Bạn đang đọc Tiến Hóa Tại Vô Hạn Thế Giới – Chương 235: Dương Hằng Vs Ichi
Oanh!!!
Đáng lẽ sẽ có một tiếng nổ như thế vang vọng khắp không gian.
Đáng tiếc nơi đây là bên ngoài vũ trụ, mật độ vật chất tại đây quá ít để có thể truyền dẫn được âm thanh như vậy.
Thứ còn lại chỉ có vài sự rung động lùng bùng.
Kể cả cuộc trò chuyện từ đầu đến giờ của Dương Hằng với Ichi, cũng là bởi giác quan của hai bên mạnh mẽ hơn nhiều lần so với thông thường.
Cho nên mới có thể nghe thấy ân thanh được truyền đi đứt quãng như thế.
Việc đấy cũng không ảnh hưởng đến Dương Hằng khi hắn chém đứt những cột sáng mà Ichi bắn ra.
Phần còn lại bị dẫn nổ gần như ngay lập tức khi chúng bị cắt đứt.
Hắn lao mình về phía trước, nhanh đến mức tạo thành một đường zig zag màu bạc trên hư không.
Khi mà nắm đấm của hắn sắp tiếp cận Ichi, nó vụt biến mất.
Dương Hằng không dừng lại mà vẫn tiếp tục duy trì tốc độ cao như vậy.
Có chăng là ánh mắt của hắn di động liên tục.
Thị giác lẫn phản ứng thần kinh được tăng cường, ngay khi vừa có gì đó xuất hiện trong tầm mắt, hắn lập tức bẻ ngoặt phương hướng.
Oanh!
Ichi vừa xuất hiện đã bị đánh tan, ngay cú đấm xuyên phá vừa rồi đã sở hữu tốc độ tấn công đạt tới gấp ba lần tốc độ âm thanh.
Long trảo xé tan thân thể của Ichi thành nhiều mảnh, để lộ ra cấu trúc kì dị trông không khác gì một đám mạch điện tử.
“Admin, bản chất của các ngươi rốt cuộc là gì?”
Ban đầu, hắn cho các Admin là sản phẩm của sức mạnh thần bí, hay nói cách khác là ma thuật.
Nhưng qua nhiều lần “giao thiệp”, Admin càng có khuy hướng giống tồn tại điện tử hơn.
Phần cơ thể vỏ ngoài của chúng giống như được bao bọc bởi kim loại, khả năng thao túng mạng điện tử và đi xuyên qua các thiết bị điện tử.
Sự khác lạ duy nhất có chăng là ma thuật thôi.
“Một sản phẩm khoa học được tạo nên dựa trên ma thuật?”
Chỉ là, câu hỏi này Dương Hằng buộc phải bỏ ngỏ.
Khi mà thân thể tan nát đang bị thiêu cháy bởi lửa bạc của Ichi vậy mà đang xảy ra biến động.
Nó bắt đầu phục hồi lại một cách không tưởng.
Lửa bạc, ngọn lửa mà hắn tự tin có thể thiêu cháy thân thể của đám Admin ra tro lại bị miễn cưỡng dập tắt.
“Kamen Rider Sig, đừng có xem ta như đám còn lại.
Lửa của ngươi giết không chết ta.”
Dương Hằng không tiếp lời, hắn lao lên phía trước một lần nữa.
“Nếu ngươi có thể phục hồi lại như thế, vậy thì trực tiếp tận diệt ngươi đến hạt vật chất cuối cùng là được.”
— QUẢNG CÁO —
Ichi không nói gì, để ngăn chặn thậm chí là giết chết Dương Hằng.
Vua đã chuẩn bị cho nó một “món quà”.
Các Admin đều có thể sử dụng ma thuật mà không bị giới hạn tuổi thọ.
Nhưng chúng bị giới hạn bởi lượng năng lượng tiêu cực dự trữ trong người.
