Đọc truyện Tiên Hồng Lộ – Chương 1035: Đại Hư Mê Cung
Dương Phàm đứng trước Thông Thiên Tháp, trong mắt dẩn hiện ra vài phần tươi cười tự
tin.
Ba người chậm rãi đi vào, tự tin rẳng không ai có thể tim được Thông Thiên Tháp nhanh hơn minh.
Chi bằng vào một tấm Thánh thú đổ đã thôi diễn ra vị trí của Thông Thiên Tháp, chắc răng trong tất cả Thí luyện giả.
chỉ có ba người Dương Phàm mới có được đãi ngộ như vậy!
Sổ Thí luyện giả còn lại ít nhất phải thu được hai ba tấm bản đổ mới có thể xác định được vị trí Thông Thiên Tháp.
Hồ Phi và Thiên Chẩn ngồi huỵch xuống đất thỡ dốc, điểu tức một lúc mới khá hơn chút.
– Dương lão đại, chúng ta tim được Thông Thiên Tháp rồi, mau vào thôi.
– Chỉ cần vào được tháp này, chúng ta đã xông qua cửa thứ tư rồi!
Vẻ mặt của Thiên Chẩn cũng tràn ngập chờ mong.
Tuy nhiên, hai người cũng chi như Thiên Lôi, Dương Phàm bảo như thế nào thì cứ thế mà làm theo.
– Được, đi vào!
Dương Phàm cười cười, là người đẩu tiên bước vào Thông Thiên Tháp.
– Người đẩu tiên tiến vào Thông Thiên Tháp, vượt qua cửa thứ tư, thường cho năm ngàn vạn điêm công tích, một ngàn khối tiên thạch, ba kiện Tiên khí thượng phẩm!
Một thanh âm trong dự đoán lại vang lên.
Chỉ là phần thường này còn nhiều hơn so với tưởng tượng.
Năm ngàn vạn điểm côngtích!
Thân thể Dương Phàm hơi ran rẩy.
Nên biết rẳng người bình thường vượt qua cửa thứ tư này thì chi mới được thường năm trăm vạn điêm công tích, chênh lệch những mười lân!
Giờ phút nàỵ, điểm công tích của hắn đã có hơn chín ngàn vạn điểm, càng ngày càng tới gần mục tiêu Thần khí rồi!
– Người thứ hai tiến vào Thông Thiên Tháp, vượt qua cửa thứ tư, thường cho năm nghìn vạn điểm công tích, năm trăm khối tiên thạch, ba kiện Tiên khí hạ phẩm.
– Người thứ ba tiến vào Thông Thiên Tháp, vượt qua cửa thứ tư, thường cho ba nghìn vạn điêm công tích, ba trăm khối tiên thạch, ba kiệnbán Tiên khí
Phần thường của Hồ Phi và Chấn Thiên cũng giảm đi rất nhiều nhưng cũng vô cùng khả quan.
Thiên Chẩn tuy là người thứ ba tiến Thông Thiên Tháp nhưng trong lòng cũng vô cùng cảm khái.
Nếu khôngphải đi cùng Dương Phàm, đừngnói là thứba, cho dù là muốn lọt vào top 10, top 20 người cũng vô cùng khó khăn.
Hẳn là người biết đù, cho nên ôm lòng cảm ơn Dương Phàm.
Lúc này, ba người lại xuất hiện ở trên một quảng trường giống như lúc trước.
Dần đạo giả Vân Dịch quanh thân lưu chuyển một tầng huyết quang thần bí, thần sắc lạnh.
lùng.
Dương Phàm cảm thấv vị Dần đạo giả này thật đặc biệt, thoạt nhìn lạnh như băng nhưng những vấn đê Thí luyện giả hỏi đêu trả lời rõ ràng, không hê cảm thấv phiên.
– Xin hỏi Dần đạo giả các hạ, Đại Thiên thần tháp tổng cộng có mấv cửa?
Dương Phàm tò mò hỏi.
– Ba giai đoạn, tổng cộng chín cửa.
Vân Dịch đáp.
cũng không phải điểu gì bí mật và không công bằng nên không phải giấu diếm.
– Chín cửa?
Dương Phàm mỉm cười:
– Khôngbiết Thí luyện giả trước đây có thể vượt qua mấv cửa?
Trước mắt.
ba người vượt qua bốn cửa đẩu tiên cũng khá thuận lợi.
