Đọc truyện Tiên Giới Chiến – Chương 32. Tiên phàm giao tranh…
Tiên nhân tầng trời thứ hai và thứ ba dựa theo thông đạo đặc biệt do phi kiếm dùng thiên kiếm đánh ra, xâm nhập tầng trời thứ nhất, vốn dĩ có thể đè bẹp phàm nhân bằng ưu thế số lượng lẫn chất, nhưng đối diện với loại công kích ác liệt này, tất cả đều luống cuống tay chân.
Luận số lượng, những ụ pháp ngẩng mặt lên trời với cái nòng súng kiêu ngạo hung ác kia không ít hơn bọn họ chút nào.
Luận chất lượng….
Tia năng lượng bắn tới, một gã tiên nhân mắt thấy tránh không kịp, theo bản năng mở ra linh quang tráo hộ thể, sau đó tế luyện phi kiếm muốn chém đứt ụ pháo từ xa. Nào ngờ phi kiếm mới bay được nửa đường tới nòng súng, nửa thân thể của hắn đã bị thổi bay, chỉ còn trơ lại một cục kim đan màu vàng rơi xuống dưới như viên sỏi nhỏ. Nửa người thân trên của hắn vẫy vùng, khuôn mặt trắng bệch với vẻ bất cam, xem lẫn chút hoảng sợ.
Từ khi nào phàm nhân mạnh mẽ tới mức này !?
Cái thứ pháp bảo đáng sợ gì thế kia !?
Chưa kịp tự vấn, tầm mắt của hắn đã nhanh chóng chìm vào tăm tối.
Xung quanh hắn, tràng cảnh tượng tự hiện ra rất nhiều, vô số tiên nhân không kịp trở tay đều bị pháo năng lượng linh tử quét qua, thân thể tan tành, chỉ còn lại viên kim đan trơ trọi.
Kim đan là kết tinh thành tựu cả đời của bọn họ, không dễ dàng gì bị phá hủy. Nhiều người tu luyện công pháp đặc biệt còn có thể lấy kim đan ra đập địch nhân như pháp bảo bản mệnh. Muốn hủy diệt khỏa kim đan của tu chân giả, trừ khi có thủ pháp kích nổ đặc biệt, nếu không cần mức năng lượng phải từ 25% cube trở lên bắn phá mới làm được.
Pháo năng lượng linh tử chỉ thiên bắn lên màn trời dày dặc khiến đội hình của tiên nhân tan tác như một đám ruồi bay loạn. Năng lượng linh tử nhiễu loạn khiến nhiều đạo pháp bị cắt ngang, thậm chí tới linh quang tráo cũng trở lên bập bùng.
Mất đi lồng phòng hộ RERF, căn cứ chuyển từ thế thủ sang thế công, giống như một con rùa mất đi mai lại lộ ra bộ lông nhím bên trong. Bất kể là ai vừa mới hỳ hục mở ra lớp mai của nó, nhìn thấy đám lông nhọn hoắt lởm chởm này tâm tình đều sẽ phiền muộn vô cùng. So với vừa ăn phải quả đắng chắc chắn là không dễ chịu hơn.
Lúc này thì loạt MS và GMS bay ra từ cứ điểm cũng đã tới phạm vi tầm bắn. Các chiến sĩ tay nắm đại hình súng sống lăm lăm giương lên, nhắm vào những con ruồi bay loạn kia mà khai hỏa.
Quang hoa tiếp tục rực rỡ bầu trời. Vốn dĩ beam rifle của các MS phải bắn hơn chục phát mới hạ gục được một tiên nhân được linh quang tráo bảo hộ, thế nhưng dưới năng lượng nhiễu loạn khiến đạo pháp mất linh tính thế này, năng lượng ổn định dày đặc từ các khẩu beam rifle dễ dàng xé nát linh quang tráo, đục thủng thân thể tiên nhân kim đan kỳ.
Phát hiện súng quang trên tay mình dễ dàng miễu sát (giết trong một đòn) địch nhân, đám phi công lái MS và GMS lập tức phấn chấn, không còn tùy ý bắn loạn như trước mà tập trung nhắm vào đầu đối thủ, tránh cho việc tiên nhân bị trọng thương hấp hối liều mạng tự bạo kim đan.
Mỗi một khỏa kim đan tự bạo đều không kém một quả tên lửa đạn đạo oanh tạc, nếu bị nổ cận thân trong bán kính 1 km, bất kể là loại giáp gì cũng ăn không tiêu.
