Tiên Đạo Cầu Tác (Quyển II) - Thân Phản Trần Thế Trảm Tục Duyên

Chương 40: Trao đổi


Bạn đang đọc Tiên Đạo Cầu Tác (Quyển II) – Thân Phản Trần Thế Trảm Tục Duyên – Chương 40: Trao đổi

– Tiểu hữu không biết có hứng thú bán con Bích Nhãn Vân Đề Thú này không vậy?
Một âm thanh rất nhỏ đột nhiên vang lên bên tai, Từ Thanh Phàm biết có người dùng “Truyền Âm Thuật” nói với mình. Quay đầu nhìn, hắn thấy một lão đầu mặc trường bào màu xám đang nhìn mình tủm tỉm cười. Từ thần thái của người nọ thì có thể biết rằng chính hắn vừa rồi đã nói với mình. Từ Thanh Phàm cẩn thận nhìn kĩ, phát hiện lão đầu này có tu vi Linh Tịch hậu kỳ, cách Kết Đan kỳ một bước rất nhỏ.
Mặc dù Từ Thanh Phàm cũng không có ý bán Tiểu Bích, nhưng trước câu hỏi của người lớn tuổi hơn mình, hắn cũng không thể xem nhẹ, vì vậy mang theo Đình Nhi đi tới trước mặt lão giả khô gầy nọ, hỏi:
– Xin hỏi, có phải vừa rồi là tiền bối nói với ta phải không?
– Đúng vậy
Lão giả cười tủm tỉm gật đầu, lại nói tiếp:
– Lão hủ là Dược Vương Cốc trưởng lão Tuế Thủ, xin hỏi tiểu hữu là môn hạ của vị tiền bối nào?
Lão giả này vốn chỉ chú ý tới Đình Nhi bên người Từ Thanh Phàm có ôm Tiểu Bích. Lúc này khi Từ Thanh Phàm lại gần mới phát hiện hắn tuổi còn trẻ vậy mà đã có tu vi Lich Tịch sơ kỳ, biết xuất thân Từ Thanh Phàm không tầm thường, có thể là môn hạ của cao nhân tiền bối nào đó. Cho nên lão cũng không dám ra vẻ tự cao tự đại mà chỉ là cười tủm tỉm hỏi lại. Tuy nhiên khi giới thiệu tới thân phận, ba chữ “Dược Vương Cốc” càng thêm nhân mạnh, tựa hồ rất tự tin với môn phái của mình.
Từ Thanh Phàm nghe lão giả giới thiệu là trưởng lão của Dược Vương Cốc cũng hơi sửng sốt, trong giây lát cũng đã hiểu được mục đích muốn mua Bích Nhãn Vân Đề Thú của lão. Dược Vương Cốc tại tu tiên giới đúng là một môn phái rất đặc biệt, cùng với môn phái của hắn lấy tu luyện thân thể làm chủ có bất đồng. Công pháp tu luyện của Dược Vương Cốc này cũng không có gì là đặc biệt cao siêu, nhưng môn phái này chuyên bồi dưỡng linh dược và luyện đan thuật, có thể coi là độc bộ trong tu tiên giới. Bọn họ luyện được rất nhiều linh đan, cho dù là Lục đại thánh địa cũng vô pháp luyện chế.

