Tiểu Bạch Liên, Đại Thần Thương Em!

Chương 28: Sói xám bự, thỏ nhỏ, Nhóc Con


ASK: Đại thần, lần đầu tiên nhìn thấy Vân phi, anh có cảm giác gì? —- Fan.

ANS: Muốn mau chóng nhìn thấy người thật. —- Kỳ Tu.

**

Bạch Tiểu Vân mở máy tính. Khi đăng nhập QQ, cậu hắt xì một cái. Cậu nhìn lại quần áo ẩm ướt của mình, lúc này mới nhớ ra mình vội vàng cho chó con ăn mà quên mất không thay bộ quần áo ướt sũng trên người ra QAQ

Đến khi ý thức được vấn đề này, cả người cậu dường như đã lạnh cóng. Vì vậy Bạch Tiểu Vân lập tức đứng dậy đi tắm nước nóng.

Dòng nước chảy ra từ vòi hoa sen, Bạch Tiểu Vân chà xát cánh tay, trong lòng thầm nghĩ ngàn vạn lần đừng bị cảm nha…

Sau khi tắm rửa, cậu trở lại trước máy tính. Bạch Tiểu Vân phát hiện có người xa lạ thêm bạn cậu, trên khung chứng thực viết là fan của cậu. Bạch Tiểu Vân nhấn đồng ý.

Gần như đồng thời, đối phương cũng gửi tin nhắn tới.

Nhào vào thỏ đáng yêu: Tiểu Vân sama  (^o^)/~ Em đã chờ cả một ngày.

Bạch Tiểu Vân thấy con gái nhà người ta thêm QQ mình còn phải chờ đợi cả ngày, chợt cảm thấy hổ thẹn.

Bạch Tiểu Vân: Xin lỗi, xin lỗi QAQ Hôm nay tôi có việc nên về trễ.

Nhào vào thỏ đáng yêu: Sama thật tốt he he, không phải em đang trách anh đâu QAQ Thực ra em là fan trung thành của anh từ lâu rồi o(*////▽////*)q Các chị em mở một nhóm Q của anh 1234567x, bên trong có rất nhiều người thích anh. Chúng em đều mong sama có thể tham gia. Vì vậy quỳ xuống cầu sama đồng ý (☆▽☆)

Nghiêm túc mà nói, ngoại trừ phối âm, ngay cả weibo Bạch Tiểu Vân cũng ít lên, càng không có nhóm fan. Cậu vẫn nghĩ mình không nổi tiếng, chẳng ngờ tới một ngày có fan tìm mình, nói rằng đã lập nhóm fan cho cậu.

Tuy rằng rất ngoài ý muốn, nhưng Bạch Tiểu Vân không từ chối lòng tốt của cô bạn Thỏ đáng yêu, thậm chí còn có chút cảm động. Vì vậy cậu gõ vào thanh tìm kiếm, nhập số nhóm, sau đó tìm thấy nhóm có tên “Sở nghiên cứu Sói xám bự và Thỏ trắng nhỏ” kia.

Bạch Tiểu Vân: Cảm ơn các cô, đã tham gia rồi O(n_n)O~

Đồng thời, Bạch Tiểu Vân lập tức được các cô gái trong nhóm nhiệt tình tung hoa hoan nghênh.

Quản lý 1: Tiểu Vân sama vào rồi, hoan nghênh tung bông *★,°*:. ☆( ̄▽ ̄)/$:*. °★*.

Fan 1: Gào khóc, nhào vào thỏ nhỏ (^o^)/~

Fan 2: A a, nhào vào thỏ nhỏ O(n_n)O~

Fan 3: He he, nhào vào thỏ nhỏ o(*^▽^*)o

Fan 4: Hú hú, nhào vào thỏ nhỏ ~(≧▽≦)/~

Fan n: Ha ha, nhào vào thỏ nhỏ o(*≧▽≦)ツ

Bạch Tiểu Vân đúng là bị sự nhiệt tình của các cô làm cho kinh ngac.

Bạch Tiểu Vân: Cảm ơn mọi người.

