Đọc truyện Tiên Hồng Lộ – Chương 1023: Vào Tháp
– Luân Huyá Đại Đế, ngươi xác định giới ngoại thần tháp sẽ xuất hiện trong vòng trăm năm, hơn nữa ngay tại Ma giới này?
Ánh mắt Dương Phàm lóe lên nhìn chằm chằm Luân Huy á Đại Đế.
Theo hắn biết trong thất giới này còn không có ai có thể tính ra vị trí cùng thời gian xuất hiện cùa thần tháp chính xác như thế.
Luân Huyá Đại Đế này có phải còn để lại chuẩn bị gì ở phía sau?
– Dương Phàm, ta thật vui mừng, thành tựu hiện nay cùa ngươi gần như vượt qua Đại Đế.
Nhưng là giới ngoại thần tháp đến tù giới ngoại rộng lớn khôn cùng, đối với thất giới mà nói vốn là một ẩn số.
Sở đĩ ta xuất hiện tại thế giới này, ở một trình độ nhất định có liên quan với tháp này, hiểu biết về nó nhiều hơn Đại Đế khác một chút.
Luân Huyá Đại Đế vè nhớ lại và cô đơn.
– Như vậy Đại Đế có biết, tháp này có bí mật gì.
bên trong có kỳ ngộ như thế nào hay không?
Dương Phàm đề cập đến vấn đề mình quan tâm.
– Nếu ta biết bí mật của tháp này.
có thể tim được phương pháp trở về.
Luân Huyá Đại Đế lắc lắc đầu.
lại lộ ra vẻ suy tư:
– Ta đi tới thế giới này có liên quan đến một loại trò chơi, về phần tháp này, ta căn bản không thể tiến vào.
Hơn nữa ta xác định, lúc ở trong hệ thống thất giới chưa từng tiến vào.
– Cái gi???
Con ngươi Dương Phàm co rụt lại.
– Cho nên.
ta sớm có phòng đoán, trước khi tới thất giới ta từng tiến váo tháp này.
Bời vậy, giới ngoại thần tháp này cũng có liên quan đến bí mật ta tới thế giới này.
Ánh mắt cơ trí cùa Luân Huy ầ Đại Đế dần dần bay xa.
Trong hệ thống thất giới, Luân Huy á Đại Đế chưa từng tiến vào giới ngoại thần tháp, nhưng là ngay cả một lần cơ hội đi váo hắn cũng không có.
Như vậy hắn phỏng đoán chuẩn xác đến tám chín phần mười là: Luân Huyết Đại Đế trước khi tới thất giới từng tiến váo giới ngoại thần tháp.
– Đương nhiên, ngươi không cần hỏi mọi chuyện trong tháp.
Phàm là người đi vào đều không nhớ nổi những gì ở trong.
Thần sắc Luân Huyá Đại Đế dần ngưng trọng.
Dương Phàm nghe vậy, cùng lúc thất vọng lại sinh ra tò mò mãnh liệt.
Trong giới ngoại thần tháp rốt cục có bí mật gì?
Tất cả người tiến vào trong đều sẽ quên trí nhớ bên trong, mình có may mắn thoát khỏi hay không?
Biểu tình của Dương Phàm lọt vào trong mắt Luân Huyết Đại Đế, hắn lộ vẻ chờ mong
nói:
– Có lẽ ngươi có thể thăm dò đến một ít dấu vết để lại trong tháp này.
Vượt qua sinh từ.
chường khống lực lượng của Luân hồi, có lẽ có thể giữ được trí nhớ.
– Chi hy vọng như thế.
Dương Phàm không có gì nắm chắc về điều này.
Dù sao giới ngoại thần tháp kia là một thứ không biết, căn bản không phải sự vật trong hệ thống thất giới, khó đánh giá vạn phần.
Chờ đợi hồi lâu, Hồ Phi cùng Đại Viên Vương rời Vạn Linh Viên, cha con dắt tay nhau xuất hiện.
– Ta còn phải đi Tiên giới một chuyến.
Hồ Phi hơi sầu lo nói.
Đại Viên Vương mỉm cười đánh giá Dương Phàm:
– Mầu thân cùa hắn ở tại Tiên giới.
– Hồ Phi, trong tay ngươi có tín vật của ta, nếu giới ngoại thần tháp xuát hiện ta sẽ trước tiên kéo ngươi lại đây.
Dương Phàm căn bản không hỏi nhiều.
