Tiên Tuyệt

Chương 996: Lôi Đình Nhãn (Trung)


Đọc truyện Tiên Tuyệt – Chương 996: Lôi Đình Nhãn (Trung)

– Chờ một chút, nàng tên gì?

– Diêu Yểu, thế nào? Là chữ Yểu trong “yểu điệu thục nữ

Lăng Hổ Quy phì cười:

– Diêu (lảo đảo, nghiêng ngả) ư, ta cũng cảm thấy nghiêng ngả đây…

Diêu Yểu giận dữ:

– Lấy tên người khác đùa giỡn là không lễ phép!

Vũ La cũng thầm nhủ cái tên này thật kỳ quái, hơn nữa hắn cũng biết mang tên của một vị Tiên Nhân nhị phẩm thượng ra đùa giỡn là rất nguy hiểm. Bất quá cùng may vị nhị phẩm thượng này nhìn qua không quá nghiêm nghị, mình cũng không quá ngại.

– Được rồi được rồi. Cười đủ chưa vậy? Bản tiểu thư nói chuyện đứng đắn với ngươi một chút.

Diêu Yểu tỏ ra thật sự nghiêm trang:

– Nếu ngươi thật sự là Tam Phù Thiên Công, vậy mối mua bán này quá nửa có thể thành. Trong tay ta có một phần bút ký Tam Phù Thiên Công, bất quá không phải là của Mãng Ứng Long, ngươi ra giá đi.

Vũ La sửng sốt một chút, đây thật là nỗi vui ngoài ý muốn.

Thật ra hắn cũng không quan tâm bút ký là của ai, hắn chẳng qua là cần một phần tài liệu nhập môn Tam Phù Thiên Công mà thôi, vốn hắn cho là lần này nhất định phải thất vọng mà về, không ngờ tình thế thay đổi, vô tình tìm được như vậy.

– Nhưng ta còn chưa nhìn thấy là bút ký gì, làm sao biết nên trả nàng bao nhiêu tiền?

Diêu Yểu suy nghĩ một chút:


– Cũng đúng, hay là như vậy đi, ta cho ngươi xem phần đầu trước, sau khi ngươi xem xong sẽ quyết định giá bao nhiêu, có được chăng?

Vũ La đáp ứng:

– Được.

Diêu Yểu vung tay lên:

– Được, đi lấy với ta.

Diêu Yểu cũng không có đem theo tất cả mọi thứ ở trên người, trên thực tế, phần lớn tài sản của nàng đều gửi trong tiền trang. Trên người nàng chỉ mang theo một ít tiên ngọc, còn có vài viên tiên đan, ít ỏi tới mức đáng thương.

Vũ La kinh ngạc hỏi:

– Vì sao vậy?

Tiên Nhân có đủ các loại thủ đoạn, cho dù là muốn mang theo một tinh cầu trên người cũng không phải việc khó gì.

Diêu Yểu khoát khoát tay:

– Vậy cũng không được, mang theo bên người, nếu như bị người đánh cướp, vậy coi như ta phải tự nhận mình xui xẻo. Gửi ở tiền trang, có chuyện gì xảy ra ta có thể tìm tiền trang đền cho ta.

Trên Cửu Giới Tinh Hà này có lẽ đã hàng vạn năm không gặp tên cướp nào ngu xuẩn, có chỉ số ngu vượt qua Cửu Đầu Đại Vương, có như vậy mới dám đi đánh cướp một vị Tiên Nhân nhị phẩm.

Diêu Yểu rất thích nói chuyện, chỉ cần là chuyện không liên quan tới “cơ mật buôn bán”, cơ hồ nàng hỏi gì đáp nấy.

Đi không bao xa, Vũ La đã hiểu rõ tính cách vị cô nương này, đệ nhất chính là yêu tiền. Lăng Hổ Quy có vẻ không chịu nổi điểm này:


– Nàng kiếm nhiều tiền như vậy để làm gì?