Bạch Tiểu Vân: Nhưng vì sao lại là thỏ nhỏ QAQ

Quản lý 2: Bởi vì chúng em là sở nghiên cứu Sói xám bự và Thỏ trắng nhỏ ﹁_﹁

Tỉ mỉ nghĩ lại hàm nghĩa trong cái tên nhóm này, Bạch Tiểu Vân nghĩ dường như cậu đã hiểu ra cái gì đó rồi ﹁_﹁


Rất nhanh, nhóm trưởng đã đổi Bạch Tiểu Vân thành quản lý, các cô gái trong nhóm cũng vui mừng khôn xiết. Lần đầu tiên Bạch Tiểu Vân tiếp xúc gần gũi với fan của mình, cảm thấy bọn họ đều rất năng động, hoát bát, tốc độ đánh chữ spam vô cùng nhanh, cậu có chút không theo kịp họ.

Mặc dù rất thích nhóm này, nhưng cậu vẫn nhớ tới mình có chuyện quan trọng phải làm, đó chính là tìm Kỳ Tu. Vì vậy, cậu nói một tiếng có việc bận với người trong nhóm rồi bỏ chạy, thu nhỏ cửa sổ chat. Vừa chuẩn bị xong, góc dưới màn hình lại vang lên thanh âm, một cái loa nhỏ nháy nháy, lại có người xin gia nhập nhóm.

Bạch Tiểu Vân nhấn mở xem lời yêu cầu gia nhập, nhịn không được suýt nữa phì cười.

Người nọ viết rằng: Fan trung thành của thỏ nhỏ.

Sau khi nhấn đồng ý, Bạch Tiểu Vân lại mở cái cửa sổ chat vừa thu nhỏ kia ra.

Quản lý 1: Hoan nghênh người mới (^o^)/~

Quản lý 2: Lại có em gái mới vào, hú hú ~~

Fan 1: Hoan nghênh, chị em chúng ta là sở nghiên cứu thân thiết, cùng nhau vây xem thỏ nhỏ đi O(n_n)O~

Fan 2: Người mới mau báo số đo ba vòng ﹁_﹁

Fan 3: Cô bên trên đừng có dọa người mới sợ.

Fan 4: Cả đám các cô đều là người xấu, các cô dọa sợ em gái mới vào rồi!

Fan 2: Tôi sai rồi QAQ tôi chỉ nói giỡn thôi ﹁_﹁ Em gái mới vào dễ thẹn thùng vậy ha ha.

Sói xám bự: Chào mọi người, tôi là người mới *mỉm cười*

Fan 4: O.O Em gái mới vào tên là Sói xám bự.

Đọc đến đây, Bạch Tiểu Vân cũng không nhịn được nữa.

Bạch Tiểu Vân: Phụt…

Bạch Tiểu Vân: Chào em gái, hoan nghênh tới sở nghiên cứu Sói xám bự và Thỏ trắng nhỏ O(n_n)O~

Bạch Tiểu Vân: Mong người mới đừng quên báo số đo ba vòng, đăng ảnh chân dung  o(*≧▽≦)ツ

Sói xám bự: Đánh!

Bạch Tiểu Vân: Chính anh tự nhận mình là em gái mới vào ╭(╯^╰)╮

Sói xám bự: Anh chưa nhận là em gái *cười xấu xa*

Bạch Tiểu Vân: (#‵′) 凸

Quản lý 1: Chuyện gì vừa xảy ra?

Quản lý 2: Vừa rồi không phải là Tiểu Vân sama chứ be?

Fan 1: Người mới không phải là em gái mà là đàn ông sao?

Fan 3: Thật ra đó là người quen của Tiểu Vân sama sao?


Bạch Tiểu Vân: Anh ấy chính là con Sói xám bự kia (#‵′) 凸

Fan 1: Sói xám bự Σ(⊙▽⊙” a

Fan 2: Chờ một chút! Sói xám bự… Chẳng lẽ là người mà tôi đang nghĩ tới sao?

Fan 4: Gào khóc, Sói xám bự là cái người trong tên nhóm của chúng ta kìa!!

Quản lý 2: Sói xám bự là đại thần!!!!!!!!!!!!!!

Quản lý 3: ヾ(≧O≦)〃 meo~

Quản lý 1: Nhất định là tôi mới QQ sai cách, không ngờ, không ngờ trong một lúc cả hai vị chính chủ đều tới ┭┮﹏┭┮

Quản lý 2: Nhóm sơn trại của chúng ta đã vén mây thấy trời xanh rồi o(*^▽^*)o

Quản lý 3: Chúng ta thật sự là sở nghiên cứu Sói xám bự và Thỏ trắng nhỏ rồi﹁_﹁

Fan 1: Vậy Sói xám bự đã có rồi, Thỏ nhỏ còn xa không﹁_﹁

Fan 2: Tiểu Vân sama﹁_﹁

Fan 3: Sói xám bự tới ăn thỏ nhỏ rồi o(*≧▽≦)ツ

Thỏ nhỏ: QAQ

Sói xám bự: Ngoan~

Fan 4: Chụp màn hình!

