Tiến Hóa Tại Vô Hạn Thế Giới

Chương 67: Một Mình Xông Vào


Bạn đang đọc Tiến Hóa Tại Vô Hạn Thế Giới – Chương 67: Một Mình Xông Vào


Dương Hằng ngồi tại một nơi vắng vẻ, cúi đầu xuống trầm tư.
Hắn khi ở phòng họp biểu hiện ra rất nhẹ nhàng, nhưng sức nặng của việc bị xóa xổ khỏi lịch sử và phải chiến thắng có bao nhiêu thì chỉ trong lòng hắn mới rõ ràng.

Hội đồng tối cao dặn dò hắn hiện tại không nên xao động, họ sẽ tìm cách từ từ tiết lộ sự thật cho toàn phe nhân loại, sau đó chỉnh hợp lực lượng tiến công doom.

Nhưng mà Dương Hằng biết rằng việc này có thể tốn rất nhiều thời gian.

Bởi vì nó chẳng khác nào đem toàn bộ nhân loại ra đặt cược cả.

Không nói đến việc tin vào việc có thể quay ngược thời gian hay không, riêng việc hi sinh toàn bộ để hắn có thể giết doom chúa đã khó để chấp nhận rồi.
Thời gian càng lâu, doom chúa sẽ càng mạnh.

Càng bất lợi cho phe nhân loại.
May mắn là hiện tại Dương Hằng không còn yếu ớt như quá khứ.

Áp lực dù cho có khủng khiếp như thế nào, hắn cũng sẽ không lui bước.

“Selina, hôm nay đi chỗ này đi.”
Selina dù có hơi khó hiểu, nhưng vẫn dồng ý theo hắn đi chơi.

Thả lỏng mấy ngày.

Thành Lysandra phồn hoa không chỉ thể hiện ở quân lực và kiến trúc, mà còn về phương diện giải trí.

Giống như khu thức ăn vặt hôm trước cả hai đi, trong này có cả một cái rạp chiếu phim, tất nhiên chỉ chiếu lại những bộ điện ảnh cũ.

Cón có khá nhiều thú vui giải trí khác.
Ba ngày chơi tận hứng, cũng đến lúc trở về.

Buổi tối khi mà chuẩn bị trở về thành Rorgh, Dương Hằng không lên máy bay, chỉ đứng dưới tiễn Selina đi.
“Cô cứ đi trước đi, hội đồng tối cao với tôi có một chút việc.


Mấy ngày nữa mới về được.”
Lần này, Selina nhíu mày thật sâu.

Cô nhìn chằm chằm vào Dương Hằng.

Hắn đối mặt với cô, trong lúc lơ đãng lần đầu tiên tránh đi ánh mắt của cô.
“Được thôi, nhớ cẩn thận với về sớm.

Tôi…!vẫn muốn uống cà phê của cậu.”
Máy bay rời đi, Dương Hằng bên dưới vẫn không biểu hiện gì, chỉ là hai bàn tay đã nắm chặt, run rẩy, xong rồi thả lỏng ra.
“Xin lỗi, Selina, tôi không thể pha cà phê cho cô một lần nào nữa.”
Hắn đi vào môt góc tối của kiến trúc, đai lưng xuất hiện trên tay.

Bọc giáp bao trùm toàn bộ thân thể.

Hắn đã phát hiện ra Cosmic Force có thể tạo ra một lực trường bao quanh, tác dụng của lực trường này khiến hắn có thể di chuyển với tốc độ vượt qua siêu thanh cũng không làm ảnh hưởng đến môi trường xung quanh, giống như hắn đã di chuyển trong một tầng không gian khác vậy.

Nhờ thế mà Dương Hằng có thể lặng lẽ ra khỏi thành Lysandra mà không bị ai phát hiện.
Hắn bay vút lên trời cao, bay đến tận tầng mây.

Cao đến mức sắp chạm đến tầng khí quyển.

Dương Hằng nhìn về phía phương hướng mà doom chúa tồn tại, giống như một ngôi sao băng phi qua đó.
Xuất hiện trong tầm mắt hắn là hàng chục triệu con doom không chiến, tạo thành một đám mây khổng lồ bao trùm không trung.

Đối với chúng, Dương Hằng nhỏ bé như một con côn trùng vậy.

Nhưng mà nếu quan sát thật kĩ, ta có thể thấy được quân đoàn bay đã dọa sợ toàn bộ không quân nhân loại lại đang run rẩy trong sợ hãi.
Dương Hằng đứng lại.

Cosmic Wings mở ra, lực tràng trên người hắn khiến cho ánh sáng xung quanh bị bẻ cong, tạo thành những đường vặn vẹo kì dị.

Vạn dặm tinh hà xuất hiện.

Hóa thành một cơn lũ xé tan đội hình doom không chiến.

Vô cùng vô tận sao băng rơi xuống, đánh cho “đám mây” màu đen tách thành từng mảnh.

Ba con doom thống lĩnh điên cuồng xông tới.

Một con dạng chim ưng, một con dạng chuồn chuồn, con còn lại dạng ruồi.
Dương Hằng không tiếp tục đứng tại chỗ mà lao ra đón đầu.

Lực lượng ngưng tụ nơi nắm đấm, doom thống lĩnh dạng chim ưng bị nắm đấm của hắn đấm cho tòe mỏ, đầu vỡ vụn như đập trái dưa hấu.

