Bạn đang đọc Tiến Hóa Tại Vô Hạn Thế Giới – Chương 290: Hết Một Ngày Đi Chơi
Vài hôm trước, gã bất chợt thức tỉnh siêu năng lực.
Trường hợp này cũng không quá hiếm lạ, dù sao thì năng lực đã nằm trong gen của toàn bộ nhân loại, ai cũng đều có khả năng thức tỉnh, chỉ là thời gian thức tỉnh cùng cách thức thức tỉnh cũng không đồng nhất.
Tên béo cao hứng bừng bừng, ngay lập tức đăng ký ức tuyển vào liên hiệp anh hùng.
Năng lực của gã không tệ, đánh tiếc là đã bị bộ phận quản lý nhân sự đánh trượt vì bài kiểm tra tính cách và điều tra lý lịch.
Muốn trở thành anh hùng của liên hiệp, cần có một lý lịch tốt, không phải về gia cảnh, mà là về cách ứng xử lẫn phản ứng.
Về phương diện này thì bộ phận quản lý sẽ không lơ là, nếu không có một anh hùng “xấu tính” sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình ảnh của liên hiệp.
Dù có xấu tính, cũng phải mang cái mặt nạ lên để kiểm soát.
Giống như Unbreakable, gã là một kẻ ưa kiểm soát người khác, kiêu ngạo, nhỏ nhen.
Nhưng ngoài mặt thì vẫn hòa ái dễ gần, là một anh hùng thân thiện.
Chứ không như tên béo này, cái gì xấu nhất thì lộ hết ra, còn không chịu tiếp thu, không biết hối cải.
Liên hiệp anh hùng không cần một quả bpm nổ chậm như thế này.
Kết quả là, tên béo dùng siêu năng lực đả thương mấy người ở chỗ kiểm tra.
Sau rồi chạy ra đây gây sự, muốn thể hiện sự ưu việt của mình.
Gã cũng không hề biết rằng, các ác nhân tuy rằng luôn gây chuyện, nhưng ít ai dám nhằm vào những khu vực có cái bóng của liên hiệp anh hùng như khu vui chơi này, ít nhất là khi chưa chuẩn bị kỹ càng.
Lý do là vì anh hùng túc trực quanh đây có số lượng không hề nhỏ.
Và phản ứng rất nhanh.
Lực lượng bảo an sẽ âm thầm phong tỏa toàn bộ khu vui chơi, khiến cho kẻ tấn công không thể thoát được.
Tên béo thế mà vẫn đần độn xông vào đây gây chuyện, ngây thơ cho rằng chính mình có thể chạy thoát được.
Mà cũng không cần các anh hùng của liên hiệp, một người đang ngồi trên vòng quay đã ngay lập tức ra tay.
Dương Hằng ngay lập tức biến hình thành Mage Form.
Nhảy từ độ cao hàng chục mét xuống, thân hình lơ lửng trên không.
Hắn vung tay, bàn tay ma thuật màu tím to lớn xuất hiện từ hư không, đem trục quay đang nghiêng ngả chỉnh về chỗ cũ, đồng thời hàn gắn lại chỗ nối thép đã bị rạn nứt.
Hành động của hắn, ngay lập tức thu hút tầm mắt của rất nhiều người, hàng đống chiếc điện thoại giơ lên, sau đó là vô vàn lời bàn tán.
“Đó là anh hùng mới sao? Tôi chưa nhìn thấy người này bao giờ.”
“Mặc giáp, hình như gần cũng có một anh hùng kiểu này thì phải.”
“Đúng rồi, là cái người đã gặp Unbreakable, với cả đoạn video chiến đấu kia nữa.”
“Có ai tìm được tài khoản của anh hùng này chưa? Bộ giáp phong cách như vậy, tôi phải theo dõi mới được!”
Tên béo nhìn thân ảnh màu tím phía trên, ghen ghét nổi lên dữ dội.
Gã ghen tức vì bị biến thành vật làm nền, bị mất đi hết sự chú ý.
Thậm chí ngay từ vẻ bề ngoài mà nói, Mage Form của Dương Hằng mang theo khí chất bí ẩn và huyền diệu, đúng với một ma thuật sư.
Liền đã áp đảo hoàn toàn vẻ ngoài bặm bợm với khuôn mặt vặn vẹo vì tức giận của gã béo.
