Tiểu Anh Đào

Chương 18


Đọc truyện Tiểu Anh Đào – Chương 18

cavien6666

“Em không thích?”

“…”

Lạc Anh không biết trả lời thế nào, liếc nhìn nó, nói thầm, “Thực ra, có thể mua kem sau khi ăn.”

Bây giờ tất cả đã sẵn sàng cho shabu- shabu, còn muốn cho cô liếm một cây kem, có phải không thoải mái không?

Lạc Anh nhanh chóng ăn xong kem, điên cuồng ăn thịt. Sau bữa ăn lẩu, mặt cô đỏ bừng, lông mi dài và rậm, đôi môi mềm mại, dính chút nước đỏ. Đôi mắt nai linh động lại vô tội.

Cô gái ăn xong, chống cằm, ngồi đối diện nhìn anh ăn, thỉnh thoảng liếm môi, nhìn chằm chằm vào miếng thịt trong bát anh, buồn ngủ.

Thẩm Chi Châu: “…”

Quay trở lại căn hộ, Lạc Anh tắm nhanh, nằm trên ghế sofa và chơi với điện thoại di động một lúc rồi đi ngủ.

Ngày thứ hai, từng bước từng bước lên lớp học.

Kỳ lạ là Phó Y Đồng cả tuần không tìm cô, ngẫu nhiên gặp cũng chỉ hừ nhẹ một tiếng, quay đầu đi.

Lâm Duyệt nói: “Cô ấy, gần đây thực sự không có thời gian để tìm cậu, cô ấy đang theo đuổi Đoạn Thần Hiên.”

Lạc Anh suy nghĩ một lúc, mới nhớ tới nhân vật này: “Đoạn Thần Hiên?”

“Ừ.” Lâm Duyệt nhắc nhở, “Chính là lúc mới bắt đầu khai giảng, chúng ta ở trong lớp,anh chàng nhường vị trí cho chúng ta, học bá của khoa! Cậu không nhớ rõ sao?”

Lạc Anh: “Một chút ấn tượng. Phó Y Đồng thích cậu ta?”

“Ừ.” Lâm Duyệt bĩu môi và nói, “Gần đây, cậu không ở trong ký túc xá, Phó Y Đồng mười câu không thoát khỏi hắn, mặc dù nói vậy là không đúng, nhưng tôi thực sự nghĩ Phó Y Đồng không xứng với Đoạn Thần Hiên.”

Lạc Anh liếc nhìn cô mà không đưa ra bất kỳ bình luận nào.

“Tôi nghĩ Đoạn Thần Hiên khá tốt. Cậu ấy có thể chơi piano và hát, viết chữ rất đẹp. Quan trọng là trông đẹp trai.” Lâm Duyệt lắc đầu. “Nếu cậu cùng với Đoạn Thần Hiên, tôi nghĩ OK, nhưng Phó Y Đồng, tôi nghĩ… không ổn. ”

Đôi mắt của Lạc Anh mở to, lập tức làm rõ lập trường của mình: “Tha cho tôi. Nếu dây dưa với tên Phó Y Đồng thích, bốn năm đại học tôi có thể yên tĩnh?”

“Hì hì, cũng phải.”

••••••••

Đến giờ nghỉ trưa.

Lạc Anh đi đến nhà ăn ăn cơm, sau đó ôm sách đi thẳng đến thư viện.

Gần đây, để giảm cơ hội gặp Phó Y Đồng, cũng không để mình không vui, mỗi ngày Lạc Anh sẽ dành chút thời gian trên ghế sofa thư viện vào buổi trưa, sau đó đọc một cuốn sách nhỏ hoặc làm bài tập về nhà.

Cô đang đọc một cuốn sách, xem đến nhập tâm.

Đột nhiên, một chàng trai cao gầy mặc áo sơ mi trắng ngồi xuống đối diện,sợi dây màu đỏ ở cổ tay anh ta đặc biệt dễ thấy. Da anh ta vô cùng trắng, mặc lên sơmi trắng quần tây, trông có vẻ gọn gàng.

Lạc Anh ngước mắt lên, liếc nhìn anh, khẽ cau mày.

Đoạn Thần Hiên mở một cuốn sách, giọng nhẹ nhàng: “Tại sao lại có biểu cảm này? Quên tôi?”

