Bạn đang đọc Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan – Chương 8: 8 Cơm Chiên Thịt Bò 3
Trần Ngọc cầm đũa dùng một lần, không kịp chờ đợi ăn một miếng cơm, hương vị thơm tươi của thịt bò kho xông thẳng tới vị giác, không khỏi kinh ngạc nói: “Mẹ nó, đây cũng quá ngon đi.
“Gia cảnh của Trần Ngọc cũng khá giả, ngành ăn uống ở Hải Thị phát đạt, không thiếu cửa hàng có hương vị thơm ngon, Trần Ngọc đã khám phá ra không ít cửa hàng mỹ vị.
Cô bé đã từng nếm qua cơm chiên bên trong khách sạn Hải Thị, đó là món cơm chiên ngon nhất mà cô bé đã từng ăn.
Từ đó về sau cô bé liền biết, cho dù là một món ăn bình thường nhưng do đầu bếp giỏi làm ra thì hương vị sẽ khác nhau.
Mà cô bé cảm thấy cơm chiên của quán ăn nhỏ vô danh này làm ra còn ngon hơn cả cơm của nhà hàng năm sao.
Mà nhà hàng năm sao bán một phần cơm chiên giá 298, phần này.
Cô bé không khỏi cảm khái, món cơm cô bé đang ăn thật sự chỉ có 15 đồng hay sao?Đang lúc trong đầu cô bé đều là “Nhặt được bảo bối” “bà chủ là cao nhân dân gian”, bạn học ngồi cùng bàn chọc chọc cánh tay Trần Ngọc, cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Cơm của cậu quá thơm, có thể cho tớ ăn một miếng không?”Trần Ngọc: “! !.
“Lúc này cô bé mới ý thức được, mùi thơm này là không khác gì công kích, không chỉ có một mình cô bé ấy bị mùi thơm hấp dẫn.
Mặc dù trong lòng rất không bỏ được, nhưng mà Trần Ngọc vẫn vô tư phân cho bạn ngồi cùng bàn một chút.
Dù sao cũng là đồng bọn cùng nhau học tập cơ mà.
Nếu như Trần Ngọc biết hành động này sẽ khiến những người khác trong lớp vây tới thì cô bé nhất định ý chí sắt đá, làm kẻ ác!Bạn học có quan hệ tương đối thân thiết với cô trực tiếp chửi bậy:Ủy viên học tập nghiêm trang đi tới: “Trần Ngọc cậu biết không, cậu đây là đang phạm tội, tớ vừa mới ăn no, nghe được cỗ mùi thơm này, tớ lại đói bụng!”Lớp trưởng đứng ở bên cạnh bàn học của cô, mắt lom lom nhìn cô: “Chị em, quá thơm, thơm đến đầu tớ cũng rơi mất, cho tớ ăn một miếng đi, không cần nhiều, một miếng là được.
“Trong mắt người không quen thì mang theo khát vọng, lớn tiếng hỏi: “Trần Ngọc, cậu mua cơm ở đâu đấy?”Trần Ngọc cho ba bốn bạn nữ có quan hệ tương đối tốt với cô bé mỗi người một miếng cơm.
Đám bạn mang dáng vẻ thần hồn điên đảo, lấy lại tinh thần lại ghé vào bên người cô bé, mặt mũi viết hai chữ “Còn muốn” ăn nữa.
Trần Ngọc nhìn cơm chiên còn lại không có bao nhiêu, ý thức được không ổn: “Không được! Lại cho các cậu ăn nữa thì tớ sẽ chết đói đấy.
Chính các cậu tự đi mua đi, tớ mua ở cửa tiệm nhỏ không có tên ở giữa chợ đêm ấy.
Tiệm cơm cô ấy hiện tại chỉ có hai loại cơm chiên, phần này là cơm chiên thịt bò.
“Bạn học chung quanh đem lời nói của Trần Ngọc âm thầm ghi ở trong lòng, rốt cục buông tha cho cô bé!.
!! Đợi đến khi thực khách trong tiệm ít đi một chút, Bạch Nhất Nặc thừa dịp nhàn rỗi tính toán thời gian một chút, mở tiệm đến bây giờ là ba giờ, chỉ là học sinh đã đến bốn năm mươi người, thu nhập sáu bảy trăm tệ, cuối cùng giải quyết được tình hình khẩn cấp.
Xem ra chờ hiện tại thử kinh doanh kết thúc, món ăn nhiều hơn thì thu nhập sẽ cao hơn.
Lúc này, trong tiệm có một đám người quen tới.
Cả nhà chú Lâm đều tới, còn mang theo một số hàng xóm láng giềng nhìn quen quen, bọn họ trước đó cùng cha Bạch mẹ Bạch có quan hệ cũng không tệ.
Dì Lâm nói: “Nhất Nặc, dì mang bà Chu cùng đi, nhà dì gọi ba phần cơm chiên thịt bò nhé.
“Trong lòng Bạch Nhất Nặc hiểu rõ, bọn họ đây là tới ủng hộ việc làm ăn của mình.
“Được rồi! Mọi người ngồi trước, cơm xong ngay thôi ạ.
“Bà Chu hiền lành cười nói: “Ta nghe chú Lâm con nói, con nấu cơm ăn rất ngon đấy.
Vậy hôm nay ta có lộc ăn rồi, ta muốn hai phần cơm chiên thịt bò.
“Cháu trai bà Chu – Chu Hàng dáng dấp trắng trẻo đáng yêu, nhưng tâm tình vô cùng không tốt, nó lôi kéo vạt áo bà Chu, lẩm bẩm nói: “Bà nội, cháu không muốn ăn cơm, cháu muốn ăn gà rán.
“Bà Chu nói: “Không được, hôm qua mới ăn gà rán rồi.
“Chu Hàng không khỏi chu môi, làm mình làm mẩy: “Cơm chiên ăn không ngon, cháu không muốn ăn cơm chiên, cháu chỉ muốn ăn gà rán!”Bà Chu biết mình không lay chuyển được tiểu ma tinh này, thở dài một hơi: “Vậy cũng không thể không ăn bữa ăn chính, cháu ăn mấy miếng cơm chiên rồi bà mua cho cháu.
“Ông Chu thì nhìn hai loại cơm chiên trên bảng đen, nhíu mày: “Nhất Nặc à, làm sao chỉ có hai loại cơm chiên thế? Ban đêm ăn cơm có chút không tốt tiêu hóa.
“Bạch Nhất Nặc nói ra: “Bởi vì hôm nay là ngày thử kinh doanh ạ, về sau số lượng món ăn sẽ nhiều hơn.
” Kỳ thật nguyên nhân chủ yếu là vì không có tiền mua nguyên liệu nấu ăn, nhưng Bạch Nhất Nặc không muốn nói cho bọn họ, bởi vì vừa nói như vậy, bọn họ khẳng định sẽ chủ động đưa tiền cho cô.
.