Đây là chuyện liên quan đến người nhà Hồ Phi đoàn tụ, hắn tự nhiên sẽ không tham dự.
Mặc đù Dương Phàm cũng rất tò mò.
mẫu thân cùa Hồ Phi là một nữ nhân như thế nào?
Một người có Cấm Kỵ Chi Huyết, một người là Đại Viên Vương, một người khác là nữ nhân đến từ Tiên giới.
Thân thế của Hồ Phi sẽ được vạch trần sau khi cả nhả đoản viên.
Trong lòng Dương Phàm cảm thấv vui mừng.
Chờ sau khi Đại Viên Vương cùng Hồ Phi rời đi, Luân Huyá Đại Đế bình thản nói:
– Mau thân cùa Hồ Phi cũng có được lực lượng huyết mạch cường đại, cho nên hắn dùng Nghịch Tiên Huyết cũng rất thuận lợi thành tựu thân thể Ma Thần, càng đem thân thể Ma Thần này đạt tới cực hạn của một giới.
– Các hạ vẫn nên từ bỏ ý niệm này đi.
Nghịch Thần Thuế Thiên Huyếtt há là sinh linh Hậu thiên có thể chịu đựng, ta sẽ không để Hồ Phi mạo hiểm như vậy.
Dương Phàm dứt khoát cự tuyệt ý tường cùa Luân Huyá Đại Đế.
– Vậy thì thôi, phân thân cùa ngươi cũng sắp thành tựu thân thể Ma Thần, chỉ cần cấp thêm ít trợ lực là đủ rồi.
Thê chất cùa hắn dựa vào giết chóc dài lâu tiến hóa từng chút một.
hết sức ngoan cường.
Luân Huyá Đại Đế hơi tiếc nuối rồi lại chuyển sang cười.
– Các hạ yên tâm.
Nếu Thạch Thiên Hàn có thể thành tựu thân thể Ma Thần, ta có biện pháp cho hắn đạt tói độ cao như Hồ Phi.
Dương Phàm không ở lại lâu trong ma vực giết chóc, thân hình nhoáng lên tiến vào trong Ma giới.
Ma vực giết chóc là một không gian phụ thuộc Ma giới, hết sức bí mật.
Tiên linh khí trong Ma giới cùng Yêu giới sàn sản như nhau, khí tức tràn ngập một cỗ bạo ngược.
Khí tức cùa tiên linh khí các không gian thượng giới đều có khác biệt.
Trăm năm tiếp theo.
Dương Phàm bắt đầu chờ đợi dài đòng, một khắc cũng không đám thả lòng.
Lúc cảm quan Luân hồi tnển khai hắn phát hiện dị động của rất nhiều nhân vật cấp Ma Để.
tinh thần ý chí xẹt qua các nơi.
Theo hắn biết, giới chủ cùa Ma giới hiện nay là Ma Tôn Hình Thiên, chính là nhân vật cấp Đại Đế thực lực cường đại trong thất giới.
Nói đến Ma Tôn Hình Thiên thì không thể không nói đến xung đột cùa Dương Phàm với Chân Ma Hình Già trong Huyá Nhật Điện.
Ngày đó trong Nghịch Tiên Điện, tinh thần ý chí của Ma Tôn Hình Thiên buông xuổng, cùng Dương Phàm tnển khai một hồi chiến đấu kinh tâm động phách.
Cuối cùng dưới tình huống Hồ Phi liều mạng sử đụng bản mạng thần thông, Dương Phàm mới dùng thần thông chấn động cổ kim Luân Hồi Môn thắng hiểm, đánh lui Ma Tôn.
Dương Phàm phát hiện tinh thần ý chí của Ma Tôn Hình Thiên, cũng không để ý đến.
miễn gây nhiều chuyện rắc rối.
Ma Tôn Hình Thiên cũng mơ hồ cảm ứng được sự tồn tại của Dương Phàm, lại sinh ra áp lực không hiểu.
Tuy nhiên giờ phút này tầm mắt của đại năng thất giới đều chuyển dời lên “Giới ngoại thần tháp”, Ma Tôn đồng dạng cũng không muốn trêu chọc cường địch vào thỏi điểm quan trọng này.
Mấy chục năm sau, Hồ Phi chạy về Ma giới hội họp cùng Dương Phàm.
