Đọc truyện Tiên Linh Song Nguyệt – Chương 5: Thiên Mệnh Hiện – Tuyệt Thế Thiên Tài
Dưới ánh mắt mong chờ,Nghi ngờ của hai vị tuyệt sắc Tiên Tử, hắn nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Vô thức……..
Viên ngọc chợt dao động nhẹ nhàng tỏa ra ánh sáng nhẹ nhàng màu trắng giống như vầng hào quang. Một vệt sáng màu vàng xuất hiện, nhanh chóng tụ lại giống mặt trời nhỏ màu vàng.
-“Kim……..là kim thuộc tính”.Bạch Nguyệt Tiên Tử nhẹ nhàng hô lên.
-” Khoan…….”
Dưới ánh mắt ngạc nhiên của hai nàng, một vệt sáng màu xanh lục dần dần hình thành, lần này ánh sáng màu xanh lục là hình ảnh của một chiếc lá.
_”Mộc…….. là mộc thuộc tính”.
Lần này thì đến lượt Huyết Ảnh Nguyệt Vũ kinh ngạc thốt lên. Tư chất Cao, xem ra cũng có chút bổn sự, song thuộc tính, xem ra con đường tu luyện sau này khá rộng mở.
Nhưng chưa hết câu nói. Một vệt sáng lại chậm rãi hình thành.
_” Lam……..Là thủy thuộc tính”. Hai nàng kinh hô.
Tư chất Tuyệt, một thiên tài, thật không thể nào, một con người không có khí tức dao động lại kích hoạt được đến ba loại thuộc tính. Một viên ngọc thô chưa được mài dũa, tương lai ắt sẽ là một viên Minh Châu. Nhìn ánh sáng màu lam tụ lại hình giọt nước long lanh,không khỏi hiện lên ánh mắt hài lòng.Nhưng cũng khong thiếu vẻ nghi ngờ ánh lên trong mắt hai người.
_”Sư……. sư tỷ….không… phải muội hoa mắt… đấy chứ?”.
Bạch Nguyệt Tiên Tử ánh mắt kích động, che miệng, ngón tay ngọc của nàng run rẩy chỉ…….
Lần này đến Huyết Nguyệt Ảnh Vũ mắt đẹp tròn xoe, kinh ngạc nhìn thấy việc khiến sư muội nàng líu lưỡi
_”Hỏa…”
_”Thổ..”
Là Toàn chúc……..thật sựHai người nhìn 5 thuộc tính nhẹ nhàng xoay tròn trong viên ngọc, đầu óc trống rỗng. Tư chất Chí Tôn.Thiên tài…. không phải gọi là yêu nghiệt,tuyệt thế, thiên tài trong những thiên tài.
Ngũ hành tương sinh tương khắc. Người sở hữu trên ba thuộc tính đã mấy vạn năm chưa thấy xuất hiện,chứ đừng nghĩ là có cả năm thuộc tính.Điều này nói lên chuyện gì???
_”Thiên Mệnh Hiện” Thiên Băng Địa Liệt
_”Nghịch Thiên Chuyển” Ngạo Thương Khung
Hai nàng cùng thốt lên khi nhìn thấu suy nghĩ trong ánh mắt của nhau.Bờ vai hai nàng run rẩy, ngàn năm….. hơn ngàn năm. Hy vọng chợt lóe lên…..Nét nghi ngờ trong mắt đã bị kích động phai mờ, không cần biết hắn là ai,từ đâu đến, cũng như mục đích đến nơi này, có hay không cũng giống như cách mà mọi người đến đây. Tương truyền từ cổ xưa đã thành sự thật.
Ngọn gió khẽ lướt qua mái tóc của hai nàng. Một đỏ rực,một trắng xóa tung bay trong làn gió.
Nỗi cô đơn……
Sự mong mỏi……..
Chất chứa trong lòng hơn ngàn năm.
Ánh mắt giao nhau.
Hai bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy nhau,ngước mắt cùng nhìn về một nơi nào đó xa xăm.Hi vọng, khát khao lại một lần nữa dâng lên.
Tách……….
Lệ châu……. nhẹ tung bay theo làn gió.Là nước mắt của hi vọng.