Mà trên thực tế, một vạn Thí luyện giả.
số người vượt qua cửa thứ ba cũng chỉ có một ngàn người.
về phần cửa thứtư, nhân số lại giảm đi một nửa.
– Có thể vượt qua bao nhiêu thì ngay cả ta cũng khôngbiết!
Vân Dịch dừng một chút rôi nói tiếp:
– Nhưng theo ta được biết, có thể vượt qua giai đoạn thứ hai, cũng là cửa thứ sáu, đổng thỏi tiến vào cửa thứbảy cũng không được mấv người!
– Vậy đại khái vượt qua được mấv cửa thì có thể đạt được Thần khí?
Hồ Phi hưng phấn xoa xoa tay.
– Kỳ ngộ mỗi người khác nhau, vượt qua cùng một cửa thì điểm công tích cũng cách xa nhau mấv CHỤC LầN.
Do đó không thể xác định được điểm này.
Vân Dịch cười lạnh nhạt.
Dương Phàm cũng hiện ra vẻ đồng V.
Hiện tại, điểm công tích trong tay hắn đã có hơn chín ngàn điểm, cũng không quá lâu nữa có thể đổi được Thần khí.
Mà đại đa số Thí luyện giả chi mới có được mấv trăm vạn điêm công tích mà thôi.
Kế tiếp, ba người lại tiếp tục tu luyện ở quảng trường này, cũng chú ý tới tinh hình xông quan của những Thí luyện giả khác.
Thời hạn cửa thứ tư này là một trăm năm cho nên còn một khoảng thời gian khá dài.
Cho tới tận mười năm sau mới có người tiếp theo tiến vào cửa thứ tư.
Người này chính là Thần Ảnh.
Khi nhìn thấv ba người Dương Phàm, hắn cũng không
khỏi ngần ra.
Mười năm qua, ba người Dương Phàm cũng đều đã tu luyện tới Độ Kiếp trung ki’ trờ lên.
lại gia tăng khoảng cách với những tu sĩ khác.
Mấv năm sau, đám người Liễu Cừu Thiên cũng lục tục thông qua cửa thứ tư.
Lúc này, ba người Dương Phàm đều tiến vào tu luyện trong nhà trọ động phủ nơi này.
Cho tới khi Kỳ hạn trăm năm trôi qua, ba người mới trờ lại quảng trường.
Lúc này, ba người đều đã tu luyện tới cảnh giới Đại Thừa Kv, đều tự luyện hóa một bộ Tiên khí.
Dương Phàm thành công bước vào Chựng Quả hậu ki’.
Trong cảnh giới Chân Tiên, chi sợ không ai có thể là địch thủ của hắn.
Hắn cũng thành công luyện hóa một bộ Tiên khí thượng phẩm.
Hỏi Dần đạo giả mới biết, chỉ có hơn ba trăm người thành công thông qua vào cửa thứ tư, mà thôi hạn trâm năm đã tới.
Số Thí luyện giả còn lại tu vi nhiều nhất chi ở chừng Độ Kiếp hậu kv, số ít đạt tới Đại Thừa Kv, phép bảo luyện hóa cao nhất cũng chỉ là bán tiên khí.
Đội hình ba người không thể nghi ngờ đã đạt tới trình độ cao nhất, khiến người ta ao ước.
Dương Phàm không khỏi cảm khái.
Từ lúc hắn chiếm được chút ưu thế nhò lúc ban đầu khiến cho mình và những Thí luyện giả khác không ngừng gia tăng chênh lệch.
Khi hắn gặp Tinh Nguyệt Thánh nữ, sự chênh lệch này lại lớn thêm không ít.
Thời hạn trăm năm cũng đã nhanh chóng tới rồi.
Dần đạo giả Vân Dịch triệu tập tất cả mọi người tới quảng trường nơi này.
– Tiếp theo sẽ tiến vào cửa thứ năm, trước khi Bắt đầu vẫn có thể lựa chọn xông quan hoặc rời khỏi.
Vân Dịch hỏi mọi người.
Lẩn này vẫn như trước, không ai lựa chọn từ bỏ, dù trước đó đã có rất nhiều Thí luyện giả tử vong.