Sự tồn tại của Hồ Phi thân thể Ma Thần này tự nhiên khiến đại lão Ma giới cùng bá chủ các phương chú ý.
Theo thời gian trôi qua, cường giả các giới hội tụ tại Ma giới càng ngày càng nhiều.
Xem ra trong thất giới này cũng có rất nhiều người giỏi suy tính, vào thời khắc giới ngoại thần tháp sắp xuất hiện lại có tiến tnển mới.
Lại qua vài năm, Dương Phàm phát hiện đám nhân vật cường đại cùa thượng tam giới Long Hoàng Tổ.
Từ Thiên Đại Đế.
Vân Tiêu Đại Đế cũng đều bước vào Ma giới.
Cường giả đinh của giới điện khác nhưMinh giới, Yêu giới lần lượt chạy tới.
Lập tức.
gió nồi mây phun tại Ma giới, cơ hồ gây nên một trận gió lốc.
Ánh mắt Long Hoàng Tổ thi thoảng xẹt qua trên người Dương Phàm, lóe lên một tia âm lãnh.
Dương Phàm có thể đoán được bốn vị Đại Đế này nhất định sẽ không cho mình dễ dàng tiến vào giới ngoại thần tháp.
Ngược lại Vân Tiêu Đại Đế âm thầm dùng thần niệm truyền âm trao đối với Dương Phàm, chủ yếu là hỏi tình huống cùa Vân Vũ Tịch.
– Đại Đế yên tâm, Vũ Tịch ở trong Tiểu thế giới của ta.
Dương Phàm nghĩ một hồi lại vẻ mặt tự tin nói:
– Sau khi từ giới ngoại thần tháp đi ra, vãn bối sẽ đường đường chính chính hỏi cưới Vũ Tịch.
– Dương Phàm, đừng nói sớm như vậy.
Trong thanh âm cùa Vân Tiêu Đại Đế có vài phần lo lắng:
– Còn không tới tám vạn năm, Vô thượng Thiên đình sẽ mở phiên tòa, đến lúc đó Thiên Đế sẽ hiện thân.
Long Hoàng Tồ hoa phân nửa sẽ tố cáo ngươi.
Ngươi tự giải quyá cho tốt!
– Vô thượng Thiên đình…!Thiên Đế…!
Trong lòng Dương Phàm không hiểu run lên, đột nhiên phát hiện mình vẫn xem nhẹ nhân tố này.
Trong hệ thống thất giới này còn có nhân vật chân chính vượt qua Đại Đế.
Bời vì Thiên Đế luôn không hỏi thế sự.
giao chuyện của thượng tam giới cho đám người Vân Tiêu Đại Đế quản lý cho nên Dương Phàm chưa từng suy nghĩ đến nhân tố này.
Đến lúc đó nếu Thiên Đế xuất hiện ở Vô thượng Thiên đinh, đối mặt với sự khóc lóc kể lê của Long Hoàng Tổ, khó cam đoan sẽ không ngoại lệ nhúng tay vào ân oán cá nhân giữa Dương Phàm cùng Long Hoàng Tổ.
Dương Phàm chim váo trầm tư ngắn ngùi.
Hiểu biết cùa hắn đối với Thiên Đế thật sự quá ít.
Theo Luân Huyá Đại Đế phân tích, mục tiêu cuối cùng hắn luyện chế Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết này chính là vì sáng tạo Tiên Thiên Ma Thân Thể.
đạt tới tnnh độ sánh vai Thiên, Minh nhị đế.
Khi đó đảo điên thất giới cũng không phải không có khả năng.
Cái gọi là “Kế hoạch đoạt thiên” cũng có một tầng hàm nghía này.
Nếu đạt tới trình tự đó, tự nhiên có được năng lực phá giới, cũng có thể thực hiện nguyện vọng trở về cố hương cùa Luân Huyá Đại Đế.
về phần Thiên Minh nhị đế là nhân vật như thế nào.
Luân Huyếtt Đại Đế chỉ biết khi thất giới còn chưa xuất hiện bọn họ đã tồn tại.
Càng thậm chí bọn họ sinh ra từ lúc hỗn độn sơ khai.
Thiên địa sơ khai, bọn họ đã tồn tại.
Cũng chỉ là dạng sinh linh Tiên Thiên như vậy mới có được Tiên Thiên Ma Thần Thể.