Lạc Anh muốn nói: “Không.”

Anh ta mở miệng trước một bước: “Mấy ngày tôi không đến trường, đi đến một cuộc thi piano bên ngoài trường. Vừa mới trở về không kịp thay quần áo.”

“Cuộc thi piano?” Lạc Anh nhìn anh ta một thân áo trắng quần tây trang trọng, dần hiểu ra.

“Ừ.” Đoạn Thần Hiên tiếp tục, “Tôi nghe mọi người nói, tuần trước cậu đã đánh nhau với Phó Y Đồng trong phòng ngủ,giờ không còn sống trong phòng ngủ nữa.”

Lạc Anh bĩu môi, trong lòng oán thầm: thật đúng là……chuyện tốt không qua cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm.

Thế nào cảm giác toàn bộ ký túc, mặc kệ nam sinh hay nữ sinh đều biết.

Đoạn Thần Hiên hỏi: “Vì sao đánh nhau? Mới khai giảng vài ngày, cho dù có mâu thuẫn giữa các cô gái, cũng sẽ không nghiêm trọng lắm. Bạn cùng phòng phải ở bên nhau bốn năm và sẽ gặp nhau mỗi ngày. Cuối cùng có bao nhiêu tức giận mới có thể ra tay đánh người? Lạc Anh cậu… ”

Lạc Anh nghe hắn một bộ giáo dục người, thực sự không thể nhịn được, không kiên nhẫn nói: “Cậu đến đây để giáo dục tôi phải không? Hay là, Phó Y Đồng tố khổ với cậu, cậu bất bình thay cô ấy, nên đến đây để chỉ trích tôi? ”

“Lạc Anh!” Giọng của Đoạn Thần Hiên nghiêm túc, lại cảm thấy không đủ tư cách, anh không thể không nhẹ giọng, nói, “Tôi chỉ muốn nói với cậu một sự thật, giữa các bạn cùng lớp…”

Lạc Anh giảm âm lượng và cố gắng nói với anh ta ở mức âm lượng mà chỉ có hai người có thể nghe thấy: “Không! Tôi không cần phải lắng nghe cậu!”

Đoạn Thần Hiên bối rối: “Cậu kích động như vậy làm gì? Hay là, cậu cũng cảm thấy bản thân không chiếm lý?”

Lạc Anh: “Tôi kích động như vậy, vì tôi chán ghét Phó Y Đồng. Cậu ở lúc tôi cần yên tĩnh, không ngừng tìm cảm giác tồn tại trước mặt tôi, nhắc đến tên cô ta khiến tôi rất chán ghét.”

“…”

Lạc Anh nói xong, nhặt quyển sách lên và rời đi.


Lớp học buổi chiều.

Đoạn Thần Hiên đã gửi một tin nhắn WeChat cho Lạc Anh: [Xin lỗi, tôi biết cậu bây giờ không được bình tĩnh. Nhưng rốt cuộc, cậu và Y Đồng là bạn cùng phòng. Những gì tôi nói với cậu vào buổi trưa hôm nay, chỉ muốn nói với cậu một ít đối nhân xử thế cùng với giao tiếp xã hội. Hy vọng cậu không đi sai đường. 】

Đối nhân xử thế?

Không đi sai đường?

Lạc Anh không trả lời anh ta, ở trong lớp nhàn rỗi xoay bút.

Lâm Duyệt là một người lười học và cuồng di động. Trong lớp học, cô dành 80% thời gian cho điện thoại di động. Cô đọc xong các cập nhật tiểu thuyết mới nhất mà cô đã tìm thấy, bắt đầu xem weibo, xem xong weibo, cô bắt đầu nặc danh lên diễn đàn trường.

Sau một lúc, Lâm Duyệt vỗ nhẹ vào cánh tay của Lạc Anh, nhỏ giọng kêu cô nhìn: “Ôi, Lạc Anh, xem bài đăng phổ biến này, bỏ phiếu tân hoa hậu giảng đường đại học A, cậu có tên trong danh sách.”

“…” Lạc Anh nghi ngờ nhìn qua, giảm âm lượng trong lớp, ” Cậu đang trêu chọc tôi à? Tôi đâu có tham gia vào những thứ lộn xộn này?”

