Tiến Hóa Tại Vô Hạn Thế Giới

Chương 272: Tsukasa Gia Nhập


Bạn đang đọc Tiến Hóa Tại Vô Hạn Thế Giới – Chương 272: Tsukasa Gia Nhập


Cửa hàng nơi Dương Hằng thuê cách bệnh viện mà Lucy đang ở không xa lắm, đoán chừng chỉ có năm phút đi bộ.
Thành phố Sential là một siêu đô thị, vị trí của Dương Hằng còn khá lệch về phần rìa, cách trung tâm rất xa.

Nên sự náo nhiệt tuy vẫn vẫn có, nhưng mà không quá mãnh liệt.
Dương Hằng mở cửa, cùng Selina ở đằng sau đi vào bên trong.

Nơi này nguyên bản là một cửa hàng bán đồ lưu niệm về siêu anh hùng, chỉ là làm ăn thua lỗ, cộng thêm giá thuê đất cũng không phải rẻ, cần gấp yêu cầu nhượng lại.

Và Dương Hằng gặp được.
Với người lữ hành, tài nguyên bình thường như vàng hay kim cương không đáng giá trong cửa hàng của hệ thống Vô Hạn.

Chỉ cần tốn rất ít là có thể đổi được không ít, cho nên chút tiền để sinh hoạt không phải là vấn đề.
Nơi này vẫn chưa quét dọn với cả trang hoàng xong, thành ra hơi bừa bộn.

Dương Hằng và Selina cùng sắn tay áo lên làm việc.

Trước hết là dọn sạch quầy pha cà phê trước để lấy chỗ ăn.
“Nấu ăn cứ để em.”
Dương Hằng gật đầu, bắt đầu cầm chổi quét tước xung quanh.

Còn Selina thì đi vào nhà trong nấu bữa tối.
Cảm nhận được rung động và hơi khói toát ra từ trong bếp.

Hắn bỗng cảm thấy nếu như có một cuộc sống hạnh phúc, nó chắc hẳn sẽ giống như thế này.
….
Trong lúc cặp đôi nào đó đang vui vẻ ăn tối thì tại tháp Sential, đã có một cuộc họp nghiêm túc diễn ra trên tầng 52.
Trong phòng họp, năm cái ghế không biết lúc nào đã thêm một cái ghế nữa.

Tuy nhiên, chỉ năm cái ghế là được ngồi vào.

Unbreakable ngồi ở chủ vị, anh mắt liếc sang bốn người còn lại, cả bốn đều giống như gã ta là siêu anh hùng cấp 4.

Và đã lập thành một đội.
Trong giới siêu anh hùng, lập đội không còn chỉ là nói vu vơ, nó đã được xác nhận một cách chính thức là một hình thức chính quy của siêu anh hùng.

Chỉ là khác với lập đội thời đầu, rất nhiều đội siêu anh hùng lập ra chỉ để người nổi tiếng trong đội kéo danh tiếng cho người kém nổi tiếng hơn.

Thậm chí còn có hợp đồng hẳn hoi.

Giống như cho thuê diễn viên vậy.
Với đội của Unbreakable thì khác, cả năm thành viên đều là cấp 4, ngoại trừ gã ra thì mức độ ảnh hưởng của bốn người kia cũng tương đương nhau.

Thành ra không ai kéo ai cả.
Unbreakable muốn chính là hiệu quả này, không chỉ về danh tiếng, mà cả về sức mạnh.

Gã đã hoàn thành một phần tham vọng của mình, trở thành đội anh hùng mạnh nhất thành phố Sential.
“Golden Empress, rất tốt.

Tháng này cô đã vượt chỉ tiêu rồi đấy.”
“Downtream, anh…!còn thiếu hai buổi phỏng vấn và tham gia show nữa, tôi biết là anh không thích nói chuyện trước nhiều người, nhưng xin hãy hoàn thành, cảm ơn.”
“Helga, cô cũng vượt chỉ tiêu, thật bất ngờ đấy.

