Đọc truyện Tiên Linh Thánh Cảnh – Chương 6: Mang cữu xuyên thần, đạo bất hợp nhân
Thiên Long giải thích chi tiết về Biến Thể Chuyển Đạo Tu Chân cho Đằng Hải nghe:
“Biến Thể Chuyển Đạo Tu Chân là một bộ ngũ linh pháp tắc, một quyển pháp tắc cổ nhất được tạo ra bởi Hỗn Tử, đứa con của Hỗn Độn. Nó mang trong mình nhiều quy luật pháp tắc của thế giới quy tụ tạo thành, mọi nhân vật nào cũng đều có thể lĩnh ngộ dù cho có là phế vật đi chăng nữa.”
“Dù giúp cho bản thân tu luyện đồng đều tất cả như tôi luyện nhục thể, cải hóa hồn linh, biến thể thần hồn giúp cho việc tu luyện đơn giản và ngắn hơn nhưng lại có một nhược điểm cực lớn đó là muốn lĩnh ngộ thì phải trải qua Mang Cữu Xuyên Thần.”
“Mang Cữu Xuyên Thần là một thử thách được tạo ra nhằm tôi luyện chủ thể, giúp chủ thể đủ tư cách để lĩnh ngộ. Mang Cữu Xuyên Thần gồm 5 thử thách, các thử thách lại cách nhau một chặn đường đầy gian lao vất vả để vượt qua, từ đó chủ thể phải tự mình khám phá và lĩnh ngộ những pháp tắc có trong đó để vượt qua từng ải.”
“Vậy thì cả thế giới này chỉ có 5 pháp tắc thôi sao?”
Đằng Hải hỏi ngẩn người ra, Thiên Long đáp rằng:
“Trong thế giới này có vô số pháp tắc khác nhau, cái này chỉ là một phần thôi”
“Trong đó Biến Thể Chuyển Đạo Tu Chân chỉ nắm giữ 5 pháp tắc là Không gian, Thiên địa, Khí, Đạo, Nhân còn chi tiết ngài đành tự tìm hiểu trong đó, ta không thể giúp ngài”
Đằng Hải tò mò, mở quyển trục pháp tắc ra. Ngay lập tức Đằng Hải bị kéo vào trong quyển trục.
“Aaaaaaa….”
Đằng Hải ngã “Bộp” ngay giữa một bãi cỏ.
Tưởng chừng khung cảnh thử thách sẽ gian lao, nhưng trong quyển trục lại là một không gian bao la rộng lớn cây cỏ, trời xanh nhưng vào trong đó, Thiên Long bị cưỡng chế chìm vào giấc ngủ, để Đằng Hải buộc phải phiêu du một mình.
Đằng Hải bắt đầu di chuyển, đi được một lúc thì hắn thấy một cái bảng đá tên là NHÂN, đằng sau là một ngôi làng nhỏ.
“Có lẽ ngôi làng này tên là nhân chăng?” – Đằng Hải nghĩ thầm
Hắn đi vào nhưng không ngờ rằng đó chính là thử thách đầu tiên mà hắn phải ngộ ra.
Bước vào ngôi làng, đó là một quang cảnh bình yên tươi vui, trẻ con nô đùa, các lão thì đang đánh cờ, đó là một quang cảnh rất đỗi yên bình.
Bỗng dưng có một người đàn ông chạy tới, tuổi cũng đã già hỏi Đằng Hải:
“Này cháu bé, cháu muốn ăn kẹo hồ lô không? Ta cho cháu này!”
Người đàn ông đó cho kẹo mà không lấy tiền, khiến Đằng Hải nghi ngờ không ăn, hắn cầm cây kẹo hồ lô nhìn một cách cẩn thận. Bỗng có một bé trai với ánh mắt đầy ẩn ý, nói với Đằng Hải:
“Đừng ăn cây kẹo và đi khỏi nơi này, trước khi ngươi mất niềm tin vào cuộc sống, bị giam cầm ở đây mãi mãi”
Đằng Hải ngạc nhiên nhìn, tên đàn ông đánh tiếng đuổi thằng bé ấy đi, nó lẳng lặng bỏ đi nhưng vẫn ngoảnh đầu lại nhìn.
Đằng Hải giờ mới nhận ra có điều gì đó bất thường ở đây, nhưng một đứa trẻ thì có thể luận ra được gì?
Ngồi ở ghế trong làng, hắn vừa ăn xong cái kẹo, ngay lập tức có một cảm giác buồn ngủ ập tới, hắn gật gà gật gù.
Bỗng dưng, sau lưng hắn là bóng dáng người đàn ông lực lưỡng cầm cái túi lớn bắt hắn vào.
Sau đó được một lúc, Đằng Hải tỉnh dậy, trước mắt hắn là tên cho hắn kẹo, tên đã bắt hắn và một ông béo cầm con dao chặt thịt lợn.
Bọn chúng đang bàn về việc dùng Đằng Hải thay thịt lợn ra để mang ra chợ bán, rồi còn cười rú lên, nghe thôi mà đã cảm thấy ghê tởm.
Ngay lúc đó, thằng nhóc lúc trước đã ngay sau Đằng Hải, đang cắt sợi dây trói hắn, vừa cắt vừa nói:
“Đó ta đã nhắc ngươi rồi không nghe, giờ ta sẽ cứu ngươi, ngươi cứ chạy trước đi việc còn lại cứ để ta lo!”
Nói dứt lời, lũ người kia đã phát giác ra, lập tức chạy tới. Tên nhóc con cũng chỉ kịp nói “CHẠY MAU!!!” rồi sau đó bị tên to xác tóm đầu nhấc lên.
Nếu như bao đứa nhóc thì ngay sau đó sẽ chạy ngay nhưng đằng này lại khác, Đằng Hải cầm dây thừng, nhảy lên thắt cổ tên to xác để cứu thằng nhóc ra, ngay lập lức lộ ra tu vi Võ sư, hắn liền buộc dây lên nóc nhà, treo tên to xác lên trên.
Ngay từ đầu hắn đã ẩn tu vi, chờ thời cơ thì bộc lộ nó ra, cùng với kiến thức nói rõ điểm yếu trên cơ thể con người trong một quyển sách ở thư sách, hắn tỏ ra vô cùng điêu luyện nhờ luyện đi luyện lại nó trong thần thức.
Dù thế, cơ thể hắn vẫn run trước việc lần đầu giết người nhưng hắn đã mặc kệ bởi cứu người là quan trọng.
Hắn đánh bại tên béo bằng cách đánh thẳng vào đan điền của hắn, dồn sức giáng một đòn thật mạnh khiến đan điền tên béo vỡ vụn ra, phế đi tu vi hắn.
Lúc đó, Đằng Hải mới nhận ra hai tên kia đang hấp thụ linh khí một cách điên cuồng.
“Người này lại vẫn có thể hấp thu linh khí nhanh như vậy!?”
Bỗng dưng hai tên kia từ người thường đột phá lên hẳn Võ tông.
“CÁi Gì!?”