Nhưng mọi người đều biết, một khi bước vào Kết Đan kì thì sẽ không thể mượn ngoại lực để làm tăng tu vi của mình được. Với phương pháp chủ yếu sử dụng đan dược làm tăng tu vi của bản thân nên Dược Vương Cốc cũng không có nhiều cao thủ, cho dù là cốc chủ cũng vẻn vẹn chỉ có tu vi Kết Đan kì. Nhưng cho dù là như vậy, mọi người tại tu tiên giới cũng không dám khinh thị môn phái này, bởi vì bọn họ có không ít linh đan có thể khởi tử hồi sinh. Mà ai cũng không dám khẳng định tương lai chính mình có thể hay không sẽ phải cần đến những linh đan này. Cho nên Dược Vương Cốc mặc dù có thực lực yếu, nhưng trong mấy ngàn năm lập phái cũng chưa từng trải qua tai kiếp gì, cho dù là đệ tử của Lục đại thánh địa khi gặp đệ tử Dược Vương Cốc cũng phải khách khí vài phần.
Mà Bích Nhãn Vân Đề Thú thì lại ăn các loại linh thảo. Đối với các loại linh thảo có khả năng tìm kiếm hơn xa tu tiên giả. Dược Vương Cốc mặc dù giỏi về bồi dưỡng linh thảo, nhưng so với lượng tiêu hao khi luyện chế linh đan thì không đủ. Cho nên môn nhân Dược Vương Cốc thường xuyên rời núi đi khắp nơi tìm kiếm linh thảo luyện đan. Vì vậy, nếu có một con Bích Nhãn Vân Đề Thú mà nói, không thể nghi ngờ là sẽ thuận tiện hơn rất nhiều. Hơn nữa bản thân Bích Nhãn vân Đề Thú có khả năng kháng độc tính cường đại, cho nên nó cũng là đối tượng để thí nghiệm linh đan tốt nhất.
Biết được thân phận và mục đích của Tuế Thủ trước mắt, Từ Thanh Phàm mỉm cười, sau đó chắp tay nói:
– Tại hạ Cửu Hoa Môn Từ Thanh Phàm ra mắt tiền bối.
Nghe Từ Thanh Phàm báo ra là đệ tử Cửu Hoa Môn trong Lục đại thánh địa, nét mặt lão giả hơi bị kiềm hãm. Mới vừa rồi hắn vẫn chuẩn bị dùng một ít linh đan hiếm thấy tại tu tiên giới để cùng Từ Thanh Phàm trao đổi lấy Bích Nhãn Vân Đề Thú. Hắn biết, với danh khí của linh đan Dược Vương Cốc thì khả năng giao dịch thành công là rất lớn.
Nhưng nghe thấy Từ Thanh Phàm là môn hạ của Cửu Hoa Môn, hắn biết rằng hy vọng giao dịch thành công rất nhỏ. Bởi vì Dược Vương Cốc mỗi cách một giáp sẽ đem các loại linh đan trong cốc biếu cho Lục đại thánh địa một ít, nghe đồn là để làm giao tình giữa song phương thêm sâu sắc. Mà nói khó nghe chính là để đổi lấy sự che chở của Lục đại thánh địa. Dẫu sao linh đan cũng hấp dẫn người khác, mà Dược Vương Cốc tại tu tiên giới thực lực cũng không tính là mạnh mẽ. Cho nên các loại linh đan trong tay lão giả đối với môn hạ đệ tử Cửu Hoa Môn cũng không phải có sức hấp dẫn quá lớn.
Mặc dù Tuế Thủ cảm giác lần giao dịch này có khả năng thành công rất thấp. Nhưng vẫn ôm hy vọng hỏi:
– Nguyên lai là thánh địa môn hạ, thất kính thất kính. Lão hủ muốn dùng một ít linh đan của Dược Vương Cốc cùng tiểu hữu trao đổi lấy con tiểu Bích Nhãn Vân Đề Thú này, chẳng biết ý của tiểu hữu như thế nào?

