Tiên Tuyệt

Chương 1017: Tương kiến cố nhân (Trung)


Đọc truyện Tiên Tuyệt – Chương 1017: Tương kiến cố nhân (Trung)

Ma Tổ im lặng, không hề phủ nhận.

Vũ La sờ sờ cằm. Thật ra trong khoảnh khắc thấy Ma Tổ và đám thủ hạ của lão xuất hiện, trong lòng hắn đã có quyết định. Chỉ là Ma Tổ cương quyết bướng bỉnh, tâm cơ sâu nặng, giảo hoạt mà không dễ khống chế, Vũ La phải nắn gân lão một phen, nên mới cho Diêu Yểu nện lão một trận trước.

Diêu Yểu đã là nhất phẩm trung, Ma Tổ trong thời gian ngắn đừng mong qua mặt được nàng.

Vũ La sử dụng ân uy cùng lúc, như vậy kế tiếp hẳn nên thi ân rồi.

– Gần đây các ngươi ở đâu?

Vũ La làm như vô ý hỏi, Ma Tổ cũng không giấu diếm chuyện này. Lão đã rơi vào tay Vũ La, còn lo người ta biết sào huyệt của mình sao?

– Ở trên một tinh cầu nhỏ gần đây, không có tài nguyên, cũng không có ai ở.

Vũ La nhìn lão nói:

– Tinh cầu hoang vu kham khổ như vậy, có lẽ những thủ hạ huynh đệ của lão khó lòng chịu được…

Ma Tổ tỏ ra bất đắc dĩ:

– Cũng là người tu hành, có gì mà không chịu được…

Vũ La nói:

– Ta có một mảnh địa bàn trên Cự Tượng Tinh, lão có muốn tới đó không? Ma Tổ hai mắt sáng ngời:

– Cự Tượng Tinh? Làm sao có thể, đây chính là địa bàn mà năm vị Tiên Tôn chia cắt, chẳng lẽ ngươi là thủ hạ của một trong năm vị Tiên Tôn?


Vũ La mỉm cười lắc đầu, Ma Tổ chợt phản ứng:

– Ngươi nói như vậy là ý gì? Ngươi muốn ta thần phục với ngươi ư? Nhưng ta…

– Được rồi…

Vũ La cắt ngang lời khoác lác của lão:

– Thời huy hoàng của lão đã qua, hãy nhìn xung quanh xem, người đi theo ta không ai có thực lực kém hơn lão cả.

Trong số ba người mà Vũ La dẫn theo lần này, Dạ Huy có đẳng cấp thấp nhất, nhưng y có Phù Hạch Tiên Binh và Phù Vận Tiên Văn của Vũ La, chiến lực cũng không kém hơn Ma Tổ.

Ma Tổ trầm mặc hơn nửa ngày, thở dài một tiếng nói:

– Đừng nói những chuyện này nữa, nếu ngươi nể tình cố nhân tha cho ta một mạng, trong lòng ta sẽ nhớ rõ ân tình của ngươi. Bằng ngươi không chịu tha ta, vậy động thủ mau mau một chút.

Vũ La nở nụ cười:

– Tiền bối, Khẩu Tru Thiên Hạ của lão đâu rồi?

Ma Tổ biến sắc:

– Ta biết là ngươi chú ý đạo thiên hạ đệ nhất kỳ phù của ta…

Vũ La lắc lắc đầu:


– Có lẽ Khẩu Tru Thiên Hạ của lão vẫn chưa trải qua tinh phong rèn luyện?

Ma Tổ không nói gì.

– Cũng không phải là đạo Thiên Mệnh Thần Phù nào cũng có thể vượt qua tinh phong rèn luyện thành công, điểm này chắc lão hiểu rõ hơn ta. Nếu có Khẩu Tru Thiên Hạ bên mình, vậy vì sao lão hoàn toàn không có lực hoàn thủ dưới tay Diêu Yểu như vậy? Lão không nắm chắc làm cho Khẩu Tru Thiên Hạ thông qua tinh phong rèn luyện, cho nên vẫn không dám phóng xuất nó, có đúng không?