“Mày! Xuống đây cho tao!”
Tên béo phẫn nộ gào thét, đến nõi mà từng khối thịt mỡ trên ngườu đều như gặp rung chấn.
Dương Hằng hạ xuống, không phải vì nghe lời gã, mà vì muốn nhanh gọn giải quyết kẻ đã phá đám buổi đi chơi này.
Tên béo cười gằn, gã gồng người làm cho cơ bắp trồi lên, nổi rõ rành rành.
Thức tỉnh siêu năng lực rồi, tuy rằng cả người vẫn béo, nhưng đã khỏe hơn bình thường rất nhiều lần.
Nếu không thì đã không thể đánh nghiêng được một cột trụ lớn bằng kim loại.
Cùng lúc đó, tên béo cũng sử dụng siêu năng lực của mình.
Gã có thể biến đổi tuyến mồ hôi của mình thành chất độc, mồ hôi chảy ra từ lỗ chân lông sẽ bốc hơi cực nhanh, tạo ra hơi độc tấn công đối thủ.
Khi đó, xung quanh người gã sẽ được bao phủ bởi một đám khí màu xanh lục nhạt.
Truyện Truyện Teen
Đám khí độc này sẽ gây suy nhược hệ thần kinh, các cơ sẽ bị co rút gây khó khăn trong di chuyển, hoa mắt, chóng mặt và đau đầu.
Phối hợp cùng với thân thể mạnh mẽ của gã, quả thật có thể quét ngang hầu hết các anh hùng cấp 0 và cấp 1.
Điểm yếu của gã là lửa, chính xác hơn điểm yếu của đám khí độc này là lửa.
Chỉ cần bị dẫn lửa, khí độc sẽ bị bốc cháy, dẫn vào trong lỗ chân lông rồi đốt người nếu gã không ngắt năng lực kịp thời.
Dương Hằng nhìn phát là biết sụe gà mờ của tên này, một cú búng tay.
Ngay lập tức đám khí độc bắt đầu cháy hừng hực, ngọn lửa tràn vào bên trong lỗ chân lông của gã.
“Aaaaaa!!! Bỏng!!! Bỏng!!!”
Tên béo căn bản còn chưa kiểm soát được năng lực của mình, không biết cách ngắt năng lực.
Thành ra độc thì cứ tiết, lửa vẫn cứ đốt, mà gã vẫn cứ đau.
Dương Hằng tất nhiên là có khống chế cường độ của ngọn lửa.
Làm cho nó không gây chết người, cũng không để lại thương nặng.
Mục đích của hắn chỉ là đốt trụi đống khí độc không cho nó tán đi thôi, ai ngờ tên này kém quá, ngã lăn xuống đất gào thét thảm thiết.
Hắn cũng không có hứng thú tra tấn tên này.
Mặt đất nhô lên mấy cánh tay bằng đất tóm chặt lấy gã béo đó, bắt giữ hoàn thành.
“Giờ chỉ cần giao cho bảo an là được.”
Dương Hằng thầm nghĩ, đang định trở lại buồng ngồi thì bất chợt thấy được Dante đã chạy tới từ trong đám đông.
Cậu ta đến một khoảng cách nhất định, sau rồi chụp ảnh đem cả hắn lẫn tên béo bào trong khung.
“Quá tuyệt…!quá tuyệt! Trang nhất ngày mai là của tôi! Sig, anh quả là ngôi sao may mắn của tôi!”
Người khác không nhận ra, nhưng cậu thì có.
Dù sao phong cách của Dương Hằng đã để lại ấn tượng sâu với cậu.
Dante cuồng loạn trong lòng, càng hưng phấn chụp ảnh.
Cậu ta hôm nay đến đây giải trí cho khuây khỏa, đồng thời thử vận may.
Quả nhiên vận may lại tới rồi!
Dương Hằng và Dante cũng không chào hỏi nhau.
Hắn nán lại cho cậu chụp vài kiểu ảnh rồi biến mất.
Dù sao cậu thanh niên cũng đã từng giúp đỡ mình, hơn nữa tính cách cũng không tệ.
“Ơ, chú đâu mất rồi?”
Lucy chớp mắt liên tục, vừa mới vài giây trước cô còn nhìn thấy Dương Hằng.
Vậy mà vài giây sau đã không thấy.
