Tiết tháo ở đâu?

Chương 247


Đọc truyện Tiết tháo ở đâu? – Chương 247:

 
Chương 3: Tù binh 
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
 
Thấy nụ cười của Fred không có ý tốt, nếu nguyên chủ không có ý chí mạnh mẽ chống đỡ Hạ Như Yên đã sớm bị dọa khóc, bị tra tấn thụ động còn đáng sợ hơn nhiều so với việc đối mặt với những con cương thi và thú biến dị ở mạt thế! Nàng nhìn thẳng vào Fred, trong đầu nhanh chóng triệu hồi hệ thống Thương Thành ra muốn mua một vũ khí che chắn đau đớn hoặc là những đồ vật khẩn cấp khác.

 
“Hệ thống Thương Thành xuất hiện bug, tạm thời không cách nào mở ra. Hệ thống thương thành xuất hiện bug, tạm thời không cách nào mở ra.”
 
Âm thanh của hệ thống khiến Hạ Như Yên gần như phát điên, không cách nào mở ra là có ý quái quỷ gì? Ở tình huống như vậy mà lại bug ra cho nàng? Là muốn hại chết nàng sao???
 
Lúc Fred bước đến gần Hạ Như Yên, ngoài cửa nhà giam nghênh đón đoàn người, dẫn đầu chính là một người đàn ông thân hình cao lớn khuôn mặt có thể nói hoàn mỹ, áo choàng phía sau hơi hơi bay bay, đá quý được khảm trên vật liệu may mặc đẹp đẽ quý giá lấp lánh rực rỡ dưới ánh mặt trời, toàn thân quý phái làm người đi bên cạnh hắn ảm đạm phai mờ, hai người canh cửa ngục giam chỉ nhìn thoáng qua đã kinh sợ mà quỳ một gối xuống đất: “Khấu kiến bệ hạ.”
 
Zesia chuyển động chiếc nhẫn trên tay ừ một tiếng, tổng quản vương thất Albert ở phía sau tiến lên một bước nói: “Mở cửa ra, bệ hạ muốn gặp tướng quân Barend.”
 
Cai ngục sửng sốt, vội vàng mở cửa ra, sau đó một người trong đó dẫn Zesia đi vào trong, “Bệ hạ, mời đi bên này.” Hắn bước đi mấy bước mới nhớ tới việc gì đó rồi nói, “Bệ hạ, vừa rồi Sullivan đại nhân cũng vào đó.”
 
“Hả?” Bước chân Zesia ngưng lại, “Hắn tới làm gì?”
 

“Nói là muốn thẩm vấn Barend…….”
 

Cai ngục còn chưa nói xong Zesia đã nhanh chóng đi vào bên trong, bước chân rõ ràng là nhanh hơn rất nhiều, Allbert đột nhiên có loại dự cảm không ổn, nhưng cũng chỉ có thể cùng những người khác nhanh chóng đuổi theo phía sau.
 
Lúc này trong phòng thẩm vấn Fred đã giơ cao cây roi lên, “Chát” một tiếng, từ vai trái đến eo phải của Hạ Như Yên lập tức hiện ra một đường vết máu, đau đớn kịch liệt kích thích khu thần kinh của nàng, ngay cả kêu lên nàng cũng không kêu mà trực tiếp lệch đầu về một bên hôn mê bất tỉnh.
 
“…… Hôn mê?”
 
Fred có chút không thể tin được hai mắt của mình, hắn cố gắng chớp chớp mắt, thiếu nữ mái tóc vàng nhắm chặt hai mắt lại nhìn qua xác thật giống như là hôn mê, hắn chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi: “Chỉ một chút đã hôn mê?”
 
“Loảng xoảng!”
 
Cửa phòng thẩm vấn bị người khác đẩy ra từ bên ngoài, âm thanh của ván cửa kim loại đụng vào vách tường khiến Fred quay đầu lại theo bản năng, khi người thanh niên sắc mặt lạnh lẽo nhìn thấy cả người thiếu nữ nhiễm máu tươi ở trên giá thì lập tức trầm xuống, ánh mắt hắn sắc bén như kiếm nhìn Fred, lúc này bàn tay Fred cầm roi còn giơ cao lên, bên trên bị dính máu thịt nho nhỏ không quá để biêt vừa rồi hắn đã làm cái gì.
 
“Sullivan tổng quản, đây là ngươi đang làm cái gì vậy?”
 