Cái tốc độ đáng tự hào của nó chỉ là trò trẻ con trước Dương Hằng, tiếp theo đó là thân thể nổ tung.
Doom thống lĩnh dạng chuồn chuồn cũng có kết cục tương tự, khả năng đặc biệt của nó là tạo ra gió lốc.

Thứ gió lốc được tạo ra bởi những phát đập cánh tần suất cao, có thể sánh ngang với những con bão bị hắn phá tung chỉ với một cú vung tay.

Sao băng xuất hiện, xuyên thủng doom thống lĩnh dạng chuồn chuồn khắp mọi phương vị, trọn vẹn 360°.
Còn lại doom thống lĩnh dạng ruồi.

Kích thước tự nhiên của ruồi là nhỏ nhất trong ba con, khi trở thành doom ở đây lại là lớn nhất.

To ngang một tòa nhà cao hai mươi tầng.

Nó không tấn công một mình mà lại mở cánh ra, thả từ trong đó hàng tấn ruồi đen.

Con nào con nấy to như quả bóng rổ.

Tất cả chỗ ruồi đen đó tính cả doom thống lĩnh dạng ruồi đều có thể nhả ra tia độc.


Đối đầu với thể loại này, lòng bàn tay của Dương Hằng xuất hiện một thứ giống như quả bóng lửa nho nhỏ.

Nó xoay tròn, Cosmic Enegy theo vòng quay của nó mà cuốn vào.

Đó không phải một quả cầu lửa, mà là mặt trời đang tản mát ra luồng nhiệt năng kinh khủng, không khí bị đốt trụi.

Mặt trời càng lúc càng lớn, cho đến khi đường kính của nó đã là trăm mét thì đột ngột co rút lại, kích cỡ trở thành bé như ban đầu.
“Lực lượng của vũ trụ, là do ta điều khiển.”
Mặt trời bùng nổ, cơn bão mặt trời hóa doom thống lĩnh dạng ruồi và đám tay sai của nó thành tro bụi.

Không chỉ thế, đám tàn quân của doom không chiến cũng không thể thoát khỏi, cả một vùng trời lúc trước vẫn còn đầy ắp doom giờ đã thanh không.
Tiếp tục tiến lên, Dương Hằng gặp phải truy cản càng lúc càng mạnh, nhung hắn vẫn vững bước tiến lên.

Quét sạch, quét sạch rồi lại quét sạch.

Cuối cùng hắn cũng thấy được một vệt nhỏ li ti phía rất xa.

Đó là con doom cỗ máy chiến tranh, kích thước khổng lồ bậc nhất.

Trong đó, chính là doom chúa.
“Chỉ cần giết được nó, tất cả sẽ kết thúc.”
Mười con doom thống lĩnh bị hố đen do hắn tạo ra nghiền ép hút vào, sau đó tan thành phân tử.

Dương Hằng đưa tay nắm lấy hố đen, bóp nát nó thành từng dòng vật chất chảy qua kẽ ngón tay.

Cosmic Cube cho hắn Cosmic Force, chảy xuôi trong đó chính là Cosmic Enegy.

Cosmic Enegy đúng như tên gọi của nó, có khả năng sáng tạo, thao túng, sử dụng toàn bộ năng lượng, sự vật và hiện tượng trong vũ trụ.

Giống như những ngôi sao, mặt trời hay là hố đen đều thuộc trong đó.
Quyền năng là như vậy.

Nhưng để nhìn thấy được nơi trú ẩn của doom chúa thì phải giết đến gần chục tỉ con doom khác nhau.

Dù là Dương Hằng cũng cảm thấy tinh thần mỏi mệt.
Từng tia dương quang của bình minh bắt đầu ló dạng.


Hắn quay đầu về phia mặt trời, đứng lặng một lúc.

Chuẩn bị cho cuộc tấn công cuối cùng.

“Cậu ta đã làm một mình, phải không?”
“Đúng vậy, theo sự quan sát từ vệ tinh.

Cậu Dương Hằng đã thực hiện hành trình xuyên qua gần nửa vòng trái đất từ 23 giờ đêm qua đến hiện tại.

Ba động năng lượng rất lớn.

Ước tính đã có gần mười tỉ cá thể doom tính cả tinh anh và thống lĩnh bị tiêu diệt.”
“Chẳng lẽ cậu ta dự định lúc cá thể tối cao của doom chưa hoàn toàn mạnh lên thì tranh thủ giải quyết?”
“Khả năng cao là vậy, nhưng mà cách làm của Dương Hằng cũng sẽ đẩy cậu ta tới giới hạn.

Chúng ts không thể để vậy được!”
“Chỉ là, ta có thể làm gì bây giờ.

Sự thật ta còn chưa nói, còn chưa thuyết phục được toàn bộ phe nhân loại!”
“Tôi có cách này, sử dụng phát sóng đến toàn bộ các thành, toàn bộ các phòng tuyến.”

Bên trong doom cỗ máy chiến tranh.

Nằm ở sâu bên trong một hành lang xác thịt đen ngòm, có một cái kén lớn ở đó.

Cái kén nứt ra, vết nứt càng lúc càng lớn, cuối cùng xé toạc cái kén.

Một cặp mắt đỏ lòm hiện ra giữa bóng tối sâu thẳm.

Tiếp sau đó là lực tràng giết chóc, thứ sát ý thuần túy đến cực điểm.

Sinh vật mắt đỏ này được tạo ra bởi một mục đích duy nhất.
Giết chóc và hủy diệt.

Doom vương đã thức tỉnh..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.