Tiên Đế Trùng Sinh

Chương 23: Cô Nghĩ Mình Là Ai


Đọc truyện Tiên Đế Trùng Sinh – Chương 23: Cô Nghĩ Mình Là Ai


Nghe được giọng nói lạnh lùng ở đầu dây bên kia, Thẩm Minh Nhan cảm thấy rất bất đắc dĩ.


Cô luôn được coi là đứa con cưng của trời, chỉ cần một lời nói hay một ánh mắt thôi là không biết có bao nhiêu thanh niên tài năng sẵn sàng vì cô mà máu chảy đầu rơi, nhưng ngược lại cô hết cách với Diệp Thành.


Nếu người này là một thanh niên bình thường thì không sao, nhưng anh ta lại có năng lực khiến cả nhà họ Thẩm nể phục.


Vì vậy cô chỉ có thể quăng ra “át chủ bài” sau cùng: “Anh Diệp, lần đấu giá này sẽ có nhiều pháp khí cực kì quý giá, nếu anh có hứng thú, nhà họ Thẩm sẽ tranh giành hết sức vì anh”.


Không thể không nói, lời này đích thị làm Diệp Thành có chút hứng thú.


Cho dù là Tiên Đế mạnh mẽ kiếp trước, có pháp bảo thần khí vô số nhưng những thứ đó đã bị mất tích cùng với đại nạn kiếp trước, mặc dù anh từ lúc sống lại đến nay, việc tu luyện vẫn coi như thuận lợi, nhưng vẫn chưa có một món pháp bảo thuận tay để sử dụng.


Pháp khí trong lời nói của Thẩm Minh Nhan, có thể nào là đồ vật mà anh mong đợi sao?

Thay đổi suy nghĩ, trong lòng Diệp Thành đã có tính toán riêng, lạnh nhạt nói: “Tối mai tôi sẽ đi tham gia đấu giá”.


“Đến lúc đó tôi sẽ lái xe tới đón anh được không?”

“Không cần đâu”.

………….


Cúp máy, Thẩm Minh Nhan cảm thấy mất mát trong lòng, với tư cách là đại tiểu thư nhà họ Thẩm, cô đích thân làm tài xế đến nhà đón mà vẫn bị đối phương từ chối một cách vô tình.


Đối với một cô tiểu thư kiêu ngạo mà nói, đây là một sự đả kích rất lớn.


Huống hồ, điều này có nghĩa từ giờ phút này trở đi, Diệp Thành và nhà họ Thẩm đã trở nên xa lạ, nếu muốn bồi dưỡng lại tình hữu nghị với anh ta, việc này chắc chắn sẽ khó khăn rất nhiều so với trước đây.


Diệp Thành đương nhiên sẽ không hề quan tâm Thẩm Minh Nhan nghĩ như thế nào, bởi vì đại bàng trên trời cao chắc chắn không quan tâm đến sự buồn vui giận hờn của con kiến nhỏ bé dưới mặt đất.


Sau khi tu luyện vài giờ, anh liền đứng dậy đưa Hạ Vũ Đình về trường học.


Suốt quãng đường, cô nhóc cứ mơ mơ màng, hiển nhiên là do phương pháp đánh ngất để lại di chứng, nhưng không có vấn đề gì, chỉ cần nghỉ ngơi đầy đủ một đêm, nhất định sau một, hai ngày có thể chạy nhảy bình thường.


Ngay sau đó chiếc Rolls Royce Phantom mà Diệp Thành lái đã đỗ dưới khu ký túc xá nữ, điều này nhanh chóng gây ồn ào tại Đại học Hải Thành.


Nhưng Diệp Thành cũng lười quan tâm đám nữ sinh đang ùa tới, anh đưa Hạ Vũ Đình đến kí túc xá nữ rồi nhanh chóng rời khỏi.

Nhưng ở cổng trường đại học, anh gặp được một người quen.


Bạch Tiểu Huyên!

Nhìn thấy Diệp Thần bình an xuất hiện trước mặt mình, cô ta cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền trở lại bình thường, giơ tay vẫy tay để Diệp Thành dừng lại.


Diệp Thành cũng tò mò không biết cô gái này muốn làm gì, liền đạp phanh, hạ kính cửa xe, lạnh nhạt nói: “Có chuyện gì?”

Trong lòng Bạch Tiểu Huyên có chút tức giận.
Nói qua cửa kính xe, đây là thái độ mà anh ta nói với vợ sắp cưới sao chứ?

Chỉ là cô ta nhanh chóng bình tĩnh trở lại, mở miệng nói: “Diệp Thành, chuyện động trời ở đại học Hải Thành vừa nãy tôi đã nghe nói rồi, tôi hy vọng anh có thể rời xa Hạ Vũ Đình”.


Diệp Thành lạnh nhạt nói: “Lý do?”

“Vũ Đình là một đàn em khóa dưới có quan hệ tốt với tôi, là một cô gái rất đơn thuần, cũng rất cố gắng.
Em ấy nên có một tương lai tốt đẹp, phát huy tài năng và năng lực của cô ấy ở các công ty lớn, mà không phải theo một tên nghèo hèn làm công đi gây sự đánh nhau như anh!”

