Đọc truyện Tiền Kiếp – Chương 1: Giấc mơ
Nửa đêm Huy bật dậy, mồ hôi đầm đìa ướt chan cả cái áo ba lỗ rách nát của nó, cổ họng nó khát khô ran lại. Hôm nay đã là lần thứ 3 trong tuần này Huy lặp đi lặp lại giấc mơ vừa rồi, sống lưng vẫn rợn lên cái cảm giác của lưỡi gươm đi xuyên từ đỉnh đầu nó xuống tận khoang ngực. Trong mơ, Huy thấy mình bị bao vây bởi một đám kì dị, có hai gã ăn mặc như những thổ dân miền núi, đầu đội nón cỏ, vai đóng giáp và dưới hông đóng khố. Hai gã này đè tay Huy xuống khiến nó phải quỵ xuống đất không đứng dậy được, xung quanh có một đám-có vẻ là lính gác, bao vây chĩa rất nhiều giáo mác vào người Huy. Điều kì dị nhất là đám lính gác này mang thân hình màu xanh lá nhàn nhạt, mặt mũi chúng có đôi chút quái dị, cụ thể là chúng có đôi mắt màu vàng hơi lồi ra và có…….thứ gì đó trông giống mang cá thay vì lỗ tai. Huy tròn xoe mắt nhìn xung quanh rồi cất tiếng hỏi:
_ Mấy….mấy người là ai? Tui đang ở đâu?
_ Haha, Vương, haha, bá chủ của thiên hạ có ngờ rằng hôm nay ngươi có ngày này.
Tiếng nói vang vọng cả khu, Huy ngơ ngác nhìn xung quanh cho đến khi nó nhận ra tất cả mọi người xung quanh đều đang ngước đầu nhìn lên trên khiến nó cũng ngước lên theo. Ở trên cao có một người mặc tướng giáp, áo choàng, đầu đội vương miện uy nghi lẫm liệt y hệt tay Tây Sở Bá Vương mà nó vừa xem phim TVB hồi chiều này, người đàn ông này đang từ từ…..bay xuống trước sự ngạc nhiên cực độ của Huy. Nó há hốc mồm kinh ngạc nhìn người đàn ông này cho đến khi ông ta “hạ cánh” xuống hẳn, bằng một động tác rất nhanh người này lướt đến chỗ Huy đang quỳ:
_ Vương, năm xưa ta đã hết lời khuyên ngươi, bảo ngươi đừng chống lại mệnh trời, cớ sao không nghe để ra nông nỗi này
_ Vương là thằng nào? Ông nói cái gì tui không hiểu gì hết ráo vậy?
_ “Hết ráo” là gì? Vương, không phải ngươi bị lôi oanh vào đỉnh đầu nên bị sao rồi chứ?
_ Hả? Lôi oanh gì vậy ba, đóng kiếm hiệp hả? Tui nhắc lại tui ở đâu và Vương là thằng nào mà ông gọi tui như vậy?
_ “Tui”? “Ba”? “Kiếm hiệp”? “Thằng”? Sao nghe lạ vậy? – Người đàn ông tỏ vẻ bối rối
_ Vương là ai? – Huy gằn giọng xuống
_ À, đáng ra bậc trưởng bối ta phải tôn kính ngươi, gọi đầy đủ tên của người ra mới đúng, nhưng kẻ dám chống lại Thần Đế như ngươi không xứng. Ta gọi ngươi tiếng “Vương” đã là tôn kính ngươi lắm rồi. Hôm nay ta phụng mệnh Thần Đế thi hành hình phạt với ngươi.Từ hôm nay trở đi, ta mới là Vương!
_ Đế nào? Hình phạt gì nữa, ê ê ông làm cái gì vậy?
