Đọc truyện Tiên Hồng Lộ – Chương 1037: Vận Khí
Thiên Chắn cuối cùng tìm được hy vọng của mình, nhiệm vụ tiếp theo của hắn chính là phá giãi trận phip do vị cường giả nghịch thiên kia sống tạo ra.
Chỉ cần hắn phá giải được trận pháp này trong mười năm là có thẻ vượt qua một cửa này.
HÒ PHÌ theo Dương Phàm rỡi đi, trong lòng rất buồn bực không YUL đầy tàm trạng.
Mặc dù Dương Phàm đã cam đoan Nhất định sẽ dẫn hắn vượt qua một cửa này.
Hai người xuyên qua quảng trường Truyền Tống Trận này.
tìm kiếm Truyền Tống Trận khác có hy vọng hơn.
Nhưng theo thời gian, thất vọng vẫn hoài thất vọng.
Có một só quảng trường Tru vén Tống Trận.
Dương Phàm có thé thông qua do hắn đã Tần chức Diễn Sinh Kỳ thực lực đáng sợ.
cùng không chênh lệch quá lớn so với những cường giả nghịch thiên khác.
Mà từ khi Hồ Phi tiến vào thế giới này.
tư chất thiên phú của hắn cũng giống như mọi người, huyết mạch Thần thú cũng không phải quá nổi bật.
Ưu thế duy Nhất của hắn đó chính là tu vi đi trước đại đa số mọi người.
nhưng cũng không han bao nhiêu.
Trong khi hành tẩu.
nội tâm Dương Phàm cũng đang không ngừng đắu tranh.
Hắn khó kkẫn lắm mới có thể xông quan nhưng tới lúc này cùng chưa the nghĩ ra biện pháp gì để hỗ trợ HÒ Phi.
Tâm trạng của hắn không tốt, vô cùng không tốt!
Đúng lúc này.
có bốn nẫm tu luyện giả gần đó dùng ánh mắt tham lam quét nhìn hai
người.
Đây rõ ràng là một tiểu đoàn đội.
– Chét hết cho ta!
Dương Phàm nải giận gằm lên một tiếng.
Lời này vừa dứt.
Luản Hỏi lực tập trung lên những người này.
Bốn tên Thí luyện giả.
có một tên đã đạt tới trình độ Tiên Đế.
ba tên còn lại đều là Tièn Quán đại viênmăn.
Nhưng Giờ phút này.
sắc mặt bọn họ tái nhợt, thân thể như đông lại, muốn động cũng
khÒng thể động.
Sau đó linh hồn bọn HỌ đều bị hút vào trong thế giới Mệnh Hạch.
Chỉ cần một ý niệm, Dương Phàm đã diệt sát hết bọn họ.
Những tu sĩ gần đó nhìn thấy cảnh tượng này đều không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh
Mặc dù giết chết đấm Thí luyện giả nàỵ khiến Dương Phàm có được hai ngàn vạn điểm công tích nhưng Hắn vẫn không vui vẻ chút nào.
ngồi xuổng thu thập cHiến lợi phẩm, cùng phẫn của Hồ Phi một ít.
Mấy ngày sau.
phía trước lại xuất hiện một quảng trường Truyền Tống Trận.
quanh quản một mảnh ốnh sống màu vàng.
Dương Phàm vón không tính toán làm gì nhưng đột nhiên phát hiện quanh quảng trương Truyền Tống Trận này có tụ tập mấy chục THÍ luyện giã.
sắcmặt đều do dự không chưng.
Hoàn cảnh nơi nàỵ khác một trời một vực so với những quảng trường Truyền Tống Trận khác.
– Quảng trường Truyền Tống Trận này có gì khác, vì sao lại thu hút nhiều Thí luyện giả như vậy?
Trong lòng Dương Phàm như tHấy được một tia HY vọng.
Đỏng thời hắn cũng phát hiện ra có rất nhiều Thí luyện giả đang bay về phía nơi này.
-Mau đi tới xem.
Ánh mắt Hồ Phi sáng lên.
nhanh chóng chạy tới.
Cường giả nghịch thiên nơi quảng trường Truyền Tống Trận này là một ngm nhân, toàn thân như tạo thành từ chắt lỏng màu máu.
Khóe miệng ngm nhân màu máu này hiện lên vỏ tươi cười đầy ìầâmỷ.