” Không phải đâu.” Lâm Duyệt giải thích ” Cậu không cần phải đăng ký để tham gia. Có người đăng ảnh cậu lên, bắt đầu bình chọn, không tin, chính cậu tự nhìn……”

Lạc Anh vẫn không tin điều đó. Cô nhìn chằm chằm vào Lâm Duyệt một lúc, mở trình bảo vệ màn hình điện thoại di động và nhấp vào diễn đàn của trường.

Quả nhiên, đầu đề [ [chú ý] Mọi người đến nhìn một cái hoa hậu giảng đường đại học A năm nay!!!! ] Bài viết nhanh chóng leo lên vị trí hàng đầu.

Có một liên kết bỏ phiếu trong bài. Mở liên kết để thấy rõ phiếu bầu và xếp hạng của mọi người.

Nam và nữ không bỏ phiếu riêng, trộn lẫn với nhau, mỗi người có thể bỏ phiếu tối đa hai phiếu.

Bây giờ, Đoạn Thần Hiên đứng đầu.

Vị trí thứ hai là Lạc Anh.

Hình ảnh đi kèm là một bức ảnh được chụp bởi ai đó.

Lúc đó, Lạc Anh đang mặc một chiếc áo phông trắng đơn giản và quần soóc, dựa vào ghế thư viện, nghiêm túc đọc sách.

Cô thậm chí còn không biết mình đã bị chụp ảnh.

Lạc Anh nhìn Lâm Duyệt, muốn hỏi cô chuyện gì đang xảy ra?

Lâm Duyệt giơ tay: ” Đoạn Thần Hiên là một tài năng âm nhạc trong năm thứ nhất của chúng ta. Cậu ấy đã biểu diễn trong khóa huấn luyện quân sự và gần đây đã tham gia cuộc thi. Cậu ấy khá nổi tiếng ở trường chúng ta. Đứng đầu tiên cũng không kỳ quái.”

Lạc Anh không quan tâm đến Đoạn Thần Hiên, hỏi, “Ý tôi là, làm sao lại có ảnh chụp của tôi?”

“Tôi làm sao mà biết ” Lâm Duyệt nói một cách ngây thơ, “Không phải tôi đăng, có lẽ ai đó nhìn cậu xinh đẹp, chụp đăng lên?”

Lạc Anh lật xuống, phát hiện có Phó Y Đồng trong đó, nhưng bức ảnh của Phó Y Đồng rõ ràng là một bức ảnh tự chụp, đã được chỉnh sửa qua, xếp hạng gần thứ mười.

Cuộc bỏ phiếu này đã diễn ra trong năm ngày. Hôm nay là ngày cuối cùng. Ai xếp hạng cao nhất về cơ bản có thể được kết luận.

Có những bình luận khác nhau bên trong-

[Cho tôi xông lên!!! Em gái thư viện!!! Da thật trắng, nhìn qua rất ngoan, chắc chắn là một nữ thần thuần khiết!!!! 】

[Má ơi, cô bé đứng thứ hai, chân thật trắng a!!! Cho tôi lên!!! Hoa hậu giảng đường ngai vàng vững chãi!!! 】

[Nhìn như vậy, thứ nhất và thứ hai đúng là rất xứng. Đoạn Thần Hiên và Lạc Anh, ngay cả tên đều xứng!! Ghen tị!! 】

••••••••

Lạc Anh tròn mắt, nghĩ: Chỗ nào xứng?

Sau giờ học.

Lạc Anh mang cặp trên lưng, đi ra từ cửa sau.

Tình cờ chạm mắt với Phó Y Đồng ngồi gần cửa sau. Trong mắt đối phương toàn là lãnh ý, đôi mắt hẹp dài chứa đầy vụn băng.

Lạc Anh không quá để ý, không suy nghĩ quá nhiều, nhấc chân liền ra khỏi lớp.

••••••

Quay trở lại căn hộ.

Thẩm Chi Châu chưa về, phòng khách vắng lặng.

Lạc Anh lấy ra một gói mì ăn liền từ tủ lạnh và chuẩn bị nấu cho bữa tối.

Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng chìa khóa chuyển động. Trong vài giây, người đàn ông một tay đẩy cửa, cầm một túi đồ, đi vào phòng.

