Tiên Giới Chiến

Chương 167: Athena cường ngạnh


Đọc truyện Tiên Giới Chiến – Chương 167: Athena cường ngạnh

Không gian không có phương vị phân chia bầu trời và mặt đất, thế nhưng ngay sau khi quyền ảnh vừa kết thúc va chạm, tất cả mọi người cũng đều không tự chủ được ngước đầu lên.
Bởi vì phía trên đỉnh đầu tất cả, thiên không giống như bị nén ép lại thành một bàn tay, để lộ ra bên trong một thế giới rộng lớn bạt ngàn.
Và giáng xuống.
“Nhất niệm nhất thế giới. Tọa chiếu nhìn thế gian. Đất trời trong lòng bàn tay.”
Một đạo ý niệm tinh thuần mang theo khí tức thản nhiên tới vô vi, thoáng cái truyền khắp linh hồn mỗi người tại hiện trường.
Vishnu, không mở mắt, không mở miệng, nhưng hành động cực kỳ kiên quyết và rõ ràng.
Nếu Athena chống lại bàn tay đang nén ép hư không trấn áp xuống kia, cô ta sẽ phải đấu lại với sức nặng của cả một thế giới.
Chiến đấu liên tục, Athena không phải giới hoàng, sớm muộn gì thần lực cũng cạn kiệt, lại mang thương tích đầy mình. Kỵ nhất là cứng đối cứng.
Nhưng Athena, chưa bao giờ có ý định lui bước.
Sau lưng huyễn hóa ra một vòng sáng, điểm xuyết mười hai quang điểm. Đại diện cho mười hai cung hoàng đạo. Chòm Thiên Xứng sau lưng sáng lên, chiến giáp của Athena tổ hợp từ tinh quang lại một lần nữa phân tán và tổ hợp lại.
Sau đó, Athena với bộ giáp của chòm thiên xứng, ngẩng đầu nhìn đại khung thương thủ mang theo cả thế giới trấn áp xuống kia, phát động tiểu vũ trụ, cải biến quy tắc thế giới, hình thành một lĩnh vực hoàng kim.
“Hoàng kim lĩnh vực – kết giới cân bằng.”
Athena không chỉ có một loại kết giới. Cô ta nắm giữ toàn bộ bí kỹ mười hai chòm sao, thậm chí còn vượt xa chính chủ. Toàn bộ tám mươi tám loại kết giới đều có thể thi triển, chiến giáp thay đổi chỉ để cho tư thế thi triển bí kỹ thêm thông thuận và được thần mạch tán đồng.
Một vùng không gian gợn sóng từ Athena trải rộng khắp bán kính vài ngàn cây số. Tất cả mọi người đều kinh ngạc phát hiện, bàn tay mang cân nặng của đại thế giới kia, đang bị một sóng khí thô bạo hướng lên tiếp lấy. Hơn nữa, sức nặng của bàn tay ép xuống và nắm đấm hướng lên, là tương đương.
Quả đấm của Athena vung lên bầu trời, tiểu vũ trụ bộc phát cực mạnh kéo theo thần lực trải dài như một làn khí xoáy.
Nắm đấm vung theo vô số luồng thần lực xoắn ốc, hình thành một cự quyền như thực chất.
Thăng thiên.