Huy không ngừng hỏi người đàn ông kia, nó cảm thấy lo lắng thật sự vì người đàn ông kia bắt đầu rút lưỡi gươm ra khỏi vỏ. Đó là lưỡi gươm rất kỳ lạ, có khắc những ký tự tượng hình mà Huy chưa từng thấy tới nhưng nó cảm thấy vô cùng quen thuộc. Thanh gươm trong tay của người đàn ông kia bắt đầu phát sáng khi ông ta lầm rầm những câu nói vô cùng khó hiểu, ông ta lại bắt đầu lơ lửng lên không trung trong khi vẫn đang nhắm nghiền mắt lẩm bẩm những câu nói nghe nom như những câu thần chú đó.
[email protected]#EFR#$#[email protected][email protected]^$%@#$ – Người đàn ông vừa lơ lửng vừa niệm chú
Thanh gươm dưới những câu nói vô nghĩa trên ngày càng sáng hơn, những ký tự tượng hình trên thanh gươm như những hình ảnh 3D uốn lượn trên thanh gươm rất sống động. Đoạn người đàn ông mở mắt ra, mắt ông ta sáng quắc lên một màu đỏ tươi, như thể đang đeo lens dạ quang của đám hotgirl vẫn hay đeo thường đi beer club chỗ Huy làm phục vụ bán thời gian vậy:
_ Được, Vương, đến giờ ông phải đền tội, ta phụng mệnh Thần Đế, ban cho ông hình phạt Ngũ Mệnh Cửu Kiếp Phục Linh, lĩnh tội! Yaaaaaaa
Người đàn ông hét lên một tiếng thật to trước khi từ không trung bay xuống với tốc độ cao, cắm mũi gươm xuyên đỉnh đầu của Huy. Thằng Huy chỉ kịp kêu một tiếng thật lớn trước khi giật mình tỉnh dậy mới phát hiện ra tất cả chỉ là giấc mơ. Tuy chỉ là mơ nhưng cảm giác nó rất thật, thật đến nỗi nó vẫn còn cảm nhận được nỗi đau thấu tận tim gan khi lưỡi lươm chạm vào đỉnh đầu nó, cho đến cảm giác lưỡi gươm luồn xuyên qua từng thớ thịt, phá vỡ từng đốt sống xương của nó khiến nó sống không bằng chết. Uống ngụm nước thật đầy, thằng Huy trút hơi thở ra rồi tự lẩm bẩm với mình:
_ Thằng cha nó chứ, con bò Tấn cứ gài mình xem phim TVB miết giờ mơ cũng thấy cảnh kiếm hiệp.
Huy với tay lấy cái đồng hồ đeo tay, lúc này đã hơn 4h sáng, còn ngủ nghê gì nữa khi 5h30 là nó phải đi học rồi. Nó nhìn cái đồng hồ G-Shock màu trắng thật lâu rồi mỉm cười, cái đồng hồ này nó được bạn gái tặng vào năm 1 đại học. Mới đó mà đã lên năm 4 rồi, thời gian trôi qua mau thật, thời gian nó bên cái Linh-người yêu nó cũng thật dài, nó tự nhủ khi ra trường kiếm việc làm rồi sẽ mạnh dạn đến nhà cái Linh hỏi cưới, đặt cái kết thật đẹp cho mối tình 4 năm đại học của nó.
Thằng Huy ngắm nghía cái đồng hồ một chút thấy tâm trạng đã ổn hơn, nó đứng dậy khỏi giường, đánh răng rửa mặt rồi bắt đầu bài tập mỗi ngày của nó: 100 cái hít đất, bật cóc sân 10 vòng và hít xà 50 rồi luyện bài bái môn quyền của Vovinam- bài tủ nó dùng để tập thể dục mỗi ngày. Thằng Huy nhìn vậy mà đã đai đen, những khi nó không làm ở Kingdom Beer Club vào buổi tối, nó hay đi đứng lớp thay cho sư phụ. Nó chỉ không hiểu tại sao một người giỏi võ (cứ cho là vậy), lại khoẻ như nó lại để đám ruồi bu trong mơ đè cho không động đậy được.
_ Ax, chỉ là mơ thôi
Thằng Huy chậc lưỡi một cái trước khi xách balo chạy ra đường cái đón xe buýt đến trường. Một ngày mới lại đến……..