Dù cho mạnh mẽ như Ichi cũng không phải ngoại lệ, chỉ là mức giới hạn của nó là vô cùng lớn mà thôi.
Cũng vì thế mà Ichi chưa bao giờ có cơ hội phô diễn hết một trăm loại năng lực khác nhau.
Còn về “món quà”, vua đã trực tiếp kết nối Ichi với chính nó.
Mang lại cho Ichi một nguồn sức mạnh khổng lồ vượt quá những gì có thể tưởng tượng.
Chính vì lý do đó, Ichi mới tự tin một mình đương đầu với Dương Hằng.
Sau khi giết chết hắn, nó chỉ cần xuống trái đất dọn dẹp hết thảy.
Đám Admin chết hết cũng chẳng sao, tạo thêm đám mới là được.
“Kamen Rider Sig, từ lúc ngươi quyết định làm thế này.
Ngươi đã thất bại.”
Ichi đã nói như vậy vào đầu trận chiến không phải không có nguyên do.
“Sức mạnh của ngươi không dến từ ma thuật, đó là điểm mạnh, cũng là điểm yếu của ngươi.”
So với ma thuật, sức mạnh của Dương Hằng hiển nhiên ổn định hơn nhiều.
Nhưng mà sự “cực đoan” của ma thuật có thể tạo ra nhiều đột biến hơn.
Trong khi Dương Hằng muốn làm đến hiệu quả đó thì buộc phải ra nhiều sức hơn.
Nếu như dẫn theo vài Mahou Shoujo trợ chiến, tình hình chưa chắc đã kéo dài đến mức này.
Chỉ là…!biết làm sao được?
Tốc độ phi hành của Dương Hằng càng đạt đến cực đại.
Cả người như một mũi tên không thể dừng lại, một khi bắn ra sẽ xuyên phá tất thảy kẻ địch.
Bức tường, màn chắn, làn khí, lực trường.
Dù là thể lỏng, thể rắn hay thể khí.
Cứng rắn hay dẻo dai.
To lớn hay bé nhỏ.
Tất cả ma thuật cản đường đều bị Dương Hằng xuyên phá.
Dù cho bọc giáp đã giảm bớt rất nhiều áp lực, nhưng mà phần dư lại vẫn khiến cho hắn.
Chỉ là động tác của hắn không chút nào ngừng lại.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Từng cú đấm nặng đến cả chục tấn giáng xuống thân thể của Ichi, sức mạnh khủng bố kèm theo lửa bạc thiêu đốt không ngừng ngay lập tức hủy diệt 99% thân thể của nó.
Bất chợt, một mũi kiếm chém từ trên xuống dưới trúng vào Dương Hằng.
Rắc!
Âm thanh nứt vỡ vang lên.
Một bên mũ giáp sụp đổ, để lộ ra khuôn mặt đã bị thấm đẫm bởi mồ hôi và máu tươi của Dương Hằng.
— QUẢNG CÁO —
Ichi có chút không hài lòng với kết quả này, thứ vũ khí trong tay nó sở hữu một ma thuật cho phép chém được hết thảy những thứ không thuộc về phạm trù cơ thể con người.
Nó đáng lẽ phải chém nát được bộ giáp của Dương Hằng chứ.
“Không sao.”
Ichi tự an ủi mình.
Dương Hằng đã tàn tạ đến mức này đã không còn nguy hiểm như trước nữa
Một khối cầu vô hình xuất hiện bao phủ lấy hắn.
Trọng lực vốn không nên xuất hiện ở đây ép chặt lên người hắn.
Dương Hằng cố gắng giãy giụa muốn thoát ra, nhưng điều đó dường như phản tác dụng khi mà trọng lực đè lên hắn đã không khác gì một ngọn núi lớn.
“Kết thúc.”
Cứ với đà này, hắn bị đè nát bét chỉ còn là vấn đề thời gian.