Vừa nói, lão giả nhìn chằm chằm vào đôi mắt Từ Thanh Phàm, mặc dù vẻ mặt nhìn như bình thản, nhưng Từ Thanh Phàm vẫn từ hai tay của lão giả lúc này không tự giác đã nắm chặt lại mà biết trong lòng hắn lúc này rất khẩn trương. Dù sao một con Bích Nhãn Vân Đề Thú đối với Dược Vương Cốc mà nói có trợ giúp rất lớn.
Nghe lão giả nói đến linh đan của Dược Vương Cốc, trong lòng Từ Thanh Phàm cũng hơi động. Linh đan của bọn họ tại tu tiên giới đã sớm nổi danh, Từ Thanh Phàm cũng nghe thấy rất nhiều. Thậm chí có vài đệ tử Dược Vương Cốc hoặc nhiều hay ít đều dựa vào linh đan để trợ giúp đột phá Linh Tịch kì để bước vào Kết Đan kì. Mặc dù những người đó sau khi bước vào Kết Đan kì thì cả đời sẽ không có khả năng tiến thêm được nữa, nhưng từ đó có thể thấy công hiệu của linh đan Dược Vương Cốc. Có linh đan của Dược Vương Cốc, khả năng bước vào Kết Đan kì của Từ Thanh Phàm vốn xa vời bây giờ sẽ không thể nghi ngờ có thêm khả năng thành công.
Ngoài ra nó cũng có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện. Làm cho Từ Thanh Phàm trong thời gian ngắn nhất đạt tới Linh Tịch hậu kì. Từ Thanh Phàm đối với công hiệu của bình Mộc Linh Đan năm đó của Lục Hoa Nghiêm cho hắn vẫn ấn tượng không thôi. Đáng tiếc bình Mộc Linh Đan nọ đến bây giờ đã bị Từ Thanh Phàm dùng hết. Mặc dù đan dược của Dược Vương Cốc trong Cửu Hoa Môn cũng có một ít, nhưng lấy thân phận, địa vị và thiên tư của Từ Thanh Phàm tại đó sẽ không có tư cách dùng. Nhưng thật ra Cửu Hoa Môn hàng năm đều ban cho bọn Kim Thanh Hàn một ít.
Hơn nữa càng làm cho Từ Thanh Phàm động tâm chính là, linh đan của Dược Vương Cốc không chỉ có hiệu quả gia tăng công lực, mà chữa thương, giải độc, tĩnh tâm… các loại công hiệu khác nhau đếm không hết.
Nghĩ tới đây, Từ Thanh Phàm cũng không có trực tiếp cự tuyệt yêu cầu giao dịch của lão giả, mà thản nhiên hỏi:
– Vậy xin hỏi, tiền bối muốn dùng đan dược gì để cùng vãn bối trao đổi?
Nghe được Từ Thanh Phàm không trực tiếp cự tuyệt yêu cầu giao dịch của mình, Tuế Thủ trong lòng mừng rỡ, kiềm chế kích động trong lòng, gấp gáp nói:
– Ta xem tiểu hữu tu luyện chính là Mộc thuộc tính công pháp, mà tiểu nữ bên cạnh ngươi này lại có thân thể chúc hỏa. Nghĩ đến tương lai sẽ phải tu hành hỏa thuộc tính công pháp, lão hủ sẽ dùng ba bình Mộc Hoa Đan, ba bình Hỏa Liên Đan, mặt khác Thanh Lương Đan, Hồi Xuân Đan, Bách Giải Đan, Tử Ngọc Cao, Hoàn Linh Đan năm loại mỗi thứ một lọ, cùng tiểu hữu trao đổi Bích Nhãn Vân Đề Thú này. Không biết ý tiểu hữu như thế nào?