Bạch Tiểu Huyên lúc đầu hơi lo lắng, nhưng càng nói càng tự tin, lời nói cũng càng ngày càng lưu loát: “Anh chở em ấy đi học bằng xe sang là muốn lừa gạt Vũ Đình, tính cách của cô ấy có chút ngây thơ, không biết từ chối người khác, rất dễ bị anh làm hại, tôi nhất quyết không để chuyện này diễn ra!”

“Hử?” Diệp Thành cười mỉa mai: “Một người chị khóa trên cứ hễ có chuyện là đẩy cô ấy ra làm bia đỡ đạn như cô thì có tư cách gì phê bình người đã cứu cô ấy ra khỏi câu lạc bộ Kim Diệp Tử là tôi?”


Bạch Tiểu Huyên cứng người một lúc, nhưng vẫn kiên trì nói: “Hai việc này khác nhau, anh cứu em ấy, tôi rất cảm kích anh, nhưng đây không phải là lý do để anh có thể hủy hoại cuộc sống của em ấy, anh căn bản không xứng với em ấy!”

Diệp Thành híp mắt lại nhìn cô ta:“Nếu tôi nghe không nhầm, cô đang… giáo huấn tôi à?”

Ánh mắt Bạch Tiểu Huyên lóe lên, lạnh lùng nói: “Chẳng lẽ tôi nói sai hay sao? Đừng tưởng rằng mượn được xe Rolls Royce của cô Thẩm là có thể trở thành người của giới thượng lưu.
Dựa vào những hành vi và lời nói của anh, anh sẽ không bao giờ vươn tới được giới thượng lưu đâu, anh căn bản không xứng với những người ở thế giới đó đâu! ”

“Ha ha ha ha!”

Diệp Thành không nhịn được cười lớn, cắt ngang lời nói của Bạch Tiểu Huyên.


“Bạch Tiểu Huyên à Bạch Tiểu Huyên, cô quá coi trọng bản thân rồi, cũng quá xem thường tôi, cô tưởng rằng mình là cái gì cơ chứ? Nếu bố tôi và bố cô không có quan hệ gì, trong mắt tôi, cô và con kiến chẳng có gì khác nhau cả!”

“Rõ ràng là mình làm sai trước mà còn giả làm thánh mẫu thương xót người khác, còn đòi dạy dỗ tôi? Cô vẫn chưa đủ tư cách!”

“Đừng nói tôi và Hạ Vũ Đình không có quan hệ gì, cho dù có thì cũng không tới lượt cô chỉ trỏ, tôi nếu muốn có món đồ gì đó, không những tôi sẽ đi tranh, mà phải giành cho bằng được!”

Nói xong, anh không thèm nhìn đối phương một cái, trực tiếp kéo cửa kính lên, đạp ga chạy đi mất, chỉ để lại Bạch Tiểu Huyên đang run lên vì tức giận.


Một lúc lâu sau, Bạch Tiểu Huyên nghiến răng nghiến lợi bước vào kí túc xá nữ đại học Hải Thành.


Quả đúng như dự đoán của cô ta, Hạ Vũ Đình đang ngồi trên giường, hai má ửng hồng, ánh mắt sáng ngời, không cần nghĩ cũng biết cô đang nhớ đến tên khốn kiếp nào.


“Bạch, chị Bạch?”

Nhìn thấy Bạch Tiểu Huyên đến, Hạ Vũ Đình có chút chột dạ, dù sao người cô thích cũng là chồng chưa cưới của đối phương, cho dù quan hệ của hai người này không tốt, nhưng hành động thừa cơ chen vào thế này chẳng phải rất bỉ ổi hay sao?


“Vũ Đình, vài ngày tới sẽ có một buổi đấu giá hội tại khu biệt thự Bích Thủy, có người đưa chị vài tấm thiệp mời, em đi cùng chị được không?”

Chỉ cần nhìn thấy mấy cậu ấm ngời ngời phong thái trong giới thượng lưu, đàn em ngốc của mình sẽ nhanh chóng quên đi tên thô lỗ không có lễ nghĩa Diệp Thành.


Đây là ý tưởng của Bạch TIểu Huyên vào lúc này…

Khu biệt thự Bích Thủy nằm ở vùng ngoại ô của Hải Thành, cảnh vật nơi đây vô cùng ưu nhã, tráng lệ, là một nơi nghỉ dưỡng khó tìm.


Nhưng hôm nay, khu biệt thự trên núi có mười triệu lượt khách tham quan này hôm nay lại không mở cửa đón khách du lịch, trừ khi khách có cầm thư mời, chắc chắn sẽ không vào được!

Một số khách du lịch cảm thấy vô cùng khó chịu, chỉ là khi nhìn thấy một chiếc loạt xe hơi sang trọng đậu ở trước cửa khu biệt thự, họ không dám gây ồn ào nữa.


Những người có thể mua được những chiếc xe này, chỉ cần giậm chân một cái là có thể khiến những khách du lịch phổ thông này cảm thấy sợ chết khiếp.


Có điều lại có một ngoại lệ.


Mặc dù người này lái chiếc Rolls-Royce Phantom sang trọng nhưng anh lại ăn mặc rất bình thường, lúc đầu ai cũng nghĩ anh chàng này là một tài xế lái xe, cho đến khi anh ta lấy thư mời để bước vào khu biệt thự thì mọi người mới biết…


Đây lại là một khách VIP, một vị khách quý của buổi đấu giá ngày hôm nay!

– ——————


.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.