Đọc truyện Tiên Hồng Lộ – Chương 1054: Ngươi Không Dám Ta Dám!
Sau khi từ Đại Thiên thần tháp trở về tấn chức uẩn Sinh trung kỳ, Dương Phàm lần đầu tiên đổi mặt với kình địch có thể đánh một trận.
Thiên Diệp cổ Phật thông suốt phật pháp mênh mông cùng ma công vô thượng.
Đây là một cường giả nghịch thiên siêu cấp có thể nói là biển thái ở thời kỳ thượng cổ.
Ảm…!băng băng—
Những đợt công kích nổi liền của Luân Hồi Bàn đều bị phật thủ khổng lồ đồng đen che phủ trời đất ngăn cản vững vàng.
Ma khí khổng lồ tối đen như thực chất mơ hồ chớp lóe những tia điện văn thần bí và phật văn màu vàng lợt.
Mỗi lần phật thủ khổng lồ đồng đen đón đỡ chính diện đều ẩn chứa lực lượng cái thể của hai đạo phật, ma.
Thử hỏi thất giới ai dám tranh phong?
Luân Hồi Bàn biển thành cự luân thiên cổ, sau từng đợt công kích hoặc bị đẩy lùi hoặc bị bắt giữ, run rẩy kêu lên, rất không cam lòng.
Mà bản thân Thiên Diệp cổ Phật thì ngồi xếp bằng trong con sông màu vàng, trên mặt như giếng cổ không gợn sóng, chỉ có trong đôi mắt sâu và đen nổi ánh vàng kia ngẫu nhiên xẹt qua vẻ hung lệ.
Dương Phàm mặc cho Luân Hồi Bàn công kích, sau khi quan sát thật lâu cũng không có ý động thủ.
Mà phật thủ khổng lồ đồng đen cũng không công kích hắn, chỉ bị động ngăn cản Luân Hồi Bàn công kích.
Xem ra Thiên Diệp cổ Phật này cũng không phải không hiểu biết về đại đạo Tiên Hồng của Dương Phàm.
Cho đến tận bây giờ đều chỉ vẻn vẹn là va chạm giữa Luân Hồi Bàn cùng phật thủ khổng lồ đồng đen.
Hai người thân là đương sự sắc mặt không hề gợn sóng, tạm thời không có ý ra tay.
Khóe miệng Thiên Diệp cổ Phật nhếch lên nụ cười, bộ dạng nắm chắc thắng lợi.
Sắc mặt Dương Phàm dần trở nên ngưng trọng.
Nếu chỉ tính riêng đổi kháng tiêu hao, cho dù hai Thiên Diệp cổ Phật tới thì hắn cũng không sợ.
Nhưng vấn đề là bây giờ ý chí của Vô Song đã tiêu hao nguyên lực cuối cùng thức tinh.
Nếu lần này không thành công, kết cục chờ đón Vô Song chỉ có diệt vong chân chính.
Thời gian càng kéo dài cực kỳ bất lợi đối với Vô Song.
Dương Phàm tính toán nhiều nhất Vô Song chỉ còn có thể kiên trì được mấy ngày, nếu không sẽ lại một lần nữa chìm vào “ngủ say”, chờ đợi hắn chính là hắc ám cuối cùng.
Dương Phàm hít sâu một hơi, sinh mệnh lực cùng cực vô hạn từ thể giới Diễn Sinh tràn khắp toàn thân, tinh thần ý chí của cường giả nghịch thiên siêu cấp như thần binh tuyệt thể xông lên chín tầng trời.
Trong lúc nhất thời tinh thần uy năng kinh thiên địa từ trong vực sâu cổ Phật truyền đến khiển chúng cường giả tại Phật giới đều cảm thấy hô hấp áp lực.
Khí thể trên người Dương Phàm tăng lên tới đỉnh khiển tam giới biển sắc.
Đồng tử Thiên Diệp cổ Phật co rút, một cỗ tinh thần ý chí ma uy cái thể cùng to lớn khôn cùng như biển rộng mênh mông, trong sóng to gió lớn và gió lốc đầy trời, che trời phủ đất xông tới.
Toàn bộ Phật giới hiện ra xu thể không ổn định.
Hai cỗ tinh thần ý chí của cường giả nghịch thiên siêu cấp vô hình trung va chạm phát ra thần uy kinh thiên động địa.
̀m
Vạn Phật Sơn đều hơi run lên, khí thể dư ba tràn ra khiển chúng Tiên Để, Đại Để kinh hãi hoảng sợ.