Trước mặt hắn có một pho tượng cồ quái với hai màu đen trắng.
Trên không, trước mặt pHO tượng này có lơ lửng hai viên xúc xắc màu máu.
Trong hai mắt pho tượng bắn ra hai đạo ánh sáng đen trắng, tiếp xúc với viên xúc xắc.
Giờ phút này.
xung quanh Truyền Tóng Trận này là một mảnh yên tĩnh.
– Ha ha ha.
không ai có ý muốn thử xem sao sao?!
Nam nhân màu máu nàỵ vẫn hiện lên vẻ tươi cười quỷ dị.
Đây rốt cuộc là có chuyện gì?
Dương Phàm nhìn chăm chăm viên xúc sắc, không khỏi có chút cảm khái về tình cảnh của đám người mình.
Đây thật đúng là đang ở trong một canh bạc!
Thông Thiên Linh Nhãn tập trung nhìn ngư nhân màu máu này.
rất nhanh hiện ra một tin tức: Huyềt Sát Thần Đế.
cường giả nghịch thiên bậc cao!
Huyết Sát Thần Đế!
Một cái tên chứa đầy sát khí!
Đây là cường giả gần với Yêu Long Hoàng nhất; so với Đại Đế của tHất giới còn mạnh hơn một chút; ở trong Đại Hư Mê Cung này.
– Ta tới…!
Một thanh âm lạnh nhạt vang lên.
Người lên tiếng chính là Hoàng Không, kẻ khá nồi danh trong số Thí luyện giả.
Dứt lời.
hắn kiên quyết đi tới phía trước hai viên xúc xắc, thấp giọng nói:
– Ta chọn lẻ.
Lẻ? Chẵn?
Dương Phàm đang quan sốt đột nhiên sắc mặt khẽ biến.
-Bắt đầu!
Thân ảnh màu máu thốt lên.
Õng
Hai viên xúc xắc trước mặt Hoàng Không bắt đầu xoay tròn.
Màu lúc này.
Hoàng Không cũng khẩn trương vô cùng, trán đổ đầy mồ hôi.
Rốt cục.
thật lâu sau hai viên xúc xẳc rơi xuồng chiếc bàn đố bên dưới, hiện ra bảy điểm.
– Bảỵ điểm, lẻ, đặt đúng!
Hoàng Không như trút được gánh nặng.
CHỉ thấy từ pHO tượng hai màu đen trắng bắn ra một đạo cột sáng màu trắng, bao phủ lấy người hắn.
Hắn hít sâu một hơi, cột sáng màu trắng đã đưa hắn tới cửa tiếp theo.
Vừa thấy tìnH cảnH này.
không ít THÍ luyện giả nơi này đều vô cùng hâm mộ.
– Như vậy cũng được sao?!
Dương Phàm và Hồ Phi hai mặt nhìn nhau.
CHỉ cần đặt đúng là có thể truyền tống đi.
Nhưng nếu đặt sai?
– Tiếp theo, ai lên?
Vẻ mặt Huyết Sát Thần Đế lại tươi cười, mang theo vài phần chờ mong.
Chờ đợi hồi lâu.
lại có một lão già đi lên.
– Ta đặt chẵn!
Thần sắc lão già này khẩn trương, ông——
Hai viên xúc xắc lại bắt đầu xoay nhanh.
Cho tới khi nó dừng lại.
Rơi xuống mặt bàn.
Chậm rãi hiện ra một con số: Năm!
Giờ khẳc này.
tất cả mọi người đều như nín thở.
Nãm điếm, lẻ, đặt sai!
Sắc mặt lão già kia xám như tro tàn.
thân HÌnh không thể động đậy.
– A….!
Lão già kêu thảm một tiếng, một cột sáng màu đen từ trong pHO tượng bắn ra khiến thân hình lão nháy mắt tiêu tan
Chết!
Đặt sai sẽ chết!
Dương Phàm và Hồ Phi đều chợt rùng mình.
Hóa ra đặt trúng sẽ có thể truyền tống đi.
Nhưng nếu đặt sai tHÌ sẽ bị xóa bỏ!
Lựa chọn chẵn và lẻ, đại khái tỷ lệ là một nửa.
Lúc này.
Dương Phàm đại khái hiểu được vì sao quảng trường Truyền Tống Trận này lại có không ít tu sĩ tụ tập.
thần sắc lại rất do dự.