Mục đích cuối cùng cùa Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết chính là vì để sinh linh Hậu Thiên đạt tới mức độ cùa Tiên Thiên Ma Thần Thể, có thể thấy được chỗ nghịch thiên lớn mật của “Kế hoạch đoạt thiên” của Luân Huyá Đại Đế.
Có lẽ dõi mắt cả thất giới cũng chỉ có hắn mới đám có ý tường về kế hoạch này.
Nghĩ tới đây, Dương Phàm không khỏi càng thêm kính nể Luân Huyá Đại Đế.
Lúc giới ngoại thần tháp chưa xuất hiện, rất nhiều đại năng đến từ thất giới đều bảo trì khắc chế nhất định, ngày thường mặc kệ có thù hận gi đều bó sang một bên.
Đại khái chờ đợi một đoạn thời gian.
Dương Phàm đột nhiên nắm được một tia dao động xa lạ mà thần bí.
Luồng dao động này hoàn toàn khác với bất kv khí tức nào của thất giới.
Rất nhanh, đại năng thượng giới phụ cận Dương Phàm cũng liên tiệp sinh ra cảm ứng.
– Bên kia.
Ánh mắt Dương Phàm dừng ở trên không một hải vực cách vài ngàn ức dặm.
Vùng hải vực này là một vùng tối đen.
– Ở bên Tử Hải.
Không biết ai kêu trước một tiếng.
Sau đó chỉ thấy trên không Từ Hải xuất hiện hình dáng một cổ tháp mông lung không rõ.
Bất kể mọi người cố gắng như thế nào cũng chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng cùa cổ tháp.
Hồ Phi thậm chí mở con mắt thứ ba gắn chặt vào khu vực đó cũng chỉ có thể nhìn thấy một bóng tháp mông lung.
Cảnh tượng đó giống như hải thị thận lâu.
cái loại cảm giác như xa cuối chân trời lại gần ngay trước mắt.
mờ mịt như mộng ảo.
Giờ khắc này tâm thần cùa rất nhiều cường giả đinh thất giới đều bị giới ngoại thần tháp mờ mịt huyền bí kia làm rung động.
Dùng thần niệm hoặc tinh thần ý chí đảo qua.
vị trí noi thần tháp chỉ là một vùng hư vô.
dường như cái gi cũng không tồn tại.
Ngay cả cảm quan Đại Luân Hồi cùa Dương Phàm cũng không ngoại lệ.
Hắn chỉ cảm thấy vị trí nơi cảm quan cùa mình tập trung là một vùng hư không, cái gi cũng không có.
– Đúng vậy, chính là giới ngoại thần tháp.
Lời nói cùa đám người Man Hoàng xác định tính chân thực của lai lịch thần tháp.
Giới ngoại thần tháp!
Rất nhiều cường giả chạy tới gần tim đập nhanh hơn, máu nóng sôi trào.
Chỉ tiếc mỗi người chỉ có thể vào giới ngoại thần tháp một lần, nhân vật cấp Đại Đế ở đây cơ bản đều đã vào.
Vút Vút Vút —
Chúng cường giả thất giới đều na đi về phía giới ngoại thần tháp.
– Thời gian giới ngoại thần tháp xuất hiện rất ngắn ngủi, các ngươi mau tận dụng thời gian.
Thanh âm thúc giục cùa Man Hoàng vang lên trong đám hỗn loạn.
– Ha ha ha…!Dương Phàm, ngươi đừng mơ thực hiện được.
Tinh thần ý chí của bốn vị Đại Đế đám Long Hoàng Tổ đột nhiên phủ xuống bên cạnh hai người.
Dương Phàm biến sắc.
tức thi phát hiện thời không chung quanh bị bốn vị Đại Đế liên thù giam cầm.
– Dương Phàm, có bốn vị Đại Đế chúng ta ở đây.
các ngươi đã được quyết định vô duyên cùng giới ngoại thần tháp.
Khóe miệng Phiêu Miều Đại Đế mùn cười, bốn người đều có vẻ nắm chắc thắng lợi!
Bốn vị Đại Đế Long Hoàng Tổ rõ ràng sớm có mưu đồ, vào khoảnh khắc hai người vừa chuẩn bị động thân liên thi tnển giam câm thời không.
Cho đù không làm gì được Dương Phàm cùng Hồ Phi cũng phải ngăn cản bọn họ tiến vào giới ngoại thần tháp.