Đây là một trận chiến kinh thể hãi tục đến cỡ nào?
Nếu Tiên Để bình thường bất hạnh lọt vào trong đó, cho dù là một tia dư ba
cũng có thể mang tới kết cục vạn kiếp bất phục.
Cho dù là rất nhiều Đại Để của thất giới dưới hai cỗ lực lượng này cũng lộ vẻ thua kém.
– Ngươi không chờ được nữa sao?
Ý cười trên mặt Thiên Diệp cổ Phật càng đậm mang theo vài phần tà dị.
Lão vừa không phải phật cũng không phải là ma, khí chất trên người cũng khiến người ta khó thể nắm bắt.
– Đúng vậy, ta không chờ được nữa.
Dương Phàm lại thản nhiên như thể, không chút kiêng ky nói rõ điểm yểu của mình.
Thiên Diệp cổ Phật có thể tiếp tục tiêu hao nhưng Dương Phàm không thể.
Lời nói vừa dứt thân hình Dương Phàm nhoáng một cái cách không một chưởng bổ về phía thần kiểm khổng lồ bị vô số phật văn, xích sắt trói buộc.
̀m
Toàn bộ vực sâu cổ Phật khẽ chấn động, tiếng nổ vang vô hình trực tiếp khiển chúng Tiên Để ở phía trên khí huyết nhộn nhạo.
– Ha ha ha.
Có bản phật tọa trấn ở đây, ngươi tuyệt đối không thể giành được thần kiếm.
Thiên Diệp cổ Phật ngửa mặt lên trời thét dài.
Chỉ thấy một chiếc phật thủ khổng lồ đồng đen che phủ trời đất khác ngăn cản công kích của Dương Phàm vô cùng chuẩn xác.
Thiên Diệp cổ Phật vẫn bị động phòng ngự như trước nhưng lại hóa bị động thành chủ động.
Chỉ cần không thi triển công kích gì đối với Dương Phàm, lão không cần lo lắng gì cả.
Với thần thông thông suốt hai đạo phật ma của lão thậm chí còn áp đảo một bậc, đùa bỡn trước thần thông Đại Luân Hồi của Dương Phàm.
Dưới tình huống cùng một trình tự, Dương Phàm cũng rất khó làm gì được lão.
– Xem ra ngươi rất hiểu ta.
Ánh mắt Dương Phàm biển đổi không ngừng.
Trong vực sâu, hai phật thủ khổng lồ đồng đen, một cái nhắm chuẩn Luân Hồi Bàn, một cái nhìn chằm chằm Dương Phàm.
Hai cây phật thủ khổng lồ đồng đen đều có thể sánh ngang với Thần khí.
Dương Phàm thầm nghĩ, đây khả năng là cực hạn của Thiên Diệp cổ Phật.
Dù sao hắn cùng Luân Hồi Bàn cộng lại gần như tương đương hai cường giả nghịch thiên siêu cấp.
– Từ lúc ngươi dung nhập Đại Luân Hồi thì bả phật đã cảm ứng được sự tồn tại của ngươi.
Thiên Diệp cổ Phật thần sắc lạnh nhạt, trong mắt chợt lóe hàn quang:
– Từ hôm nay trở đi, ngươi liền làm bạn với ta, vĩnh viễn lưu lại nơi này đi!
Dương Phàm đột nhiên cảm thấy vài tia không ổn.
– Hợp trận!
Hai tay Thiên Diệp cổ Phật hợp thành chữ thập.
Gần như đồng thời, phật quang vô biên chiểu sáng thể gian bộc phát trên Vạn Phật Sơn, lối vào vực sâu ức vạn phật văn run run ngưng kết như tường đồng vách sắt.
– A Di Đà Phật…!
Thích Thiên Phật Tổ trên Linh Sơn cao giọng niệm phật hiệu, một pho Thủy Tinh Phật Điêu từ trong thân thể bay ra trong khoảnh khắc cất cao mười vạn trượng, ầm ầm che lấp lối vào vực sâu.
Thủy Tinh Phật Điêu chính là thánh vật của Phật môn Thiên Phật Thần Điêu lúc trước Dương Phàm dùng để giao dịch tung tích của Vô Song Thần Kiểm ở Phật giới.
Giờ phút này, Thiên Phật Thần Điêu lại dùng để phong tỏa lối vào này.
– Trận thập, hoàn vũ phong ấn!
