Tịch Thiếu Phúc Hắc Bá Sủng Vợ

Chương 113: Chỉ là thế thân (1)


Đọc truyện Tịch Thiếu Phúc Hắc Bá Sủng Vợ – Chương 113: Chỉ là thế thân (1)

Editor: Tư Di

Đêm đã khuya, Tiêu Tiệp và Tịch Âu Minh ngồi trên ghế sa lon ấm áp xem phim đĩa, là một bộ phim điện ảnh mang tên “Sắc giới”, nghe nói trong nhóm bạn có chút xấu xa của Tịch Âu Minh đưa, nói là thấy anh mấy ngày nay quá mệt mỏi, nên giải trí một chút.

Mới đầu Tiêu Tiệp còn tưởng là phim hài hoặc phim kinh dị, bởi vì chỉ khi cảm giác cực kỳ vui vẻ hoặc cực kỳ sợ hãi qua đi mới có thể cảm thấy thoải mái.

Nhưng khi xem lại cảm thấy không đúng cho lắm, khi thấy trên TV hiện lên hình ảnh hai người trần trụi tình cảm ở trên giường, rốt cuộc Tiêu Tiệp hiểu rõ đây là bộ phim gì, có chút ngượng ngùng khi xem, huống chi còn có Tịch Âu Minh ở bên cạnh, loại tình cảnh này thật khiến người ta lúng túng!

Nhưng dáng vẻ của Tịch Âu Minh rất bình tĩnh, trêu chọc búi tóc của cô, chỉ nhìn mà không nói một lời.

Thấy anh cũng không có biểu hiện xấu hổ thì cô cần gì phải xấu hổ! Lập tức lấy dũng khí xem.

“Cái đó…. …” Rốt cuộc không nhịn được muốn hỏi.

Tịch Âu Minh nhàn nhạt ừ một tiếng, ý bảo cô nói tiếp, ánh mắt vẫn nhìn vào màn hình TV.

Cân nhắc một chút, cuối cùng Tiêu Tiệp cũng hỏi: “Anh nói xem….. Bọn họ làm thật sao?” 

Không thể trách cô hỏi như vậy, thật sự các động tác trong đó rất giống thật! Nhưng mà, thật sự có người show quá trình mình xx sao? Quá khoa trương rồi!”

Tịch Âu Minh nghe xong, liếc mắt nhìn cô, nói: “Em nói xem?”


Tiêu Tiệp không nói, nếu biết thì cô đã không hỏi anh rồi!

Tịch Âu Minh biết cô buồn bực, cười nhạt giải thích: “Giả, chỉ không tiến vào mà thôi, chỉ đụng chạm chứ không tiến vào.”

Tiêu Tiệp lập tức ồ lên một tiếng, sau đó đột nhiên cảm thấy có cái gì đó không đúng, giống như mèo bị giẫm phải đuôi, xù lông nói: “Tịch Âu Minh, anh từng xem qua phim người lớn?”

Chưa xem qua thì làm sao có thể biết là thật sẽ như thế nào mà giả sẽ ra sao! Không ngờ, người muôn nghiêm mặt giống như toàn bộ thế giới thiếu nợ anh. Một người cao cao tại thượng, cả người tràn đầy quý khí, thế nhưng cũng không thoát khỏi được những hành động này của tục nhân! Khó trách kỹ thuật của anh luôn thành thạo như vậy, thì ra đã luyện tập từ sớm!

Nghĩ tới đây trong lòng cô cảm thấy không thoải mái, trước khi quen cô, rốt cuộc anh đã quen bao nhiêu người phụ nữ?

Tịch Âu Minh than nhẹ, nói: “Từng xem mới là người đàn ông bình thường.”

Tiêu Tiệp nhẹ nhàng ồ một tiếng, rõ ràng cảm xúc tụt xuống rất nhiều, thì ra thích một người chính là muốn biến quá khứ của người đó thành của mình.

Giống như đoán được trong đầu cô đang nghĩ gì, Tịch Âu Minh có chút không tự nhiên nói: “Trước khi quen em, anh chưa từng chạm qua người phụ nữ nào khác.”

Đây là sự thực, từ khi anh hiểu chuyện đó đến giờ, lúc nào cũng có người ôm ấp yêu thương dù ở bất kỳ đâu, ngoài sáng hay trong tối cũng có người sắp xếp, chỉ là anh chẳng có chút nào hăng hái nổi với những người phụ nữ kia ddl.qddi. Kể cả năm đó có ở cùng với mối tình đầu, cô ấy từng có hành động ám chỉ với anh nhưng anh lại chẳng có bất kỳ hành động nào.

Bạn bè bên cạnh sợ anh có vấn đề ở phương diện kia nên muốn tìm biện pháp bổ túc cho anh, phim x chính là bài tập quan trọng nhất. Có lẽ anh quá mức lạnh nhạt, cho dù xem qua, cũng không có bất kỳ kích động nào. Dần dà những người bạn kia của anh nhìn anh với ánh mắt có chút thương hại. Anh cười nhạt mà cho qua không thèm để ý.

