Tiểu Ca Ca Anh Không Thoát Được Đâu!

Chương 46


Đọc truyện Tiểu Ca Ca Anh Không Thoát Được Đâu! – Chương 46


Áo vẫn còn kéo qua khỏi ngực bị vướng lại bởi hai đầu v.ú đỏ hồng.
Người trước mặt Phương Dịch hai mắt đờ ra nhưng trong đồng tử đều nhuốm đầy d.ụ.c vọng.

Hắn nhanh như cắt nhảy lên giường đè anh xuống.

Phương Dịch vội vàng kéo chăn che lại cơ thể nhưng lại bị hắn giật lấy vứt đi.
Hơi thở của Nguyên Thần phả vào mặt anh, Phương Dịch ngượng đến đỏ hết cả mặt.

Còn gì mất mặt hơn khi đang DIY mà bị nhìn thấy chứ ?
_______________________
30 phút trước.
Nguyên Thần đứng trước cửa phòng Phương Dịch dự định sẽ quẹt thẻ phòng rồi lén trèo lên giường anh, bí mật ôm anh ngủ đến sáng đề xem vẻ mặt bất ngờ của anh.
Nào ngờ cửa vừa hé ra, một cảnh tượng mà bấy lâu nay hắn mơ còn không được hiện ra trước mắt.
Phương Dịch nằm trên giường r.ê.n rỉ gọi tên hắn, tay cầm áo hắn phát ra âm thanh gợi d.ụ.c giết người.

Hắn cố gắng gồng mình để không phá vỡ ” điều ước ” của mình.
Cơ thể Phương Dịch cực kì trắng, lại gầy đúng chỗ béo đúng nơi.

M.ô.n.g vừa căng lại đỏ mọng như quả đào tươi, n.g.ự.c không giống nữ nhân nhưng lại to hơn nam nhân bình thường.

Đặc biệt là phần eo thon thả với đường cong như được tỉ mỉ đo lường rồi đẽo gọt.
Nhịn đến khi anh b.ắ.n ra thì cũng là lúc thứ trong quần hắn c.ư.ơ.n.g lên.

Không chịu được nữa mới dứt khoát tung cửa lao vào phòng.
_______________________
Phương Dịch như muốn khóc, anh hiện tại rất muốn tìm cái lỗ để chui xuống.


Anh lén nhìn Nguyên Thần thì nhận ra mắt hắn đang dán lên n.g.ự.c mình, đã thế yết hầu của hắn lên xuống như điên.
– Biến thái.
Phương Dịch đẩy hắn ra, định như vậy tìm cớ bỏ chạy nhưng nào ngờ sức hắn quá mạnh.

Nguyên Thần đè hai tay anh trụ lên đỉnh đầu, hắn lập tức cúi xuống m.ú.t lấy đầu v.ú nhỏ xinh.
– Ư ~ Đừng mà…!Dừng lại…
Lưỡi Nguyên Thần quá gian xảo, nó bao trọn lấy đầu v.ú dùng sức nhấn.

M.ú.t đã rồi thì lại cắn, Phương Dịch không chịu nổi giơ chân đạp hắn.
Nguyên Thần từ đầu vẫn không nói lời nào, dùng đầu gối tách chân anh ra.

D.â.m thủy từ t.i.ể.u h.u.y.ệ.t ban nãy vẫn còn tiếp tục trào ra.
– Em vào nhé ?
Tra nam, đúng thật là tra nam.

Nếu anh bảo không làm thì hắn sẽ dừng lại sao ?
Phương Dịch vừa mở miệng thì hẳn đã bắt lấy môi anh hôn đến mê mẩn.

Tay hắn rút thắt lưng vứt xuống sàn, kéo khóa quần lấy ra ” cái thứ ” to chảng.
Phương Dịch lờ mờ đồng ý, chân quấn chặt lấy thắt lưng hắn.

Nguyên Thần vẫn tiếp tục hôn, anh lắc lắc eo ý bảo hắn động.

Hắn nhếch môi thúc vào t.u.y.ế.n t.i.ề.n l.i.ệ.t mạnh đến mức ép anh b.ắ.n ra.

Phương Dịch ưỡn mình hưởng thụ khoái cảm, cơ thể nhịp nhàng nghe theo sự dẫn dắt của Nguyên Thần.

Eo anh cong lên vô cùng quyến rũ, hắn quyết nắm lấy vòng eo thon ấy xoay tròn khiến c.ô.n t.h.ị.t bên trong đảo quanh.

Phương Dịch như lạc vào cõi mộng, phóng đãng r.ê.n rỉ.
Nguyên Thần lật người anh lại, anh úp mặt vào gối thở dốc.

Hắn nâng cằm anh lên hôn xuống đồng thời bên dưới nhấp mạnh:
– Chẳng phải đã bảo anh không được như vậy rồi sao ?
– Xin..xin lỗi a ~ Sau này sẽ không…!sẽ không tự mình ” làm ” nữa.