Một tiếng rồng ngâm lay động thiên địa vang khắp Phật giới.
Vào thời khắc mấu chốt, Long Hoàng Tổ hóa thành Thần Long chín màu dài mười vạn trượng trấn thủ trung tâm Hoàn Vũ Đại Trận.
Chỉ một thoáng, hoàn vũ không gian cùng chư thiên thể giới được diễn biển ra hóa thành tầng tầng vòng tròn chồng chất hào quang mông lung không chừng, chìm sâu vào vực sâu cổ Phật.
Dương Phàm đột nhiên phát hiện mình cùng Thiên Diệp cổ Phật đều bị “Hoàn Vũ Đại Trận” được Thủy Tinh Phật Điêu, Vạn Phật Sơn gia trì phong ấn trong không gian thay đổi không chừng.
– A Di Đà Phật!
Thiên Diệp cổ Phật ngồi xếp bằng trong con sông màu vàng, cao giọng niệm phật hiệu:
– Thí chủ vẫn nên buông đao đồ tể, lập địa thành Phật, hoặc là thành ma cũng không phải không thể.
Dương Phàm nghe vậy thì đầy vẻ cổ quái.
Giờ phút này hoàn vũ không gian cùng thể giới thay đổi không chừng dung nhập lực lượng của Hoàn Vũ Đại Trận, Vạn Phật Sơn, Thủy Tinh Phật Điêu.
Hắn muốn đột phá tất nhiên khó khắn vạn phần.
Càng trọng yểu hơn là Thiên Diệp cổ Phật này sẽ không ngồi nhìn hắn phá phong ấn.
Tương đương với nội ứng ngoại hợp phong ấn Dương Phàm.
Kể từ đó, cơ hội giành lại thần kiểm sẽ càng ngày càng nhỏ.
Dương Phàm hít sâu một hơi, cỗ ý chí không thể ngăn cản ở trên người lại càng ngày càng kiên định và sắc bén.
– Hây
Hắn thét lớn một tiếng, toàn bộ thân thể vặn vẹo thành một đoàn cự luân khổng lồ liên hợp với Luân Hồi Bàn hung hăng oanh kích “hoàn vũ phong ấn”.
Thiên Diệp cổ Phật hơi động dung nhưng lại không chút lùi bước, hai cây phật thủ khổng lồ đồng đen ngang nhiên đón đờ chính diện.
̀m ầm ầm—
Thân hình Thiên Diệp cổ Phật lắc lư một cái.
Dương Phàm biển thành cự luân khổng lồ ẩn chứa lực Luân hồi thuần túy đáng sợ mơ hồ lan đến bản thể lão.
– Luân hồi chi đạo của Tiên Hồng Quyết lại cường đại như vậy.
Sắc mặt Thiên Diệp cổ Phật ngưng trọng, trong đợt giao kích vừa rồi gần như lão bị một chút thương nhẹ.
Nhưng với kim thân muôn đời bất diệt của lão, thương tổn bình thường trở nên nhỏ bé không đáng kể, dưới lực lượng phật pháp có thể khôi phục trong khoảnh khắc.
Trong từng đợt giao phong liên tiếp, Dương Phàm hóa thân cự luân thiên cổ càng đánh càng mạnh, cuối cùng dung hợp cùng Luân Hồi Bàn, hóa thành thần luân vạn cổ phá thiên.
Mỗi một lần oanh kích đều sẽ khiến cho Hoàn Vũ Đại Trận thậm chí là Vạn Phật Sơn khẽ run lên.
Trên vực sâu cổ Phật, đám người Thích Thiên Phật Tổ, Long Hoàng Tổ, Cửu m Đại Để liên hợp rất nhiều Tiên Để toàn lực trấn áp “hoàn vũ phong ấn”.
Tất cả bọn họ đều không nghĩ tới dưới loại nghịch cảnh này Dương Phàm còn có thể mơ hồ phá vỡ phong ấn do hoàn vũ thể giới kết thành.
Theo thời gian trôi qua, tiếng nổ vang đến từ phía dưới càng ngày càng mãnh liệt.
Dương Phàm hoàn toàn dung hợp Luân Hồi Bàn hóa thành cự luân vạn cổ phá thiên, mỗi một kích đều ẩn chứa uy năng khiển cường giả nghịch thiên siêu cấp nhìn mà sợ hăi.