“Lư sơn thăng long bá.”
Một cú đấm móc mạnh mẽ tới cực điểm, mang theo ý chí ngang ngạnh cứng cỏi hơn bất cứ kim loại cứng cáp nào, chấn nhiếp toàn trường. Vishnu nhíu mày, do dự một khắc, rồi lập tức thu chiêu.
Đại khung thương thủ trên bầu trời biến mất.
Chỉ còn một luồng sóng khí trực chỉ lên thẳng, bay cao đến vô hạn, tạo ra một cột sáng rạng ngời cả góc tinh hà.
Vương Tử Trực thoáng siết nắm tay. Lực lượng là lĩnh vực hắn am hiểu và cũng tự hào nhất. Ở đây đại khái cũng chỉ có hắn nhìn ra được, nếu như hai chiêu thức vừa rồi va chạm…
Tất sẽ có đại nạn diệt thế.
Chí ít là mảng không gian này, trong bán kính vài năm ánh sáng, tất cả đều sẽ tan vỡ.
Đại khung thương thủ của Vishnu là lấy lực lượng của một thế giới trấn áp xuống, xuất thủ không nương tình, có thể nói là đã dùng toàn lực. Cấp độ phá hoại chỉ sợ đã không thua một giới hoàng nghiêm túc đánh xuống. Cô ta hẳn là muốn dùng một kích này hoàn toàn nghiền nát ý niệm phản kháng của Athena.
Thế nhưng Athena lại trực tiếp đỡ lấy, không chút chần chừ hay e ngại. Bất chấp đối quyền sẽ khiến thương thế nặng hơn. Thậm chí có thể trực tiếp chết đi.
Cô ta dùng lĩnh vực của chòm thiên xứng để cân bằng hai loại lực lượng. Khiến cho nắm đấm thăng thiên của mình cũng có sức nặng tương đương một thế giới.
Thế giới của hai vị siêu giai cường giả va chạm với nhau, nếu thật sự xảy ra, sức phá hoại sẽ vượt xa cái gọi là sinh linh đồ thán. Khiến cho Vương Tử Trực siết tay thật chặt là, về phương diện lực lượng, Athena biểu hiện ra thậm chí còn không thua kém với hắn.
Athena thật sự quá mạnh, cũng quá cường ngạnh. Vishnu với bản tính hiền lành chỉ có thể thở dài mà thu tay.
Nhưng không có nghĩa tất cả đều sợ thế giới này tiêu vong mà sẽ thu tay.
Đó là Loki với ảo thuật mô phỏng lại một thế giới với sức nặng tương đương.
Đó là Rita Karolyine với song trảo xé toang mọi giới hạn trước mặt.
Đó là Đạm Bích Tuyền với song kiếm, chém ra một làn “Giang sơn đao kiếm khí” được Sâm La

Vạn Tượng biến thành giang sơn thật sự chém tới.
Vô số luồng khí tức cường đại ép đến trước mắt, Athena nhếch miệng cười lạnh, mặc cho máu chảy. Thần lực vẫn cứ lưu động vận chuyển ầm ầm trong thể nội, tỏa ra khí tức khủng bố không hề kém cạnh, chuẩn bị đối cứng một lần nữa.
Thế nhưng trong chớp mắt, khí thế của cô ta hoàn toàn biến mất.
Sau lưng Athena sáng lên cung song ngư, đồng thời khí tức của Athena cũng hoàn toàn biến mất. Vô số công kích đánh đến chỉ có thể giáng vào chùm tinh hà đang phòng ngự cho Lục Vân Tiên, phát ra những tiếng nổ đì đùng chói tai không dứt.
Trước ánh mắt kinh ngạc của đám người, Athena một lần nữa xuất hiện tại sâu bên trong tinh vực, chắn trước người Lục Vân Tiên, vung cước đá về phía một cánh tay mờ nhạt từ hư vô xuất hiện.
Một nữ thích khách sắp chạm tới Lục Vân Tiên, chỉ cảm thấy không gian trước mắt mình thoáng gợn. Bản năng cảnh báo nguy hiểm lập tức khiến cơ thể đưa tay lên phản xạ,
Sát thủ đoản kiếm kéo lên vô số ánh kim sáng chói, lưỡi kiếm chân không sắc bén vung ra bao phủ toàn phương vị trước mắt.
Chỉ vừa vặn nghênh tiếp một tràng cước ảnh trắng bạc ngập quang hoa.
“Chòm ngựa một sừng – Unicorn – Kỳ lân cước.”
Nữ thích khách này chỉ cảm thấy lưỡi kiếm sắc bén của mình đang vung lên, chém vào một bầy ngựa đang điên cuồng phi nước đại. Sự sắc bén bị số đông cước bộ dẫm đạp cho tan nát, vô số vó ngựa giày xéo qua, khiến cho cánh tay gãy gập mất tự nhiên, cán kiếm cong vẹo, toàn thân bị chà đạp, xương xườn đứt vỡ không biết bao nhiêu cái, bay ngược về sau như con diều đứt dây.
Athena thu cước, thản nhiên xoay người, ánh mắt màu vàng kim vẫn lấp lánh yêu diễm:
“Minh tộc của Ảnh quốc, thật sự nghĩ rằng chỉ có mình các ngươi được không gian ưu ái hay sao!?”
Bóng dáng nữ thích khách chật vật xuất hiện từ sau đống tàn tích, khăn che mặt rơi xuống, để lộ ra một khuôn mặt trắng nhợt khuyết thiếu huyết sắc, trên đôi môi mỏng chấm lên một tầng máu màu tím, cùng với những đường nét sắc bén trên khuôn mặt. Thiếu nữ giống như một cây tiểu đao xinh đẹp, khẽ mở miệng than thở:
“Chòm song ngư – thì ra là Bắc Minh Ngư, chẳng trách năm đó có thể đem Aprodite và Eros chạy khỏi Typhon. Thiên phú không gian so với tộc ta còn cao hơn. Ngươi có thể đem thiên phú của chúng biến thành của mình, thật sự rất giỏi. Athena.”
Minh tộc là con cưng của không gian, bản thân từ khi sinh ra đã không chịu bất cứ loại kiềm giữ nào từ không gian. Với bọn họ, không gian chỉ như vô số lớp lụa mỏng mềm mại ôm ấp lấy cơ thể, bất cứ lúc nào cũng có thể rẽ lụa bước đi giữa hai làn thế giới song song. Nếu như những người khác phải xé rách không gian để tạo ra hiệu ứng dịch chuyển tức thời, bọn họ lại không cần hao phí sức lực như vậy. Muốn đi đâu mẹ không gian sẽ đưa họ đi, muốn ẩn nấp sẽ chủ động che trở cho bọn họ. Bởi vậy khi cả đám đang đánh nhau tưng bừng bên ngoài tinh vực, chỉ có một mình vị nữ sát thủ này có thể lẻn vào đến tận trung tâm, tiếp cận Lục Vân Tiên với khoảng cách chỉ một bàn tay. Đây chính là thiên phú tối ưu để làm sát thủ. Một tộc nhân của Minh tộc cảm khái như vậy, đủ để thấy cấp bậc không gian của Athena cao đến đâu.