– Phương Dịch hai mắt long lanh ôm gối.
– Ngốc ạ, ý em bảo rằng không được úp mặt vào gối.

Anh sẽ bị ngạt.
– Oh…!Anh biết rồi.

– Phương Dịch lại quen thói úp mặt vào gối.
Nguyên Thần không nói hai lời lập tức dừng động tác rồi vỗ vào m.ô.n.g anh.


Cái m.ô.n.g tròn căng mẩy nảy lên đo đỏ.
– Lại không nghe lời em ?
Phương Dịch ngước mặt để lộ mũi, m.ô.n.g lắc lư.

Nguyên Thần vờ tức giận không động nữa, hắn nắm lấy Tiểu Phương Dịch xoa nắn đến khi hai t.i.n.h c.ầ.u chuyển sắc.

Hắn lại mò đến hai hạt đậu bé xinh trên n.g.ự.c, dùng hai ngón tay v.â.n v.ê khiến chúng d.ự.n.g lên.

Phương Dịch chống tay thở không ra hơi, miệng không khép lại được âm thanh d.â.m đ.ã.n.g:
– Ư a ~ Thích…!Thích quá a ~
– Ai dạy anh cái thói quyến rũ như vậy hả ?
– Là Nguyên Thần…
Hắn nghe được lời nói đó liền cắn cắn vành tai anh, miệng dời đến cái cổ thơm ngon để lại mấy vệt đỏ.
N.g.ự.c Phương Dịch trong tay hắn cực kì mềm, t.i.ể.u h.u.y.ệ.t cũng mềm không kém.

Hắn chôn chặt c.ô.n t.h.ị.t cảm nhận được từng nếp gấp đang quấn lấy hắn không buông.

Nguyên Thần quyết định đâm sâu hơn bình thường, hắn từ từ t.h.ú.c vào trong.

Càng sâu lại càng chèn ép h.u.y.ệ.t t.h.ị.t ngọt ngào bên trong, Phương Dịch dưới thân cố bịt miệng nhưng âm thanh gợi d.ụ.c vẫn thoát ra.
C.ô.n t.h.ị.t đâm vào t.u.y.ế.n t.i.ề.n l.i.ệ.t đến tưởng chừng hai t.i.n.h c.ầ.u cũng chạm đến miệng h.u.y.ệ.t, nó khiến Tiểu Phương Dịch giật lên mấy hồi rồi b.ắ.n ra.

Lúc Tiểu Phương Dịch b.ắ.n ra h.u.y.ệ.t động tự co thắt lại bó chặt lấy c.ô.n t.h.ị.t t.h.ô c.ứ.n.g, Nguyên Thần nghiến ra b.ắ.n đầy t.i.n.h d.ị.c.h vào t.i.ể.u h.u.y.ệ.t nhiều đến nỗi trào ra ngoài.
Phương Dịch ngã phịch xuống giường khép mi mắt, chợt thấy cơ thể bị lật ngược trở lại, anh nghe được âm thanh khàn khàn truyền vào tai:
– Một lần nữa.
_______________________
– Một lần nữa…!Lần cuối thôi…!Em hứa đấy.
Suốt một đêm Nguyên Thần cứ luôn miệng như thế.

Nhưng cũng chẳng biết bao nhiêu cái ” lần cuối ” rồi nữa.

Đến khi Phương Dịch kiệt sức hắn vẫn còn liên tục động.


Hắn như con hổ bị bỏ đói lâu ngày, nhưng nói đúng hơn là bị cấm d.ụ.c lâu ngày.
02:30
Phương Dịch được tắm gội sạch sẽ nằm trên ngực Nguyên Thần, thì thầm:
– Sao lại đến ? Chẳng phải mai anh về rồi sao ?
– Một ngày cũng là dài.

Nhớ anh.
– Trẻ con.
– Nếu không đến sao có thể tận mắt chiêm ngưỡng cảnh đẹp nhân gian ?
Phương Dịch đỏ mặt chui vào chăn.

Nguyên Thần choàng tay ôm anh:
– Anh biết mai là ngày gì không ?
-…
Hắn lắng tai nghe thì mới phát hiện người bên cạnh nhịp thở đều đều.
– Ngủ mất rồi…
______________________
Lời tác giả:
Về cái chuyện tuii đi thi hôm bữa á, cảm ơn mọi người đã tiếp thêm động lực nha.

Tuii thi học sinh giỏi môn Ngữ Văn, đợt trước là thi huyện được 13đ ( No.3) sau đó được chọn đi thi tỉnh nhưng đợt này chỉ có 8đ thoiiii.

Thầy tuii nói có giải là ok rồi, tuii được khuyến khích :)))
Nhưng mà có cảm giác phụ lòng mọi người sao sao á…
Nói chung là yêu mấy má.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.