Tôi không nghĩ là cô lại tích cực đến vậy.”
“Còn Super Sonic, anh cũng đang rất ổn, thành tích tháng này của anh đã tốt hơn 3% so với tháng trước.”
Đây chính là buổi họp tổng kết bình thường mỗi tháng của đội.

Thực ra còn có vài trợ lý có thể giúp báo cáo, nhưng Unbreakable thích cái cảm giác này hơn, làm cho gã giống như một leader thực thụ.
Bằng việc tích cực đánh bại những kẻ phản diện và đáng bóng tên tuổi của mình, những người ở đây đã thăng tiến một cách đáng kể.

Trong vài năm nữa, rất có thể thành phố Sential sẽ chào đón một anh hùng cấp 5 mới ra đời.

Nhưng Unbreakable vẫn không hài lòng với cái tốc độ đó.

Chỉ là lúc này gã vẫn không nghĩ ra biện pháp nào cả.
“Unbreakable, ghế trống dành cho ai đấy?”
Golden Empress lên tiếng, cô là một người phụ nữ xinh đẹp, có mái tóc dài đến tận eo màu vàng cùng với bộ trang phục siêu anh hùng có phối màu giống thế.

Mái tóc này cũng không phải vướng víu, mà năng lực của cô sẽ khiến tóc mình kéo dài, phóng lớn và được bao phủ bởi luồng ánh sáng vàng.

Golden Empress có thể điều khiển tocd đó tạo thành vũ khí để tấn công hay phòng thủ một cách linh hoạt.

Ngoài ra, sức mạnh thể chất của cô cũng siêu việt người thường nhiều lần.
Câu hỏi của cô cũng là thắc mắc chung của những người ở đây.

Trong mạng lưới tình báo của bọn họ, Unbreakable vốn dĩ không định thu thập thêm anh hùng vào đội.

Nếu không thì mấy anh hùng cấp 4 khác trong thành phố Sential đã được mời chào từ lâu rồi.
Thế này là quá đột nhiên, Unbreakable đang tính toán cái gì vậy?
Nói thật, Golden Empress không muốn có thêm người vào đội vì phân chia lợi ích.

Bao giờ Unbreakable cũng chiếm đầu to 40%, bốn người bọn cô chia đều chỗ còn lại.

Thêm một người, chia phần sẽ ít đi.
Danh hiệu Golden Empress không chỉ là vì năng lực của cô, mà còn vì sở thích sưu tập trang sức vàng và kim cương đắt tiền.

Có thể nói là cô rất tham tài.

Trước khi Unbreakable định giải thích thì đã vang lên tiếng gót giày nện trên sàn nhà, xuất phát từ phía ngoài ban công.


Nhìn khuôn mặt, trang phục và cái máy ảnh màu tím sẫm treo lủng lẳng trước ngực thì đây không ai khác ngoài Kadoya Tsukasa.
“Buổi tối tốt lành, các vị.”
Tsukasa vẫy tay chào, sau đó dùng chiếc máy ảnh trước ngực ngắm “tách” một cái.
Ngoại trừ Unbreakable ra, không ai đáp lại lời chào của anh, thậm chí khi mà Tsukasa chụp ảnh thì còn khó chịu ra mặt.
Tsukasa không để ý, lấy thành phẩm ra rồi vẫy vẫy.

Bức ảnh méo mó hiện lên, kĩ thuật chụp ảnh của anh vẫn tệ như mọi khi.
“Đây, tặng mấy người.”
Tsukasa lia bức ảnh vòng cung trên không, hạ cánh đúng vào chính giữa bàn mà các anh hùng đang ngồi.

Nhìn bức ảnh xấu xí đó, Golden Empress nhíu mày.

Cô hai tay chống xuống bàn rồi đứng phắt dậy.
“Unbreakable, anh có thể giải thích được không?”
“Tất nhiên rồi, Golden.”
Unbreakable đứng dậy.