Chỉ là sau khi nhìn thấy Tiêu Tiệp, giống như thật giống câu nói kia, trên thế giới này, thật sự có một người như vậy, có thể khắc chế mình, khiến cho mình không thể nào sống thiếu cô ấy.


Mà có chút hành động là bản năng của nam giới, huống chi trí nhớ của anh cũng không đến nỗi nào, có vài thứ nhìn qua một lần là nhớ, cho nên chuyện chăn gối kia, tự nhiên đối với anh dễ như trở bàn tay.

Ngay cả những người bạn của anh cũng sợ hãi than, không phải anh không được, chỉ là chưa tới thời điểm bộc phát…. …… …

Tiêu Tiệp nghe xong lại kinh hãi, không nhịn được nói: “Sao có thế như vậy được, hai mươi sáu năm qua anh đều chưa từng…. ……..”

Câu nói tiếp theo không thể nói nên lời, mặc dù nhớ tất cả của anh đề là của mình, bao gồm trước đây, nhưng nghe được sự thật, cô lại không thể tin được. Con trai và con gái không giống nhau, con gái vì yêu mà tính, còn con trai là vì tính mà yêu. Nếu nói một người đàn ông hai mươi năm chưa từng chạm qua đứa con gái nào, vậy khẳng định người đàn ông đó có vấn đề! Nhưng mà, sự thật chứng minh, phương diện đó của Tịch Âu Minh rất hoàn hảo, không có vấn đề gì.

Thấy vẻ mặt kiếp sợ của Tiêu Tiệp, hơn nữa trên mặt nàng có vẻ hoài nghi rất lớn, Tịch Âu Minh lạnh mặt nói: “Em không tin anh?”

Tiêu Tiệp nuốt nước miếng một cái nói: “Không phải không tin, mà là…. …….” Minh, anh quá đáng thương…. …… Nhịn lâu như vậy, ở phương diện này anh vẫn mãnh liệt như vậy, thì ra là…. …… … Là muốn bù đắp lại!

Giống như một loại đền bù, tối nay cô, không giống với quá khứ…. ……..

Tịch Âu Minh mỏi mắt mong chờ, mong đợi cô có thể làm ra chuyện khiến người ta không thể tưởng tượng được……

Chỉ thấy Tiêu Tiệp chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, để cho tiện cô còn vén tay áo lên, cúc áo trước ngực không cài vào, núi đồi như ẩn như hiện bên trong, giờ phút này cô ngồi trên người Tịch Âu Minh, động tác hết sức vụng về, từ từ cởi cúc quần áo trên người Tịch Âu Minh từ trên xuống dưới.

Khi tay chạm đến chỗ nào đó thì rốt cuộc mặt Tiêu Tiệp cũng không nhịn được mà đỏ lên. Có lúc, nói là một chuyện, có thể làm được hay không chính là chuyện khác.


Bây giờ cô rất hối hận, vừa rồi lúc tắm còn cố tình trêu đùa Tịch Âu Minh, làm hại anh thú tính nổi suýt thì ăn sạch cô trong phòng tắm, cuối cùng anh còn săn sóc thân thể cô, muốn cho cô nghỉ ngơi một đêm. Kết quả là, chính cô phô trương, nói tình trạng tinh thần của bản thân rất khá, có thể…. ….

Để chứng minh, liền biến thành như vậy ——

Không tiến được, nên lùi bước hay không đây?

Lúc này áo sơ mi của Tịch Âu Minh hoàn toàn mở rộng, xộc xệch, lộ ra cơ ngực trắng nõn, có một loại hấp dẫn không nói thành lời…. ……

Mà phía dưới cũng bị cô làm loạn, lộ ra…..

Là ai nói nhìn thấy gái đẹp mới chảy máu mũi? Rõ ràng giờ phút này nhìn vóc người hoàn mỹ cường tráng của Tịch Âu Minh, thậm chí cô còn có một loại kích động muốn chảy máu mũi.

Thấy cô không nhúc nhích mà cứ nhìn anh ngẩn người, quả thật Tịch Âu Minh không chịu nổi, nín nhịn chừng mấy ngày, đó cũng không phải là đùa giỡn! Lập tức chuyển từ thủ thành công, đi thằng vào vấn đề.

Cuối cùng cô liều mạng cắn môi, cũng không thể nào kìm nén được sự thỏa mãn đến tận cùng mà rên rỉ, tiếng run rẩy tràn ra từ trong miệng cô, tầng mồ hôi mịn từ mỗi lỗ chân lông chảy ra, bông dưng cô níu chặt cái mền, hô hấp càng phát ra không yên, cuối cùng đạt tới đỉnh…. ……

“Âu Minh…. ……..” Không cách nào khống chế được kêu lên tên của anh.