Ichi chắp tay ra sau lưng, nó vẫn chăm chú duy trì ma thuật khối cầu trọng lực bằng cách liên tục truyền năng lượng vào đó.
Năng lượng tiêu cực tiêu hao trong trận chiến này là quá nhiều.
Nó đang suy nghĩ xem làm thế nào để có được đủ năng lượng cho vua trong năm ngày nữa.
Đột nhiên, Ichi cảm ứng được thời gian đang biến động.
Có dấu hiệu muốn quay ngược lại.
“Muốn quay ngược thời gian sao? Đừng hòng.”
Trận chiến tập kích bệnh viện thất bại cũng do Kayo quay ngược thời gian bằng ma thuật sao chép từ Alice.
Lần này, Ichi tuyệt đối không cho phép biến số nào tồn tại.
Hai tay chắp sau lưng giơ ra, năng lực quan trắc thời gian của Ichi được phát huy.
Nó không sử dụng năng lực như dừng thời gian hay gì đó tương tự, nhưng mà Ichi có một loại ma thuật có thể vô hiệu hóa toàn bộ các ma thuật thời gian.
Thời gian dường như ngừng lại, Ichi hồn nhiên không biết rằng Dương Hằng vậy mà miễn nhiễm với thời gian.
Chưa, nói đến miễn nhiễm thì hơi quá.
Hắn có thể chống cự thì đúng hơn.
Mượn cỗ áp lực này, cộng thêm với áp lực từ ma thuật trọng lực.
Sức mạnh từ trong người Dương Hằng bị phản ngược lại với mức độ tối đa.
Càng áp lực càng mạnh, Pumpkin.
Một năng lực đơn giản dễ hiểu.
— QUẢNG CÁO —
Xoạt!
Hai cánh tay của Dương Hằng tan nát, hắn làm tư thế xé mở.
Phần bọc giáp trên tay vỡ vụn ngay sau khi hắn phá nát cái khối cầu trọng lực này.
Tiếp sau là toàn bộ bọc giáp cũng vỡ ra rồi tan biến.
Ánh mắt của Dương Hằng vẫn chấp nhất, lửa bạc để lại từ những lần di chuyển trước đó bắt đầu hội tụ lại thành một khối cầu lửa khổng lồ.
Nó lan tràn ra khắp mọi nơi trên thân thể, tạo thành hình ảnh lập lòe của bọc giáp Dragon Form.
Đôi cánh lửa tung ra, bởi vì lửa vốn dĩ không có hình dạng cố định, cho nên sải cánh cũng không bị giới hạn.
Nó kéo dài đến cả trăm mét, như một cái bumerang cắt ngang hư không.
Dương Hằng giơ chân đạp thẳng vào Ichi.
Kẻ mà vẫn đang sững sờ, một thứ cảm xúc đáng lẽ không nên tồn tại với nó.
Nó lướt qua rất nhiều thứ, rằng đây là do sự bất cẩn của nó, là do Dương Hằng may mắn phá cục hay là hắn cũng bố trí từ trước.
Chỉ là, tất cả đã không còn quan trọng nữa rồi.
“Ichi, kết thúc rồi.”
“Rider Kich!”
Oanh!
Bàn chân của hắn đạp nát phần đầu của Ichi, ngọn lửa bạc bao phủ hoàn thân thể của nó và bốc cháy bằng nhiệt lượng kinh khủng.
Thân thể của Ichi bắt đầu bị nung chảy đến độ tan thành mảnh vụn, mảnh vụn sau cũng bị thiêu đến cặn cũng không còn.
Nó đã điên cuồng tái sinh bằng ma thuật, điều đó đã vô dụng khi Dương Hẳng phong kín tất cả lối thoát của nó.
Đúng như lời tuyên bố của hắn lúc đầu.
Ngươi có thể phục hồi, vậy ta tận diệt ngươi đến hạt vật chất cuối cùng là được..