Đến chỗ Tsukasa rồi khoác vai anh, dáng vẻ còn khá là thân thiết.
“Kadoya Tsukasa, người mới sẽ gia nhập vào đội của chúng ta.

Danh hiệu cậu ta lấy là Decade, nên cứ gọi là Decade nhé.”
“Các vị, tôi không hứng thú với lợi nhuận, show truyền hình, quảng cáo hay bất cứ cái quái gì cả.”
Tsukasa trực tiếp tuyên bố, sau đó tránh thoát khỏi cú khoác vai của Unbreakable mà ngồi xuống ghế trống.

Bộ dáng chiễm chệ y hệt người chủ nhân.
Tâm tình vừa dịu đi chút ít của Golden Empress lập tức lại bị khó chịu câu lên.

Tuy nhiên, phản ứng dung túng của Unbreakable dành cho Tsukasa làm cô không còn dám phát tác.
Golden Empress không biết là cả hai đã thỏa thuận hay giao kèo gì, nhưng mà nếu có liên quan đến Unbreakable thì cô không dám rớ vào.

Chỉ cần không đụng đến lợi ích của cô thì coi như thế đi.
Ba người kia có lẽ cũng có ý nghĩ tương tự, không còn hỏi gì thêm, coi như chấp nhận sự tồn tại của Tsukasa trong đội.

Thấy được mọi người đã ổn định lại hết.


Unbreakable tiếp tục cuộc họp thường kỳ.
“Được rồi, mọi người.

Bởi vì vụ việc của Flame cho nên danh tiếng của siêu anh hùng nói chung và siêu anh hùng thành phố Sential nói riêng hứng chịu một chút ảnh hưởng.”
“Không phải đã giải quyết rồi sao?”
“Người dân không chỉ muốn thấy lời xin lỗi cụt ngủn trên mạng.

Và lời cáo buộc kia nữa, nó đã bị xóa không lâu sau đó nhưng vẫn gây nhiều ý kiến trái chiều.”
Trong khi Unbreakable đang nói chuyện, ánh mắt của Tsukasa đảo quanh bốn người còn lại ở đây.
Golden Empress bị anh trực tiếp bỏ qua, Super Sonic cũng chỉ liếc nhìn một lúc.

Đến Downtream, lông mày của Tsukasa mới khẽ nhíu lạ.

Cho đến khi nhìn Helga, anh không để lộ bất cứ biểu cảm, còn không tiếp tục nhìn.
Trái với Golden Empress, lý do Tsukasa bỏ qua Helga là khác hoàn toàn.
Vẻ ngoài của Golden Empress đúng là xinh đẹp, nhưng nó có phần sặc sỡ và diêm dúa thái quá.

Helga thì khác, từ xinh đẹp căn bản đã không đủ dùng để miêu tả dung nhan của cô.

Bởi vì khuôn mặt lẫn thân hình của cô hoàn hảo như được thần làm nên vậy.
Tsukasa không mê mẩn vẻ đẹp đó, trái lại còn cảm thấy hơi lệch lạc.

Helga biểu hiện bình thường nhất, nhưng tồn tại bình thường giữa những kẻ bất thường mới là bất thường nhất.
“Mong là hậu bối kia cũng đừng trúng chiêu.”
Tsukasa thầm nghĩ, đúng lúc đó thì Unbreakable đã tuyên bố.
“Để cho chắc, ngày mai tôi sẽ đích thân đến xin lỗi.”
Không có tiếng phản đối.

Bởi vì cả bọn đều biết làm thế không những không hạ mình, mà còn tăng thêm danh tiếng và sức ảnh hưởng.

Một người anh hùng gần gũi, người dân rất thích điều đó.
Tsukasa cảm thấy thú vị, tự hỏi không biết ngày mai Dương Hằng sẽ xử lý ra sao đây..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.