“Tiểu bảo bối, trái tim nhỏ, anh ở đây.” Nửa người dưới của anh ấn xuống, liên tục hôn lên mặt cô. Giống như dỗ một đứa trẻ con, thì thầm bên tai cô.

Nhìn dáng vẻ yếu đuối của cô, Tịch Âu Minh khẽ nheo mắt lại, rốt cuộc giờ phút này anh cũng hiểu tại sao nhiều người thích ghi lại quá trình bản thân xx dddliqd. Đó cũng không phải là cách làm biến thái, trái lại, những hành vi kia chỉ để ghi lại khoảnh khắc tốt đẹp nhất trong lòng họ. Mà cô giờ khắc này, trong mắt anh chính là điều tốt đẹp nhất.

Nghĩ như vậy, Tịch Âu Minh đã không tự chủ được cầm điện thoại di động lên, nhằm ngay mặt của hai người, tạch tạch, ghi lại thời khắc đẹp nhất này.


Xem lại một chút, ừ tương đối hài lòng. Cô chỉ quấn một chiếc khăn tắm, lộ ra bờ vai mảnh khảnh trắng noãn, giống như một con tôm luộc chín rúc vào trong lòng anh, nhắm mắt nằm ngủ, khuôn mặt ửng hồng còn chưa tan đi, mà nửa người trên của anh trần trụi, đối diện ống kính cười đến cực kỳ vui vẻ….

Buổi sáng khi Tiêu Tiệp tỉnh lại, còn hết sức dịu dàng rức vào trong ngực Tịch Âu Minh. Thấy anh còn ngủ, liền lặng lẽ đứng dậy. Tay không cẩn thận chống vào bật gì đó, sáng lên. Cô vừa nhìn, thì ra là chiếc điện thoại di động của anh. Vừa định tắt màn hình, liền nhìn thấy “hình khiêu dâm” vô cùng tươi đẹp. Nghĩ thầm, thì ra khẩu vị nặng như vậy, đến cả màn hình điện thoại di động cũng để loại hình ảnh này.

Nhưng nhìn kỹ, lại phát hiện, người trên màn hình không phải là bọn họ sao? Đây không phải là khăn tắm ngày hôm qua cô dùng hay sao?

Tịch Âu Minh thật đáng ghê tởm, trộm lúc cô ngủ thiếp đi lại chụp loại hình ảnh này! Mặc dù cũng có anh ở trong hình, nhưng không ngờ còn nhìn vào ống kính cười lẳng lơ như vậy, hừ, cô muốn trả thù!

Lập tức liền lấy điện thoại di động của mình ra, hướng về phía Tịch Âu Minh đang ngủ trên giường chụp tanh tách. Ác ma trong lòng trỗi dậy, không ngờ cô to gan nhẹ nhàng kéo chiếc chăn ra. Nhất thời “cảnh đẹp” của người nào đó lộ ra hoàn toàn…. ….

Tiêu Tiệp không nhịn được nuốt nước miếng một cái, cô biết đàn ông vào mỗi buổi sáng đều có hiện tượng này nó rất đơn thuần và mình thường, sắc mặt lập tức đỏ bừng. Nhưng mà vẫn tà ác hướng điện thoại về phía anh chụp ảnh.

Hình hình ảnh đặc sắc trong điện thoại di động, Tiêu Tiệp không nhịn được bắt đầu cười trộm, còn chưa hài lòng với hành động thần không biết quỷ không hay của mình thì Tịch Âu Minh đã mở màng mở mắt ra.

Chỉ là trong ánh mắt không còn sự mơ màng, cũng vô cùng rõ ràng, khi anh nhìn thấy cả người mình lộ ra ngoài thì cũng không ngạc nhiên. Trái lại cười với Tiêu Tiệp, nói: “Muốn chụp thì chụp quang minh chính đại ý, anh cũng không đòi tiền của em.”

Sắc mặt Tiêu Tiệp vì mắc cỡ mà đỏ bừng, nhưng vẫn mạnh miệng nói: “Là do anh chụp ảnh em trước!”

“Cho nên em làm vậy để trả thù?” Tịch Âu Minh đứng dậy, bàn tay liền mò vào trong ngực người ta, khẽ cắn trên mặt nàng một cái xem như trừng phạt, trêu đùa nói: “Thế em có thấy hài lòng không?”

Tiêu Tiệp lại buồn rầu vừa đau vừa kêu, người đàn ông này sao có chút giống cún, toàn cắn người linh tinh! Lập tức nổi lên lòng trêu ghẹo nói: “Không có gì để so sánh, làm sao em biết được anh tốt hay không!”

Lúc đầu Tịch Âu Minh còn sững sờ, sau đó híp mắt nguy hiểm nói: “Em còn muốn nhìn thằng đàn ông khác?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.