Trải qua một trận chiến, thủ đoạn tấn công có chút đơn bạc của tiên nhân kim đan kỳ nhanh chóng bại lộ. Biện pháp đối phó và các loại chiến thuật cũng đã được nêu ra tương đối chi tiết. Đối phó với tiên nhân kim đan kỳ trở lên, phải đối đãi giống như đang chiến đấu với zombie, một đòn đánh vỡ đầu, không để cho họ có bất cứ cơ hội nào đánh ra phản kích cuối cùng.
Thống kê chỉ số EQ cho thấy, có lẽ vì sống qua lâu, đời sống quá đơn bạc nhàm chán, người tiên giới đều tương đối ngu ngốc và đa nghi. Ngu ngốc ở đây là nói về con mắt nhìn thế cuộc, đáng lẽ khi có đầy đủ lực lượng và đồng minh, nên đem thủ đoạn mạnh nhất của mình thẳng thắng đưa ra góp sức cho chiến cuộc để đạt được chiến quả tối ưu nhất, nhưng tất cả bọn họ đều tư tàng, giữ lại thủ đoạn đáy hòm để trục lợi vào giây phút tối hậu. Kết quả là khi binh bại như núi đổ, thủ đoạn đáy hòm mới được lôi ra, không để chạy trốn thì cũng là để tự sát cùng địch nhân khi tuyệt vọng, càng làm đội hình bị phá hoại và sĩ khí bị tan vỡ nhanh hơn.
Trận chiến thứ nhất đã chứng minh, nếu không tới thời khắc cuối cùng, những tiên nhân có thói đa nghi và ích kỷ này sẽ không dễ dàng để lộ ra thủ đoạn đáy hòm của mình. Bởi vậy phải dùng tốc độ nhanh nhất diệt sát, không để cho bọn họ có thời gian tuyệt vọng rồi vận dụng bí kỹ, phát huy lực lượng mạnh mẽ gấp nhiều lần bình thường.
Nếu không có chiến lược gia đủ uy tín thống kê ích lợi và nguy hại cho những tiên nhân này, bọn họ không có cách nào hình thành binh đoàn được.
Tiên giới cường giả vi tôn. Người mạnh làm chủ. Mà cường giả thì chỉ cần solo, cần gì phối hợp. Bởi vậy khái niệm binh đoàn đối với nhiều tiên nhân là xa xôi vô cùng.
Chiến trận đối với tiên nhân chính là mỗi đội cử một cường giả lao lên, tế xuất pháp bảo, đánh cho cường giả của đối phương răng rơi đầy đất, dương oai với đám đông mà thôi.
Mà chiến lược gia, hay đúng hơn là tiên giới chiến tướng, ở mấy tầng trời đầu tiên đều không thể xuất hiện. Những người này ở tiên giới cũng là mặt hàng hiếm hoi, tất cả đều nằm trong tay các thế lực đứng đầu ở sáu tầng trời cao nhất. Không ai chấp nhận bản thân lưu lạc ở những tầng trời đầu tiên như mấy miền quê hẻo lánh để phung phí tài năng cả.
Đám tiên nhân công kích thành lũy nhân loại lần này đều là do Phi Kiếm dùng áp lực của cận giới hoàng cao thủ ép phải xuất chinh, vốn dĩ cũng chưa nắm rõ tình hình tầng trời thứ nhất, chỉ nghe được cái gì mà phàm nhân biến mạnh, pháp bảo cổ quái, không ai thật sự xem vấn đề này nghiêm trọng tới mức phải dùng tính mạng đánh đổi. Kết quả là chỉ sau vài lượt tấn công, đội hình đã tan tác như một đám thổ phỉ ô hợp.
Nói thì nói vậy, nhưng dù chiếm phần lớn ưu thế về hỏa lực và chỉnh hợp binh đoàn, đối đầu với các tiên nhân có thực lực cá nhân siêu mạnh và đủ thứ pháp bảo cổ quái linh tinh cũng không phải chuyện gì nhàn hạ. Dù sao tiên nhân cũng là thứ sinh vật cấp cao, chẳng phải là con dê tùy ý cho người ta chém giết.
Mạc Tinh rất mẫn cảm với năng lượng, hắn lại đứng cách vùng trung tâm chiến trường xa nhất, rất nhanh liền cảm ứng được tác hại do quân đoàn kim đan đánh loạn. Hiền gấp gáp đề khí vào cổ họng, thực hiện truyền âm thuật tới tu giả khắp chiến trường:
“Mọi người cẩn thận, linh khí xung quanh đây đang lâm vào trạng thái cuồng bạo, nếu trên mười người cùng lúc hút linh khí để thi triển pháp thuật sẽ bị linh khí loạn lưu ùa vào lấp chỗ trống, cắt ngang quá trình thi pháp.”