Thần sắc Thiên Diệp cổ Phật ngưng trọng, khí thể thông suốt hai đạo phật ma cũng bị mài mòn nhuệ khí, ngẫu nhiên có chút luống cuống tay chân.
Hai cây phật thủ khổng lồ đồng đen che phủ trời đất sau khi liên hợp đều khó thể hoàn toàn ngăn cản công kích của cự luân Luân hồi muôn đời kia.
Sau từng đợt va chạm, lực công kích của cự luân vạn cô giông như sóng to gió lớn, sóng sau to hơn sóng trước, công kích càng ngày càng mãnh liệt.
Thiên Diệp cổ Phật chỉ có thể phòng ngự bị động, cuối cùng rơi xuống hạ phong.
Vào lúc luống cuống tay chân, mệt mỏi ứng phó, hắn không phát hiện ra ở một góc khác của hoàn vũ thể giới đang liên tiếp chấn động đã mở ra một cái Luân Hồi Môn.
Trong Luân Hồi Môn kia đi ra một Dương Phàm thứ hai.
Tiếp đó, người thứ ba, thứ tư…!Mỗi một Dương Phàm đều không có ý chí của cường giả nghịch thiên siêu cấp nhưng thần thông pháp lực có thể sánh ngang với Đại Để.
Khi Thiên Diệp cổ Phật phát hiện ra thì từ trong Luân Hồi Môn đã có tám Dương Phàm giống nhau như đúc đi ra.
Mỗi một Dương Phàm đều là quả non trên đại thụ Diễn Sinh ngưng tụ mà thành, giờ phút này nhảy lên tám hướng của “hoàn vũ phong ấn”.
Công kích của cự luân Luân hồi muôn đời đột nhiên ngừng lại ở vị trí trung tâm hiện ra bộ dạng Dương Phàm.
Chín Dương Phàm với một trong sổ đó làm tâm đường tròn tạo thành một vòng tròn lớn.
Dương Phàm này định làm gì?
Tâm thần Thiên Diệp cổ Phật nhảy dựng.
Pháp lực của mỗi một Dương Phàm ở đây đều có thể so với cường giả nghịch thiên siêu cấp, chênh lệch chỉ vẻn vẹn là tám người trong sổ đó không có tinh thần ý chí của cường giả nghịch thiên.
Dương Phàm thu hồi Luân Hồi Bàn, cười ha hả:
– Cổ Phật, ngươi không dám công kích ta?
Thiên Diệp cổ Phật ngẩn ra, cũng không phủ nhận:
– Vậy thì sao chứ?
Quả thật lão không dám công kích Dương Phàm, từ đầu chí cuối đều phòng ngự bị động.
Nếu không hắn sẽ chịu đựng công kích thương tổn vô cùng đáng sợ trả lại nguyên vẹn.
– Nếu không dám, như vậy ngươi có dám tự bạo thân thể hay không?
Khóe miệng Dương Phàm nhếch lên một tia cười quỷ dị.
– Tự bạo thân thể?
Thiên Diệp cổ Phật nhướng mày, lại ngẩn ra.
Kim thân Phật môn muôn đời bất diệt của lão chính là tu luyện vô số năm mới thành, làm sao có thể dễ dàng tự bạo.
Điều đó tương đương với tu vi vô số năm của lão hóa thành hư ảo.
Dương Phàm này nói giờn sao?
Nhưng ngay sau đó lão đột nhiên cảm thấy một cỗ nguy cơ lớn lao, thầm kêu không ổn.
– Ha ha.
Ngươi không dám, ta dám!
Trong một tràng cười dài, chín cái Dương Phàm có thể sánh ngang cường giả nghịch thiên trong nháy mắt bùng nổ.
̀m ầm
Tiếng nổ lớn liên miên lan tràn khắp thất giới, quang hà u ám hóa thành sóng lớn chạy chồm nuốt hết thiên địa trong tiếng kinh hô của Thiên Diệp cổ Phật…!Nuốt hết mọi thứ trước mắt.
Toàn bộ “hoàn vũ phong ấn” bị xé nát tan rã giống như giấy.
Sau đó một cỗ kiểm khí chí cường siêu việt thiên cổ khí xung tinh hà từ trong vực sâu Cổ Phật phóng ra khiển thiên địa thất giới chấn động.
– Không tốt, thần kiểm xuất thể…!
Trong lúc nhất thời, chúng cường giả thất giới đồng loạt biển sắc.
Đám người Long Hoàng Tổ lại càng mặt xám như tro tàn..