Tiếng Gọi Trái Tim

Chương 8


Đọc truyện Tiếng Gọi Trái Tim – Chương 8

Nó đã tát hắn , 1 cái tát dồn nén biết bao sự nóng giận tích tụ trong thời gian qua , nó đã bùng phát 1 cách mạnh mẽ. Hắn không tin vào mắt mình 1 đứa yếu đuối chỉ giỏi võ mồm vậy mà hôm nay ngang nhiên dám dùng vũ lực với hắn, khuôn mặt hắn nóng rát hằn sâu vết tích vừa mới xảy ra. Nhưng nó không kiềm chế được nước mắt , những giọt nước mắt rơi lách tách .. lách tách , rồi nó ngồi quỵ xuống ôm mặt khóc như 1 đứa trẻ đang làm chuyện gì đó có lỗi. Đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến cảnh 1 người vì thói ngông nhất thời của mình mà rơi lệ những giọt nước mắt ấy như thức tỉnh tận sâu trong lòng hắn, thoáng chốc hắn trở nên dịu dàng ngồi xuống cạnh nó như để dỗ dành vậy

– Ngoan đừng khóc nữa, tui không xé nó đâu , chỉ tính chọc ngân xíu thôi, nín đi.

Ngân nghe thế ngẩng mặt lên lòng đầy thù hận.

– Anh cút ngay cho tôi , anh không hiểu cái ảnh đó quan trọng đối với tôi như thế nào đâu. nói rồi cô dùng lực đấm vào người hắn.

Tuấn không hề đầy nó ra, mặc cho nó đánh rồi đột nhiên như 1 phản xạ hắn ôm chầm lấy ngân

– tôi đã xin lỗi ngân rồi, bây giờ muốn thế nào đây.

Cả lớp đều

-ồ ……Ồ


-Tình củm quá như trong truyện ngôn tình tui đọc ý chứ ,ôi lãng mạn làm sao , biết bao nhà thơ , nhà văn đã không kiềm lòng mình trước những hình ảnh như thế này để rồi dồn hết tài năng họ sáng tác ra các tác phẩm bất hủ theo thời gian

– thôi đi bà. nhìn mà thấy trêu gai con mắt.

Đạt cười đểu:

– chà thằng đây tự nhiên thay đổi khẩu vị , nhưng tính ra cô bé này có 1 sức hút không hề nhỏ. haha từ nay có kịch hay coi rồi, đời học sinh cấp 3 ta đã bước sang 1 trang sử mới.

Nó ý thức được chuyện đang xảy ra, vội đẩy hắn ra , nhưng cú đẩy khá mạnh khiến đầu hắn va vào cạnh bàn.

– Này, có sao không thế? tui không cố ý , xin lỗi.

Hắn cười nhẹ.

– Anhr đây, không ai xé của cô đâu. Ói cái đầu của tôi sao nó đau thế này, hắn tỏ ra vẻ yếu đuối.


– xí đáng đời , cho chết ai bảo dám lục lọi đồ người khác.

– Cô đúng thật là tàn nhẫn không hỏi thăm dù chỉ 1 tiếng.

Tiếng trống vào lớp vang lên giòn giã , trong tiết học nó không thể tập trung được cứ nghĩ những chuyện vu vơ nhưng những chuyện ấy chỉ hướng đến 1 đối tượng là hắn:“ ngân ơi là ngân, mày điên thật rồi, tại sao lại nghĩ tới tên ba già đáng ghét đó cơ chứ”, và hậu quả hắn gánh chịu là có 1 cục trên đầu ướm máu nhưng nhờ có mái tóc che đi phần nào , nó cũng biết chứ tự dặn mình là không quan tâm, đây là hậu quả mà hắn phải gánh chịu do dám chơi cô, nhưng lí trí thì nghĩ thế ,còn tận sau trong lòng lại “ hơi hơi quan tâm” . Liệu lí trí có thắng được tình cảm? câu trả lời là không.

Tới tiết 4 nó chạy vèo tới phòng y tế xin ít dầu , rồi ngồi bên cạnh hắn nói

– nè , dầu đây , tha đi, kẻo có cây nấm mọc trên đầu làm mất hình tượng trong lòng mấy fan nữ của ông.

Hắn giật mình nhìn cô:

– cảm ơn cô rồi nhận lấy .

Hắn cảm thấy vô cùng ấm áp dễ chịu, khi còn nhỏ lúc nào cũng vậy chỉ có mỗi mình ông là quan tâm chăm sóc nó, nhà giàu thì có thể mua được hạnh phúc gia đình sao? mẹ và cha hắn đều dành thời gian cho công việc rất ít khi quan tâm đến hắn , khái niệm của họ là cứ gửi tiền vào thẻ tín dụng cho hắn thì đó gọi là sự quan tâm. Hắn rất ghét , rất ghét như thế , cứ mỗi lần đi học nhìn ra cổng trường thì lũ bạn được ba mẹ đón , còn hắn thì chỉ bơ vơ một mình ghen tị lắm , nhưng biết làm sao, hắn đã từng nói với mẹ nhưng đổi lại chỉ …

– còn trẻ con quá, bố mẹ đi kiếm tiền chứ đâu có rảnh như mấy người kia đâu, con phải hiểu đừng so bì với họ? Tuấn hiểu cho họ thì ai hiểu cho mình.

Ngân thấy hắn trầm ngâm 1 lúc lâu khóe mắt đỏ hoe .

– này đừng nói là cảm động quá rơi lệ nha.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.