Dù sao với những người này.
nơi này có một nửa HY vọng, còn Hơn xa những nơi khác chỉ có hy vọng xa vời.
Lão già kia chết đi, những Thí luyện giả phụ cặn đều tim đập nhanh hơn.
mãi không có ai dám lén nếm thử.
– Kỳ thật, vận khí chính là một bộ phận của thực lực.
Đôi khi, vận khí thậm chí còn quan trọng hơn cả thực lực.
Vận khí có thể sáng tạo ra một cường giả tuyệt thế.
cũng có thể chôn vùi một cường giả nghịch thiên!
Huyết Sát Thần Đế nói rất thâm sâu.
Dương Phàm cẩn thận thể hội những Lời thâm ảo này của đối phương.
Nếu không có vận khí không có Tiên Hồng Giới buông xuống, hắn tuyệt đối khó có thể đạt tới cảnh giới hôm nay.
– Ta lên!
Lại có thèm một gã Thí luyện giả đi lên.
– Ta đặt chẵn!
Theo một tiếng của hắn.
toàn bộ nơi này đều một mãnh yên tĩnh chỉ còn hai viên xúc xắc trong ánh sáng hai màu đang không ngừng xoay tròn.
Sau một lúc.
hai viên xúc xắc màu máu mới chậm rãi hạ xuống, lộ ra một con số.
Chín điểm!
Tên THÍ luyện giả kia sắc mặt tái nhợt, trong mắt tràn ngập vẻ tuyệt vọng.
Kết cục giống nhau, hắn bị cột sáng màu đen đánh lên người, thân thể nhanh chóng tan ra, ngã xuống!
– Người tiếp theo!
Thanh âm đạm mạc lại từ trong miệng Huyét Sát Thần Đế vang lên.
Nơi này lâm vào tĩnh mịch.
Không ít THÍ luyện giả đang cảm thấy vô cùng bi ai.
KhÔng biết từ lúc nào.
bọn họ đã dùng vận khí để đánh cuộc với tính mạng mình!
– Ta…!ta tới!
Một thanh âm sợ hãi của một cô gái vang lên.
Đây là một cô gái có diện mạo xinh đẹp tuyệt trần, phát ra kHÍ tức thanh thuần.
Dương Phàm lướt nhìn qua cô gái này, biết nàng ta tên là Tương Phân.
-Lẻ!
Cô gái đáng yêu này nói ra một chữ rồi nín lặng.
Hai viên xúc xắc lại bắt đầu xoay tròn, cuối cùng biểu hiện ra một con số: Tám!
Tám.
sai.
chết:
Dương Phàm nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt đầy tuyệt vọng của cô gái.
khẽ thở dài một
hơi.
Cột sáng màu đen bắn về phía cô gái.
Tiếng thở dài của mọi người biểu lộ sự thông cảm cho cô.
Ằm!
Trên người cô gái đột nhiên xuất hiện một dòng tiễn bạc.
không ngờ triệt tiêu công kích của cột sáng màu đen.
– Sao lại như vậy?!
Mọi người thấy khó hiểu.
Sao cô gái lại không chét?!
– Ở Phạm Gia Trấn, ngươi đã cứu một đứa bé trai tên là Phạm Tiểu Hắc phải không?
Ánh mắt Huyết Sát Thần Đế nói
-Đúng thế!
Sắc mặt Tương Phân hơi dồn dập nói:
– Lúc ấy ta thấy hắn bị người khác khi dễ.
rất đáng thương nên cứu hắn một mạng!
– Ha ha ha…!Cho nên ngươi có thêm một cơ hội.
Huyết Sát Thần Đế ý bảo nàng lên thử thêm lần nữa.
– Cảm ơn!
Sắc mặt Tương Phân kiên định:
– Ta tiếp tục chọn lẻ!
Hai viên xúc xắc liên tục xoay tròn một lúc ròi hạ xuống, hiện ra bảy điềm.
Bảy! Đúng!
Cô gái vui mừng nhìn cột sáng màu trắng chiếu lên người mình, chẳng những tất cả thương thế đều lành lại mà còn được truyền tống đi.
– Vì sao lại như vậy?!
– Cái này không công bằng!
Những Thí luyện giả xung quanh có người bất mãn.
phẫn nộ.
