thẩm Hàm không nghĩ giết người, lại không có biện pháp, hắn trở tay cầm tay Trâu Nguyên Kỳ, nương lực lượng cùng tốc độ của Trâu Nguyên Kỳ, hắn đột nhiên lật cổ tay, vì thế dao nhỏ chuyển hướng Trâu Nguyên Kỳ.
Trâu Nguyên Kỳ không kịp phản ứng, dao nhỏ đã hoàn toàn đi vào bụng.
Kịch liệt đau đớn truyền đến, Trâu Nguyên Kỳ ôm bụng, chậm rãi quỳ xuống, hắn nhìn Thẩm Hàm cười ra tới, buồn cười còn không tràn ra, liền hoàn toàn ngã xuống.
Khoảnh khắc Trâu Nguyên Kỳ ngã xuống, ký túc xá bị phá, vài bảo an vọt tiến vào, bọn họ nhìn Trâu Nguyên Kỳ trên mặt đất, hỏi: “Đồng học, các ngươi…… Giết hắn?”
Thẩm Hàm cùng Cao Khánh Ca cùng gật đầu, đúng lúc này, Cao Khánh Ca đột nhiên ngã xuống.
Thẩm Hàm muốn đi qua xem tình huống, trên đầu hắn tê rần, cũng theo ngã xuống, trước lúc hôn mê, hắn chỉ nhìn thấy mấy bảo an khẩn trương xông tới, muốn đỡ hắn, hắn còn nhìn thấy, vài thành viên trong ký túc Cao Khánh Ca cũng trở lại.
Thẩm Hàm nhắm mắt lại, thế giới này bắt đầu, hắn liền luôn ẩn ẩn lo lắng, hiện tại hắn phỏng đoán, lo lắng không phải lo lắng, là thật sự, hắn hẳn không nên đến thế giới này, lại lần nữa tỉnh lại, hắn cùng Cao Khánh Ca sẽ ở nơi nào tương ngộ?
Không đúng, hắn cùng Chủ Thần, sẽ ở nơi nào tương ngộ?
Khóe miệng nhếch lên, Thẩm Hàm suy đoán sau khi Cao Khánh Ca hôn mê vài giây được chứng thực, hắn không chết, thế giới này hắn sở dĩ như thế, bởi vì hắn tự tay giết vai chính, thế giới này có khả năng sẽ sụp đổ, cũng bởi vậy, cho nên hắn cần rời đi.
Thực tốt, tương ngộ tiếp theo, ái nhân sẽ lấy chân thân đi?
Tác giả có lời muốn nói:
Đối với đoạn hữu nghị kia, là ý tưởng chân thật của ta, ta thực thích loại vì yêu thích người nào đó trên mạng mà sinh ra tình hữu nghị.
Tỷ như ta thích viết chuyện xưa, các ngươi thích xem chuyện xưa, có người sẽ ra cùng ta nói chuyện phiếm, chúng ta nhận thức, hơi, weibo cũng có người bởi vì văn chương tới tìm ta, nói cái nhìn của họ, loại cảm giác không trộn lẫn tạp chuyện lung tung rối loạn, thật sự làm ta cảm thấy thực hạnh phúc.
Ha ha ha ha, cảm tính một phen, tự dưng xúc cảm dâng trào, mọi người không cần đáp lại.
Với lại, thế giới sau chính là thế giới cuối cùng, cố lên cố lên cố lên!