Hôm nay Dương Phàm cùng Hồ Phi không có Thần khí mà thực lực đã cường đại như vậy.
nếu tiến vào giới ngoại thần tháp đạt được đại kỳ ngộ.
vậy còn có ngày lành cho bọn họ?
Dương Phàm cùng Hồ Phi lập tức bị giam cẩm tại chỗ như hai pho tượng.
Liên hợp tinh thần ý chí cùa bốn vị Đại Đế thi tnển giam cầm thời không dĩ nhiên đã đạt tới mức độ nghịch thiên.
Ngô…!Ông—
Hoa văn vàng lợt bên ngoài hân thể Ma Thần của Hồ Phi mơ hồ nhảy lên, tản mát ra một cỗ khí tức cấm ky kinh sợ sinh linh, ý đồ đột phá giam cầm thời không.
Nhưng bất kể hắn dùng sức như thế nào.
thân thể nhiều nhất chỉ có thể miễn cưỡng động đậy.
Dưới loại trạng thái này, cho dù hắn miễn cưỡng đột phá giam cầm thời không nhưng tốc độ cũng bị chậm lại tới mức không đến một phần vạn, chờ khi hắn chạy tới mục đích, e là giới ngoại thần tháp đã sớm biến mất.
Phụ cận Tử Hải Ma giới, rất nhiều cường giả không khỏi líu lưỡi, giật mình bời thù đoạn chợp nhoáng cùa bốn vị Đại Đế, càng khiệp sợ bởi năng lực của thân thể Ma Thần.
– Hừ hừ.
không nghĩ tới hai tiểu từ Phàm giới này có thể lấy được thành tựu hiện giờ.
Ánh mắt lãnh liệt của Ma giới chi chù Hình Thiên đảo qua Hồ Phi cùng Dương Phàm, bộ dạng vui sướng khi người gặp họa, sau đó nghĩ đến cái gì, trên mặt mơ hô xuất hiện một tia sát khí.
Dương Phàm không có thân thể Ma Thần hư Hồ PhỊ nhục thể khó thể chống lại, đường nhưngay cả sức phản kháng cũng không có.
Tuy nhiên ngay tại thời khắc nguy cơ này.
khóe miệng cùa hắn dường như nhếch lên một tia cười nhạo.
– Phá cho ta!
Một tiếng hét lớn kinh hồn động phách chẩn động từ tầng Luân hồi, những nhân vật tu vi thấp hơn Huyền Tiên tam trọng không khỏi khí huyết nhộn nhạo, tâm thần bị thương.
Chỉ khoảnh khắc, thiên địa âm dương rối loạn, một cỗ tinh thần ý chí chúa tể thiên đạo với khí thế thạch phá kinh thiên từ trên người Dương Phàm bắn ra, với tư thái cường ngạnh vô cùng phá vỡ giam cầm thời không do bốn vị Đại Đế liên thù thi tnển.
Rắc!
Khí thế tận trời của cỗ tinh thần ý chí kia giống như kiếm khí sắc bén nhất, bạch hồng quán nhật.
Đột nhiên, không gian Ma giới rộng lớn hơi rung lên.
phàm là nhân vật đạt tới cấp Tiên Để có thể bắt giữ đến cỗ ý chí lực kinh thiên địa đó.
Cái gì!
Đám người Long Hoàng Tổ biến sắc.
bốn cỗ tinh thần ý chí bị mạnh mẽ đánh văng.
Phiêu Miểu Đại Đế cùng Từ Thiên Đại Đế càng kêu lên một tiếng đau đớn, thân hình hơi lung lay.
Cỗ tinh thần ý chí này cường đại khiến cho rất nhiều Đại Đế, Tiên Đế tại đây biến sắc.
trong lòng run sợ.
Bầu không khí bỗng nhiên tĩnh mịch đáng sợ.
Sắc mặt Ma Tôn Hình Thiên biến đổi không ngùng, trong mắt đẩy nghi ngờ.
– Làm sao có thể.
Tinh thần ý chí cùa Dương Phàm này đã vượt qua Đại Đế.
Bốn vị Đại Đế Long Hoàng Tổ giống như bị búa tạ oanh kích, đây vẻ kinh hãi.
Ngay cả Phật Tổ cho đù Thái Sơn sụp đổ mặt không đổi sắc, giờ phút này trong mắt cũng đầy vẻ kinh hãỊ vẻ mặt dại ra.
Thời gian hai vạn năm ngắn ngủi, Dương Phàm lại có thể đột phá như thế, chỉ luận tu vi cảnh giới gần như vượt qua Đại Đế.