Nghe lão giả nói, Từ Thanh Phàm hơi gật đầu, hắn trước cũng đã từng nghe thấy các loại linh đan này, biết những loại này tại tu tiên giới là không thể cầu. Dùng số lượng linh đan này để trao đổi một con Bích Nhãn Vân Đề Thú còn nhỏ cũng tính là công bình, dù sao muốn nuôi lớn Bích Nhãn Vân Đề Thú cũng sẽ hao phí một lượng linh thảo rất lớn.
Mộc Hoa Đan là một loại linh đan dùng để trợ giúp tu tiên giả luyện hóa Mộc linh khí trong thiên địa, công hiệu so với Mộc Linh Đan mà Lục Hoa Nghiêm ban cho trước kia còn mạnh hơn nhiều. Có Mộc Hoa Đan tương trợ, Từ Thanh Phàm muốn đạt tới cảnh giới Linh Tịch hậu kì sẽ rút ngắn được không ít thời gian. Mà Hỏa Liên Đan có công hiệu tương tự Mộc Hoa Đan, chẳng qua chỉ hữu hiệu đối với Hỏa hệ tu tiên giả mà thôi.
Mà Thanh Lương Đan là loại linh đan giúp củng cố tâm cảnh của tu tiên giả, sau khi dùng không những phá giải được rất nhiều tà thuật mê hoặc tâm thần, mà còn có thể tránh cho trong quá trình tu luyện bị tẩu hỏa nhập ma. Hồi Xuân Đan là linh đan cứu mạng, được xưng tụng là chỉ cần còn một hơi thở, vô luận đã bị bao nhiêu thương thế nghiêm trọng đều có thể chữa khỏi. Tử Ngọc Cao thì càng là linh đan quan trọng dùng để trị ngoại thương, có hiệu quả với xương cốt. Bách Giải Đan giải được thiên hạ bách độc, mà Hoàn Linh Đan cũng có hiệu quả củng cố cảnh giới linh khí trong cơ thể tu tiên giả.
– Cái giá này xem ra cũng rất công bình
Từ Thanh Phàm hơi gật đầu nói, nhưng khi Tuế Thủ vừa lộ ra vẻ mặt vui mừng, Từ Thanh Phàm lại nói:
– Chỉ là lần này vãn bối đến đây chủ yếu là tìm kiếm một ít pháp khí vừa tay, linh đan tạm thời cũng không cần tới, với lại Bích Nhãn Vân Đề Thú là của điệt nữ Đình Nhi. Vãn bối cũng không có quyền đem nó trao đổi mua bán.
Nghe được từ Thanh Phàm nói, sắc mặt lão trở lên trầm xuống, nhưng kiêng kị Từ Thanh Phàm là môn hạ của Lục đại thánh địa nên không dám tức giận, chỉ cười khổ mà nói:
– Vậy tiểu hữu mới vừa rồi hỏi giá cả là đang trêu chọc ta sao?
Chứng kiến bộ dáng không dám tức giận của Tuế Thủ, Từ Thanh Phàm mỉm cười, quay lại nói với Đình nhi:
– Đình nhi, cửu thúc có một số việc muốn làm, người mang theo Tiểu Bích đến một bên chơi đi.

Nghe Từ Thanh Phàm nói, Đình Nhi nhu thuận gât đầu, sau đó ôm Tiểu Bích hướng một bên đi tới.
Chứng kiến Đình Nhi mang Tiểu Bích đi xa, Từ Thanh Phàm mới vừa cười vừa nói:
– Mặc dù vãn bối không thể bán đi tiểu Bích Nhãn Vân Đề Thú nọ, nhưng trong tay lại có một viên nội đan của Bích Nhãn Vân Đề Thú trưởng thành. Không biết tiền bối có thấy hứng thú không vậy?
Vừa nói, Từ Thanh Phàm đem nội đan Bích Nhãn Vân Đề Thú lúc trước lấy được đưa ra trước mặt lão . Mời vừa rồi sở dĩ Từ Thanh Phàm không có xuất ra khối nội đan này, chính là sợ Tiểu Bích phát hiện nội đan của mẫu thân nó trong tay mình sẽ lại nổi giận. Cho nên sau khi Đình Nhi đem Tiểu Bích mang ra xa, Từ Thanh Phàm mới đem nội đan này ra.
Nhìn khối nội đan to như nắm tay đang tỏa ra lam vụ trước mắt này, lão giả nhận ra đúng là nội đan của Bích Nhãn Vân Đề Thú trưởng thành, không khỏi lộ ra vẻ vui mừng. Đem khối nội đan này, dùng phương pháp luyện chế đặc thù, cũng có thể dùng để tìm kiếm linh thảo. Mặc dù so với bản thân Bích Nhãn Vân Đề Thú kém hơn không ít, nhưng đối với Dược Vương Cốc cũng là sự trợ giúp to lớn.
Cuối cùng, lão giả cùng Từ Thanh Phàm đạt được giao dịch. Lão giả dùng số lượng linh đan đã nói cùng với một lọ Kim Linh Đan trao đổi lấy nội đan của Bích Nhãn Vân Đề Thú. Kim Linh Đan là Từ Thanh Phàm yêu cầu lão giả đặc biệt thêm vào, hắn muốn đưa nó cho Kim Thanh Hàn dùng.
Sau khi giao dịch xong, Từ Thanh Phàm cáo biệt lão giả, chuẩn bị cùng Đình nhi rời đi nhưng lại nghe lão giả đột nhiên nói:
– Tiểu hữu mới vừa rồi nói lần này đến đây muốn tìm một ít pháp khí tốt phải không?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.