Bạn đang đọc Tiến Hóa Tại Vô Hạn Thế Giới – Chương 20: Bước Đầu Để Trở Nên Mạnh Mẽ
Trong quá trình tập luyện, hắn cảm thấy gân, xương, cơ bắp, tim và mạch máu đang lấy một tốc độ mắt thường cũng có thể biết được mà mạnh lên.
Tuy nhiên đây thực chất chỉ là ảo giác của hệ thần kinh khi sử dụng kích thích tố.
Dương Hằng cảm giác kích thích tố SNG – 26 quả thật là thứ thuốc thần kỳ cho những người mê rèn luyện.
Cái cảm giác thân thể không ngừng tăng trưởng mạnh lên trong thời gian ngắn đối với họ quả thật giống như ma túy vậy.
Hơn nữa tác dụng phụ chỉ là hệ thần kinh xuất hiện chút ảo giác thôi.
Dù là người mang trong mình thuộc tính lười như Dương Hằng cũng có chút hưng phấn, càng gia tăng rèn luyện.
Tuy nhiên hắn không biết là, kích thích tố phiên bản đầu tiên, tức là SNG -1 từ đầu chính là một loại độc dược.
SNG – 1 đánh lừa bộ não và toàn bộ hệ thần kinh rằng cơ thể đang vận chuyển và tiêu hóa nhanh hơn.
Khiến cho xuất hiện cảm giác đói bụng cồn cào trong khi người sử dụng vẫn còn đầy đủ chất dinh dưỡng.
Thứ này là một trong những đại sát khí khi tra tấn tù phạm.
Bởi vì nó khiến tù phạm hứng chịu khốn khổ của việc bị bỏ đói 20 ngày chỉ sau 17 phút.
Sau này, kích thích tố SNG – 1 được phát hiênn và cải tiến.
Trải qua rất nhiều thời gian và công sức mới cho ra phiên bản hoàn mĩ nhất SNG – 26.
Dương Hằng đang hưng phấn luyện tập, mà không hề biết rằng mình sắp hiểu lý do tại sao dù kích thích tố SNG – 26 dùng tốt như vậy cũng không được hoan nghênh tại thế giới của nó.
Sau khi tập khoảng một giờ đồng hồ.
Hắn bỗng cảm giác phần bụng có chút nghẹn, sau đó nhanh chóng chuyển thành cảm giác có gì đó muốn “bùng nổ”.
Dương Hằng kinh hoàng, lúc đó gần như toàn bộ bản năng của một con người đã triển khai, lấy một tốc độ có thể so với một vận động viên chạy nước rút lao vào phòng vệ sinh rồi chốt cửa.
Hơn mười phút qua đi, hắn đã không còn chút hưng phấn nào đọng lại, chỉ có sự kinh hoàng vô tận.
Dương Hằng thề, nếu không phải thứ hắn thải ra không có mùi và trông cũng không kinh dị thì hắn thề sẽ không bao giờ động đến thứ này nữa.
Tác dụng phụ này trong cái nhìn của hệ thống thì không giống như tác dụng phụ, nó càng giống như một phần của quá trình hơn.
Bằng chứng là hắn bây giờ cảm thấy thân thể của mình đã tốt hơn.
Lúc trước khi sử dụng kích thích tố, thông thuận thì thông thuận, nhưng Dương Hằng luôn cảm giác thấy có gì đó không thoải mái.
Chính xác hơn là hơi có điểm nghẹn, nó giống như việc rõ ràng mình còn có thể thở và hô hấp bình thường nhưng trong họng lại giống như bị nghẹn cái gì đó vậy.
Bây giờ quá trình đã hoàn thiện.
Moptj bên vận động và tiêu hóa, một bên thải ra tạp chất và cặn bã.
Cũng bởi vì kích thích tố khiến khả năng tiêu hóa được tăng cường nên thứ hắn thải ra chỉ là chất cặn và tạp chất không có ích.
Đào thải tạp chất cặn bã xong thì kích thích tố cũng hết hiệu lực.
Cơ thể hắn trở về bình thường, nhưng trên người Dương Hằng vẫn bốc lên từng đợt nhiệt khí như vừa bước ra từ phòng xông hơi.
Hắn vung vẩy cả người một chút sau đó hít thở sâu, một ống tiêm đựng dung dịch màu vàng kim xuất hiện trên tay Dương Hằng.
Phần luyện tập với kích thích tố chỉ là để làm nóng người, đồ vật chân chính mà hắn mong đợi chính là ống tiêm dung dịch cường hóa này.
Không chút do dự, ống tiêm cắm vào mạch Dương Hằng.
Từ trong ống tiêm chảy ra dung dịch không phải chất lỏng, mà là năng lượng nồng độ cao đã ngưng hóa thành dung dịch, đồng thời tiến hành nhiều lần pha loãng và lọc bỏ mới có thể để người có trị số dưới 1.0 sử dụng.