– Chỉ bằng các ngươi cũng muốn ngăn cản bước tiến cùa ta?
Dương Phàm quát lạnh một tiếng, khí thế hùng hồn rộng rãi, cỗ ý chí chúa tể thiên đạo quanh quần quanh thân, kinh sợ Tiên Phật Ma thất giới.
Rất nhiều Đại Đế thậm chí không dám nhìn thẳng váo mắt hắn.
– Cạc cạc cạc…!Lão đại quả thật quá cường đại, để chúng ta xử lý rụng vài tên hề này.
Hồ Phi mừng rỡ.
phát ra một tiếng cười điên cuồng rung trời, thân thể đột nhiên cất cao mười trượng, ảo ảnh Ma Thần sau lưng rít gào trầm thấp cùng đan xen hô ứng với tiếng vang cùa lôi điện cuồn cuộn.
Hai người hợp lực, uy danh khí thế dường như chấn nhiệp bốn vị Đại Đế Long Hoàng
Tổ.
Bốn vị Đại Đế trong kinh hồn tư duy đều có vẻ trì độn.
Hồ Phi xoa xoa tay, hận không thể lập tức đánh một hồi, trút lừa giận trong lòng.
– Không được, lúc này không nên giằng co.
Nhanh vào Giới ngoại thần tháp.
Dương Phàm quyết đoán quyết định, ý chí kinh thiên địa cùng khí thế cùa thân thể Ma Thần hòa họp na đi về phía giới ngoại thần tháp.
– Không thể để bọn họ chạy!
Long Hoàng Tồ cả kinh quát vội một tiếng, vận chuyền long nguyên lực một đời, Cừu Long Thứ hóa thành long thứ khổng lồ trong thiên địa như mũi tên rời cung.” Băng” một tiếng, trong nháy mắt xuyên qua không gian, đâm tới hai người Dương Phàm.
– Lúc này tinh thần ý chí cùa Dương Phàm vượt qua chúng ta, nếu có đại kỳ ngộ ở trong giới ngoại thần tháp, đến lúc đó tái hiện thất giới chỉ sợ sẽ có được thực lực chém giết Đại Đế.
Áo choàng cẩp bậc Thần khí sau lưng Phiêu Miểu Đại Để bỗng nhiên run lên.
một tầng bóng ma màu đen thật lớn đung nhập trong thời không khu vực.
Dương Phàm cùng Hồ Phi vừa mới na di một chợp mắt.
thêm hai nhịp thờ nữa là có thể tới giới ngoại thần tháp thì lại cảm thấy gian nan, thân thể giống như chìm vào bùn lầy, hành động bị hạn chế rất lớn.
Thời khắc mấu chốt.
Thần khí phụ trợ cùa Phiêu Miểu Đại Đế hạn chế bước tiến cùa hai người.
Hồ Phi tràn đầy lửa giận.
Thực lực bọn họ tuyệt đối không thua Đại Đế.
lại ăn thiệt thỏi bời không có Thần khí
Dương Phàm ngẩm sinh ra lừa giận không tên, với thực lực của hắn giờ phút này cho dù không có Thần khí cũng có thể lực áp Đại Để bình thường, nhưng rành rành lại bị đám người này ỷ vào uy lực của Thần khí hạn chế.
Hắn hạ quyá định, chuyến này vào tháp nếu đạt được Thần khí nhất định phải giết bọn họ không còn manh giáp.
– A Di Đà Phật, nhị vị thí chù xin dừng bước.
Thích Thiên Phật Tổ cao giọng niệm phật hiệu, phật pháp vô biên và nguyện lực ngưng kết thành thần lực mạnh mẽ từ trên trời giáng xuống, oanh kích lên trên thân hai người.
Thân hình của Hồ Phi cùng Dương Phàm đều chấn động.
– Tuyệt đối không thể để bọn họ tiến vào tháp.
Trong mắt Từ Thiên Đại Đế thoáng hiện lệ quang, trong miệng phun ra một vùng tử diễm đốt cháy thiên hư.
Giống như một vùng biển rộng trong tiếng phun thật lớn đẫn động không gian sụp đổ, rất nhanh hình thành một con Từ Diễm Tinh Long dài vạn trượng.
Hai người Dương Phàm chỉ cảm thấy một cỗ diễm lực đốt cháy linh hồn ngang trời ập
tới.