Zesia lại bắt đầu chuyển động chiếc nhẫn trên tay hắn, giọng nói hắn không nhanh không chậm, mỗi một chữ đều được nói nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng tất cả mọi người ở đây đều biết, quốc vương bệ hạ đang tức giận, hơn nữa tức giận không nhẹ.

 
Fred vội vàng bỏ cây roi trong tay xuống, quỳ một gốc xuống trước mặt hắn: “Bệ hạ, ta đang… Đang thẩm vấn Barend.”
 
“Hửm?” Zesia ngừng động tác trên tay lại, “Ta cho rằng Albert đã truyền đạt rất tốt ý tứ của ta, như thế nào, Albert, ngươi còn chưa kịp nói với Sullivan tổng quản sao?”
 
Albert cúi đầu, thái dương đã xuất hiện giọt mồ hôi to như hạt đậu, hắn còn chưa nghĩ ra dùng từ gì mới tốt, Zesia đã lên tiếng lần thứ hai: “Ta đã nói phải đối xử tử tế với tướng quân Barend, chuyện không được tra tấn bức cung này?”
 
Cảm giác áp bách đến từ bệ hạ khiến hai người đều không dám ngẩng đầu lên, trong phòng nhất thời yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng hít thở của mọi người, Zesia cũng không vội, kiên nhẫn chờ đợi hai người đáp lời, cuối cùng Fried cắn chặt răng trầm giọng nói: “Bệ hạ, chuyện này không liên quan đến Black đại nhân, là hạ quan nóng vội, muốn biết được bản đồ phân bố quân sự của Turentbu từ trong miệng Barend, cho nên mới……”
 
“Ồ, xem ra là ta đã trách oan Albert rồi.” Zesia gật gật đầu, đôi tay đặt ra sau lưng, “Vậy thì chính là Sullivan tổng quản cãi lại mệnh lệnh của ta, Albert, ngươi tới đây nói một chút xem cãi lại mệnh lệnh của ta thì nên xử phạt như thế nào?”
 
“Vâng, bệ hạ, dựa theo, dựa theo pháp quy liên quan, Sullivan đại nhân tự chủ trương cãi lại mệnh lệnh của bệ hạ, là… Là…” Albert lén lút nhìn Fred một cái, mặt đầy vẻ khó xử.
 
“Trí nhớ của Albert cũng không tốt sao?”
 
Zesia lạnh lùng nhìn hắn một cái, Albert không nhịn không được run lập cập lập tức đáp: “Phạt 30 roi!”
 
“Ừm, xem ra trí nhớ của ngươi vẫn chưa có trở ngại gì.” Zesia vừa lòng gật gật đầu, nói với người hầu ở phía sau, “Đi, thả tướng quân Barend xuống, đưa ra ngoài chữa thương.”

 
Chờ mấy người hầu thả Hạ Như Yên xuống, Fred vẫn còn duy trì tư thế quỳ một gối xuống đất không dám động đậy như cũ, Zesia đang muốn đi ra cửa lại xoay người nói: “Chờ lát nữa rồi đi lãnh phạt đi, à, đúng rồi.”
 
Hắn nâng ngón tay lên chỉ vào cây roi trên mặt đất nói: “Dùng cây roi kia đi.”
 
Nói xong hắn đi thẳng ra ngoài, nhóm người hầu đỡ Hạ Như Yên cũng chăm chú đuổi theo, Albert ở lại cuối cùng nhìn khuôn mặt âm trầm như nước của Fred thở dài nói: “Ngươi… Không phải ta đã nói cho ngươi ý của bệ hạ rồi sao? Sao ngươi vẫn thiếu kiên nhẫn…”
 
“…Ta không cam lòng!” Fried ôm lấy vai trái của mình, trong giọng nói mang phẫn hận gầm nhẹ nói, “Nàng hại bả vai của ta chịu không ít di chứng, còn hại ta trở thành trò cười ở trong quân thành!”
 
Hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Albert: “Albert! Ngươi giúp ta! Ta nhất định phải diệt trừ nữ nhân kia!”
 
Trên mặt Albert lại lộ ra vẻ khó xử một lần nữa, Fred là em họ của hắn, từ trước đến nay tình cảm của hai người rất tốt, thấy Fred chịu khổ hắn cũng thật sự không dễ chịu, nhưng mà Aurora Barend là tù binh quan trọng, hắn không có khả năng làm trái ý của bệ hạ làm ra hành động ngu ngốc gì với nàng.
 