Lạc Anh đặt mì ăn liền lên bàn, ngước nhìn anh và mỉm cười: “Anh về rồi à?”

Thẩm Chi Châu đi giày, bước tới, nhìn chằm chằm vào mỳ ăn liền trên bàn, im lặng trong vài giây, đưa túi trên tay cho cô: “Tại sao em lại ăn mì tôm?”

“Em đâu phải ngày nào cũng ăn?” Lạc Anh bĩu môi, mở túi ra, hóa ra là một món ăn nóng hổi. “Em đã không ăn nó ngày hôm qua, hôm kia không ăn, nhưng hôm nay có chút thèm,muốn ăn một lần mà thôi. ”


“Ăn một lần đã bị anh phát hiện?” Thẩm Chi Châu nhướn mày, dĩ nhiên là không tin lời nói vô nghĩa của cô, “Vậy thì em thật không may.”

Lạc Anh quá lười biếng để tranh luận với anh, tập trung vào việc ăn uống.

Trong những ngày qua sống ở nhà của Thẩm Chi Châu, anh có vẻ rất bận rộn. Anh đến câu lạc bộ để tập luyện mỗi ngày, trở về ngủ vào một hoặc hai giờ sáng. Cho nên, Lạc Anh đều tự giải quyết bữa tối.

“Nhưng.” Cô cắn cắn chiếc đũa thuận miệng hỏi, “Sao hôm nay anh lại về sớm vậy?”

Thẩm Chi Châu nói: “Hôm nay không phải huấn luyện.”

Đôi mắt của Lạc Anh sáng lên vừa định nói, “Thích như vậy?”

Anh lại nói: “Trực tiếp.”

“…”

“Không phải giống nhau à?” Cô trợn tròn mắt. “Làm việc đều tương tự, có gì khác biệt.”

Thẩm Chi Châu không để ý cô, đi vào phòng máy tính để bắt đầu phát sóng trực tiếp.

Gần đây, nhóm NG vừa mới định cư trong một nền tảng phát sóng trực tiếp – Tinh dược TV.

Đây là một trong những trang web phát trực tiếp trò chơi nóng nhất hiện nay.

Trang web từng mời Pluto làm phát ngôn, nhưng Thẩm Chi Châu đã từ chối. Chỉ các hợp đồng phát sóng trực tiếp và phát sóng trực tiếp cá nhân của các thành viên khác trong nhóm được chấp nhận.

Ý tứ là: Trang web không có quyền yêu cầu hoặc hạn chế thời gian phát sóng trực tiếp của Pluto, nhưng một khi đã ký, nền tảng phát sóng trực tiếp của Pluto trong năm năm tới chỉ có thể ở đây.

Hôm qua, tinh dược TV đã đưa tin tức lên trang web chính thức và thông báo vào lúc 18 giờ tối nay, Pluto sẽ phát sóng trực tiếp lần đầu tiên sau bốn năm.

Ngay lập tức thu hút vô số người hâm mộ.

Số lượng tải xuống của ứng dụng tinh dược TV tăng gấp đôi.

Thẩm Chi Châu trực tiếp không lộ mặt, toàn màn hình chỉ xem được thao tác, nhưng thế giới trực tuyến luôn rất kỳ lạ, cho dù bạn lợi hại đến đâu, cũng không thể thiếu anh hùng bàn phím.

Ngữ khí chanh chua, lại tỏ vẻ khinh thường—

【Tôi cảm thấy phong cách chơi của anh ta khác với hầu hết các cầu thủ chuyên nghiệp? 】

[Đã nhìn thấy, phong cách chơi của anh ta hoàn toàn khác với Vô Ngạn. Vô Ngạn tương đối bảo thủ, có tiết tấu tốt và biết cách tiến lùi. Thảo nào không đánh lại Vô Ngạn 】

[Này!!! Những người bên trên, đây là phòng phát sóng trực tiếp của P thần, xin vui lòng không đề cập đến những người chơi chuyên nghiệp khác.!! Cảm ơn bạn rất nhiều!!! 】

[Nói một chút thì thế nào, chúng tôi chỉ là người qua đường, chân thành nghĩ rằng Pluto không tốt như Vô Ngạn. Vô Ngạn rõ ràng là ổn định hơn nhiều. Không giống như một số người khi trở lại vòng tròn thể thao điện tử chỉ nghĩ muốn kiếm tiền, đại ngôn trò chơi, phát sóng trực tiếp. Không quan tâm đến trò chơi. 】

[Đại ngôn trò chơi thì thế nào? Có thể đại ngôn là do bản thân hắn,hơn nữa hắn cũng nói tạm biệt với sự nghiệp CF trong quá khứ.】

•••••••••

Các cuộc tấn công quá ồn ào.