Chỉ có Selina là cảm nhận hắn đã di chuyển trở lại buồng ngồi.
Quả nhiên, khi hắn giải trừ ma thuật lẫn bọc giáp.
Thân hình của hắn xuất hiện trở lại, khiến cho Lucy mắt chữ o mồm chữ a.
Cứ như là phép màu vậy.
Mà theo một phương diện nào đó thì đúng là phép màu thật.
Cô cũng hiểu ra Dương Hằng biến mất như thế nào, hắn đã bẻ cong ánh sáng, làm cho ánh sáng không thể phản chiếu lên người mình.
Từ đó, tạo thàng hiệu quả biến mất.
“Sức mạnh của anh tiện lợi thật đấy.”
“Đương nhiên rồi.
Selina, nếu như em còn dư dả thì tốt nhất nên tìm hiểu một chút về ma thuật, biến nó thành sức mạnh của mình cũng được.”
“Em hiểu rồi.”
Selina gật đầu, cô cũng đang suy nghĩ về vấn đề này.
Hai thế giới trước kia mà cô đi qua đều không có sự tồn tại của ma thuật hay thứ gì đó tương tự như thế, thế nhưng sớm muộn gì cũng gặp.
Chuẩn bị trước cũng là tốt.
Lucy ngước đầu nhìn Dương Hằng, sau lại nhìn Selina.
Tuy rằng coi không biết hai người đang nói cái gì, nhưng xem chừng rất lợi hại.
Một phút sau khi Dương Hằng đánh bại tên béo.
Các anh hùng chạy tới áp giải gã.
Công tác cũng được vận hành trở lại, xác nhận vòng quay mặt trời đã không có vấn đề gì, họ khởi động nó rồi đưa tất cả khách ra ngoài an toàn.
“Chúng ta cùng về nhà nào.”
Dương Hằng dịu dàng nói, hắn và Selina mỗi người dắt một tay Lucy, nhìn không khác gì một gia đình thật sự.
Cả ba bắt chuyến xe cuối cùng của buổi chiều để trở về khu Trevolin.
Khi mà đén được trước quán cà phê, trời đã chập tối.
Selina kéo con bé vào trong phòng tắm táp, còn Dương Hằng thì chuẩn bị bữa tối.
“Mage Sig!”
“Biến hình.”
Hắn không muốn lãng phí thì giờ, trực tiếp biến thành Mage Form để nấu ăn.
Form này khả năng chiến đấu không lại được Dragon Form.
Nhưng mà nhiều phương diện khác thì tiện lợi hơn nhiều.
Một phần cũng là vì hắn đã khai phá được Dragon Form một thời gian, còn Mage Form vẫn đang trong trại thái tìm hiểu.
Ma thuật vô cùng huyền diệu, hắn có thể sử dụng nó, nhưng để hiểu rõ và phát triển là cả một quá trình.
Dương Hằng ngay lập tức tạo ra ba phân thân khác nhau chuẩn bị nguyên luyện, còn mình thì đứng bếp.
Bốn thân ảnh màu tím bay loạn trong nhà bếp, mùi thơm bắt đầu bay ra.
Khi mà Selina và Lucy ra khỏi nhà tắm, một bàn đồ ăn thịnh soạn đã được bày ra.
“Cả hai người vào mà ăn đi.”
Dương Hằng cười, lịch sự kéo ghế ra cho hai “quý cô” ngồi vào.
Bầu không khí vô cùng vui vẻ.
Sau khi ăn xong, có lẽ do ngày hôm nay chơi quá nhiều đã làm cho Lucy uể oải.
Cô bé xin phép đi ngủ sớm.
Trước khi đi ngủ, cô có xin Dương Hằng kể một câu chuyện.
Tất nhiên là hắn đồng ý.
“Đó là vào một đêm, người anh hùng cảm nhận được một luồng sát khí mà đi ra ngoài.
Cậu thiếu niên mà anh hùng cho ở nhờ cũng bị đánh động, sau đó bám theo…”
Selina cũng ngồi một bên, chăm chú nghe.
Cô muốn biết hắn đã trải qua những gì.
Đến nửa chừng câu chuyện, hai mắt của Lucy đã díu lại.
Cô ngủ thiếp đi.
Dương Hằng cũng dừng lại, tắt đèn sau đó cùng Selina rời khỏi phòng.
“Ngủ ngon.”.