Bạn đang đọc Tiến Hóa Tại Vô Hạn Thế Giới – Chương 41: Giết Ra Một Đường
“Ngài hội viên tối cao, tôi nhắc nhở bà một câu.
Bà mới là kẻ bị bao vây.”
“Bà có cảm nhận được thứ đó không? Sự sợ hãi, tim như ngừng đập, máu như đang dồn lên não, bà có…!cảm thấy không?”
Khí thế trên người gã cuồng tín đồ này trở nên đáng sợ và quỷ quyệt hơn.
Các binh sĩ đã chảy mồ hôi ròng ròng.
Người phụ nữ lớn tuổi nheo mắt lại, không một chút lúng túng.
“Vậy ta có thể kêu ngươi là gì.”
“Cứ gọi tôi là chủ giáo đi, thưa bà.”
Thân hình chủ giáo nhanh đến mức hóa thành tàn ảnh.
Tiếng súng nổ ra vang đinh tai nhức óc, nhưng có tồn tại một tiếng động nhỏ hơn, là tiếng xé gió vút trong không khí.
Một người lính đột ngột ngừng bắn, phần đầu vẫn mặc mũ giáp lăn xuống, máu từ phần cổ bị cắt ra vẽ thành một đường vòng cung trên không trung.
Chủ giáo đứng ở cách đấy không xa, móng vuốt tay trái vẫn còn máu nhỏ thành từng giọt xuống nền đất.
Gã ta hoàn toàn cắt đứt cổ một người dù người đó đã được trang bị bọc giáp.
Hơn nữa với dáng vẻ thảnh thơi của gã hiện giờ, nó chỉ như cắt một tờ giấy thôi.
“Làm thế nào mà…”
Người phụ nữ lớn tuổi sững sờ, thứ sức mạnh này bà ta chỉ thấy qua ở những người cải tạo trang bị bọc giáp thế hệ thứ nhất.
Nhưng mà bọn họ chính là thành tựu tuyệt đỉnh của nhân loại, đám điên rồ giáo phái doom có thể đánh bậy đánh bạ chế ra cuồng tín đồ cải tạo đã là ngoài ý muốn.
Chúng tuyệt đối không thể tạo ra kẻ nào như vậy.
“Ngươi! Ngươi là ai?!!”
“Như ở trên, thưa bà.
Bà có thể gọi tôi là chủ giáo.”
Ba người lính nữa mất đầu, nhưng lúc này đã có một hình dáng màu đỏ lao nhanh như tên lửa đến chủ giáo.
Chát!
Một tiếng va đập lớn rung động chiến trường.
Chủ giáo bị đẩy lui.
Bóng dáng màu đỏ hiện nguyên hình là một bộ bọc giáp, thiết kế giống hệt bọc giáp của người cải tạo, chỉ khác là nó màu đỏ.
“Red Guardian, đây mới là kẻ mà tôi mong chờ.”
Chủ giái cười cười, không để ý đến câu thương trong tay Red Guardian đang chĩa thẳng vào mặt mình.
Người phụ nữ cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Chap mới luôn có tại — T R U м t г ц у e n.
M E —
Người cải tạo trong nhân loại cũng không phải chung, mà là phân làm hai binh chủng.
Red Guardian, bọn họ xuất thân là quân nhân, tham gia thí nghiệm người cải tạo sau đó được giao cho nhiệm vụ bảo vệ những nhân vật then chốt của nhân loại.
Tiêu biểu là người của hội đồng tối cao, chỉ huy trưởng thành Lysandra và một số người khác.
Họ là bảo vệ tư nhân của một nhân vật quan trọng, đặt tính mạng của người đó lên hàng đầu.
Blue Warrior, có thể là bất cứ ai, trở thành binh chủng chiến đấu chủ chốt của nhân loại với doom.
Điển hình chính là Selina.
Cách phân biệt giữa hai binh chủng là màu của bọc giáp.
Bà là một trong nhũnge người cầm quyền của hội đồng tối cao.
Tất nhiên sẽ có một Red Guardian đi theo bảo vệ.
Chủ giáo rút ra một cái chuôi đao màu đen.
Trên đó là từng chiếc gai xương to cỡ một bàn tay xếp chống lên nhau, nối với nhau bởi một đoạn dây dài không biết là làm từ cái gì.
Hắn vung vảy chuôi đao, lưỡi đao hóa thành từng vệt đen xung quanh.
Dây co rút lại, đem gai xương tản mạn ghép thành hình lưỡi đao hoàn chỉnh.
“Tiếp tục thôi nhỉ? Màu đỏ.”
Red Guardian xoay cán thương đâm tới bị đao tách ra thành hình dáng roi đánh bật sau đó lại thu thành hình đao.
Chủ giáo nhào tới, thanh đao bổ dọc.
Hai bóng người đen đỏ bắt đầu tiến hành trận quyết chiến.
…
Dương Hằng lúc này đang vật lộn ra từ cửa sổ của xe.
May mắn là xe này đã được tân trang trở nên cứng cỏi nên không nát.
Người bên trong chỉ bị thương do va đập thôi.
Hắn đang đỡ một người dậy thì bên ngoài truyền đến tiếng hét thảm.