Thẩm Chi Châu, chương trình phát sóng trực tiếp công khai đầu tiên, đã lường trước được điều này, nhưng anh không quan tâm lắm. Chỉ là ngẫu nhiên nhìn thấy những lời nhận xét khinh bỉ, cau mày, cho qua.

Rốt cuộc, trong thế giới thể thao điện tử, cố gắng làm cho mọi người thực sự đầu hàng không bao giờ dựa vào võ mồm, mà là thực lực.

Nhiều lời vô dụng, luôn đặt cái gai trong lòng, thật vô nghĩa.

Lạc Anh ăn xong và trở về phòng để làm bài tập về nhà một cách ngoan ngoãn. Cô không có nhiều bài tập về nhà trong trường đại học. Một bên làm bài tập, một bên tám chuyện với Lâm Duyệt.

Lâm Duyệt mười câu thì chín câu không rời khỏi Pluto đang phát sóng trực tiếp, còn đưa cho cô những chiến tích của Pluto trong trò chơi.

Nhưng cô không hiểu được.

Dứt khoát dạo weibo vài vòng, buôn chuyện.

Điều đáng sợ là.

Lạc Anh đã bị sốc ngay khi cô lên Weibo. Số lượng chấm đỏ nhỏ trong cột tin nhắn và bình luận riêng tư cao hơn hàng chục lần so với bình thường.

Trong danh sách tin nhắn riêng tư, không cần phải nhấp vào có thể thấy, ngàn vạn chửi rủa.

Làm cô cả người dại ra tại chỗ.

Uyển Vưu cũng phát hiện ra, ngay lập tức gọi Lạc Anh, điên cuồng nhắc nhở cô đừng đọc Weibo, gỡ cài đặt Weibo.

Cố tình Lạc Anh là một người bướng bỉnh. Về cơ bản, chỉ có một khả năng để dư luận mạnh mẽ như vậy đánh úp cô, đó là hot search

Cô nhấp vào cột tìm kiếm để xem-


Quả nhiên.

#Pluto sáng tỏ tình cảm lưu luyến #

#Pluto và người nổi tiếng trên Internet sống chung và đi chơi cùng nhau #

# Tiểu anh đào #

Đầu hot search.

Nhấp vào hot search, hình ảnh là ngày đó Thẩm Chi Châu đến trường để giúp cô lấy đồ về căn hộ, họ đi bộ trên phố ăn vặt, chuẩn bị ăn lẩu.

Bức ảnh không rõ lắm, nhưng miễn cưỡng có thể nhìn ra hình dáng. Cường đại fan quần thể thịt người, ngay lập tức tấn công Lạc Anh.

Bình luận bôi đen Pluto ào ào tiến lên, thông qua mạng, phát ra bình luận khó nghe đến cực điểm.

[Oh oh, hóa ra kỹ thuật giảm xuống, không còn tốt như trước, vì tán gái không có tâm huấn luyện? 】

【Thật kinh tởm chết vòng tròn PUBG của chúng ta, ngay cả khi vượt qua CF, quay trở lại với tất cả các loại đại ngôn, phát sóng trực tiếp, điên cuồng kiếm tiền, bạn có tôn trọng trận đấu không? 】

••••••••••

Thậm chí còn có những nhận xét khủng khiếp hơn, Lạc Anh không dám nhìn vào nó.

