Tiểu bảo bối ba tuổi

Chương 18


Đọc truyện Tiểu bảo bối ba tuổi – Chương 18

Chương 18:
Editor: Tiểu Mộc Hinh ( Eric)
Thật ra Khương Khương căn bản cái gì cũng không hiểu.
Nhưng việc đó cũng không ngăn cản cô dùng đầu óc đơn giản của mình để đưa ra ý kiến một cách mù quáng .
Cô đặc biệt thích màu hồng nhạt, cho nên khi nhìn trong màn hình di động thấy được phong cách màu hồng nhạt, thì lấy tay chỉ vào đó.
” Chị gái, xem cái này đi.”
Phòng ngủ của cô cũng là màu hồng nhạt, nghĩ đến việc phòng của chị cũng giống mình, Khương Khương liền cắn ngón tay cười trộm.
Phòng ngủ của chị gái cũng giống với phòng của mình, nghĩ một chút thôi đã rất hạnh phúc.
Nhưng là, Khương khả không muốn phòng của bản thân có màu sắc giống với phòng của Khương Khương.

Chọn lựa một lúc, cuối cùng Khương Khả chọn cái thiết kế phong cách màu xanh nhạt.
Màu xanh nhạt tươi mới, tràn ngập sức sống mạnh mẽ, làm cho người ta vừa nhìn thấy thì tâm tình đều rất tốt.
Đã chọn xong phong cách thiết kế, Khương Khả hoàn toàn không tham khảo ý kiến của em gái, lúc chọn xong thì đi tìm mẹ rồi chỉ vào kiểu thiết kế bản thân đã chọn, nói: :” Mẹ, con muốn kiểu này.”
Tần Thư Vân nhìn thoáng qua, màu xanh nhạt, hơn nữa thiết kế rất tốt. Xem ra, con gái thật sự rất có mắt nhìn.
Cô vui vẻ gật đầu: ” Được.”
Nói xong liền lấy di động, thương lượng cùng nhà thiết kế.
Khương Khương còn chưa biết chị gái chọn kiểu nào, vội vàng chạy tới, lay lay cánh tay của mommy, mở to đôi mắt ngập nước, sốt ruột hỏi: ” Mommy, mommy chị gái chọn kiểu nào vậy ?”
Tần Thư Vân đưa cho Khương Khương nhìn.
Khương Khương không hài lòng lắm, bảo mommy trượt đến cái màu hồng nhạt kia, liền chỉ vào nó, nói: ” Cái này đẹp nè.”
Tần Thư Vân cười một tiếng, xoa xoa đầu của con gái nhỏ: ” Đó là phòng của chị gái con, đương nhiên phải để cho chị gái chọn chứ. Bảo bối ngốc.”
” Nhưng mà con thấy màu hồng phấn rất đẹp nha.”
Tần Thư Vân nói: ” Chị Khả Khả không hắn là thích màu hồng phấn.”
Khương Khương cảm thấy khó hiểu: ” Vì sao chị gái không thích màu hồng phấn chứ, màu hồng phấn rất rất là đẹp. Con có rất nhiều váy nhỏ màu hồng nhạt, màu hồng là màu đẹp nhất trên thế giới a.”
Khương Khả ở bên cạnh trợn trắng mắt.
Hừ, cô chính là không thích màu hồng nhạt.

Làm gì mà ngay cả phòng ngủ cũng muốn giống cô như đúc.
Cuối cùng, Tần Thư Vân vẫn là chọn ý kiến của con gái lớn, cùng nhà thiết kế khai thông thiết kế phòng ngủ của Khương Khả.
Nhà thiết kế là người đến từ công ty của nhà họ, rất chuyên nghiệp, quyết định xong phong cách, ngày hôm sau liền đến đo kích thước của căn phòng.
Vài ngày sau, lão thái gia từ viện dưỡng lão trở về, nói là muốn nhìn thấy đứa trẻ bị thất lạc, vì vậy vợ chồng Tần Thư Vân liền mang theo con đến nhà cũ. ( Đoạn này nguyên văn của từ  “nhà cũ” là “lão trạch”, mọi người thấy để nguyên văn hay hơn hay để ra thuần Việt luôn. Tui thì thấy nguyên văn nghe hay hơn, nhưng lại sợ một số bạn hông hỉu á. Cho ý kiến dùm tui đi.)
Khương lão gia và Khương phu nhân cũng chưa gặp mặt chính thức với đứa nhỏ này, qua mấy ngày không gặp, nhìn thấy sắc mặt của con bé hồng hào lên không ít, lập tức kích động vui mừng.
Bộ dáng của con bé đẹp mắt hơn lúc trước không ít.
Nhìn đến bộ dáng kích động vui mừng của cha mẹ, Khương Hành nhướng mày, sau đó đem con gái lớn lên lầu.
Lão thái gia ở trên đó.
Nhưng trong lúc lên lầu, sắc mặt hắn trầm ngưng rất nhiều.
Lão thái gia từ trước đến giờ không thích Tần Thư Vân, mấy năm nay đều không thay đổi. Lúc này , biết bọn họ bị mất một đứa con, cho dù đã tìm về, chỉ sợ sắc mặt của lão thái gia cũng không tốt.

Cho nên, lúc này hắn không dám đem theo Tần Thư Vân lên lầu, chỉ đem theo con gái lớn lên.
Tần Thư Vân ở dưới lầu cùng với Khương Khương.
Ngồi trên sô pha nói chuyện với Khương lão gia tử và Khương phu nhân.
Khương Khương an tĩnh ngồi ở bên cạnh, mặc một cái váy nhỏ màu hồng, ở bên cạnh lắc lắc chân nhỏ, ăn quýt bà nội vừa mới cho.
Nhìn thoáng qua ông bà nội đang nói chuyện với mommy, Khương Khương đảo đảo tròng mắt rồi chạy lên lầu, tìm daddy và chị gái.
——————————————
Hinh: Chương này bị lỗi, tui mới kiểm tra xong mà hông xóa được, nhưng mà có đăng lại một chương hoàn chỉnh rồi, mọi người đọc chương đó nha. Sorry
 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.