Ma Tổ hừ một tiếng:

– Ngươi đoán không sai. Nhưng ngươi nói với ta chuyện này là có ý gì?

Vũ La thản nhiên nói:

– Lão đi theo ta, ta giúp lão hoàn thành tinh phong rèn luyện cho Khẩu Tru Thiên Hạ. Ta đảm bảo, tuyệt đối không có vấn đề.

Ma Tổ cười lạnh một tiếng đang định nói, Vũ La đã cướp lời:

– Nếu như thất bại, ta bồi thường cho lão một đạo Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất!

Ma Tổ vừa muốn nói chuyện, Vũ La không cho lão có cơ hội, phóng xuất ba đạo Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất Bách Vạn Nhân Đồ, Thiên Địa Tù Lao, Đại Thiên Thế Giới một lượt.

Cả tiểu thuyền tràn ngập một cỗ lực lượng cường hãn khiến cho người ta gần như ngạt thở. Sắc mặt ba người Lương Mạt Vũ đại biến, tuyệt đối không ngờ Vũ La vẫn còn giữ lại thủ đoạn như vậy.

Ba đạo Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất xuất hiện một lượt, cho dù là Lý Tu Viễn sống lại, Vũ La cũng có lực đánh một trận.


Lương Mạt Vũ nghiến răng hỏi:

– Vì sao ngươi có thể một mình tu luyện nhiều đạo Thiên Mệnh Thần Phù như vậy?

Thiên Mệnh Thần Phù chính là bản mệnh chí bảo, cũng giống như Ngũ Phương giới, Tiên Nhân trên Tiên giới cũng chỉ có được mỗi người một đạo. Lương Mạt Vũ kiến thức rộng rãi, nhưng cho tới bây giờ chưa từng thấy qua có người có thể đồng thời thi triển nhiều đạo Thiên Mệnh Thần Phù như vậy.

Diêu Yểu đứng tròng hai mắt, nước dãi chảy ròng ròng. Trong mắt nàng, những đạo Thiên Mệnh Thần Phù này chính là rất nhiều tiền…

Ma Tổ nhìn thấy cả ba đạo Thiên Mệnh Thần Phù đều hoàn thành tinh phong rèn luyện, trong mắt không khỏi ánh lên vẻ thèm muốn khác khao. Nhưng tính lão đa nghi nên hỏi:

– Ngươi nói như vậy, làm sao ta tin ngươi được? Nếu ngươi chiếm Khẩu Tru Thiên Hạ của ta, không trả lại cho ta thì sao? Nếu như thất bại, không phải là ta mất luôn cái mạng này…

Vũ La không kiên nhẫn ngắt lời lão:

– Đừng nói lời nhảm nhí nữa, nếu ta dùng vũ lực cưỡng đoạt, hiện tại lão còn có thể phản kháng hay sao, cần gì ta phải vẽ rắn thêm chân?

Ma Tổ nghĩ lại cũng phải, thế nhưng bảo lão phải thần phục Vũ La, thần phục tên nhãi mà lần đầu gặp mặt mình có thể tiện tay bóp chết, lão thật sự có chút không cam lòng.

Vũ La thản nhiên nói:

– Lão hãy suy nghĩ kỹ đi, Nếu lão dẫn theo các huynh đệ lang thang trong tinh hải, bất cứ lúc nào cũng có thể bị tiêu diệt. Nếu lão theo ta đi Cự Tượng Tinh, sẽ có được một mảnh địa bàn, còn có thể tiếp tục thi triển Khẩu Tru Thiên Hạ của lão.

Vũ La nói xong, không nói thêm gì nữa.