Rõ ràng, thỏ xám cũng nổ tung, hỏi trên WeChat: [mày đã dỡ Weibo chưa? Mày đã đọc chưa? 】

Lạc Anh: [Đọc.】

Thỏ xám: […]

Thỏ xám: [ Đừng tin vào những lời bình luận, đó là những người ngoài cuộc, đứng nói chuyện không đau lưng. All- star là tao bình luận, tao biết rõ ràng, sự khác biệt giữa tích phân của P thần và Vô Ngạn là rất ít. Hơn nữa, P thần không có kinh nghiệm trong các sự kiện PUBG cao cấp. Mặc dù tao không biết liệu anh ấy có luận bàn với Vô Ngạn hay không, nhưng theo tao, anh ấy có rất nhiều cơ hội để cải thiện. Có lẽ anh ấy sẽ bảo vệ chức vô địch vào lần tới. 】

Lạc Anh nhìn tin tức Uyển Vưu gửi cho cô, trong lòng ấm áp một nửa, nhưng tay cô vẫn hơi run.

Rõ ràng, sự bùng nổ của dư luận lần này là nhằm vào Thẩm Chi Châu.

Vô Ngạn đã ở trong vòng tròn thể thao điện tử được tám năm, phía trước luôn không người biết tới. Cho đến khi PUBG nổi lên hai năm trước, anh ấy đã ký hợp đồng với đội Wing và trở thành đội trưởng. Theo PUBG mở một đường máu, mới vất vả ở trong vòng có chút tồn tại.

Hơn nữa, trong hai năm qua, anh là người đi đầu của bộ phận thể thao điện tử này, đã tích lũy được rất nhiều fan nhan sắc và kỹ thuật.

Khi Pluto tái nhậm chức, trở lại một cách khó hiểu dưới dạng một vòng tròn chéo, khiến hầu hết mọi người không thể chịu nổi, đặc biệt là những người hâm mộ Vô Ngạn.

Những người qua đường không biết nhiều về Pluto, thường vô cảm với Pluto, thậm chí còn cảm thấy rằng đó thực sự là một tân binh.

Rốt cuộc, làm thế nào CF có thể so sánh với PUBG.

Hiện giờ, tường đổ mọi người thôi, sau khi #Pluto sáng tỏ tình cảm lưu luyến# lên hot search, ngay cả những người hâm mộ nữ của Pluto cũng không biết làm thế nào để giúp Pluto nói chuyện.

Mặc dù Lạc Anh luôn đối nghịch cãi nhau với Thẩm Chi Châu kể từ khi cô đến thành phố A, cô cũng biết rõ người đàn ông này tồn tại như thế nào trong vòng tròn thể thao điện tử.

Thậm chí, bách khoa toàn thư của Baidu đã đăng những bức ảnh màu xanh lá cây về ba chức vô địch liên tiếp trước đó của anh, phá vỡ kỷ lục vô địch của vòng tròn thể thao điện tử tại thời điểm đó.

Lạc Anh cắn môi,không biết nghĩ gì. Cô từ từ di chuyển đến cửa phòng và bước ra khỏi phòng. Cô muốn xem Thẩm Chi Châu phát sóng trực tiếp xong chưa, nói chuyện với anh.

Ai biết được, người đàn ông tắt máy tính từ lâu, ngồi trên ghế sofa và lặng lẽ xem phim.

Bộ phim này, Lạc Anh đã xem, là một bộ phim nghệ thuật nhàm chán, nhưng nó rất truyền cảm.

Cô bước tới và ngồi xuống bên cạnh người đàn ông một cách ngoan ngoãn, sắp xếp ngôn ngữ và nuốt nước bọt: “Anh…”

“Hư.”

Anh đưa ngón tay trỏ lên, áp nó lên môi, ý bảo cô đừng nói.

Lạc Anh sững người trong vài giây, nhìn anh nửa chừng do dự, nghĩ thầm:Anh không biết vụ trên mạng à?

Tuy nhiên, cả người Thẩm Chi Châu lộ ra một bầu không khí nhẹ nhàng không liên quan đến mình. Bầu không khí yên tĩnh ở đây trái ngược hoàn toàn với sự ồn ào trên mạng.

Lạc Anh không nói, lặng lẽ cùng anh xem phim.

Bộ phim kết thúc.

Thẩm Chi Châu rót một ly nước để uống, nghiêng người hỏi Lạc Anh: “Như thế nào? Thế nào đột nhiên chạy đến ngồi cùng anh?”

Lạc Anh nuốt nước bọt, kiên trì, ngập ngừng hỏi, “Anh trai, anh không biết… những thứ trên mạng à?”

