Đọc truyện Tiên Đế Trùng Sinh – Chương 5: Gia Thế Hiển Hách
Nghe vậy, Trần Phong thấy bức bối trong lồng ngực.
Nhưng phải giữ hình tượng trước mặt bạn gái, gã đành cố nén giận rồi châm chọc: “Ha, tính anh bạn này cũng nóng nảy quá nhỉ, chắc hẳn phải tài giỏi lắm đúng không? Không biết bình thường anh đi xe gì?”
Diệp Thành lạnh nhạt nói: “Tôi không có xe”.
Trần Phong liền chế giễu anh ngay: “Xe mà cũng không có à? Nghèo vậy cơ đấy, hay là thế này nhé, tôi có một chiếc xe BMW 5 series, cũng hơi cũ rồi, nhưng cũng được coi là xe sang với anh.
Tôi nể mặt Tiểu Huyên nên bán rẻ cho anh đấy”.
“Tôi không có hứng thú”.
Diệp Thành cười lạnh: “Mua xe bằng tiền của bố mẹ thì đắc ý gì chứ? Anh còn nợ bao nhiêu tiền xe thế?”
Diệp Thành nhớ là kiếp trước, để mua chiếc Mercedes S65 này mà Trần Phong cố kiết mua cho bằng được, gã bắt bố mẹ cho một triệu tệ, sau đó nợ gần hai triệu tệ, mỗi tháng đều phải trả khoản vay định kỳ bốn năm chục ngàn tệ, sau đó gã hết cách đành phải chạy vạy khắp nơi mượn tiền.
Sở dĩ Trần Phong trở thành tay sai của Lý Việt Trạch rồi mới bắt tay với hắn đối phó anh, nguyên nhân chủ yếu là do Lý Việt Trạch đã cho gã một khoản tiền để giúp gã trả nợ khi đã túng quẫn.
Nếu không thì chỉ riêng khoản nợ và phí bảo dưỡng của chiếc siêu xe này đã vắt kiệt gã từ lâu rồi.
Nghe giọng điệu của Diệp Trần, Trần Phong suýt nữa không nhịn được mà văng tục chửi mắng.
Gã quả thực đã xin gia đình rất lâu mới có tài trợ.
Vốn bố mẹ cho gã một triệu tệ để gã mua xe trong khoảng đó, nhưng gã tự ý dùng khoản tiền đó làm khoản đặt cọc đầu tiên rồi mua con S65 này.
Đây chính là chỗ đau của gã, thế mà lại bị Diệp Thần chọc vào!
Trần Phong bực tức ngụy biện: “Cái xe này của ông đây trả hết một lần đấy, cái thứ nghèo khổ như anh thì hiểu cái gì!”
Diệp Thành lạnh giọng nói: “Có phải trả hết một lần không, anh lấy hợp đồng mua xe ra đây.
Anh vừa lấy xe, chắc hợp đồng mua xe vẫn ở trong xe nhỉ?”
“Anh…”, Trần Phong không ngờ Diệp Thành sẽ có chiêu này, gã bị chặn họng không biết nên làm thế nào.
Thấy bạn trai nhận thua, Lý Cẩm Vi tức điên lên: “Nhà anh Phong rất giàu, cái đồ nghèo khổ như anh đừng có ghen ghét anh ấy, có ghen ghét cũng vô dụng! Anh cũng muốn nhà anh mua cho anh Mercedes S65, nhưng nhà anh mua nổi không? Cái thứ như anh sao có thể xứng với Tiểu Huyên cơ chứ, biết điều thì cút đi!”
Diệp Thành lạnh nhạt nhìn cô ả, anh chẳng buồn nói chuyện với cô ả nữa.
Bạch Tiểu Huyên cũng không muốn mấy người cãi nhau trên đường cái, cô ta vội nói: “Được rồi, bớt nói lại, mau lên xe đi.
Tối nay là tiệc đính hôn.
Diệp Thành, anh đừng làm mọi người mất hứng”.
Trần Phong đột nhiên giơ tay ra nói với Diệp Thành: “Ngại quá, hai cô gái xinh đẹp này lên là xe tôi kín chỗ rồi, không chờ được anh đâu, tự đi mà bắt xe đi”.
Xe này có không gian rộng, có năm chỗ ngồi.
Trần Phong nói đã kín chỗ, ý rành rành là không muốn để Diệp Thành ngồi.
Nhưng Diệp Thành không nói gì mà lạnh giọng cười: “Được, tôi bắt xe”.
Trần Phong khinh thường nhìn Diệp Thành một cái, gã đi đến trước xe Mercedes S65 mới toanh rồi mở cửa xe để hai cô gái đi vào.
Sau đó Trần Phong hống hách giơ ngón giữa với Diệp Thành, rồi gã ngồi vào ghế lái.
Lúc này, Diệp Thành chợt nảy ra một ý, một luồng linh khí được thả ra, cắt đứt ống dẫn dầu của khoang động cơ.
Trần Phong muốn khởi động, nhưng sau khi ấn nút khởi động thì xe vẫn im re.
Gã suýt nữa không khống chế nổi biểu cảm trên mặt.
Xe mới mua gần ba triệu tệ mà không khởi động được? Thế này thì mất mặt quá!
Thế là gã khởi động lại, nhưng xe vẫn đứng im.
Trần Phong bắt đầu bực.
Lý Cẩm Vi không nhịn nổi nữa, cô ả hỏi: “Anh Phong, sao thế? Có phải hết xăng không?”
“Không thể nào, anh vừa đổ đầy xăng mà…”
Mặt Trần Phong nóng bừng, nói: “Có lẽ là tiệm xe 4S bán cho anh cái xe có vấn đề, để anh gọi điện hỏi họ.
Khốn kiếp, đen thật!”
Diệp Thành vẫn đứng phía không xa, anh nghe được rõ Trần Phong nói xe vừa được đổ đầy xăng, anh lập tức nhớ kỹ.
Ngay sau đó, một luồng linh khí ập vào thùng xăng của xe Mercedes, truyền xăng trong đó vào khoang động cơ qua ống dẫ xăng của thùng xăng.
Trước đó ống dẫn xăng đã bị anh cắt đứt, xăng lập tức tràn vào rót đầy khoang động cơ.
Nhưng Trần Phong không hề phát hiện ra.
Gã tứ giận lôi điện thoại ra rồi gọi cho nhân viên của cửa hàng xe Mercedes 4S, mắng chửi liên hồi: “Trời đất ạ, ông đây mua xe ba triệu tệ mà không khởi động được? Các người bán cái của khỉ gì vậy?”
Diệp Thành nở mụ cười tàn nhẫn nói khóe miệng, ngay sau đó anh khẽ búng ngón tay, lẩm bẩm: “Đốt!”
Một tiếng “ầm” vang lên, nắp capo của xe bị một ngọn lửa lớn lật tung lên!
Ngọn lửa hừng hực ngay lập tức thiêu cháy cả cái xe.
Bạch Tiểu Huyên phản ứng nhanh nhất, cô ta kêu lên thất thanh rồi mở cửa xe lao ngay ra.
Diệp Thành thì đang mải suy nghĩ: Có nên khóa cửa xe rồi để Bạch Tiểu Huyên chết ở đây luôn không?
Anh lại nghĩ, thế này thì quá hời cho cô ta rồi! Anh phải chơi trò mèo vờn chuột với cô ta cho đã mới được!
– ——————
.