Fan 3: Má ơi! Không đành lòng nhìn thẳng, thỏ nhỏ ở trước mặt Sói xám bự quả thật rất ngoan ngoãn nghe lời!

Fan 2: Ôm ngực ngã xuống đất _(:3)∠)_

Fan 4: Đây chẳng phải ngoan ngoãn nằm thẳng mời người ăn tươi sao﹁_﹁

Thật ra đại bộ phận các cô gái trong nhóm đều là fan NC của Kỳ Tu, đồng thời cũng là fan CP Kỳ Tu và Bạch Tiểu Vân, nhìn tên nhóm cũng có thể biết thuộc tính của các cô﹁_﹁ Tuy rằng đã thần tượng Kỳ Tu rất nhiều năm, nhưng Kỳ Tu không có nhóm Q, các fan hầu như chưa bao giờ thấy người thật. Lần này được gặp anh trong nhóm của Bạch Tiểu Vân, khỏi nói các cô kích động đến cỡ nào. Nhiều nhóm CV như vậy mà chưa từng thấy số Q của Kỳ Tu, chỉ có trong nhóm của Tiểu Vân, hơn nữa còn là Kỳ Tu chủ động xin vào, nếu nói chẳng có gì mờ ám, đánh chết các cô cũng không tin﹁_﹁ Còn có thể xem thân mật như vậy, cả đám đều bị thích CRY.

Nhưng dù mọi người gào khóc, hú hét, vẫn không có ai lên diễn đàn võng phối mở post CP, cũng không có ai gióng trống khua chiếng nói cho mọi người tin tức Kỳ Tu cũng tham gia nhóm này trên diễn đàn.

Nếu là sở nghiên cứu, vậy thì cứ đóng cửa chậm rãi quan sát JQ, không phải sao﹁_﹁

Bỏ lại các cô gái hăng hái hùng hục spam trong nhóm, Bạch Tiểu Vân mau chóng gõ riêng cho Kỳ Tu.

Bạch Tiểu Vân: Kỳ Tu, hôm nay tôi nhặt được thằng nhóc này o(*≧▽≦)ツ

Kỳ Tu: Thằng nhóc?

Bạch Tiểu Vân: Ừ, là một con chó con, chắc vừa mới cai sữa. Tôi đi đưa cơm tối cho Tiêu Hoàng Thư, khi về đến khu nhà thì thấy nó ở dưới tàng cây. Hôm nay bên chỗ tôi mưa to xối xả, nó đáng thương nằm trong mưa, bị tôi phát hiện nhặt luôn về nhà *mỉm cười*


Bạch Tiểu Vân: Nhưng mà chẳng phải ai để lạc mất nó, thật đáng thương T.T

Bạch Tiểu Vân: Vậy nên tôi chuẩn bị nuôi nó.

Kỳ Tu: Quả nhiên chỉ có thỏ nhỏ giàu lòng nhân ái.

Kỳ Tu: Hiện tại tình hình nó thế nào?

Kỳ Tu vừa hỏi đến đây, Bạch Tiểu Vân cảm thấy dưới chân mình có một thằng nhóc lông lông mượt mà chạy tới chạy lui. Cậu cúi đầu nhìn, chó con cọ cọ quanh chân cậu, cái đuôi con vẫy cật lực.

Bộ dáng nó vui vẻ, không hề giống kiểu nằm úp sấp, buồn bã ỉu xìu, mềm nhũn cả người lúc trước.

Bạch Tiểu Vân: Hiện tại nó rất vui vẻ quấn quít với tôi *cười trộm*

Kỳ Tu: Nó vui vẻ vì có nhà mới và chủ nhân mới.

Bạch Tiểu Vân: Chắc là thế O(n_n)O~

Bạch Tiểu Vân: Kỳ Tu, anh muốn nhìn thấy nó không?

Kỳ Tu: Có.

Bạch Tiểu Vân cúi đầu ôm lấy chó con, nào ngờ lại nhìn thấy trong khung chat nhảy ra lời mời chat webcam của đối phương.