Anh dường như suy nghĩ một lúc trước khi trả lời: ” Chuyện trên mạng? Anh biết.”

Thì ra là biết.

Lạc Anh cúi đầu xuống. Vừa mới luôn cảm thấy thật áy náy, muốn xin lỗi, cô chậm rãi nói với anh, “Em xin lỗi…”

Thẩm Chi Châu:?

“Em làm sao lại muốn xin lỗi anh.” Thẩm Chi Châu rõ ràng bị choáng váng, nhất thời không phản ứng lại, “Bé con, chuyện này không liên quan gì đến em.”

Lạc Anh ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng ngời đỏ hoe và vặn lại: “Tại sao không liên quan đến em? Anh quên rồi sao? Vài ngày trước trận đấu, em đã làm anh bị thương ngón tay. Em không hiểu trò chơi cũng không hiểu về thể thao điện tử, nhưng em biết cuộc thi không chỉ là về kỹ năng và tâm trí, mà còn về tốc độ tay. ”

Thẩm Chi Châu thở dài: “Ngay cả khi không bị thương, anh có thể không thể chiếm vị trí đầu tiên.”

Lạc Anh bướng bỉnh nói: “Nếu không có vết thương, xác suất anh chiếm vị trí đầu tiên sẽ lớn hơn nhiều. Nếu anh chiếm vị trí đầu tiên, sẽ không ai nói với anh những lời như vậy.”

“Đứng đầu có gì tốt?” Thẩm Chi Châu cảm thấy bất lực. Anh nắm lấy tay cô và đặt nó lên lòng bàn tay mình thưởng thức một lát, cố gắng an ủi cô. “Hơn nữa, đây không phải là một trận đấu quan trọng, chỉ là một trận All-Star mà thôi.Em nghĩ xem nếu anh chiếm vị trí đầu tiên lần này, lần sau trở thành thứ hai cùng lần này anh cầm thứ hai, lần sau vẫn thứ hai, lần nào sẽ bị mắng dữ dội hơn? ”

“Anh làm sao vậy?” Lạc Anh không nói nên lời. “Anh không thể nghĩ ra điều gì tốt hơn sao? Có lẽ anh là nhà vô địch vào lần tới. Liền tính chuyện này không liên quan đến em. Kia… những bức ảnh trên mạng liên quan đến em đi? ”


Nghe câu cuối cùng, Thẩm Chi Châu ngước mắt lên, không thể không liếm môi, cười khúc khích, hỏi: ” Ảnh chụp làm sao?”

Lạc Anh:?

“Anh không nhìn thấy ảnh chụp sao?”

Thẩm Chi Châu: “Em nói anh nghe một chút? Trên mạng nói cái gì?”

“…”

Nói, nói… chúng ta đang yêu!Này làm sao nói?

Lạc Anh ngước mắt lên và nhìn anh nghi ngờ một lúc, luôn cảm thấy như mình đang bị lừa. Làm sao anh không nhìn thấy nó, rõ ràng chỉ là đang cố trêu chọc cô.

Thật là! Cô ân cần an ủi anh. Không nghĩ tới, anh không đặt dư luận trên mạng vào trong lòng, thậm chí còn muốn trêu chọc cô.

Dù sao, xin lỗi cũng đã nói.

Lạc Anh đứng dậy, liếc anh, bĩu môi và nói, “Không nói! Có bản lĩnh tự đi mà nhìn!”

“…”

Thẩm Chi Châu bất đắc dĩ, nhìn cô bước vào phòng.

••••••

Sáng sớm hôm sau.

Lạc Anh đi xe buýt đến trường, mở Weibo, thấy Câu lạc bộ NG đã đưa ra một tuyên bố thanh minh. Tỏ vẻ: Người đàn ông trong bức ảnh thực sự là Pluto, nhưng cô gái bên người là em gái của Pluto.

Toàn bộ tuyên bố không đề cập đến tên Lạc Anh.

Cho nên, chửi bới trên Weibo của Lạc Anh dần dần chấm dứt, nhưng những người mắng Thẩm Chi Châu vẫn không dừng lại.

Lạc Anh bĩu môi, buộc mình không mở Weibo, tránh xa Internet và tập trung vào lớp học.

Lâm Duyệt cũng không đề cập đến Pluto trước mặt Lạc Anh.