“Ai, Fred, việc báo thù tạm thời không phải vội, bệ hạ giữ Barend lại cũng là vì nàng còn có tác dụng, bây giờ ngươi ra tay với nàng trước chính là không để bệ hạ vào trong mắt, bệ hạ không tức giận mới là chuyện lạ, trước tiên ngươi chịu hình phạt này trước, dưỡng thương thật tốt, ta sẽ để ý động tĩnh của Barend ở bên kia, sau này lại bàn bạc kỹ hơn.”
 
Albert lắc lắc đầu đi ra khỏi phòng thẩm vấn, chỉ còn Fried ở bên trong cũng không biết suy nghĩ chuyện gì, qua một hồi lâu sau cũng chưa ra khỏi nhà giam.
 
………………………………………………………………………
 
“Được rồi, các ngươi có thể đi ra ngoài, nhân tiện mời Tessa tới.”
 

Sau khi nhóm người hầu đưa Hạ Như Yên tới Thiên Điện, Zesia lên tiếng ra chỉ thị đầu tiên, nhưng vào lúc nhóm người hầu đi tới cửa thì hắn lại đột nhiên gọi bọn họ lại: “Đợi đã, không cần gọi Tessa, đi lấy hòm thuốc tới đây, rồi lấy một chút băng gạc sạch sẽ.”
 
“Vâng, bệ hạ.”
 
Người hầu cung kính lui ra ngoài, lúc này Zesia đưa tầm mắt nhìn tới thiếu nữ đang bất tỉnh nhân sự nằm ở trên giường, hắn chậm rãi đi đến mép giường, nhìn gương mặt tái nhợt của nàng, bắt đầu hồi tưởng lại đôi mắt nhắm chặt kia khi mở sáng ngời động lòng người như thế nào. Hắn lại bắt đầu vô ý thức mà chuyển động chiếc nhẫn trên tay, lúc trước từng nhận được mật báo nói trên người Aurora Barend có dùng bí pháp vẽ bản đồ mật đạo quân sự dưới mặt đất của Turentbu, vốn dĩ hắn muốn tìm một thời gian phù hợp để nói chuyện với nàng, nếu có thể chiêu hàng đương nhiên là chuyện tốt nhất, nếu không thể, cũng muốn tìm ra một chút manh mối từ trong miệng nàng. Nếu như bí pháp kia nhất định có chỗ đặc thù, nếu tùy tiện hành động khiến nàng phá huỷ bản đồ trước thì sẽ mất nhiều hơn được, huống hồ hắn cũng không xác định, cái gọi là bản đồ ở người kia sau khi chết còn có thể hiện ra hay không, mà quan trọng nhất chính là, chuyện này ngoại trừ hắn và thám tử mật báo, không có bất cứ kẻ nào biết.
 
“Bệ hạ, đồ người cần đã được mang tới.”
 
“Ừm, đặt chỗ đó rồi lui ra đi.”
 
“Vâng, bệ hạ.”
 
Zesia lấy hòm thuốc tới đặt trên mép giường, hắn nhìn thiếu nữ đang hôn mê chần chờ một chút, cuối cùng vẫn đưa tay duỗi về phía cổ áo nàng, hắn cởi một chút nút thắt ở trước ngực nàng, da thịt tuyết trắng tinh tế theo vạt áo tản ra chậm rãi lộ ra. Nhưng lúc này Zesia không rảnh để thưởng thức thân thể mỹ diệu của thiếu nữ, lực chú ý của hắn đều bị miệng vết thương dữ tợn kia hấp dẫn, vật liệu may mặc bị dính máu ở trên miệng vết thương, lúc hắn nhẹ nhàng khẽ di chuyển lông mày của thiếu nhíu lại, trong miệng còn phát ra tiếng rên rỉ đau đớn đứt quãng.
 
Hẳn là hơn mười roi, ánh mắt Zesia lại lạnh lẽo vài phần.
 
————————————————————————————————————————
 
Tessa không phải nữ phụ không phải nữ phụ nha, sợ có mấy bảo bảo lo lắng nên cho mọi người uống viên thuốc an thần trước, giả thiết Tessa là cùng loại nhân vật giống như ma ma, không phải là nữ phụ! Yên tâm đi!

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.