Hai người lâm vào bổn vị Đại Đế toàn lực công kích, đột nhiên lộ ra áp lực cùng nguy
cơ.
Uy hiệp lớn nhất chính là Cừu Long Thứ cùa Long Hoàng Tổ.
Long thứ khổng lồ kinh thiên địa kia xẹt qua ô quang lấp lánh, bốn phía cừu sắc long quang chán động, sóng gợn kịch liệt khóa chặt đường đi của hai người.
Dương Phàm sắc mặt âm trầm, ý niệm khẽ động.
Luân Hồi Bàn như thủy tinh trong suốt xoay quanh thân thể.
vô cùng chính xác ngăn cản một kích dồn lực cùa Long Hoàng.
Phong…!Ông
Long thứ bén nhọn đen thui lóe ra hào quang băng lãnh đánh lên Luân Hồi Bàn phát ra tiếng nổ rung thiên địa.
Luân Hồi Bàn kêu lên một tiếng, lại nờ rộ tinh quang rực rỡ bao phù thiên địa, một cỗ lực lượng hùng hồn vô hạn phản ngược trở về.
Phốc!
Long Hoàng Tổ kêu một tiếng đau đớn, thân hình lắc lư một cái sắc mặt trắng bệch, cuối cùng phun ra một búng máu.
BỊ thương
Cường đại như hạng người Long Hoàng T ổ lại bị Thương trong trận này.
Rất nhiều Đại Đế Tiên Đế phụ cận giới ngoại thần tháp cảm thấy run sợ.
Tu vi cảnh giới hiện giờ cùa Dương Phàm đã vượt qua Đại Đế.
gần như trăm phần trăm bắn ngược Cừu Long Thứ một kích đồn lực của Long Hoàng Tổ.
Mà lúc này.
thần thông công kích cùa ba vị Đại Đế khác cùng tới.
– Ngươi đi trước, ta chắn đường!
Dương Phàm đột nhiên vỗ một chưởng về phía Hồ Phi, toàn thân hắn bay như đạn pháo bắn về phía giới ngoại thần tháp.
̀m ầm ầm
Luân Hồi Bàn xoay quanh tốc độ cao miễn cưỡng giúp Dương Phàm ngăn chặn công kích của ba vị Đại Đế, nhưng hắn cũng kêu một tiếng đau đớn, khóe miệng tràn ra một vệt máu.
Trong lúc nhất thỏi đối kháng với bốn vị Đại Đế.
hắn hoàn toàn ăn không tiêu.
– Đùng mơ chạy trốn.
Thân hình Hồ Phi còn chưa rời khỏi phạm vi giam cầm cùa ba vị Đại Đế liền cảm giác trong giới điện của cả không gian Ma giới sinh ra lực lượng vô cùng vô tận dồn lên người hắn.
Người tới lại là một Ma đầu toàn thân hắc khí quay cuồng, trên trán có một vầng Hắc Nhật.
Ma Tôn Hình Thiên.
Hồ Phi nghiến răng, uy năng của thân thể Ma Thần bộc phát ra, đối kháng cùng cường giả chúa tể đứng đầu một giới.
Hây—
Hình Thiên quát lên một tiếng, trong giới điện chung quanh sinh ra đù loại lực cản, trong
lòng bàn tay hiện lên một vầng hắc nhật sâu thẳm vô hạn, trong khi rung động dồn đập tản ra một cỗ khí tức cấm kv khủng bố.
Ma Tôn Hình Thiên một mặt ngăn cản Hồ Phi chạy trốn, một mặt khác tích tụ lực lượng, sát khí lộ ra.
– Nhất định không thể cho hai người này vào tháp, thậm chí không thể cho bọn họ rời khỏi Ma giới.
Hình Thiên âm thầm hạ quyá định.
Lúc hắn ở Phàm giới từng kết cừu hận với Dương Phàm cùng Hồ Phi, giờ phút này thấy thực lực khủng bố cùng tiềm lực cùa họ.
tự nhiên tâm sinh sát ý.
– Hình Thiên, trước qua một cừa cùa bản đế.
Một thanh âm khí phách hùng hồn truyền đến.
Man Hoàng từ xa bay vụt đến, thân hình cao lớn hai đầu sáu tay phát ra Yêu khí chấn động thiên địa.
Theo sự gia nhập của Man Hoàng, Hắc Tinh Đại Đế ở một bên hơi chần chờ cũng gia nhập.