“Tản ra, mau tản ra. Kết thành tiểu đội, mỗi người tìm đến tông môn, đồng môn nhân của mình để kết thành tiểu trận.”
“Mau, đừng để phàm nhân nhận ra ý đồ.”
Đội hình tan tác chỉ là nói về tổng thể. Các tiên nhân này đến từ nhiều địa phương và môn phái khác nhau, miễn cưỡng gom góp chung vào một chỗ chỉ làm giảm chiến lực của bọn họ. Thể loại vũ lực cá nhân cường đại như vậy thích hợp nhất là khi chiến đấu trong tiểu đội từ 5 đến mười người. Khi đội hình chính vị đánh tan tác, các tiên nhân cùng môn phái và địa phương lập tức bay về cùng một chỗ, dựa vào sự hiểu biết lẫn nhau đối với đối phương, dùng thần thức trao đổi như thần giao cách cảm, rất nhanh đã có thể thích nghi chiến trận.
Đội hình từ năm đến mười người dễ dàng hoán vị và linh động hơn rất nhiều. Một khi đã đảm bảo được thế linh hoạt, chiến lực của tiên nhân rất nhanh thể hiện ra ngoài.
Một gã tiên nhân tế xuất ra pháp bảo phòng thủ như một chiến mai rùa lớn, bao phủ năm gã đồng môn vào bên trong, hắn cắn răng vận chuyển linh lực khiến quang hoa của chiếc khiên rực sáng, cứng rắn chịu đựng ba bốn lượt pháo xung kích, dưới chân đạp phi kiếm liên tục di chuyển, tránh bị hỏa lực cục bộ nhắm trúng. Chiến khiên này là pháp bảo được hắn tế luyện đã lâu, bình thường không nỡ lấy ra dùng, nhưng lúc này không dùng chính là muốn chết. Vừa hay bề mặt bao phủ của nó lớn, hắn liền khẩn cấp hô hào đồng môn tụ tập lại, che phủ hết hoàn toàn. Bảo vệ cả đám bên trong.
Hành vi này giúp cho đám người ở đằng sau có thời gian thở phào một hơi và điều chỉnh lại tâm thái, sau đó cũng nhau nhao tế xuất pháp bảo tùy thân. Một người vung tay đánh ra mười mấy thanh liễu kiếm làm từ trúc lôi đình, kiếm ảnh đan xen mỗi lần chạm vào nhau là đánh ra mấy lượt võng thiên lôi. Lướt sét bao phủ giật qua lớp kim loại khiến MS và GMS không cách nào tiếp cận, vi mạch bên trong lập tức có dấu hiệu đoản mạch vì quá tải đường điện. Một người lại lấy ra một chiếc chuông gió, tung nó lên trời, truyền linh lực và vận hành. Lập tức một thứ ma âm réo rắt nhanh chóng truyền lan khắp vài km xung quanh, khiến cho phi công liên tục nhìn thấy ảo giác.
Một người vác theo một thanh cự kiếm lớn, gác lên vai, dùng cơ nhục được linh lực gia trì đánh ra từng đạo kiếm khí lăng lệ, quét mạnh một cú, liền đánh ra một mảng thông đạo lớn, hất bay vô số MS và GMS đang bị ma âm quấy nhiễu làm chững lại.
Sét đánh, âm công, man lực bạo kích, phòng hộ thuẫn, xa xa còn có thấy thủy cầu triệt tiêu nhiệt lực từ súng quang, hay phong bạo làm hệ thống chuyển hướng của MS bị nhiễu loạn, khoa trương hơn, bản thân Mạc Tinh ở xa chiến trường nhất, liền có thời gian tụ lực thi triển cấm thuật, còn triệu hồi ra một cái cây lớn tỏa ra hào quang khiếp người, tăng phúc linh lực cho bất kỳ tiên nhân nào nằm trong vòng sáng của nó, đồng thời hồi lại các vết thương nhẹ. Chiến lực chỉnh thể của từng đoàn người bạo tăng ghê gớm.
Chiến đấu lại tiếp tục rơi vào trạng thái giằng co.