Cho đến buổi chiều giờ thể dục…

Các lớp học giáo dục thể chất tại trường đại học đặc biệt lỏng lẻo. Sinh viên muốn học thể thao có thể đăng ký học miễn phí. Không học cũng không quan tâm, làm một chút vận động, chạy hai vòng liền giải tán.

Sau khi giải tán, Lạc Anh và Lâm Duyệt đi đến cửa hàng để mua nước, rồi đi chậm trong khu vườn phía sau trường.

Lúc này, giọng nói mà Lạc Anh kinh tởm nhất phát ra từ đâu đó, đôi mắt của Lâm Duyệt mở to.

Phó Y Đồng ngồi trên ghế đá trong vườn, nói với một nụ cười: “Không sao đâu, đừng nói thế, lỡ Đoạn Thần Hiên nghe thấy thì không tốt.”

Bạn cô ta nở nụ cười, liếc nhìn cô ta: “Nghe được không phải vừa vặn sao? Tôi nghĩ hai người chỉ cách một lớp giấy mỏng ở giữa, dứt khoát đục thủng, không chừng ngày nào đó ở cùng nhau. Lạc Anh đứng đầu bình chọn hoa hậu giảng đường thì thế nào? Đoạn Thần Hiên thậm chí không nhìn cô ta một cái. ”

Lạc Anh: “…………”

Cô gái tiếp tục: ” Nhưng mà, tôi đang nghĩ, lần đó không phải bà chụp cô ta với Pluto sao? Sau đó, tối qua trên mạng, nó đã gây hỗn loạn dư luận, có vẻ không tốt cho Pluto? Tôi đã xem Weibo đêm qua, thấy nhiều người qua đường mắng anh ta. ”

“Mắng hắn không tốt sao?” Phó Y Đồng tức giận ngay khi nghe từ tiếng Anh “Pluto”, “Đó là những gì anh ta xứng đáng nhận được.”

Cô gái: “Nhưng là, người ta tốt xấu gì cũng đã giành được rất nhiều danh hiệu trong vòng tròn thể thao điện tử để giúp đỡ đất nước chúng ta. Vô duyên vô cớ bôi đen người ta, tôi luôn cảm thấy không thoải mái.”

Phó Y Đồng: “Không có việc gì, toàn bộ việc này là do tôi làm, nó không liên quan gì đến cậu. Tôi chỉnh hắn, ai bảo hắn…”

“Hắn như thế nào?”

“Quên đi, nói với cậu cũng vô dụng.”

••••••

Sau khi nghe toàn bộ câu chuyện.

Lâm Duyệt, người đứng sau gốc cây, cau mày. Bình thường yên tĩnh dịu dàng cô cũng nhịn không được tức giận, nghiến răng: “Cô ta có biết mình đang làm gì không? Làm sao trên đời này có thể có một kẻ xấu xa như vậy? ”

Lạc Anh không nói gì, tiến lên, bước chậm về phía sau Phó Y Đồng.

Lâm Duyệt muốn giữ Lạc Anh nhưng tâm tư muốn cùng Lạc Anh giáo huấn Phó Y Đồng, lần này cô ta thật sự quá đáng.

Phó Y Đồng không phát hiện ra, ngồi trên ghế đá, ôm tay,vẫn nói về “những thành tựu to lớn” của mình.

Không biết, cô bạn trước mặt trong nháy mắt Lạc Anh đi tới, cũng đã phát hiện ra Lạc Anh, ám chỉ Phó Y Đồng đừng nói.

Nhưng Phó Y Đồng không hiểu gì cả.

Vẫn nói chuyện.

Lạc Anh càng ngày càng gần hơn, lãnh ý trong mắt càng sâu.

Cô gái đặc biệt thì thầm bằng giọng khó nghe để nhắc nhở cô ta: “Y Đồng, đằng sau cậu…”

“Có chuyện gì vậy? Cái gì sau lưng tôi?” Phó Y Đồng quay lại, hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra.

Một giây tiếp theo.

Bốp– một tiếng

Một cái tát đập mạnh vào mặt cô ta.

Mọi người sững sờ.

Nó cũng bao gồm Đoạn Thần Hiên, người vừa chơi một vòng bóng rổ và muốn đi toilet ngang qua.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.