Dương Hằng ngoái ra thì thấy một lũ ăn mặc tiêu chuẩn của giáo phái doom đang xách vũ khí, giết chóc những người ở xe khác.
Binh lính cũng đang giao chiến kịch liệt, hắn còn thấy được vài cuồng tín đồ cải tạo xuất hiện, đang cùng những chiến sĩ mặc bọc giáp đánh nhau.
Một đám tín đồ cầm súng bắt đầu hướng tới chiếc xe này.
Dương Hằng đặt người mình đang đỡ xuống.
Hướng về phía mọi người hô lên.
“Tất cả, không được rời khỏi xe! Là giáo phái doom tập kích!”
“Dương Hằng, tại sao cậu biết được…”
Trước sự ngạc nhiên mọi người, cơ thể hắn được bao bọc bởi một bộ giáp màu đen, tối màu áo gió phấp phới, cùng với đôi mắt xanh lục.
Cái tạo hình này, sinh sống trong thành Rorgh không ai không biết.
Đó chính là người áo đen.
Hắn hiện tại cũng không đoán hoài đến việc lộ thân phận nữa.
Nhanh chóng lao ra ngoài chiến đấu.
Mà những người trong xe vẫn không thoát khỏi cảm giác sững sờ, kể cả vị sĩ quan lái xe.
Bọn họ hầu hết đều là khách quen biết của Dương Hằng.
Không thể ngờ được rằng chủ tiệm cà phê hiền hòa họ gặp ban ngày lại là nỗi sợ của giáo phái doom vào ban đêm.
“Là Lusca, có lẽ là vậy…”
Một người trung niên thở dài, ông là người đã uống cà phê tại tiệm của hắn những ngày đầu tiên, tất nhiên là biết đến sự tồn tại của Lusca, và cả tai nạn đó nữa.
Ông cũng có thể hiểu sao Dương Hằng lại làm vậy.
Mà ở bên ngoài, chiến đấu đã được triển khai.
Những tín đồ này không phải đơn giản.
Tuy rằng hơi bất ngờ khi áo đen ở đây, nhưng huấn luyện làm bọn chúng nhanh chóng chỉnh đốn, bắt đầu xạ kích.
Chỉ tiếc cho chúng là Dương Hằng cũng đã tiến bộ hơn rất nhiều.
Thân thể đã gần đạt đến đỉnh 0.8, A.T.A Armor kháng lại được con mưa tấn công từ lũ tín đồ.
Dương Hằng đánh thẳng vào giữa đám tín đồ, tiến hành vật lộn võ thuật.
Chân, tay, báng súng vung ra liên tục.
Sau đó kết thúc bằng một nhát đạn tê liệt.
Nắm đấm chọi bay ba chiếc răng dính máu của tên tín đồ cuối cùng còn xót lại.
Hắn cho gã tín đồ một phát súng giữa trán.
Tiếp tục tiến đến những khu vực khác.
Những bên khác giao chiến còn quyết liệt hơn.
Hơn trăm người cả binh lính và tín đồ triển khai bắn giết, đã phải có hàng chục vũng máu xuất hiện, chủ yếu là dân tị nạn và công nhân viên.
“Đội trưởng! Cứ thế này thì không ổn rồi! Có nhiều người mất máu quá!”
“Ưu tiên bảo vệ dân thường! Dẫn một nhóm người đến xe vật tư!”
“Nhưng nếu làm thế thì chúng sẽ lấn vào mất…!đợi đã, đội trưởng! Bên phe địch xảy ra chuyện.”
Theo phương hướng mà người lính chỉ.
Đội trưởng thấy được một người toàn thân màu đen đang đi tới đi lui trong đám tín đồ.
Cùng với rất nhiều tiếng kêu thảm của chúng vang lên.
Người kia một gậy một súng, lọt trong đó như hổ vào bầy dê.
Xạ kích đến quân đội yếu bớt.
Bọn họ đều nhận ra người đằng kia, thần sắc trở nên kích động.
Tuy rằng không biết vị kia tại sao lại có mặt ở đây nhưng hiện tại là cơ hội tuyệt hảo của bọn hắn.
“Điều một nhánh đội ngũ đến xe vật tư! Mọi người theo ta nổ súng yểm trợ! Chú ý không được làm tổn thương quân đội bạn!
Giáo phái doom ngã xuống một lớp do bị đạn bắn chết.
Chúng tức giận muốn trở lại giết ngược binh lính thì Dương Hằng đã đánh phá bên trong, gậy và súng lóe lên điện quang, đem đội hình của lũ tín đồ quấy thành bột nhão.
Xạ kích bên ngoài, quấy phá bên trong, cuối cùng những tín đồ này chỉ có thể căm hận ngã xuống.
Dương Hằng cũng không dừng lại chào hỏi, tiến vào chiến trường cấp cao nhất.
Mãnh dược – cuồng hóa được tiêm vào người.
Trái tim bắt đầu co bóp với tần số kinh khủng, máu nóng lên như bị đun sôi vậy, nhưng hắn vẫn mặt không đổi sắc.
A.T.A Powet Armor xuất hiện.
Con mắt chuyển sang màu xanh dương lạnh lẽo.
Kiếm trong tay hóa thành một vệt đen đâm về phía đầu của cuồng tín đồ cải tạo..