“Sát thủ đỉnh cấp nhất Lục Đạo, Kiều Nại Hà. Ta nói đúng chứ!? Không ngờ ngươi cũng có quan hệ với Lục Vân Tiên. Hắn không phải kẻ thù của Minh Tộc Ảnh Quốc các ngươi sao!?”
Athena cười nhạt nói.
“Chính vì như vậy. Ta tới ám sát hắn.” Nữ thích khách chùi vết máu trên khóe miệng, xoay ngược cán dao, bình tĩnh nói.
Kiều Nại Hà – chính là Nại Hà Kiều. Người gặp qua sẽ vĩnh viễn không thể trở về dương thế. Kỳ danh như tên, thích khách số một Lục Đạo, chưa từng thất thủ. Với thiên phú không gian của Minh Tộc, toàn toàn có thể xuyên không mà không gây ra bất cứ dị trạng nào. Chỉ khi lưỡi đao đâm xuyên qua cổ họng, mục tiêu mới phát hiện mình đã bị nhắm đến. Mục tiêu duy nhất mà vị sát thủ truyền kỳ này thất thủ, chính là Lục Vân Tiên. Thiên phú minh tộc cao đến đâu, cũng không thể cao hơn người chưởng quản không gian là hắn.
Mặc dù vậy, hư không sát của Lục Vân Tiên, chính là lấy ý tưởng từ hư vô đao của Nại Hà Kiều.
Đây là nữ nhân có thuộc tính giống Lục Vân Tiên nhất.
Nhưng cũng chỉ là một trong số những cô gái chạy theo Lục Vân Tiên năm đó mà thôi.

Vương Tử Trực quay sang nhìn, khuôn mặt của Lạc Tiểu Thanh lúc này khá đặc sắc.
Hẳn là đang cảm khái đi.
Nhiều năm như vậy rồi, số lượng nữ nhân chạy theo Lục Vân Tiên vẫn nhiều như vậy.
“Tiểu Kiều cũng đến. Năm đó một đao, ân đoạn nghĩa tuyệt, là giả sao!?” Lạc Tiểu Thanh đưa ngón tay lên cắn cắn, chân mày hơi nhíu.
Vương Tử Trực thầm nghĩ: tình cảnh lúc đó, khuôn mặt như vậy, nhìn như thế nào liên quan được với ân đoạn nghĩa tuyệt!?
Thân là thiên chi kiêu nữ của Minh tộc, nếu lúc đó Kiều Nại Hà không tỏ thái độ như vậy, bọn họ còn rời khỏi Ảnh quốc được hay sao!?
Rồi hắn lại cảm khái, những cô gái dây dưa với Lục Vân Tiên, hiện giờ đều đã là cường giả nòng cốt của mỗi thế lực, sự vụ quấn quanh thân rất nhiều đi, liền cứ như vậy đều chạy đến đây rồi, hơn nữa còn bị Athena đánh. Sau đó đánh Athena cũng rõ hung ác.
Nhìn Kiều Nại Hà bị một tràng cước pháp đá bay, miệng hộc máu, đánh văng một dải vẫn thạch, mí mắt Vương Tử Trực thoáng giật giật. Lục Vân Tiên à Lục Vân Tiên, may mắn cậu đang bất tỉnh, nếu không hẳn là đau lòng chết thôi!?
Mà nếu hắn không bất tỉnh, mấy cô gái này sẽ đánh nhau loạn cào cào như vậy sao!? Phong thái thục nữ để đi đâu.
Lại nghĩ đến, màn đánh nhau giựt trai đặc sắc này, hẳn là Hỏa Long sẽ rất thích thú chứ!? Một con dâm long bị vợ quản, chỉ có thể phát tiết bản sắc thông qua tưởng tượng và mồm mép, đối với tràng cảnh này chỉ sợ đã cuồng nhiệt hú hét. Còn may hắn không theo được, nếu không chỉ sợ chiến hỏa sẽ cháy về bên này.
“Vậy, bây giờ chúng ta tính sao!?”