Dựa vào cái gì mà cô gái kia lại có thểm một cơ hội?!
– Câm miệng!
Huyết Sát Thần Đế hờ hững quát lạnh.
Toàn trường lập tức lại trở nên yên tĩnh.
Với uy lực của cường giả nghịch thiên.
chỉ một ý niệm cùng đủ nắm sinh tử bọn HỌ trong tay.
– Có thể đưa ra một Lời giải thích được hay không?
Một thanh âm bình thản vang lên.
Người lên tiếng chính là Dương Phàm.
Giờ phút này.
chỉ có Hắn dám lên tiếng chất vấn.
Huyết Sát Thần Đế cũng đưa mắt sang nhìn hắn, trong mắt lộ ra dị sắc.
thầm nghĩ:
“Người này không tầm thường!
Không tầm thường!
Số Thí luyện giả còn lại đều đưa mắt nhìn sang Dương Phàm.
Rất nhiều Thí luyện giả đều biết hắn Trên mặt hiện ra vẻ kính sợ.
– Nể mặt ngươi ta sẽ giãi thích một lần!
Huyết Sát Thần Đế dừng lại một chút.
Ánh mắt hắn nhìn Dương Phàm cũng rất giống với Thái thượng Yêu Long Hoàng, thậm CHÍ còn minh duệ hơn.
Rốt cuộc là vì sao?! Mọi người đều đã có chút nóng lòng.
– Ha ha ha…!Vận khí vẫn là dựa vào vận khí!
Huyết Sát Thần Đế cưỡi lạnh nói
Mọi người ngẩn ra.
– Khi ở Phạm Gia Trấn, các ngươi có gặp một người gặp bất hạnh không?
Mọi người trầm mặc.
– Ha ha…!Có lẽ các ngươi có thể gặp nhưng với sự lạnh lùng vô tình của tu luyện giả.
các ngươi có cứu một đứa trẻ đáng thương bi thảm không?
Huyết Sát Thần Đế nói tỡi đây lại cười lạnh, ánh mắt hiện lên vẻ trào phúng.
Lúc này.
trong mắt Hắn cũng thoáng hiện lên một chút bi thống.
Dương Phàm mơ hồ cảm giác được đứa nhò Phạm Tiểu Hắc kia hẳn có quan hệ như thế nào đó với vị cường giả nghịch thiên trước mắt này.
(Có liên quan tới vận mệnh Phạm Tiểu Hắc.
có thể tham khảo một quyển Kỳ thư khác của Khoái Xan Điếm lả Tiên Luyện Chi Lộ)
Những THÍ luyện giả nơi này đều lâm vào trầm mặc.
một số người thậm CHÍ cúi đầu.
Đúng vậy, cho dù bọn họ gặp được một đứa nhò bị khi dễ, hơn phân nửa bọn họ sẽ không ra tay tương trợ.
Đây là một loại lạnh lùng.
sự lạnh lùng ích Kỷ của người tu tiên.
Dưới chất vấn của Huyềt Sát Thần Đế, những Thí luyện giả này cũng không có gì mà biện hộ.
Thứ nhất; bọn họ không có vận khí! Thứ hai bọn họ không có lòng tốt như vậy.
Từ sau cô gái kêu là Tương Phân kia.
không kHÍ toàn trường rất nặng nẻ, tạm thời không có ai cả gan dám nếm thử.
Hai nắm đấm của Hồ PHi siết chặt; vẻ mặt giãy dụa.
hiển nhiên đang đấu tranh tư tưởng rất mạnh.
Mà Dương Phàm cũng đang lâm vào suy nghĩ thật sâu về sự kiện kia.
không chú ý tới nHững điểm này.
Nhưng, muốn làm ra quyét định này phải có được dùng khí lớn lao và một sự quyết đoán!
Cuối cùng.
Hồ Phi rót cục chiến thắng chính mình.
– Dương lão đại.
ta quyết định…!
Hồ Phi hít sâu một hơi.
bưỡc vào quảng trường Truyền Tống Trận này.
– Không được!
Dương Phàm biến sắc, muốn ngăn cản đã không còn kịp.
Hồ Phi đột nhiên dẫm mạnh chân, thân mình bay vút vào trong Truyền Tống Trận
– Ta chọn…!lẻ!
Hồ Phi đứng trước pHO tượng đen trắng, chậm rãi thốt ra một chữ!.