Diêu Yểu rất nghiêm túc:

– Ngươi không thể nói như vậy, không có tiền làm sao được? Không có tiền nửa bước khó đi.

– Thật ra yêu cầu của ta rất đơn giản, kiếm đủ ba ức tiên ngọc phòng thân, sau đó gả cho một tên con trời có chỗ dựa thâm hậu, lúc ấy có thể sống cuộc sống sung sướng không cần lo nghĩ.

Mọi người trợn mắt há mồm, Diêu Yểu cũng trợn mắt:

– Nhìn cái gì vậy? Tuy rằng con trời không tốt, đầy tật xấu, nhưng người ta có chỗ dựa. Sau này nếu có chuyện gì cũng không cần ta lo lắng, cho dù y không thể quan hệ như quan hệ nam nữ bình thường, ta cũng không ngại, đừng nói là chút tật xấu kia.

Vũ La thật sự muốn chĩa ngón tay cái lên cất lời khen từ tận đáy lòng:

– Cô nương, nàng thật là chí tại cao xa!

Kinh doanh tiền trang ở Tiên giới có hơi khó xử, cho nên cơ hồ các tiền trang đều kinh doanh thêm các ngành nghề khác. Cũng giống như tiền trang mà Diêu Yểu hay giao dịch, Hanh Đạt tiền trang, chính là một nơi mua bán tin tức. Đây cũng là do Diêu Yểu tiết lộ cho bọn Vũ La.

Hanh Đạt tiền trang một tháng cũng khó có người tới một chuyến, vị chưởng quỹ ốm yếu gầy nhom tỏ ra hết sức nhiệt tình với “thân chủ lớn” Diêu Yểu. Lão vội vàng dẫn mọi người ra phía sau, nơi đó có một ít mật thất nhỏ hẹp, dành cho người cất giữ đồ hay tránh né cừu gia. Nếu ngươi thích bế quan tu luyện ở chỗ này, vậy cũng tùy ngươi.

Mật thất của Diêu Yểu tự nhiên sẽ không để cho bọn Vũ La đi vào. Bọn Vũ La chờ ở bên ngoài, Diêu Yểu đi vào không bao lâu đã cầm một miếng ngọc đi ra giao cho Vũ La:

– Ngươi xem thử một chút, đây là thiên thứ nhất.

Vũ La dùng nguyên hồn đảo qua, lập tức biết rõ ràng nội dung bên trong, thiên thứ nhất này chính là thiên trụ cột mà Vũ La cần nhất. Trong đó giảng giải một ít nguyên lý cơ bản nhất của Tam Phù Thiên Công.


Vũ La gật đầu một cái:

– Có thể được, ta cho nàng… Năm mươi vạn tiên ngọc.

– Cái gì mà năm mươi vạn?

Diêu Yểu đang muốn kêu rên rằng mình thua thiệt, Vũ La đã khoát tay ngăn nàng lại:

– Nàng xem ta có giống như một con heo ngu xuẩn không?

Diêu Yểu tỏ ra bất đắc dĩ:

– Không giống.

– Vậy thì phải rồi, ta không phải là một con heo ngu xuẩn, tự nhiên nhìn ra được nàng một mực giữ lại bút ký này không bán đi, nhất định không phải là vì nó là thứ cao cấp gì đó, mà chỉ ghi một vài điều cơ bản nhất, tất cả Tam Phù Thiên Công đều biết. Bọn họ không chịu bỏ tiền mua, người khác lấy được cũng không có tác dụng gì. Ta cho nàng năm mươi vạn, chỉ là vì ta đã xem thiên thứ nhất, không tiện phủi tay rời đi, năm mươi vạn này không phải là mua bút ký của nàng, mà là ta giữ danh dự của mình.

Diêu Yểu bất đắc dĩ bĩu môi một cái:

– Được, lão nhân gia ngài là người tinh minh, được chưa? Năm mươi vạn, cho ngươi đó.