Người như Ma Tổ thật ra không thể dùng ngôn ngữ mà thuyết phục. Nếu lợi ích Vũ La đưa ra không đủ, bất kể thế nào lão cũng sẽ không chịu thần phục. Hơn nữa dù có thần phục, mức độ trung thành cũng sẽ không cao.

Lương Mạt Vũ ở bên cạnh thấy vậy, chợt nói một câu giữa lúc không khí trong tiểu thuyền đang trầm mặc:

– Vũ La chính là một vị Tam Phù Thiên Công tiền đồ vô lượng.

Hai vai Ma Tổ run lên, nhìn Vũ La với vẻ khó có thể tin.


Lời Lương Mạt Vũ chỉ có bấy nhiêu đã dừng lại. Hiển nhiên y muốn cho Ma Tổ biết, ích lợi của lão khi thần phục Vũ La cũng không chỉ có địa bàn và Khẩu Tru Thiên Hạ. Chỉ cần Vũ La muốn, cũng có thể giúp lão gia tăng lực lượng.

Từ lúc Ma Tổ tiến vào Tiên giới cho tới bây giờ, tao ngộ mà Ma Tổ trải qua thê thảm hơn tưởng tượng của lão khi còn ở Ngũ Phương giới rất nhiều, rốt cục vẫn chưa đủ lực lượng, cho dù thêm cả Khẩu Tru Thiên Hạ cũng vẫn còn rất kém. Nhưng Vũ La là Tam Phù Thiên Công, vậy thì lại khác, hắn sẽ giúp lão gia tăng lực lượng nhanh hơn rất nhiều.

Vũ La không hề hứa hẹn gì với Ma Tổ về thân phận Tam Phù Thiên Công của mình. Trong lòng Ma Tổ cũng hiểu rõ, đây là hắn muốn xem biểu hiện của mình.

Lão do dự mãi, rốt cục không chịu được trước sự hấp dẫn của lực lượng, chậm rãi quỳ xuống trước mặt Vũ La:

– Tang Xạ Nhật bằng lòng đi theo tiên sinh.

Vũ La mỉm cười, đưa tay ra. Ma Tổ Tang Xạ Nhật chậm rãi phóng xuất thiên hạ đệ nhất kỳ phù Khẩu Tru Thiên Hạ của mình, Vũ La nhận lấy hai tay hợp lại, nhắm mắt.

Trong lòng bàn tay hắn, Vu lực màu vàng sẫm không ngừng bộc phát, lóe ra điểm điểm hào quang màu vàng sẫm.

Tang Xạ Nhật một mực phủ phục trên mặt đất, không dám nhìn vào hai tay Vũ La. Thật ra lão vô cùng lo lắng, lo rằng Vũ La sơ sẩy sẽ hủy mất Khẩu Tru Thiên Hạ của lão. Tuy rằng Vũ La đã nói trước nếu thất bại sẽ bồi ường cho lão, nhưng lão cũng không coi là thật.

Sau chừng một canh giờ, Vũ La dang rộng hai tay, Khẩu Tru Thiên Hạ chậm rãi bay lên.

Sắc mặt mọi người có mặt đều biến. Bọn họ có thể nhìn ra Khẩu Tru Thiên Hạ đã khác so với trước kia, sau khi trải qua tinh phong rèn luyện đã có thể sử dụng được trong tinh hải.

Lương Mạt Vũ hiểu rất rõ ràng, đồ vật ở thế giới cấp thấp khi tiến vào Tiên giới, lúc trải qua tinh phong rèn luyện xác suất thành công thấp tới mức nào. Tài liệu, bảo vật có đẳng cấp càng cao, xác suất này càng thấp. Đây là nguyên nhân giá rất nhiều tài liệu trên Tiên giới cao không thể tả.

Y kinh nghi nhìn Vũ La:

– Ngươi làm thế nào mà được như vậy, không ai có thể bảo đảm tinh phong rèn luyện tuyệt đối thành công…

Vũ La cười cười:

– Ta lại cảm thấy chúng ta có thể kiếm tiền từ chuyện này.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.