Nhưng là các Đại Đế khác bên phía Ma giới cũng không chịu yếu thế.
Đột nhiên, phụ cận giới ngoại thần tháp hỗn loạn chưa từng có.
Chiến đấu cùa rất nhiều Đại Đế khiến khu vực này nguy cơ thật mạnh, giống như lôi trì.
Nhưng đồng dạng có Tiên Đế khác hoặc là đời sau được Đại Đế che chở muốn tiến vào thần tháp.
Chi trong giây lát, chiến đấu tiến vào hồi gay cấn, tiếng kêu thảm thiết thi thoảng truyền
ra.
Thảm thiết nhất không ngoài khu vực Dương Phàm.
Hắn bị bốn vị Đại Đế liên thù kiềm chế.
không gian quanh thân liên tiếp sụp đổ.
Luân Hồi Bản hóa thành vạn ngân ảo ảnh.
nghênh đón bắn ngược từng đợt công kích.
Với lực một người đối kháng bốn vị Đại Đế.
thương thế của hắn càng ngày càng nghiêm trọng, thậm chí ảnh hường đến đại thụ Diễn Sinh trong Tiểu thế giới.
Cũng may trong hỗn loạn Hồ Phi rất nhanh tới gần giới ngoại thần tháp.
Ngao—
Thời khắc mấu chốt.
Long Hoàng Tổ hóa thành cự long màu vàng mười vạn trượng, nờ rộ cừu sắc long khí chói mắt.
khí thể áp bách toàn trường, tu vi đường như tăng vọt không chỉ gấp đôi.
Một tầng sóng lừa màu vàng lóe lên ánh sáng cừu sắc lưu ly từ trong miệng phun ra bao phủ Dương Phàm.
Dương Phàm bị ba vị Đại Đế khác kiềm chế.
cừu sắc lưu ly Kim Long Diễm này lại là thần thông kinh thiên trong thất giới, sau khi bị tập trung tuyệt khó trốn tránh.
Phốc!
Thân thể Dương Phàm hóa thành một nhúm cháy đen.
bị ngọn lừa đốt trọn.
Trong thế giới Mệnh Hạch lại càng một vùng nóng rực.
trên đại thụ Diễn Sinh có mấy vết thương, cùng với một vết cháy nhìn mà ghê người.
Với lực một người chống lại bốn vị Đại Đế chung quy không hiện thực.
Rất nhiều cường giả đinh âm thầm tiếc hận cũng sinh lòng thán phục.
– Dương lão đại!
Hồ Phi kinh hô một tiếng, mặc đù hắn đã tới cạnh giới ngoại thần tháp nhưng thân hình lại dừng lại.
Vút!
Một vị Tiên Đế bên cạnh dưới sự hộ tống cùa một vị Đại Đế tiến vào giới ngoại thần tháp.
– Ha ha.
Đại Đế còn xa không thể chân chính xúc phạm tới ta.
Một tiếng cười khẽ từ bên tai truyền đến.
Dương Phàm từ trong Luân Hồi Môn đi ra.
Thông qua Tiên Hồng chiếu rọi.
trong nháy mắt hắn đi tới bên cạnh Hồ Phi.
Tình hình như thế khiến bốn người Long Hoàng Tổ.
đám người Ma Tôn Hình Thiên sắc mặt ngây dại, đờ ra tại chỗ.
Giờ phút này hai người ngay tại bên cạnh giới ngoại thần tháp.
Long Hoàng Tổ mặt xám như tro tàạ Phật Tổ giật mình thất thanh:
– A Di Đà Phật, hắn sớm vượt qua sinh từ.
thiên địa không vong mà muôn đòi bất diệt.
Thiên địa không vong mà trọn đời bất điệt.
Nói cách khác, trong thất giới không ai có thể giết chết.
ít nhất Đại Đế tuyệt đối không thể làm được.
Cho dù nhiều Đại Đế hơn vây công cũng không làm nên chuyện gì.
– Các vị, ngày sau có thời gian lại đến lãnh giáo.
Khóe miệng Dương Phàm cong lên.
ánh mắt lạnh lùng ác liệt đảo qua chúng Đại Đế Long Hoàng T ồ.
Ma Tôn Hình Thiên.
Bá!
Hai người bước một bước tiến vào trong giới ngoại thần tháp, khí tức biến mất khỗi giới này..