Tuy rằng phe cánh nhân loại dựa vào lưới hỏa lực đan xen giữa các ụ pháo năng lượng linh tử và beam rifle bắn ra từ các MS có thể cường hoành áp chế tiên nhân. Nhưng các thủ đoạn tầng tầng lớp lớp cổ quái của bọn họ cũng nhao nhao thi triển. Một bên bị bắn tơi tả, một bên bị quấy nhiễu đến bó chân bó tay. Hai bên cùng có cái khổ không nói được.
Tuy số lượng tiên nhân thiệt mạng không ngừng tăng lên, nhưng số GMS và MS còn trụ lại ở chiến trường cũng nhanh chóng giảm xuống.
Không biết là gã tiên nhân nào phát hiện ra việc giật sét có khả năng rất lớn khiến chiến giáp của đối phương bị tê liệt, các tiên nhân còn lại đều vội vã đổi trang bị, pháp bảo hệ lôi liên tiếp bắn ra. Cả một vùng trời dày đặc lưới điện khiến đám phi công nhìn mà sởn gai ốc.
Dù ngồi trong khoang lái không lo bị giật chết, nhưng Orihancol cũng là kim loại, cũng dẫn điện đấy nha. Bị giật trúng một cú, phi công có thể không chết, nhưng bo mạch bên trong MS thì chết chắc rồi. Lôi điện do tiên nhân kim đan kỳ đánh ra không thua kém đường điện cao thế chút nào cả. Nhiệt độ sét của lắm kẻ chuyên tu lôi hệ đánh ra còn nung chảy luôn lớp vỏ orihancol, trực tiếp biến phi công và vỏ kim lại thành một bãi nước đỏ chót bầy nhầy.
Hơn nữa tốc độ của từng đường sét cũng không phải chậm chạp gì, dù chỉ bằng 1/10 uy thế thật sự của sét thật thì cũng đạt tới 3600km/h, gần gấp 3 vận tốc âm thanh, coi như cứ vừa bắn ra là đã bay tới chỗ MS rồi. Được thần thức như cái rada siêu cấp của tiên nhân dẫn đường, tỷ lệ bắn trúng không kém hơn bất cứ phần mềm nhắm tự động nào.
Thế nhưng không liều mạng mà giải quyết nhanh, để đám tiên nhân thật sự ổn định đội hình và tìm ra chiến pháp thích hợp, chiến cuộc có thể sẽ xoay chiều lắm. Chẳng ai dám dây dưa lâu dài, bởi vậy chỉ có thể cắn răng mà xông lên.
Dù sao điện giật cũng chỉ hỏng MS thôi, phi công không chết là được.
MS rơi xuống rất nhanh sẽ được các robot duy tu bên dưới căn cứ chạy ra thay thế bo mạch bị hỏng, rồi lại sung mãn xông lên bắn giết như thường. Tốc độ sửa chữa tạm coi là nhanh, hơn nữa có lưới hỏa lực từ pháo năng lượng linh tử yểm trợ, dưới mặt căn cứ vẫn là cấm địa không gã tiên nhân nào tiếp cận nổi. Bù lại, bên tiên nhân bị thương cũng có thể lùi về chỗ cái cây của Mạc Tinh triệu hồi để được chữa trị.
Mỗi phi công coi như có thêm vài cái mạng, chẳng ai nề hà gì chuyện xung phong hết.
Đánh giết một hồi nháo nhào thì đã chẳng còn ai có hứng thú giao tiếp gì cả, chỉ có nhanh chóng đem kẻ địch trước mắt giết chết để thoát khỏi vũng lầy chiến tranh này mới là con đường sáng duy nhất.
Ở bên dưới, Phi Kiếm và Bạch Cửu Vĩ cùng với Stellar cũng đã chém giết loạn thành một đoàn, mạt vụn kim loại và năng lượng loạn lưu bay khắp nơi khiến cho bóng dáng cả ba bị bao phủ. Ở bên ngoài chỉ nghe thấy tiếng kim loại nổ vang liên tiếp, tiếng không khí rách toạc và tiếng vật chất cháy xèo xèo. Một gã tiên nhân và một chiếc MS đang quấn lấy nhau không để ý lỡ xa vào vùng chiến trường này, ngay cả kêu thảm một tiếng cũng không kịp, lập tức bị cắt thành vô số mảnh vụn rồi bị bạch hỏa dư uy đốt thành tàn tro.
Hai bên tiên phàm cùng nhìn vùng năng lượng hỗn loạn ấy mà rùng mình sợ hãi, đều nhất chí cách xa địa điểm mấy nữ quái thú hình người này va chạm.
Có lẽ đây là điểm giao tiếp duy nhất giữa hai phe từ khi chiến trận nổ ra đến bây giờ.