– Cửa thứ năm, ở Đại Hư Mê Cung tim được một cái Truyền Tống Trận, dùng bất cứ thủ đoạn gì đê tiến Truyền Tổng Trận, tiến vào cửa thứ sáu – Tàng Bảo Điện dưới đất.
Kỳ hạn một ngàn năm!
Vân Dịch đạm mạc nói:
– Tàng Bảo Điện dưới đất?!
Ánh mắt mọi người nơi này không khỏi sángbừng lên.
– Phần thường cho cửa thứ năm là một ức điểm công tích, một ngàn khối tiên thạch, ba kiện tiên khí cực phẩm.
Kè nào thất bại, xóa bò!
– Một ức điểm công tích?!
Mọi người nơi này đều nhiệt huyết sôi trào!
Phần thường cơ bản nhất là một ức điểm công tích.
Nếu có thể là một trong những người xông quan đâu tiên thi chăng phải là có thể đôi được Thân khí hay sao?!
Còn không đợi mọi người hưng phấn cảm khái thì…!
Bá!
Ngay sau đó.
cảnh tượng trước mắt liền thay đổi.
Bốn phía quảng trường hiện ra những bức tường hình vòng cung, tổng cộng có tất cả tám thông đạo.
Mọi người liền đứng ở trong quảng trường, còn Dần đạo giả Vân Dịch đã sớm biến mất vô ảnh vô tung.
– Đại Hư Mê Cung? Quả nhiên là một mê cung thật lớn!
Dương Phàm miễn cưỡng thi triển cảm quan, phát hiện tám đường thông đạo này không có cùng quy tắc gì cả.
– Chỉ là một cái mê cung không ngờ cho Kỳ hạn cả ngàn năm!
Hồ Phi bĩu môi.
– Không sai, ta cũng rất bực.
Nghe ý tứ của Dần đạo giả kia thì chi cẩn tim được Truyền Tổng Trận nào đều có thể tiến vào Tàng Bảo Điện dưới đất.
Trong đại mê cung này cũng không phải chỉ có một mê cung mà thôi.
Thần tinh Thiên Chẩn nghi hoặc nói.
– Trước thử xem sao.
Dương Phàm thản nhiên nói.
Ba người này tùv tiện chọn một đường, tiến về phía trước, nhưng cũng không dám đi xa.
Vừa mới rời khỏi quảng trường, Dương Phàm liền phát hiện quy tắc nơi này áp chế vô cùng, mỗi bước bước ra đêu vô cùng tối nghĩa, thậm chí không thể phi hành.
Với tu vi Đại Thừa Kỳ nhưng nhiều nhất nơi này cũng chỉ có thể tiến lên từng bước một, hơn nữa lại vô cùng cố hết sức, thần thức cũng chi phát ra được khoảng cách hai trượng.
– Ahhhh…!
Còn chưa đi được xa.
từ phía trước đột nhiên truyền tới một tiếng hét thảm thiết, một Thí luyệngiả đã bị giết.
Sau đó, thi thoảng lại có những tiếng hét vang lên.
– Rút về!
Lệ quang chợt lóe lên trong mắt Dương Phàm, liền hô lên rồi dẫn theo hai người Hồ Phi quay lại quảng trường.
Rất nhanh, hắn phát hiện ra cũng có rất nhiều Thí luyện giả quay về quảng trường.
Cạch cạch—
Thông đạo phía trước truyển ra những âm thanh kinh tâm động phách.
Đó là một cự nhân mặc ngân giáp cao tới ba trượng, kẻo lê một cây trường kích dính đẩy máu thịt, bộ mặt rất dữ tợn.
Vừa rồi, có một cường giả Độ Kiếp hậu Kỳ đã bị miểu sát.
– Thật là đáng sợ.
e rẳngdùlà Chân Tiên cũng không phải là đổi thủ của nó.
Một gã Thí luyện giả nói.
Ánh mắt Dương Phàm nhìn về phía cự nhân ngân giáp này, cũng cảm nhận được một cỗ áp bách.
Từ tám thông đạo cạnh đó cũng xuất hiện những cự nhân tương tự, lực công kích kinh người, bộ ngân giáp trên người thì tiên khí cũng khó thương tổn.
Cũng may.
những cự nhân này Chỉ quanh quần xung quanh quảng trường mà không tiến vào, một lúc sau lại rời đi.
Chúng tu sĩ nơi này cảm thấv áp lực nặng nể vô cùng.