Đột nhiên, tim Bạch Tiểu Vân đập lệch nhịp. Cậu vốn chỉ định chụp một tấm ảnh cho Kỳ Tu xem mà thôi, không ngờ Kỳ Tu hiểu lầm ý của cậu. Nhìn cái cửa sổ chat webcam kia, trong lòng cậu có chút kích động, cũng có chút khẩn trương…

Liệu có phải cậu sẽ thấy được Kỳ Tu hay không? Quả là một sự quyến rũ vô cùng lớn… Bây giờ ngay cả bộ dạng người mình thích như thế nào cũng không biết, cậu thật sự quá thất bại QAQ

Trải qua hai giây đấu tranh nội tâm, Bạch Tiểu Vân giật giật ngón tay, nhấn đồng ý.

Lại đợi qua vài giây, trên màn hình máy tính xuất hiện hình ảnh của cậu, nhìn bộ dáng bên trong, Bạch Tiểu Vân có chút hối hận. Cậu vừa mới tắm rửa xong, tóc còn ướt sũng, còn mặc áo ngủ, quên mất tiêu không để ý đến bề ngoài QAQ

Khi cậu còn đang hối hận vì hình tượng của mình, cậu mới phát hiện ra webcam của người bên kia đen xì xì.

Kỳ Tu đâu rồi?

Rất nhanh, hình ảnh của đối phương lay động, có ánh sáng, sau đó trên màn hình xuất hiện một người, là một cậu bé!

Chỉ thấy cậu ấy nhanh chóng làm một mặt quỷ lè lưỡi trước camera, thoáng cái lại không thấy bóng dáng đâu.

Bạch Tiểu Vân vẫn còn mê man trước tình huống ngoài sức tưởng tượng thế này… Đại thần là một thằng nhóc con? Không có khả năng! Cậu bé đó mới chỉ hơn mười tuổi, sao có thể là đại thần! Lẽ nào… Đại thần có con trai lớn như vậy?!!

Σ(⊙▽⊙” a

Bạch Tiểu Vân bị chính sức tưởng tượng của mình làm cho hoảng sợ… Đột nhiên cảm thấy bất lực. Lẽ nào đối tượng thầm mến của cậu là trai thẳng sao ┭┮﹏┭┮

Đả kích này lớn tới cỡ nào chứ…

Kỳ Tu vỗ hai cái vào mông em trai, cười nhẹ, “Mau ra ngoài chơi đi.”

Em trai xoay mông dính vào trên ghế, “Em muốn xem chị dâu có bộ dạng gì, không ngờ là một con thỏ ngơ ngác, ha ha ha…”

Không phải em trai anh open đến thế, mà là trước đây rất lâu, Kỳ Tu đã come out với người nhà rồi. Ban đầu, người nhà của anh không chấp nhận, dần dần thấy ngoại trừ thích đàn ông, Kỳ Tu không khác gì những người bình thường, từ từ họ cũng chấp nhận.

Vừa rồi khi Kỳ Tu nói chuyện phiếm với Bạch Tiểu Vân, em trai anh chạy vào trong phòng, thấy anh trai mình trò chuyện cả ngày đều mỉm cười nên mới hiếu kỳ muốn biết là ai.

Kỳ Tu mỉm cười trả lời, là chị dâu của em. Vì vậy cậu bé mới tò mò, chen vào chỗ của Kỳ Tu, chiếm lấy máy tính, cướp chuột nhấn mời chat webcam.

Sau khi nhìn thấy chị dâu ngơ ngác trước màn hình, nhóc làm một cái mặt quỷ rồi mỹ mãn chạy ra.

Chị dâu của nhóc lớn lên thật đáng yêu.


Kỳ Tu cười, phất phất tay, ý bảo em trai đi ra ngoài, “Nhớ đóng cửa vào.”

Còn bên này, Bạch Tiểu Vân bị đả kích trầm trọng, sợ hãi đến chết lặng, đang do dự không biết có nên tắt webcam đi không…

“Sao lại sắp khóc rồi?”

Đột nhiên, Bạch Tiểu Vân nghe một thanh âm quen thuộc không gì sánh được, cậu mạnh mẽ ngẩng đầu lên, chợt nhìn thấy một chàng thanh niên tuấn lãng trong màn hình. Đôi mắt đen nhánh của anh nhìn cậu, khóe miệng còn mang theo ý cười cực nhạt.