Nếu không, đem năng lượng nồng độ cao ngưng hóa rót vào cơ thể sẽ không giúp người ta cường tráng hơn, mà khiến người dùng biến thành một quả bom.
Dung dịch cường hóa lan tràn đến toàn bộ tế bào.
Dương Hằng có cảm giác như hành ngàn con kiến đang trong người của mình cắn xé, đau đớn ngã vật xuống sàn nhà.
Không chỉ thể, phần da còn trở nên ngứa ngáy khủng khiếp, hắn không dám gãi, chỉ có thể lăn lộn trên nền nhà.
Phải đến 3 tiếng đồng hồ sau, dung dịch mới được hấp thu toàn bộ.
Dương Hằng không ngay lập tức đứng lên, bởi vì bây giờ hắn đã không còn chút sức lực nào.
Tuy rằng dung dịch cường hóa dùng năng lượng từ chính nó để tiến hành cường hóa nên hắn cũng không tiêu tốn gì nhiều, nhưng muốn chống đỡ cái cảm giác khi cường hóa cần sử dụng một lực lượng tinh thần rất lớn.
Nên dù hiện tại Dương Hàng cả người tràn đầy sức mạnh, hắn một ngón tay cũng không muốn động.
Nửa tiếng trôi qua hắn mới ngồi dậy, quần áo trên người đã bị mồ hôi làm ướt nhẹp.
Dương Hằng cảm thấy rất khát, hắn với lấy chai nước lớn sau đó tu một phát hết luôn một chai.
Lúc này mới cảm thấy đỡ hơn.
Dương Hằng lột bỏ quần áo rồi đi tắm.
Chỉ sau một ngày, thân thể của hắn vốn không có cơ bắp đã lớn hơn trước một vòng, các đường nét của cơ dần xuất hiện.
Và dường như hắn còn cao lên thêm một chút nữa.
Cả người nóng rực, làn da như đất sét bị nung đỏ được nước từ vòi sen hạ nhiệt.
Dương Hằng đoán là trị số cỉa hắn đã chạm đến 0.7 rồi, dù không đến thì cũng tiếp cận 0.7.
…
“Mày chắc không có ai đi theo chứ?”
“Ừ, tao đã kiểm tra kĩ càng rồi, trên đường đi còn lượn quanh vài vòng nữa.”
Hai tên tín đồ của giáo phái doom đang rỉ tai nhau nói chuyện, tỏ ra đắc ý khi mình đã cắt đuôi được kẻ theo dõi mà không biết rằng cách đấy 100 mét, Dương Hằng lạnh lùng theo dõi nhất cử nhất động của cả hai.
Hai gã tín đồ tiếp tục di chuyển, hắn đi theo phía sau, luôn duy trì khoảng cách 100 mét, bọn chúng dừng lại trước một nhà dân bình thường không bật đèn.
Từ trong bóng tối, một người đàn ông che mặt đi, kiểm tra hai tên tín đồ.
Thấy hai tên này là người bên mình.
Người đàn ông che mặt thả ra, hai tên kia biến mất trong bóng tối của ngôi nhà.
Thời gian gần đây, trong thành khu số 20 lưu truyền tin đồn về một chiến sĩ đeo mặt nạ đang săn đuổi giáo phái doom.
Ban đầu những kẻ trong giáo phái chỉ khịt mũi coi thường, xem như đây là lời đồn người dân tạo ra để làm bọn họ lung lạc tinh thần.
Tuy nhiên theo số lượng cứ điểm bị triệt hạ trong đêm ngày càng nhiều, sự thật cũng ngày càng rõ ràng.
Đúng thật là có người đang săn đuổi bọn hắn.
Đối phương mặc áo gió tối màu, giấu bên dưới lớp áo là áo giáp màu đen, mũ giáp bầu dục cùng hai con mắt hình tròn phát ra ánh sáng xanh.
Trên tay cầm một cây súng và một cây gậy.
Tất cả những thành viên hoạt động bên ngoài vào ban đêm của giáo phái doom đều phải tiến hành phản truy tung mỗi khi trở về, đồng thời phải tiến hành một vòng kiểm tra cuối cùng mới được phép vào cứ điểm.
Nếu không thông qua, trực tiếp giết chết.
Sau khi hai gã tín đồ đi được ít phút, tiến bước chân từ con đường gần ngôi nhà vang lên trong đêm tối.
Tên che mặt thất thố, gã ta cẩn thận đi ra khỏi cửa, sờ lên súng dưới hông, trên tay có một con dao.
Tên che mặt dự định núp gần cửa để đâm lén, nhưng khi lưỡi dao của hắn vung ra thì thứ cắt vào chỉ là không khí.
Thứ duy nhất hắn nhớ được chính là giọng nói lạnh lẽo.
“Nhầm hướng rồi.”
Tên che mặt tê liệt mất đi ý thức bị Dương Hằng đỡ được, rồi đặt xuống nhẹ nhàng không phát ra tiếng động.
Sau đó, thân hình của hắn bị bóng đêm trong căn nhà nuốt mất..