Nam giới ở Ma tộc đều là một đám võ biền chỉ có thể giải quyết sự việc thông qua nắm đấm và móng vuốt, tất cả đều dưỡng thành thói quen trước khi động thủ thì hỏi phụ nữ ở bên cạnh. Vương Tử Trực cũng không ngoại lệ.
Mặc dù hắn khá có tự tin giành về Lục Vân Tiên, nhưng cũng không muốn đối mặt với đám đông đang phát cuồng như Athena. Điều này không liên quan đến sợ hãi chiến đấu, chỉ là Lục Vân Tiên rất quan trọng với Ma Giới, hắn không muốn có sơ xuất nào.
“Chờ. Kiều Nại Hà cũng đã tới, Vô Song Linh, Tiểu Cửu hẳn cũng sẽ có mặt, lại có Đạm Bích Tuyền ở đây, em không tin Athena có thể chịu nổi bọn họ quần công.” Lạc Tiểu Thanh thoáng hiện nụ cười khổ, mỗi lần kể ra một cái tên, khuôn mặt liền xụ xuống một chút.
Vô Song Linh của Châu Nhật Cung – Thượng Thanh Thánh Cảnh. Mệnh danh kỳ nữ vô song của Tiên Giới. Truyền nhân của Linh Bảo Thiên Tôn, một trong sáu cự đầu Lục Đại Phái tiên giới. Nghe nói mấy năm gần đây đã siêu việt sư phụ mình. Thành tựu Huyền Tiên đỉnh phong.
“Tiểu Cửu hiện tại cảnh giới thế nào!?”
Vị siêu giai cường giả năm đó vì Lục Vân Tiên, bị đánh vào Luân Hồi, sau đó được Bạch Cửu Vĩ kéo lại một phần linh thức. Tính cách lúc tỉnh lúc mê, không biết hiện tại đã khá hơn chưa.
Lạc Tiểu Thanh lắc đầu nói: “Em không rõ, nhưng dẫu sao cũng từng là Cửu Thiên Huyền Nữ, giống như Bạch Cửu Vĩ vậy, dù luân hồi thì ánh sáng tâm linh mạnh mẽ vẫn không đổi. Sớm muộn cũng trở lại như cũ.”
Vương Tử Trực thở dài, nếu trở lại như cũ, có còn là Tiểu Cửu bọn họ từng quen không mới đáng nói. Chí ít sẽ không ngậm kẹo mút chạy theo gọi Lục Vân Tiên là baba nữa đi!?
“Rita nữ chúa ở bên kia. Có cần liên lạc thoáng qua một chút.”
Lạc Tiểu Thanh nhướng mày, liếc hắn. Vương Tử Trực cảm thấy mình như thằng ngốc.
“Em ghét cay ghét đắng người đàn bà này, đừng nhắc tới mụ ta.”
Vương Tử Trực nhếch mép, chợt cười cười:
Lạc Tiểu Thanh phồng má đỏ mặt hỏi: “Có gì đáng cười!?”
“Không, chỉ là… nhiều người như vậy, nhiều chuyện như vậy, hôm này tất cả đều trở lại đây. Tái hiện. Chỉ một điểm này, rất đáng giá. Anh sẽ không để Athena chết.”
Lạc Tiểu Thanh thoáng u sầu, dùng giọng nửa muốn nửa không nói:
“Cô ta có ơn với chúng ta, dĩ nhiên không thể để cô ta chết.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.