Bạch Tiểu Vân nhìn chằm chằm màn hình, nhìn đến ngây ngẩn. Cậu trợn tròn mắt nhìn, có chút bối rối.

Người kia, anh ấy mới là Kỳ Tu sao?

“Tiểu Vân, sao đột nhiên không vui rồi? Vừa nãy là em trai anh, nó cướp máy tính của anh để mở webcam, em đừng giận.” Kỳ Tu thấy Bạch Tiểu Vân vẫn rầu rĩ không vui, lo lắng Bạch Tiểu Vân giận vì nghĩ anh cố ý trêu cậu, phải nhanh chóng dỗ dành.

Nghe xong lời này, nếu trước mặt Bạch Tiểu Vân có một cái gương, cậu nhất định có thể thấy được biểu tình trên mặt mình biến hóa mất tự nhiên đến mức nào.

Sau khi biết được cậu bé kia là em trai của Kỳ Tu, Bạch Tiểu Vân ngẩng đầu nhìn anh, gương mặt thẹn thùng đỏ lên o(*////▽////*)q

Vậy nên mới nói, hiện tại đã hiểu được tâm tình len lén hạnh phúc là sao rồi﹁_﹁

“Tiểu Vân.” Kỳ Tu hô một tiếng, anh vừa nhìn rất rõ ràng rành mạch nét mặt của Bạch Tiểu Vân thay đổi, không hiểu thỏ nhỏ vừa hiểu lầm cái gì.

“Kỳ Tu?”

“Ừ, vừa rồi em làm sao thế?”

“Không, không sao…” Bạch Tiểu Vân lắc đầu, mau chóng phủ nhận. Sao cậu có thể mặt dày nói rằng vừa rồi mình hiểu lầm cái gì, quá mất mặt luôn đó QAQ

Lúc này, trong tai nghe truyền đến tiếng cười khẽ, mà trong webcam, Kỳ Tu cũng đang để nắm tay bên mép, tràn đầy ý cười. Bạch Tiểu Vân luôn nghĩ tiếng cười của Kỳ Tu rất êm tai, không ngờ người thật cười cũng đẹp trai đến vậy.

Bạch Tiểu Vân thấy bây giờ đầu óc của cậu đang quay quay rồi…

“Chẳng phải em muốn cho anh xem thằng nhóc kia sao? Giờ có thể nhìn thấy nó không?”

Thanh âm của Kỳ Tu kéo lại lực chú ý của Bạch Tiểu Vân. Cậu cúi đầu phát hiện thằng nhóc vừa nãy cứ một mực cọ đầu, xoay quanh bên chân cậu lúc này đang ngồi xổm, đôi mắt mở to đáng thương nhìn cậu.

Trong lòng Bạch Tiểu Vân yên lặng xin lỗi nó, không phải cố ý bỏ quên mày đây QAQ

Xấu hổ ôm lấy chó con, đặt nó ở trước máy vi tính, Bạch Tiểu Vân giơ chân trái phía trước của nó lên, vẫy vẫy với Kỳ Tu, “Trò chuyện với đại thần đi~”

Chó con “gâu gâu” hai tiếng.

Anh nhìn thấy người kia chơi đùa với cho con, ánh mắt rực sáng, khóe miệng giương lên, chó con còn vẫy móng vuốt với mình, người kia cũng lắc lư đầu, trông vô cùng đáng yêu…

“Ừ, rất dễ thương, tên của nó là gì?”

Bạch Tiểu Vân xoa xoa đầu chó con, khẽ cười, “Còn chưa đặt tên… Có thể làm phiền anh nghĩ hộ một cái không?”

Kỳ Tu cười, “Trông nó nhỏ như vậy, gọi là Nhóc Con đi.”

Bạch Tiểu Vân gật đầu, đôi mắt cười cong cong, “Cảm ơn O(n_n)O~”

Nhóc Con cũng gật đầu với Kỳ Tu giống chủ nhân, còn vẫy vẫy đuôi.

Kỳ Tu nhìn cảnh này mà thấy vô cùng vui vẻ.

Đỡ lấy Nhóc Con trên người, Bạch Tiểu Vân đặt nó xuống mặt đất, sau đó nó sôi nổi chạy về phía bát cơm của mình, nằm úp sấp xuống, còn lắc lắc đuôi với chủ nhân, rồi bắt đầu ngủ vù vù.

Nó muốn dành khoảng thời gian kế tiếp cho chủ nhân và đại thần﹁_﹁


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.