Dương Phàm hít sâu một hơi:
– Kv hạn một ngàn năm quả nhiên không phải chi để cho vui.
– Chúng ta nên làm gì bây giờ?!
Hai nắm tay Hô Phi siết chặt, thân hình khẽ lun nhè nhẹ, vẻ mặt không cam lòng.
– Tuluyện!
Dương Phàm nhẹ nhàng thốt ra hai chữ, lại tiến vào động phủ nhà trọ hết lòng tu luyện.
Hồ Phi và Chẩn Thiên đều giật mình nhưng cũng đều tiến vào động phủ, Bắt đầu tu luyện.
Với thực lực của đa số Thí luyện giả nơi này rất khó có thể tiến lên trong những mê cung này.
đừng nói là những cự nhân có lực chiến đấu cực mạnh này.
Còn nữa, ai có thể khẳng định trong Đại Hư Mê Cung không có nhân vật nào cường đại đáng sợ hơn?!
Tu luyện, gia tăng thực lực!
Kv hạn một ngàn năm cũng không phải để không!
Ba người Dương Phàm bắt đầu điên cuồng tu luyện, những Thí luyện giả khác cũng đều tinh ngộ…!
Năm mươi năm sau.
Dương Phàm bước vào Luân Quả Kv, những Thí luyện giả khác đều Tần chức Chân Tiên nhị, tam trọng.
Hai trăm năm sau.
Dương Phàm Tần chức Luân Quả hậu kv, tu vi sánh ngang Kim Tiên bình thường.
Mà những Thí luyện giả khác cũng tiến tới tu vi Chân Tiên tứ trọng tới cừu trọng.
Bế quan tu luyện bốn trăm năm.
Dương Phàm rốt cục bước vào uẩn Sinh.
Kv, Mệnh Hạch dung nhập vào Đại Luân Hồi.
Mà lần này, hắn gặp phải một vấn đề, không thể đạt được mục tiêu Luân Hổi trọng sinh.
– Không ồn!
Dương Phàm bắt đầu có chút sốt ruột.
Nhưng hắn lập tức nghĩ tới không có thân thể thì có thể đắp nặn một năng lượng hóa thân trước.
Sau khi củng cố cảnh giới, Dương Phàm chế tạo một năng lượng hóa thân, Luân Hổi tân sinh trực tiếp gửi lại trên mặt.
Mà loại kết quả này mang tới diệu dụng thật lớn.
Tốc độ trường thành năng lượng hóa thân so với thân thể còn nhanh hơn trăm ngàn lẩn.
Nếu là thân thể thì phải tiến hành từng chút một nhưng với thân thểbằng năng lượng, chi cân đủ năng lượng thì thực lực có thể gia tâng vô hạn.
Rốt cục Dương Phàm khi bế quan được bảy trăm năm, hắn tấn chức uẩn Sinh đại viên mãn.
Lúc này.
Hồ Phi và Thiên Chẩn đã tới thúc dục:
– Dương lão đại, đại đa số Thí luyện giả đêu đã rời khỏi quảng trường, có người trăm năm trước đã tiến nhập Đại Hư Mê Cung rôi.
– Đợi ta thêm một trăm năm mươi năm nữa đi!
Dương Phàm hít sâu một hơi.
Hắn chỉ cần bước vào Diễn Sinh Kv, trình độ tu vi đã tiếp cận Đại Đế, tiếp cận cường giả nghịch thiên, đến lúc đó khôngphải là quét ngangbốn phương sao?!
Lúc này Dương Phàm dường như cũng không để ý tới việc xông quan thứ tư.
Hồ Phi cùng Chấn Thiên lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
– Cứ tiếp tục trì hoãn như vậy, chúng ta chi sợ rất khó ở trong số mười người đẩu tiên vượt qua cửa thứ năm!
Thiên Chẩn thở dài một hơi.
Nhưngbọn hắn vẫn trực tiếp lựa chọn chờ đợi.
Cứ như vậy.
Dương Phàm lại tu luyện thêm hơn một trăm năm, chỉ còn cách Kỳ hạn ngàn năm bốn năm mươi năm mà thôi.
-Nếu là tiếp tục tri hoãn thì nếu không xông quan được, chúng ta sẽ bị xóa bò!
Thiên Chấn âm thầm kêu khổ.
Chỉ còn lại năm mươi năm cuối cùng!.