Nàng ném cả bản bút ký cho Vũ La. Vũ La cũng thật sự không để ý lắm tới vật này, thờ ơ bắt lấy, sau đó đưa cho Diêu Yểu năm mươi vạn tiên ngọc. Diêu Yểu chỉ cần kiếm tiền, lập tức mặt mày hớn hở, cầm tiên ngọc nhảy chân sáo đi gửi cho lão chưởng quỹ.

Đến lúc nàng trở lại, thần sắc lại có hơi đổi khác, kéo mấy người Vũ La sang bên với vẻ thần bí, hạ giọng nói:

– Lão chưởng quỹ có tin tức trong tay, trước mắt lão vẫn chưa bán đi. Tin này liên quan tới một Lôi Đình Nhãn.

– Lôi Đình Nhãn?

Lăng Hổ Quy thét một tiếng kinh hãi:


– Thật ư?

Diêu Yểu gật đầu:

– Lão chưởng quỹ làm chuyện này dựa vào danh tiếng, tuyệt đối sẽ không bán tin tức giả cho ta.

Tiên giới tu luyện cũng giống như hạ giới, hấp thu khí tiên linh bên ngoài vào cơ thể, ngưng đọng lại, chuyển hóa thành tiên nguyên của mình. Tiên nguyên càng hùng hậu, lực lượng cũng càng hùng mạnh.

Mà nồng độ của khí tiên linh bên ngoài không nghi ngờ gì liên quan tới chuyện cơ thể có thể ngưng đọng bao nhiêu tiên nguyên.

Lôi Đình Nhãn tương tự với động thiên phúc địa ở Ngũ Phương giới, quá trình sinh ra khác hẳn nhau. Có khi vì nơi này sắp ra đời một hằng tinh, có khi vì nơi này đã có một viên Hắc Minh Tinh Nhãn từng biến mất, có khi vì nơi này đã từng tọa hóa một con tinh thú nhất phẩm.

Thậm chí còn có rất nhiều nguyên nhân ly kỳ cổ quái.

Bên trong Lôi Đình Nhãn, khí tiên linh nồng đậm tới mức khó lòng tin được, tu luyện trong đó làm ít ăn nhiều.

Chỗ khác duy nhất với động thiên phúc địa của hạ giới chính là, thọ mệnh của Lôi Đình Nhãn quá ngắn. Nghe nói Lôi Đình Nhãn ngắn nhất ba ngày liền tiêu vong, cho tới hiện tại Lôi Đình Nhãn kéo dài nhất cũng chỉ duy trì ba năm mà thôi.

Tuy rằng thời gian ngắn ngủi như vậy, nhưng Lôi Đình Nhãn giúp cho Tiên Nhân tu luyện rất nhiều, tăng lên một, hai cấp là chuyện bình thường.

Vì vậy Lăng Hổ Quy vừa nghe nói chuyện liên quan đến một Lôi Đình Nhãn, nhất thời cảm thấy hứng thú.

Vũ La cùng Lương Mạt Vũ có chút hoài nghi nhìn Diêu Yểu:

– Vì sao nàng lại nói tin tức này cho chúng ta biết?

Hai bên chẳng qua là bình thủy tương phùng, chỉ có một lần mua bán mà thôi. Tin tức về Lôi Đình Nhãn trân quý như vậy, bất kể người nào cùng muốn độc chiếm mới phải.

Diêu Yểu tỏ ra bất đắc dĩ:

– Lão nhân kia mở miệng đã đòi ba trăm vạn tiên ngọc, bản tiểu thư phải bao nhiêu năm mới có thể kiếm được ba trăm vạn tiên ngọc? Không bằng chúng ta hợp tác, dù sao khí tiên linh trong Lôi Đình Nhãn nồng đậm vô cùng, mấy người chúng ta cùng nhau đi vào, hiệu quả cũng không hơn kém gì mấy. Các ngươi đông người, ta chỉ cần bỏ ra một phần sáu tổng số tiền là được.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.